Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Chương 965: Hỗn độn đại thời đại (2)

Tà Thiên Đế tựa cười mà như không phải cười, nói:

- Có một số việc, đừng dò la, ngươi chỉ là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Lời này nếu là người khác nói, Chu Phàm tất nhiên sẽ sẽ cảm thấy là bị làm nhục, nhưng từ miệng Tà Thiên Đế nói ra, Chu Phàm nghe ra sự quan tâm, nếu còn hỏi thăm tiếp, rất có thể sẽ phạm vào kiêng kị.

Hắn đã không còn là phàm linh ngây thơ của Tiên giới, hiện giờ cũng có hiểu biết nhất định đối với hỗn độn.

Trong hỗn độn vô biên vô hạn, quả thật cất giấu rất nhiều kiêng kị không thể thăm dò, thậm chí là không thể nói.

Mạnh như Đại Đạo Thánh Nhân, cũng sẽ không đi phạm vào những kiêng kị này.

Tà Thiên Đế hóa thành một trận khói vàng bay đi, chỉ để lại một câu:

- Ba ngàn năm sau, dẫn người tới Tàn Nguyệt Tinh Vực, sẽ sẽ dẫn theo ngàn vạn thiên binh thiên tướng chờ ngươi.

Chu Phàm híp mắt lại, thất kinh trước tốc độ phát triển của thiên đình.

Đây còn là đội hình lấy ra để chịu chết, tuyệt không phải toàn bộ thực lực của thiên đình!

...

Năm ngàn năm trong giây lát đã trôi qua.

Hàn Tuyệt mở mắt, Bàn Tâm vẫn chưa thành công nô dịch, nhưng lúc này Bàn Tâm đã mất đi ý thức, tĩnh tọa trong Hồng Mông Thiên Lung vô hình.

Không hổ là tồn tại Tự Tại Hỗn Nguyên cảnh viên mãn!

Sau này nô dịch Hỗn Độn Thần Minh, chẳng phải là sẽ mất mấy trăm vạn năm, thậm chí là lâu hơn à?

Hàn Tuyệt sinh ra một suy nghĩ như vậy, thậm chí là bắt đầu phát sầu.

Hắn tin, hắn chỉ cần đóng vững đánh chắc, cẩn thận dè dặt, sớm muộn gì cũng có thể sánh vai với Hỗn Độn Thần Minh, thậm chí là vượt qua Hỗn Độn Thần Minh.

Hắn hiện giờ, cho dù không có hệ thống, dựa vào tất cả những gì đã có cũng có thể không ngừng trưởng thành.

Đương nhiên, hắn vẫn ôm lòng cảm kích với hệ thống.

Nếu không có hệ thống, hắn vẫn đang chìm nổi trong luân hồi, sao có thể trục đạo trường sinh.

Ánh mắt Hàn Tuyệt hướng ra ngoài đạo quán.

Đạo Chí Tôn, Triệu Hiên Viên, Khương Dịch đang chờ ở cửa.

Sau khi lịch luyện ở bên ngoài, Đạo Chí Tôn lại trở về khổ tu, Triệu Hiên Viên, Khương Dịch cùng hắn đi lại gần nhất, dẫu sao cũng đều là thiên kiêu.



Thanh âm của Hàn Tuyệt vang ra ngoài:

- Chuyện gì thế?

Ba người đã quỳ lạy mấy năm, Khương Dịch sớm đã không chờ nổi mở miệng đầu tiên:

- Sư phụ, ba người chúng ta muốn tới hỗn độn lịch luyện.

Triệu Hiên Viên, Khương Dịch đều đã là Đại La Kim Tiên viên mãn, tùy thời có thể chứng Chuẩn Thánh.

Nhưng bọn họ áp chế cảnh giới.

Chắc có liên quan tới Đạo Chí Tôn.

Chỉ nghe thấy Đạo Chí Tôn nói:

- Gần đây, Hỗn Độn Thiên Lộ truyền đến một số tình báo của hỗn độn, ở cuối Hỗn Độn Thiên Lộ là Đại Hiền Thiên Địa, còn lớn hơn Tiên giới, xung quanh lại ẩn tàng vị diện, bí cảnh nhiều không đếm được, cơ duyên vô số, ba huynh đệ chúng ta muốn xông vào một lần.

Hàn Tuyệt nói:

- Hỗn độn rất nguy hiểm, nếu gặp chuyện không may, vi sư không thể tới cứu các ngươi, các ngươi phải nghĩ cho kỹ.

Triệu Hiên Viên cười khà khà nói:

- Sư phụ cứ yên tâm, chuyện một Lượng kiếp trước sẽ không phát sinh đâu, chúng ta nhất định sẽ cẩn thận, cho dù gặp chuyện không may, ba người chúng ta đã lưu lại phân hồn ở trong đạo quán, cùng lắm thì tu lại.

Đại La Kim Tiên có thủ đoạn này, không tính là hiếm lạ.

Hàn Tuyệt trực tiếp đưa bọn họ ra.

Đã lưu lại đường lui, ra ngoài xông pha một lần cũng tốt, hiểu biết của Hàn Tuyệt đối với hỗn độn vẫn rất ít, phái đệ tử đến tìm hiểu cũng là chuyện tốt.

Thiên đạo tương lai tuyệt không bế tắc, Đại thời đại của hỗn độn đã vén màn.

Sau khi đưa ba người đi, Hàn Tuyệt nhìn nhìn bưu kiện, sau đó tiếp tục tu luyện.

Lại ba ngàn năm trôi qua.

- Hồng Mông Thiên Lung đã nô dịch thành công.

- Bàn Tâm đã sinh ra hảo cảm đối với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là làull sao.

Cả tám ngàn năm mới nô dịch thành công!

Hàn Tuyệt lập tức điều ra giao diện thuộc tính của Bàn Tâm để xem xét:



- Bàn Tâm: Tự Tại Hỗn Nguyên cảnh viên mãn, hậu nhân của Bàn Cổ, một trong những sinh linh nhóm đầu tiên của Khai Thiên, trải qua Vô Lượng Đại Kiếp, du hí du hí nhân gian, vì sợ bị Lượng kiếp chi chủ cổ xưa phát hiện, lẻn tới sông dài kiếm đạo, bởi vì bản tính tòng tâm của ngươi, sinh ra hứng thú đối với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là làull sao.

Tự Tại Hỗn Nguyên cảnh viên mãn!

Nếu Hàn Tuyệt giúp hắn một tay, nói không chừng có thể tạo ra một Đại Đạo Thánh Nhân.

Có điều Đại Đạo Chi Môn cần sự nỗ lực của bản thân, người ngoài không thể giúp được, ít nhất hiện tại Hàn Tuyệt không thể giúp, nhiều nhất chỉ nói cho kinh nghiệm chứng đạo.

Đúng lúc này.

- Bàn Cổ sinh ra cừu hận đối với ngươi, trước mắt độ cừu hận là một sao.

Hàn Tuyệt nhìn thấy trước mắt đột nhiên nhảy ra một hàng cảnh báo, không khỏi sửng sốt.

Bàn Cổ...

Thằng ôn này quả nhiên không chết!

Hàn Tuyệt lập tức vô cùng khẩn trương, xem xét Nhân Tế Quan Hệ, tìm thấy Bàn Cổ.

Ảnh chân dung của Bàn Cổ vô cùng khí phách, hướng lên trời gào thét giận dữ, vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt tràn ngập sức uy hiếp, mái tóc đen rối tung, rất có phong cách thái cổ.

- Bàn Cổ: Tu vi không biết, Hỗn Độn Ma Thần, người mở thiên đạo, tổ của vạn vật, người tàn sát Ma Thần, vì ngươi chặt đứt điều khiển ý chí hắn lưu lại cho Bàn Tâm, sinh ra khó chịu đối với ngươi, trước mắt độ cừu hận là một sao.

Rất nhiều danh hiệu tiên thiên khí vận!

Hàn Tuyệt nhíu mày, tu vi của Bàn Cổ không rõ, tất nhiên là mạnh hơn hắn, về phần mạnh tới mức nào, tạm thời không nói rõ được.

Nói chung hắn hiện tại không thể là đối thủ của Bàn Cổ.

Vẫn quá liều lĩnh.

Không nên vội vã nô dịch Bàn Tâm như vậy, hoàn toàn có thể gạt bỏ hắn, chỉ là phải phí một chút tâm tư.

Lúc này, Bàn Tâm chậm rãi mở mắt, khi hắn nhìn thấy Hàn Tuyệt, liền đứng dậy, quỳ lạy hành lễ.

Hàn Tuyệt hỏi:

- Ngươi đã từng gặp Bàn Cổ chưa?

Bàn Tâm ngẩng đầu, kinh ngạc nói:

- Bàn Cổ Cự Thần sớm đã vẫn lạc rồi, sao ta có thể gặp hắn, cho dù là trong truyền thừa của hắn, ta cũng chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn, chứ không nhìn thấy chân thân.

Hàn Tuyệt như hiểu ra gì đó.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương