Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
Chương 1487: Nhân quả của Đại Đạo Lượng Kiếp (2)

Hàn Hoang nói ra khốn cảnh của mình, hấp dẫn sự chú ý của Hàn Tuyệt.

Kể ra, tuy đều là Hồng Mông Ma Thần, Hàn Tuyệt chính là hậu thiên mới tiến hóa thành, mà Hàn Hoang thì khác, hắn trời sinh đã là Hồng Mông Ma Thần, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, Hàn Tuyệt và hắn là hai loại tư duy khác nhau.

Thương Long cho dù được phàm nhân nuôi, cũng không thể coi tất cả mọi người là đồng loại, đây là cách biệt trên huyết mạch.

Hàn Tuyệt không thể không sử dụng công năng diễn hóa.

"Vì sao Hàn Hoang muốn tiêu diệt chúng sinh hỗn độn?"

"Cần khấu trừ năm trăm vạn ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không?"

Tiếp tục!

Nhân quả của Đại Đạo Lượng Kiếp ảnh hưởng, liên quan tới quy tắc siêu nhiên của Lĩnh vực trống.

Lĩnh vực trống còn có quy tắc siêu nhiên?

Cũng đúng.

Sự ra đời của tất cả chung quy đều có ngọn nguồn, hỗn độn sinh ra từ hồng mông, hồng mông sinh ra từ trống không, mà trống không là tồn tại thế nào, đây là điều mà Hàn Tuyệt tạm thời cũng không rõ.

Như vậy xem ra, Đại Đạo Lượng Kiếp cần Hàn Hoang nổi điên, dẫn tới chúng sinh hỗn chiến với hắn, đánh cho hỗn độn vỡ vụn, Vô Tận Thời Đại mới có thể tới.

Hàn Hoang muốn trực tiếp đánh vỡ hỗn độn, là không thể thực hiện được.

Một khi đã như vậy thì không có cách nào rồi.

Hàn Tuyệt ý vị thâm trường nói: "Đã không khắc chế được thì cứ tùy tâm mà làm."

Hàn Hoang sửng sốt, cho rằng mình nghe lầm.

Hàn Tuyệt nói: "Con đường tu hành, trên tay ai mà không có nghiệp lực, quy tắc cần trật tự, trật tự tất nhiên phải lây dính sát kiếp, có lẽ ngươi có lỗi với chúng sinh hỗn độn, nhưng ngươi chính là đệ nhất công thần của chúng sinh của Vô Tận Thời Đại, Vô Tận Thời Đại tất nhiên sẽ xuất hiện chủng tộc mới, thiên địa mới, chấp hành hủy diệt và giết chóc, bản thân cũng là một trong các quy tắc."

"Quy tắc giết, chúng sinh có thể chấp nhận, chúng sinh chỉ không thể chấp nhận bị sinh linh giết, nhưng vượt qua cửa này, ngươi sẽ siêu thoát sinh linh."

Hàn Hoang nhíu mày, sát ý trong mắt bắt đầu phát ra.

Có được sự ủng hộ của Hàn Tuyệt, hắn tất nhiên sẽ không khắc chế sát ý nữa.



Kỳ thật sở dĩ hắn không muốn xuất thủ với chúng sinh, là sợ Hàn Tuyệt thất vọng, hiện giờ Hàn Tuyệt không ngờ ủng hộ hắn, vậy hắn còn gì mà không nghĩ không nữa?

"Đại Đạo Lượng Kiếp chính là như vậy, ngươi đánh một trận với chúng sinh, giết cho hỗn độn vỡ vụn, phá bỏ cái cũ, xây dựng cái mới.

Hàn Tuyệt cười nói, lời nói mặc dù vô tình, nhưng sự thật chính là như vậy.

Hàn Hoang hỏi: "Vậy Vô Tận Thời Đại tới, ta sẽ thế nào? Thật sự không cần trả một cái giá cực đắt à?"

Hắn không ngốc, hắn từng nghe nói về rất nhiều truyền thuyết Vô Lượng Đại Kiếp của thiên đạo, Ma Tổ, Tổ Vu, Yêu Đế, Yêu Hoàng vân vân, mặc dù thôi động Lượng kiếp, nhưng đều là không có kết cục tốt, được lợi chỉ là những tồn tại âm thầm điều khiển tất cả.

Hàn Tuyệt nói: "Có, tất nhiên sẽ có người mượn danh đại nghĩa để giết ngươi, để đạt được đại tạo hóa to lớn."

Nghe thấy câu trả lời của phụ thân, Hàn Hoang hít sâu một hơi, hắn cảm nhận được áp lực, nhưng phần lớn là động lực.

Tới giết ta đi!

Ta cũng muốn nhìn xem ai có thể giết ta!

Hàn Hoang nhìn về phía phụ thân của mình, thấy hắn mỉm cười, áp lực trong lòng không còn sót lại chút gì.

Phụ thân còn không lo lắng cho hắn thì hắn lo lắng cái gì?

Nếu có thể dẫn tới Đại Đạo Lượng Kiếp, có năng lực cười Vô Tận Thời Đại, vậy hắn mới tính là vô địch hỗn độn chân chính, không có lỗi với cái tên Hồng Mông Ma Thần.

Hàn Hoang đứng dậy cáo từ.

Chờ mấy trăm vạn năm, vì mấy câu nói đó.

Hàn Tuyệt nhìn về phía bóng lưng của hắn, thầm thở dài.

Xú tiểu tử, cũng không biết vấn an, tâm sự thêm với ông già ngươi không được à?

Hỏi một chút xem ông già ngươi hiện tại mạnh tới mức nào rồi.

Không cho cha ngươi cơ hội khệnh khạng sao?

Vậy đến lúc đó ngươi phải chịu thêm nhiều đau khổ ở Đại Đạo Lượng Kiếp rồi.

Hàn Tuyệt thầm nghĩ, đến lúc đó nếu Hàn Hoang bị áp chế, hắn xuất thủ muộn một chút.



Sau khi Hàn Hoang rời đi, Thiện Ác không nhịn được hỏi: "Thuỷ tổ, đến lúc đó ta có thể xuất thủ không?"

Hàn Hoang tổ tiên làm dấy lên Đại Đạo Lượng Kiếp, nhất định sẽ kết vô số cừu hận, hắn cảm thấy mình có thể xuất một phần lực.

Đi theo bên cạnh Hàn Tuyệt lâu như vậy, dưới tai hun mắt nhuộm, lòng dạ của Thiện Ác cũng lên cao, không phải nhìn từ góc độ nhất sinh nhất linh, mà là nhìn từ góc độ của chúng sinh.

Đại Đạo Lượng Kiếp nhìn thì là hạo kiếp, đối với chúng sinh hiện tại là tai nạn có tính chất huỷ diệt, nhưng đây cũng là đại tạo hóa chưa từng có.

Vô Tận Thời Đại tới, sẽ sinh ra vô số hỗn độn, số lượng sinh linh sẽ tăng gấp bội, hy sinh cái tôi, thành toàn cho tập thể, cớ sao mà không làm?

Cho dù là phàm linh, cũng biết hy sinh thiểu số, tạo phúc cho đa số, tất cả lấy đại đa số làm chủ.

Hàn Tuyệt nhắm mắt nói: "Đến lúc đó rồi tính, cũng không phải không được."

Thiện Ác lập tức lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt.

Hắn một mực tu luyện, chưa từng được xuất thủ, đúng là quá khó chịu.

Trong thí luyện mô phỏng, cũng không thể ở phía sau nguyền rủa kẻ địch, kẻ địch trực tiếp nhào tới, dùng Trớ Chú Đại Đạo không thuận tay.

Hàn Tuyệt bắt đầu quan trắc hỗn độn, Chung Nguyên Giới.

...

Tạo Hóa Đế Đình, trong Thông Thiên Đại Điện.

Hàn Hoang nói với Hàn Linh ý đồ của mình, Hàn Linh nghe xong liền lâm vào trầm mặc.

Một lúc sau.

Hàn Linh thở dài nói: "Cứ phải như vậy à?"

Hàn Hoang cười nói: "Phải làm, so với nhường tiện nghi cho người khác, không bằng tặng cho ngươi, ta nói với ngươi trước, như vậy ngươi có thể bớt đi gánh nặng."

Hàn Linh nhíu mày nói: "Nếu ta đứng chung một trận doanh với chúng sinh, ngươi sẽ làm thế nào?"

"Ha ha ha."

Hàn Hoang cất tiếng cười to, nói: "Tứ muội, ngươi cảm thấy ta sẽ chết à? Không thể đâu!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương