Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm
-
Chương 1479: Tuyệt Duệ (1)
Hỗn Độn Vô Thức tuyệt đối nói: "Không thể, Sáng Tạo Đạo Giả không chết được, chỉ có một khả năng, hắn chạy thoát, không dám dây dưa nữa." Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh gật đầu.
Bọn họ có thể sống đến hôm nay, chính là dựa vào tạo hóa bất tử bất diệt của Sáng Tạo Đạo Giả...
Đàn tràng thứ ba.
Cửu Thần Tinh, Thiện Ác bị đuổi ra khỏi đàn tràng, bọn họ cũng không nghi hoặc, cho rằng Hàn Tuyệt muốn tham ngộ thần thông, liền bắt đầu tiến hành luận bàn trong thí luyện mô phỏng.
Hàn Tuyệt ngồi trên toà sen, yên lặng sử dụng Chung Nguyên Thiên Lao.
Ở trước mặt hắn dựng một đạo Thần Phạt Quang Nhận, mà trong Thần Phạt Quang Nhận ẩn chứa ý chí của Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần.
Quy tắc tối cao cắn nuốt không ngờ lại lợi hại như vậy, chẳng trách Đệ Cửu Hỗn Độn có thể hàng phục Sáng Tạo Đạo Giả khác.
Quy tắc tối cao này chắc không chỉ đơn giản là cắn nuốt, chỉ là rất giống Thôn Phệ Đại Đạo mới được Hàn Tuyệt ban thưởng tên như vậy.
Sau khi đạt tới Sáng Tạo Đạo Giả hậu kỳ, Đại Đạo Giới tự nhiên sẽ sinh ra quy tắc tối cao này, đúng là lợi hại.
Sau khi bị Chí cao chi lực vây khốn, tuy Sáng Tạo Đạo Giả không chết, nhưng ý thức không thể thoát đi, thậm chí trong lúc này chặt đứt liên hệ với ý chí, phân thân khác.
Cái này sẽ cho Hàn Tuyệt cơ hội sử dụng Chung Nguyên Thiên Lao.
"Sáng Tạo Đạo Giả trung kỳ có thể bị Chung Nguyên Thiên Lao nô dịch không?"
Hàn Tuyệt hỏi thầm trong lòng.
"Có thể, nhưng cần thời gian cực dài."
Mắt Hàn Tuyệt sáng lên, may mà lúc trước thăng cấp Hồng Mông Thiên Lao, nếu không có thể vẫn không có tác dụng với Sáng Tạo Đạo Giả.
Về phần thời gian cực dài, Hàn Tuyệt căn bản không để ý.
Hắn không thiếu nhất chính là thời gian!
"Đệ Cửu Hỗn Độn báo mộng cho ngươi, có nhận không?"
Một hàng nhắc nhở đột nhiên xuất hiện trước mắt Hàn Tuyệt.
Đối mặt với sự báo mộng của Đệ Cửu Hỗn Độn, Hàn Tuyệt có chút do dự.
Hắn biết Đệ Cửu Hỗn Độn là tới đòi người.
"Hiện tại ta có thẻ hàng phục Đệ Cửu Hỗn Độn giống như hàng phục Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần không?"
Trong lòng Hàn Tuyệt yên lặng hỏi.
"Cần khấu trừ năm ức ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không."
Tiếp tục!
"Không thể!"
"Ta có đánh bại được Đệ Cửu Hỗn Độn không?"
"Cần khấu trừ năm ức ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không?"
Tiếp tục!
"Có thể!"
Hàn Tuyệt thực sự không hề kinh hỉ, hắn đã sớm cho rằng như vậy, chỉ là vì để ngừa vạn nhất, cho nên mới xác nhận một chút.
"Đệ Cửu Hỗn Độn báo mộng cho ngươi, có nhận không?"
Lại tới nữa!
Hàn Tuyệt do dự một lát, vẫn lựa chọn nhận.
Trong mộng cảnh, chính là Lĩnh vực trống.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Đệ Cửu Hỗn Độn, vẫn thần bí như vậy, nhìn thì giống như không bị ảnh hưởng của nguyền rủa, tâm ma.
Đệ Cửu Hỗn Độn mở miệng hỏi: "Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần đâu, thử hắn ra."
Hàn Tuyệt nói: "Ta luận bàn với hắn, mới gặp mà như đã quen từ lâu, mời hắn đàn tràng của ta làm khách."
Ngươi có bản lĩnh thì xâm nhập đàn tràng của ta đi.
Hắn tin Đệ Cửu Hỗn Độn từng có ý đồ xông vào đàn tràng, chỉ là không xông vào được mà thôi.
"Vậy ngươi để hắn ra trước đã, ta có việc muốn tìm hắn."
Đệ Cửu Hỗn Độn cường ngạnh nói.
Hàn Tuyệt nói: "Không được, qua một đoạn thời gian nữa rồi tính."
Tĩnh lặng.
Mộng cảnh lâm vào trong yên tĩnh, không có bất kỳ thanh âm gì.
Hàn Tuyệt có thể cảm thấy khí thế của Đệ Cửu Hỗn Độn xuất hiện dao động, xem ra sự xuất hiện của tâm ma khiến hắn không thể thong dong bình tĩnh giống như trước kia nữa.
Hàn Tuyệt cũng không gấp, ném quyền lựa chọn cho Đệ Cửu Hỗn Độn.
Luận tới áp lực, Đệ Cửu Hỗn Độn chắc là lớn nhất, bởi vì hắn sắp không giữ được quyền lực của mình.
Đệ Cửu Hỗn Độn nói: "Được rồi, chờ hắn ra, bảo hắn tới tìm ta."
Mộng cảnh vỡ vụn.
Hàn Tuyệt mở mắt, vẻ mặt biến thành vi diệu.
Xem ra Đệ Cửu Hỗn Độn vẫn không mất đi lý trí.
Chắc Đệ Cửu Hỗn Độn đang đợi Vô Tận Thời Đại tới, cường hành chứng Sáng Tạo Chúa Tể rồi mới ra tay.
Hàn Tuyệt cũng không tiện đối phó hắn, hắn không thể tru sát Đệ Cửu Hỗn Độn, thậm chí không thể trấn áp Đệ Cửu Hỗn Độn, hai người khai chiến, sẽ không thể dừng lại, bình thường còn phải phòng bị lẫn nhau, ngay cả tu luyện cũng không an tâm.
Tình huống trước mắt đối với hai bên mà nói đều là lựa chọn tốt nhất.
Tiếp theo xem ai đột phá sớm hơn.
Hàn Tuyệt chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.
Về phần Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần vẫn bị phong ấn trong Chung Nguyên Thần Yên, chờ bị nô dịch.
...
Một viên tinh thần màu đỏ to lớn đặt trong hư không hiu quạnh, sương đỏ thần bí tràn ngập chung quanh.
Trong tinh thần.
Đại địa hoang vu, lại tô điểm từng hồ nước lớn nhỏ khác nhau, mặt hồ đóng băng, hình thành tương phản với mặt đất nóng rực.
Một thiếu niên Nhân tộc trần truồng tứ chi chạm đất, giống như hầu tử tiến về phía trước, trên người chỉ có quấn khố từ da thú chế thành ở bên hông, tóc tai bù xù, mặt bẩn thỉu, hai mắt đục ngầu, giống như mê muội.
Dưới bầu trời, thiếu niên Nhân tộc lộ ra vô cùng nhỏ bé, giống như một con kiến đang tiến về phía trước không có mục đích, cô độc mà hiu quạnh.
Không biết đi bao lâu, thiếu niên Nhân tộc mệt rồi, hắn đứng bên rìa một hồ nhỏ, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm mặt hồ đóng băng, rất nhanh đầu lưỡi của hắn dính vào mặt băng, theo bản năng rụt lưỡi lại, máu tươi tóe ra, khiến hắn đau đớn lăn về phía sau.
Máu tươi rơi xuống mặt băng, không ngờ đốt ra một cái lỗ lớn, ngay sau đó, toàn bộ mặt hồ bắt đầu tan chảy.
Hơi nước bốc lên, thiếu niên Nhân tộc không chú ý thấy một màn này, hắn đang ôm miệng, đau tới lăn lộn trên đất.
Đợi sau khi cảm giác đau đớn bớt đi rồi, hắn mới chậm rãi xoay người, kết quả cảnh tượng trước mắt khiến hắn sửng sốt.
Bọn họ có thể sống đến hôm nay, chính là dựa vào tạo hóa bất tử bất diệt của Sáng Tạo Đạo Giả...
Đàn tràng thứ ba.
Cửu Thần Tinh, Thiện Ác bị đuổi ra khỏi đàn tràng, bọn họ cũng không nghi hoặc, cho rằng Hàn Tuyệt muốn tham ngộ thần thông, liền bắt đầu tiến hành luận bàn trong thí luyện mô phỏng.
Hàn Tuyệt ngồi trên toà sen, yên lặng sử dụng Chung Nguyên Thiên Lao.
Ở trước mặt hắn dựng một đạo Thần Phạt Quang Nhận, mà trong Thần Phạt Quang Nhận ẩn chứa ý chí của Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần.
Quy tắc tối cao cắn nuốt không ngờ lại lợi hại như vậy, chẳng trách Đệ Cửu Hỗn Độn có thể hàng phục Sáng Tạo Đạo Giả khác.
Quy tắc tối cao này chắc không chỉ đơn giản là cắn nuốt, chỉ là rất giống Thôn Phệ Đại Đạo mới được Hàn Tuyệt ban thưởng tên như vậy.
Sau khi đạt tới Sáng Tạo Đạo Giả hậu kỳ, Đại Đạo Giới tự nhiên sẽ sinh ra quy tắc tối cao này, đúng là lợi hại.
Sau khi bị Chí cao chi lực vây khốn, tuy Sáng Tạo Đạo Giả không chết, nhưng ý thức không thể thoát đi, thậm chí trong lúc này chặt đứt liên hệ với ý chí, phân thân khác.
Cái này sẽ cho Hàn Tuyệt cơ hội sử dụng Chung Nguyên Thiên Lao.
"Sáng Tạo Đạo Giả trung kỳ có thể bị Chung Nguyên Thiên Lao nô dịch không?"
Hàn Tuyệt hỏi thầm trong lòng.
"Có thể, nhưng cần thời gian cực dài."
Mắt Hàn Tuyệt sáng lên, may mà lúc trước thăng cấp Hồng Mông Thiên Lao, nếu không có thể vẫn không có tác dụng với Sáng Tạo Đạo Giả.
Về phần thời gian cực dài, Hàn Tuyệt căn bản không để ý.
Hắn không thiếu nhất chính là thời gian!
"Đệ Cửu Hỗn Độn báo mộng cho ngươi, có nhận không?"
Một hàng nhắc nhở đột nhiên xuất hiện trước mắt Hàn Tuyệt.
Đối mặt với sự báo mộng của Đệ Cửu Hỗn Độn, Hàn Tuyệt có chút do dự.
Hắn biết Đệ Cửu Hỗn Độn là tới đòi người.
"Hiện tại ta có thẻ hàng phục Đệ Cửu Hỗn Độn giống như hàng phục Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần không?"
Trong lòng Hàn Tuyệt yên lặng hỏi.
"Cần khấu trừ năm ức ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không."
Tiếp tục!
"Không thể!"
"Ta có đánh bại được Đệ Cửu Hỗn Độn không?"
"Cần khấu trừ năm ức ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không?"
Tiếp tục!
"Có thể!"
Hàn Tuyệt thực sự không hề kinh hỉ, hắn đã sớm cho rằng như vậy, chỉ là vì để ngừa vạn nhất, cho nên mới xác nhận một chút.
"Đệ Cửu Hỗn Độn báo mộng cho ngươi, có nhận không?"
Lại tới nữa!
Hàn Tuyệt do dự một lát, vẫn lựa chọn nhận.
Trong mộng cảnh, chính là Lĩnh vực trống.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Đệ Cửu Hỗn Độn, vẫn thần bí như vậy, nhìn thì giống như không bị ảnh hưởng của nguyền rủa, tâm ma.
Đệ Cửu Hỗn Độn mở miệng hỏi: "Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần đâu, thử hắn ra."
Hàn Tuyệt nói: "Ta luận bàn với hắn, mới gặp mà như đã quen từ lâu, mời hắn đàn tràng của ta làm khách."
Ngươi có bản lĩnh thì xâm nhập đàn tràng của ta đi.
Hắn tin Đệ Cửu Hỗn Độn từng có ý đồ xông vào đàn tràng, chỉ là không xông vào được mà thôi.
"Vậy ngươi để hắn ra trước đã, ta có việc muốn tìm hắn."
Đệ Cửu Hỗn Độn cường ngạnh nói.
Hàn Tuyệt nói: "Không được, qua một đoạn thời gian nữa rồi tính."
Tĩnh lặng.
Mộng cảnh lâm vào trong yên tĩnh, không có bất kỳ thanh âm gì.
Hàn Tuyệt có thể cảm thấy khí thế của Đệ Cửu Hỗn Độn xuất hiện dao động, xem ra sự xuất hiện của tâm ma khiến hắn không thể thong dong bình tĩnh giống như trước kia nữa.
Hàn Tuyệt cũng không gấp, ném quyền lựa chọn cho Đệ Cửu Hỗn Độn.
Luận tới áp lực, Đệ Cửu Hỗn Độn chắc là lớn nhất, bởi vì hắn sắp không giữ được quyền lực của mình.
Đệ Cửu Hỗn Độn nói: "Được rồi, chờ hắn ra, bảo hắn tới tìm ta."
Mộng cảnh vỡ vụn.
Hàn Tuyệt mở mắt, vẻ mặt biến thành vi diệu.
Xem ra Đệ Cửu Hỗn Độn vẫn không mất đi lý trí.
Chắc Đệ Cửu Hỗn Độn đang đợi Vô Tận Thời Đại tới, cường hành chứng Sáng Tạo Chúa Tể rồi mới ra tay.
Hàn Tuyệt cũng không tiện đối phó hắn, hắn không thể tru sát Đệ Cửu Hỗn Độn, thậm chí không thể trấn áp Đệ Cửu Hỗn Độn, hai người khai chiến, sẽ không thể dừng lại, bình thường còn phải phòng bị lẫn nhau, ngay cả tu luyện cũng không an tâm.
Tình huống trước mắt đối với hai bên mà nói đều là lựa chọn tốt nhất.
Tiếp theo xem ai đột phá sớm hơn.
Hàn Tuyệt chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.
Về phần Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần vẫn bị phong ấn trong Chung Nguyên Thần Yên, chờ bị nô dịch.
...
Một viên tinh thần màu đỏ to lớn đặt trong hư không hiu quạnh, sương đỏ thần bí tràn ngập chung quanh.
Trong tinh thần.
Đại địa hoang vu, lại tô điểm từng hồ nước lớn nhỏ khác nhau, mặt hồ đóng băng, hình thành tương phản với mặt đất nóng rực.
Một thiếu niên Nhân tộc trần truồng tứ chi chạm đất, giống như hầu tử tiến về phía trước, trên người chỉ có quấn khố từ da thú chế thành ở bên hông, tóc tai bù xù, mặt bẩn thỉu, hai mắt đục ngầu, giống như mê muội.
Dưới bầu trời, thiếu niên Nhân tộc lộ ra vô cùng nhỏ bé, giống như một con kiến đang tiến về phía trước không có mục đích, cô độc mà hiu quạnh.
Không biết đi bao lâu, thiếu niên Nhân tộc mệt rồi, hắn đứng bên rìa một hồ nhỏ, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm mặt hồ đóng băng, rất nhanh đầu lưỡi của hắn dính vào mặt băng, theo bản năng rụt lưỡi lại, máu tươi tóe ra, khiến hắn đau đớn lăn về phía sau.
Máu tươi rơi xuống mặt băng, không ngờ đốt ra một cái lỗ lớn, ngay sau đó, toàn bộ mặt hồ bắt đầu tan chảy.
Hơi nước bốc lên, thiếu niên Nhân tộc không chú ý thấy một màn này, hắn đang ôm miệng, đau tới lăn lộn trên đất.
Đợi sau khi cảm giác đau đớn bớt đi rồi, hắn mới chậm rãi xoay người, kết quả cảnh tượng trước mắt khiến hắn sửng sốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook