Đỉnh Cấp Thần Hào
-
7: Đương Nhiên Là Thật
Ngày hôm qua Phỉ Phỉ đối với Lâm Vân tuyệt tình bao nhiêu, thì hôm nay Lâm Vân cũng tuyệt tình đối với cô ta như vậy!
Sau khi đẩy Phỉ Phỉ ra, Lâm Vân quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi không thương tiếc của Lâm Vân, trái tim của Phỉ Phỉ như rơi xuống dưới chín tầng địa ngục.
Trong lòng cô ta hiểu rõ người đàn ông mà mình từng khinh thường này, có lẽ cả đời này cô ta cũng không thể với tới được…
Lâm Vân đến trước mặt phó tổng giám đốc Lưu Ba.
Lưu Ba sợ tới mức sắc mặt thay đổi, nhanh chóng nói: “Lâm thiếu gia! Tôi không có liên quan gì với Ngô Đại Dũng, mong Lâm thiếu gia suy xét.
”
Lâm Vân đỡ Lưu Ba dậy: “Lưu tổng, anh không cần sợ! Tôi không có muốn gây chuyện với anh.
Ngược lại, tôi muốn thăng
chức cho anh.
Từ hôm nay, anh sẽ làm tổng giám đốc công ty!”
“Thật… Thật sao?” Lưu Ba vừa ngạc nhiên vừa thích thú.
“Đương nhiên là thật.
” Lâm Vân cười.
Ngày hôm qua Lâm Vân biết tin mình sẽ tới đây làm chủ tịch nên đã bỏ tiền ra tìm người hỏi thăm tình hình nội bộ của công ty.
Theo tin tình báo biết được, Lưu Ba này là một người có năng lực kinh doanh rất tốt.
Tiếc là hắn gặp vận rủi, lại luôn bị tổng giám đốc Ngô Đại Dũng chèn ép, nhiều công lao của Lưu Ba đều bị Ngô Đại Dũng cướp mất, ngược lại Ngô Đại Dũng gây ra rắc rối và cuối cùng để hắn phải gánh chịu.
Đối với người như Lưu Ba, chỉ thiếu một người cao thượng thăng chức cho hắn!
Lâm Vân cũng bỏ tiền ra để điều tra tính cách của Lưu Ba, và biết được tính cách cùa hắn cũng tốt nên Lâm Vân sẵn sàng giúp hắn một tay.
“Cám ơn chủ tịch! Chủ tịch đã thăng chức cho tôi, Lưu Ba sẽ ghi nhớ suốt đời!” Lưu Ba kích động đến mức suýt nữa quỳ xuống trước Lâm Vân.
Chuyện này Đối với Lâm Vân mà nói đơn giản chỉ là một câu nói, nhưng đối với Lưu Ba mà nói, chuyện này khó như lên trời! Hắn đã chờ đợi cơ hội này quá nhiều năm rồi!
“Cảm ơn thì không cần đâu, sau này làm việc chăm chỉ! Cách tốt nhất để trả ơn tôi là làm cho công ty ngày càng phát triển!” Lâm Vân nói.
Dừng một lát, Lâm Vân nói tiếp: “Anh biết tôi là ai mà.
Chỉ cần anh làm tốt, tương lai tôi có thể thăng chức cho anh.
Tuyệt đối không chỉ là một tổng giám đốc chi nhánh, anh hiểu chứ?”
“Đã hiểu! Chủ tịch Lâm yên tâm! Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức! Dù khó khăn trăm bề quyết không bao giờ bỏ cuộc!”
Lưu Ba hiểu rõ Lâm Vân là quý nhân của hắn! Hắn đã bí mật hạ quyết tâm trong tương lai sẽ trung thành với Lâm Vân, và dốc lòng phát triển công ty!
“Tôi coi trọng anh!” Lâm Vân vỗ vỗ bả vai Lưu Ba.
Đối với Lâm Vân trước đây mà nói, phó tổng giám đốc của một công ty lớn như Lưu Ba là một nhân vật lớn mà anh cần phải ngưỡng mộ.
Nhưng bây giờ, hắn lại cúi đầu khom lưng trước mặt Lâm Vân.
Ngay sau đó, Lâm Vân nhìn đến hơn một trăm nhân viên có mặt.
“Các vị đồng nghiệp, tôi sẽ tặng cho mỗi người một vạn tệ xem như là quà gặp mặt, tiền sẽ được
gửi vào lương tháng sau cho mọi người!” Lâm Vân trực tiếp nói.
“Quà gặp mặt mà một vạn tệ hả?”
“Chủ tịch Lâm vạn tuế! Chủ tịch Lâm vạn tuế!”
Sau khi sửng sốt, thì các nhân viên có mặt đều đều phấn khích hô hào, mọi người đều rất vui.
Có loại phúc lợi nào tuyệt hơn là phát tiền mặt chứ? Mà còn là một vạn tệ nữa chứ!
“Chủ tịch mới thực sự quá hào
phóng! Vừa mới gặp đã phát nhiều tiền như vậy! Tốt hơn rất nhiều so với cha con nhà họ Ngô!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Đi theo chủ tịch hào phóng như vậy! Sau này nhất có tương lai!”
Các nhân viên đang bàn tán sôi nổi, ai mà chẳng thích chủ tịch không nói lấy một tiếng nào đã cho tiền chứ?
Lúc cha con nhà họ Ngô còn ở đây, Ngô Đại Dũng rất hẹp hòi với
nhân viên.
Lâm Vân đã thành công trong việc chiếm được cảm tình của mọi người bằng cách cho tiền như vậy đó.
Có hơn một trăm nhân viên có mặt, mỗi người là một vạn vậy chẳng phải là một triệu tệ hay sao, số tiền này bây giờ không là gì đối với Lâm Vân.
Lâm Vân xua tay: “Các bạn đồng nghiệp, chút tiền này không là gì cả! Chỉ cần các bạn chăm chỉ, tôi hứa sau này sẽ có nhiều tiền thưởng và phúc lợi hơn nữa!”
“Đi theo chủ tịch Lâm, dầu sôi lửa bỏng quyết không ngừng!” Lưu Ba dẫn đầu hét lên.
“Đi theo chủ tịch Lâm, dầu sôi lửa bỏng quyết không ngừng!”
“Đi theo chủ tịch Lâm, dầu sôi lửa bỏng quyết không ngừng!”
Các nhân viên đều hào hứng và hô vang khẩu hiệu.
Lâm Vân nhìn đám người tràn đầy khí thế, hài lòng gật đầu.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook