Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
-
Chương 1493: Giá trị bảy trăm vạn ức năm (1)
Cũng đúng, những kẻ đó trước khi chết mạnh nhất cũng mới là Đại Đạo Chí Thượng, thực lực thời kì đỉnh phong chưa chắc đã mạnh bằng Đại Đạo Chí Thượng bây giờ, huống chi Kỷ Tiên Thần đã là Đại Đạo Chí Thượng viên mãn, thân mang Mệnh vận chi lực.
Hàn Tuyệt phát hiện trong cơ thể Kỷ Tiên Thần có một cỗ nhân quả ẩn tàng rất sâu, tu vi bản tôn của nhân quả chỉ có Đại Đạo Chí Thượng, nhưng nhân quả này không phải đến từ hiện tại, mà là tới từ tương lai.
Sáng Tạo Đạo Giả tương lai.
Người đó hiện tại là Đại Đạo Chí Thượng, tương lai là Sáng Tạo Đạo Giả.
Hàn Tuyệt cảm thấy kỳ quái, đạt tới tu vi của Sáng Tạo Đạo Giả,vậy đã nhảy ra khỏi quá khứ tương lai, cho dù có chí bảo có thể liên quan tới quá khứ của Sáng Tạo Đạo Giả khác, cũng sẽ bị Sáng Tạo Đạo Giả phát hiện, cho nên Sáng Tạo Đạo Giả bình thường sẽ không liên quan tới thời không, làm như vậy sẽ chỉ đắc tội với Sáng Tạo Đạo Giả khác.
Hàn Tuyệt không cần công năng diễn hóa cũng có thể nhìn thấy, Sáng Tạo Đạo Giả khác e là cũng có thể nhìn thấy rồi.
Chỉ là vị Sáng Tạo Đạo Giả tương lai này có thân phận đặc thù, chắc Sáng Tạo Đạo Giả khác không dám tùy tiện động tới hắn.
Hàn Tuyệt thầm bật cười: " Tu vi sơ kỳ cũng dám nhúng tay vào quá khứ, tiểu tử, ngươi đã xem nhẹ thực lực của các Sáng Tạo Đạo Giả thời kì này rồi, ngươi ngay cả Hỗn Độn Vô Thức cũng không bằng."
Đối với vị Sáng Tạo Đạo Giả tương lai kia, Hàn Tuyệt cũng lười chẳng muốn quản, vừa hay để tên này kích thích Đại Đạo Lượng Kiếp một chút, nếu bức Sáng Tạo Đạo Giả khác xuất thủ, cũng coi như cho thằng ôn này một bài học, để hắn đừng khinh thường Sáng Tạo Đạo Giả khác.
Giữa Sáng Tạo Đạo Giả nếu không giao thủ, rất khó phán đoán ra độ mạnh yếu của nhau, dẫu sao Sáng Tạo Đạo Giả cũng không chết được, là cảnh giới cao nhất rồi, dưới tình huống như vậy, ai cũng có thể bành trướng.
Hàn Tuyệt tiếp tục quan trắc hỗn độn, có một loại cảm giác đang xem kịch, mỗi một bạn tốt của hắn đều đã bị cuốn vào trong Đại Đạo Lượng Kiếp, ngay cả các đạo lữ của hắn cũng lây dính nhân quả, chủ yếu là liên hệ đàn tràng và công năng truyền tống của Vạn Giới Đầu Ảnh, khiến cho tin tức được truyền tới và tiếp xúc thường xuyên hơn.
Trong đó Lệ Dao còn từng tới hồng mông, dường như cũng muốn tham dự vào Đại Đạo Lượng Kiếp.
Kệ đi.
Cứu một cũng là cứu, cứu một trăm cũng là cứu.
Nói chung Hàn Tuyệt sớm đã thu thập phân hồn của bọn họ, cho dù vẫn lạc, cũng có thể phục sinh.
Hàn Tuyệt xem một đoạn thời gian, lại đầu nhập sự chú ý vào trong tu luyện.
Đại thế của Hỗn độn càng lúc càng nghiêm trọng, nhân quả vô thượng đang bao phủ chúng sinh, khiến cho lệ khí của chúng sinh cũng đang tăng trưởng, tu vi càng cao, ảnh hưởng phải chịu lại càng lớn.
Bất kỳ mâu thuẫn nào dưới sự ảnh hưởng của nhân quả vô thượng đều có thể phóng to.
Đại Đạo Lượng Kiếp sắp bùng nổ toàn diện.
..
Hồng Mông Trì, một thân ảnh đứng bên cạnh ao, nhìn người tu hành xếp thành hàng dài ở đối diện hồ.
Từng người tu hành liên tiếp nhảy vào trong Hồng Mông Trì, thời gian xen kẽ không đến mười hơi thở.
Kỷ Tiên Thần cảm khái nói: "Ta cũng muốn nhảy xuống."
Hỗn Độn Thiên Cẩu cười khà khà nói: "Nhảy đi, ta thấy tư chất của ngươi rất bình thường."
Kỷ Tiên Thần lườm nó một cái.
Triệu Hiên Viên tò mò hỏi: "Sao kê gia không đến, hiếm khi Ẩn Môn cùng nhau hành động."
Đạo Chí Tôn khinh thường nói: "Nhát gan, trừ hỗn độn thịnh hội ra, nó đã ra ngoài lúc nào chưa? Cho dù chúng ta bảo đảm sẽ bảo hộ nó, nó cũng không dám."
Người khác giễu cợt Hắc Ngục Kê, Hỗn Độn Thiên Cẩu nghe mà tức giận bất bình, không ngừng bênh vực kẻ yếu, nhưng nói không lại mọi người.
Hàn huyên một hồi lâu với Hắc Ngục Kê, Khương Dịch hỏi: "Hàn Hoang đâu, khi nào thì hành động, trước mắt ma binh đã có một vạn ức, người tu hành hồng mông cũng hơn ức, lại thêm sự trợ giúp của Ẩn Môn, nhất định có thể lật đổ hỗn độn."
Phương Lương giơ tay, trong tay giống như có một làn khói xanh, đang bị hắn chơi đùa, nhẹ giọng cười nói: "Lượng kiếp vẫn chưa đến mà, cỗ Nhân quả chi lực nó chắc các ngươi cũng có thể cảm nhận được rồi, mặc dù có, nhưng vẫn chưa đủ cường đại, ít nhất cũng không đủ để khiến chúng ta điên cuồng."
Lời nói của hắn có được sự đồng ý của mọi người.
Quả thật vẫn chưa đủ.
Đúng lúc này, Hồng Mông Trì kịch liệt cuồn cuộn, người tu hành vừa chuẩn bị nhảy xuống đều cả kinh lui về phía sau.
Hồng Mông Trì rất lớn, còn lớn hơn toàn bộ Tiên giới, sau khi mặt hồ nổi lên sóng to gió lớn thì vô cùng hung hiểm, khiến người ta run sợ.
Mọi người nhao nhao nhìn tới, chỉ thấy ở đáy Hồng Mông Trì có một cự ảnh khủng bố như ẩn như hiện.
"Đó là gì?" Kỷ Tiên Thần động dung hỏi.
Long Hạo hưng phấn nói: "Là Hồng Mông Tuyệt Vọng, lúc trước Hàn Hoang nói với ta, Hồng Mông Trì trừ chuyển hóa sinh linh hồng mông ra, còn bồi dưỡng đại sát khí của Lượng kiếp."
Hồng Mông Tuyệt Vọng?
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ cảm nhận kỹ khí thế của Hồng Mông Tuyệt Vọng, biết Hồng Mông Tuyệt Vọng đang cấp tốc trở nên mạnh hơn.
Những người tu hành thấy Hồng Mông Tuyệt Vọng đều sợ tới mức không dám nhảy xuống nữa.
"Đó là cái gì vậy?"
"Những người tu hành đã nhảy xuống sẽ không bị nó ăn chứ?"
"Không đúng, quả thật có người sống sót đi ra."
Sát khí khủng bố quá, cho dù là hung thú thái cổ cũng không bằng."
"Hung thú này tuyệt đối có thể họa hại hỗn độn!"
Có thể người tu hành tới đây đều đã làm tốt chuẩn bị đối địch với hỗn độn, cho nên sau khi bình tĩnh lại thì đều rất phấn khởi.
Hồng mông càng mạnh, mới chứng minh lựa chọn của bọn họ là không sai.
Đại đa số người tu hành đều ôm lý niệm thôi động Vô Tận Thời Đại mà đến, nếu không hồng mông cũng rất khó có uy thế hiện giờ.
Hàn Tuyệt phát hiện trong cơ thể Kỷ Tiên Thần có một cỗ nhân quả ẩn tàng rất sâu, tu vi bản tôn của nhân quả chỉ có Đại Đạo Chí Thượng, nhưng nhân quả này không phải đến từ hiện tại, mà là tới từ tương lai.
Sáng Tạo Đạo Giả tương lai.
Người đó hiện tại là Đại Đạo Chí Thượng, tương lai là Sáng Tạo Đạo Giả.
Hàn Tuyệt cảm thấy kỳ quái, đạt tới tu vi của Sáng Tạo Đạo Giả,vậy đã nhảy ra khỏi quá khứ tương lai, cho dù có chí bảo có thể liên quan tới quá khứ của Sáng Tạo Đạo Giả khác, cũng sẽ bị Sáng Tạo Đạo Giả phát hiện, cho nên Sáng Tạo Đạo Giả bình thường sẽ không liên quan tới thời không, làm như vậy sẽ chỉ đắc tội với Sáng Tạo Đạo Giả khác.
Hàn Tuyệt không cần công năng diễn hóa cũng có thể nhìn thấy, Sáng Tạo Đạo Giả khác e là cũng có thể nhìn thấy rồi.
Chỉ là vị Sáng Tạo Đạo Giả tương lai này có thân phận đặc thù, chắc Sáng Tạo Đạo Giả khác không dám tùy tiện động tới hắn.
Hàn Tuyệt thầm bật cười: " Tu vi sơ kỳ cũng dám nhúng tay vào quá khứ, tiểu tử, ngươi đã xem nhẹ thực lực của các Sáng Tạo Đạo Giả thời kì này rồi, ngươi ngay cả Hỗn Độn Vô Thức cũng không bằng."
Đối với vị Sáng Tạo Đạo Giả tương lai kia, Hàn Tuyệt cũng lười chẳng muốn quản, vừa hay để tên này kích thích Đại Đạo Lượng Kiếp một chút, nếu bức Sáng Tạo Đạo Giả khác xuất thủ, cũng coi như cho thằng ôn này một bài học, để hắn đừng khinh thường Sáng Tạo Đạo Giả khác.
Giữa Sáng Tạo Đạo Giả nếu không giao thủ, rất khó phán đoán ra độ mạnh yếu của nhau, dẫu sao Sáng Tạo Đạo Giả cũng không chết được, là cảnh giới cao nhất rồi, dưới tình huống như vậy, ai cũng có thể bành trướng.
Hàn Tuyệt tiếp tục quan trắc hỗn độn, có một loại cảm giác đang xem kịch, mỗi một bạn tốt của hắn đều đã bị cuốn vào trong Đại Đạo Lượng Kiếp, ngay cả các đạo lữ của hắn cũng lây dính nhân quả, chủ yếu là liên hệ đàn tràng và công năng truyền tống của Vạn Giới Đầu Ảnh, khiến cho tin tức được truyền tới và tiếp xúc thường xuyên hơn.
Trong đó Lệ Dao còn từng tới hồng mông, dường như cũng muốn tham dự vào Đại Đạo Lượng Kiếp.
Kệ đi.
Cứu một cũng là cứu, cứu một trăm cũng là cứu.
Nói chung Hàn Tuyệt sớm đã thu thập phân hồn của bọn họ, cho dù vẫn lạc, cũng có thể phục sinh.
Hàn Tuyệt xem một đoạn thời gian, lại đầu nhập sự chú ý vào trong tu luyện.
Đại thế của Hỗn độn càng lúc càng nghiêm trọng, nhân quả vô thượng đang bao phủ chúng sinh, khiến cho lệ khí của chúng sinh cũng đang tăng trưởng, tu vi càng cao, ảnh hưởng phải chịu lại càng lớn.
Bất kỳ mâu thuẫn nào dưới sự ảnh hưởng của nhân quả vô thượng đều có thể phóng to.
Đại Đạo Lượng Kiếp sắp bùng nổ toàn diện.
..
Hồng Mông Trì, một thân ảnh đứng bên cạnh ao, nhìn người tu hành xếp thành hàng dài ở đối diện hồ.
Từng người tu hành liên tiếp nhảy vào trong Hồng Mông Trì, thời gian xen kẽ không đến mười hơi thở.
Kỷ Tiên Thần cảm khái nói: "Ta cũng muốn nhảy xuống."
Hỗn Độn Thiên Cẩu cười khà khà nói: "Nhảy đi, ta thấy tư chất của ngươi rất bình thường."
Kỷ Tiên Thần lườm nó một cái.
Triệu Hiên Viên tò mò hỏi: "Sao kê gia không đến, hiếm khi Ẩn Môn cùng nhau hành động."
Đạo Chí Tôn khinh thường nói: "Nhát gan, trừ hỗn độn thịnh hội ra, nó đã ra ngoài lúc nào chưa? Cho dù chúng ta bảo đảm sẽ bảo hộ nó, nó cũng không dám."
Người khác giễu cợt Hắc Ngục Kê, Hỗn Độn Thiên Cẩu nghe mà tức giận bất bình, không ngừng bênh vực kẻ yếu, nhưng nói không lại mọi người.
Hàn huyên một hồi lâu với Hắc Ngục Kê, Khương Dịch hỏi: "Hàn Hoang đâu, khi nào thì hành động, trước mắt ma binh đã có một vạn ức, người tu hành hồng mông cũng hơn ức, lại thêm sự trợ giúp của Ẩn Môn, nhất định có thể lật đổ hỗn độn."
Phương Lương giơ tay, trong tay giống như có một làn khói xanh, đang bị hắn chơi đùa, nhẹ giọng cười nói: "Lượng kiếp vẫn chưa đến mà, cỗ Nhân quả chi lực nó chắc các ngươi cũng có thể cảm nhận được rồi, mặc dù có, nhưng vẫn chưa đủ cường đại, ít nhất cũng không đủ để khiến chúng ta điên cuồng."
Lời nói của hắn có được sự đồng ý của mọi người.
Quả thật vẫn chưa đủ.
Đúng lúc này, Hồng Mông Trì kịch liệt cuồn cuộn, người tu hành vừa chuẩn bị nhảy xuống đều cả kinh lui về phía sau.
Hồng Mông Trì rất lớn, còn lớn hơn toàn bộ Tiên giới, sau khi mặt hồ nổi lên sóng to gió lớn thì vô cùng hung hiểm, khiến người ta run sợ.
Mọi người nhao nhao nhìn tới, chỉ thấy ở đáy Hồng Mông Trì có một cự ảnh khủng bố như ẩn như hiện.
"Đó là gì?" Kỷ Tiên Thần động dung hỏi.
Long Hạo hưng phấn nói: "Là Hồng Mông Tuyệt Vọng, lúc trước Hàn Hoang nói với ta, Hồng Mông Trì trừ chuyển hóa sinh linh hồng mông ra, còn bồi dưỡng đại sát khí của Lượng kiếp."
Hồng Mông Tuyệt Vọng?
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ cảm nhận kỹ khí thế của Hồng Mông Tuyệt Vọng, biết Hồng Mông Tuyệt Vọng đang cấp tốc trở nên mạnh hơn.
Những người tu hành thấy Hồng Mông Tuyệt Vọng đều sợ tới mức không dám nhảy xuống nữa.
"Đó là cái gì vậy?"
"Những người tu hành đã nhảy xuống sẽ không bị nó ăn chứ?"
"Không đúng, quả thật có người sống sót đi ra."
Sát khí khủng bố quá, cho dù là hung thú thái cổ cũng không bằng."
"Hung thú này tuyệt đối có thể họa hại hỗn độn!"
Có thể người tu hành tới đây đều đã làm tốt chuẩn bị đối địch với hỗn độn, cho nên sau khi bình tĩnh lại thì đều rất phấn khởi.
Hồng mông càng mạnh, mới chứng minh lựa chọn của bọn họ là không sai.
Đại đa số người tu hành đều ôm lý niệm thôi động Vô Tận Thời Đại mà đến, nếu không hồng mông cũng rất khó có uy thế hiện giờ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook