Kêu gọi lão tử?

Tâm tình của Hàn Tuyệt hơi khó chịu, hắn vẫn muốn một hơi đột phá, kết quả tiết tấu lại bị gián đoạn.

Có điều kêu gọi hắn là Hình Hồng Tuyền, hắn phải xuất thủ.

Hắn nhìn về phía đầu kia của vòng xoáy màu đen, không ngờ là thiên đạo.

Lúc này.

Ngoài thiên đạo, trong hư không mênh mông có vô số thân ảnh, có các loại pháp bảo khổng lồ xen lẫn trong đó, đã có mấy tòa Hỗn Độn Thành, Hỗn Độn Thiên Lộ bị phá hủy, người tu hành phía thiên đạo thì đưa lưng về phía thiên đạo, số lượng cũng rất nhiều, nhưng hội tụ cùng một chỗ thì khí thế vẫn không bằng quân địch.

Khu vực hư không giữa hai bên bồng bềnh vô số thi hài, sinh linh thiên đạo chiếm đa số.

Đám Dao, Hình Hồng Tuyền, Tuyên Tình Quân đứng trong các thánh, ánh mắt của tất cả Thánh Nhân đều hướng về phía vòng xoáy màu đen ở trước mặt Hình Hồng Tuyền.

Huyền Đô Thánh Tôn cũng đầy chờ mong.

Vị tồn tại kia thật sự sẽ đến sao?

Bao nhiêu năm rồi, hắn rất hoài niệm bầu không khí khi thương thảo đại sự thiên đạo với Hàn Tuyệt, khi đó có Hàn Tuyệt, hắn không hề có áp lực.

Trước kia khi có Hàn Tuyệt, hắn sẽ cố kỵ Hàn Tuyệt, Hàn Tuyệt không còn, hắn lại lại, không dám hoàn toàn thực thi dã tâm của mình.

"Các ngươi là đang kêu gọi Hàn Hoang à?" Tốt lắm, vậy ta chờ!"

Một tiếng cười truyền đến, người lên tiếng ở trong một tòa lầu các, nàng đứng trước vòng bảo hộ, quần áo hoa lệ, vẻ mặt tuyệt mỹ, tư thái cao ngạo, giống như Nữ Đế nhìn xuống thương sinh.

Nàng tên là Minh Quý Thần Quân, cực kỳ nổi danh ở hỗn độn, quyền thế ngập trời.

Phía dưới lầu các là một cự thú bảy đầu to như tinh thần, thân như cự quy, bảy đầu như rồng, như hổ, như Kỳ Lân...

Phía trước cự thú bảy đầu là ba Đại Đạo Chí Thượng, mấy chục Đại Đạo Thánh Nhân.

Chỉ là ba Đại Đạo Chí Thượng đã đủ để ép cho thiên đạo không thở nổi rồi.

Một người trong đó lại đạt tới Đại Đạo Chí Thượng viên mãn, một thân khí thế đó mặt trời chói mắt hơn mặt trời.

Thiên đạo xuất hiện rất nhiều đại năng, nhưng đều đã tự lập môn hộ, khiến cho trong thiên đạo không còn ai mạnh hơn Lệ Dao.

Lệ Dao có thể chống lại ba Đại Đạo Chí Thượng, nhưng trong giao phong Đại Đạo Thánh Nhân thiên đạo lại rơi vào thế hạ phong.



"Vị tiền bối kia đang kêu gọi Thần Phạt Hàn Hoang à?"

"Nghe nói bọn họ đều là đạo lữ Thần Uy Thiên Thánh, người đang thi triển thần thông kêu gọi chính là mẫu thân thân sinh của Hàn Hoang."

"Nhìn thì rất trẻ tuổi."

"Bọn họ đang tự tìm chết, chờ Hàn Hoang tới, đó chính là hạo kiếp!"

"Sao còn chưa ra?"

Các Thiên Đạo Thánh Nhân nhao nhao nghị luận, người tu hành ở phía sau Thiên Đạo Thánh Nhân cũng đang thảo luận, có điều nhận thức của bọn họ nông cạn, rất nhiều người ngay cả Hàn Hoang cũng không từng nghe nói tới, chỉ biết đây là một trường hạo kiếp của thiên đạo, trải qua chiến đấu tàn khốc vừa rồi, bọn họ biết thiên đạo sẽ thua, nếu không mời được đại năng hỗn độn, bọn họ đều phải chết.

Vòng xoáy màu đen yên lặng, chỉ có dao động không gian, không xuất hiện bất kỳ thứ gì.

Trong nhất thời, toàn bộ hư không biến thành yên tĩnh.

Từng giây từng phút trôi qua.

Vòng xoáy màu đen vẫn không hề có động tĩnh.

Hình Hồng Tuyền nhíu mày, đám người Tuyên Tình Quân, Lệ Dao cũng có chút hoảng loạn.

Chẳng lẽ thần thông có lỗi, không kêu gọi được phu quân?

Hay là, phu quân bận bế quan, tâm vô bàng vụ?

Bất kể là loại nào, phiền phức đều rất lớn.

Minh Quý Thần Quân đang chờ đợi kia thì sắc mặt từ chờ mong biến thành phẫn nộ.

Nàng nghĩ đến nam nhân lúc trước đã cứu mình lại rất ghét bỏ mình, chẳng lẽ hắn đã cảm ứng được nàng, cho nên cố ý không đến.

Đúng vậy.

Với tính cách của hắn, căn bản là không để ý tới bất kỳ ai, càng sẽ không có bất kỳ trói buộc gì, nếu hôm nay tới, chẳng phải là nói với kẻ địch, thiên đạo là chỗ yếu của hắn sao?

Nàng càng nghĩ càng tức, mặt cười biến thành lạnh như băng, mở miệng nói: "Động thủ đi, diệt thiên đạo! Hừ!"

Dứt lời, các thủ hạ của nàng đều rít gào, Đại Đạo Thánh Nhân lại điều động pháp lực, chuẩn bị tấn công.

Nhưng ba vị Đại Đạo Chí Thượng lại không nhúc nhích, sắc mặt bọn họ mặt vô cùng khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm vòng xoáy màu đen trước mặt Hình Hồng Tuyền.

Vị Đại Đạo Chí Thượng ở giữa trầm giọng nói: "Các hạ là ai?"



Lời này vừa được nói ra, đại quân hỗn độn vốn đang xao động lại yên lặng.

Minh Quý Thần Quân híp mắt nhìn về phía vòng xoáy màu đen, mặt lộ vẻ vui mừng.

Hắn sắp tới à?

"Hàn Hoang, chỉ cần ngươi lên tiếng, ta lập tức rút quân!"

Minh Quý Thần Quân mở miệng nói, khiến cho ánh mắt của người bên cạnh cũng đều hướng về phía vòng xoáy.

Hình Hồng Tuyền hậm hực nói: "Ta không kêu gọi con ta!"

Minh Quý Thần Quân sửng sốt, sắc mặt biến thành cực kỳ khó coi.

Nàng có một loại cảm giác bị đùa giỡn.

"Lãng phí thời gian, san bằng thiên đạo cho ta!"

Minh Quý Thần Quân hét lên, cực kỳ điên cuồng, không còn vẻ ung dung cao quý lúc trước.

Đại quân hỗn độn đang muốn hành động, một tiếng hừ lạnh vang lên, trừ ba vị Đại Đạo Chí Thượng và Minh Quý Thần Quân ngoài, toàn bộ đại quân hỗn độn bỗng nhiên tan thành mây khói.

Ngay cả cự thú bảy đầu dưới chân Minh Quý Thần Quân cũng hình thần câu diệt.

Sát cơ khủng bố tỏa định Minh Quý Thần Quân, khiến nàng sợ tới mức không thể động đậy.

Ba vị Đại Đạo Chí Thượng cũng vậy.

Nhìn thấy đại quân hỗn độn trong nháy mắt bị chôn vùi, bên thiên đạo đều há hốc miệng.

Đã xảy ra chuyện gì?

Ai tới thế?

Các thánh của thiên đạo thì đoán được chân tướng, ai nấy đều kích động, nhưng không dám mở miệng, sợ thất lễ.

Ngộ Đạo Kiếm thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực, lẩm bẩm nói: "Ta đã nói rồi mà, hắn không thể mặc kệ chúng ta."

Hình Hồng Tuyền đắc ý cười nói: "Tiểu nha đầu, ngươi cuồng nữa đi?"

Nàng nhìn Minh Quý Thần Quân cực kỳ khó chịu, muốn theo đuổi con trai của nàng, lại dám đối với động sát thủ với nàng, loại con dâu này là không được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương