Điều Giáo Alpha Full - Vkook
C29: Món Quà Tạm Biệt

Tem soulmate9597
___

Lời đề nghị của Kim Taehyung muốn Jungkook ngủ lại khiến cậu suy nghĩ thật lâu mới gật đầu đồng ý. Jungkook nghĩ bọn họ sẽ không được gặp nhau gần một tháng, ở một đêm cũng không sao.

Nhận được sự chấp thuận, Kim Taehyung nhếch miệng cười đứng dậy vẫn duy trì tư thế kia ôm Jeon Jungkook tiến vào trong phòng ngủ của mình.

" Anh định làm gì? Không phải còn đang bệnh sao?" Jungkook thoáng cảnh giác nhìn chằm chằm sườn mặt của bác sĩ.

Bác sĩ cười xấu xa bóp lấy mông vểnh của Jungkook hai cái nói " Bệnh tật không ảnh hưởng tới tôi. Trước khi tôi đi, em nên tặng cho tôi món quà tạm biệt có phải không?"

Jungkook ôm lấy cổ bác sĩ nâng người lên muốn trốn thoát khỏi móng vuốt của hắn " Bác sĩ tại sao có thể vô lại như thế chứ? Anh đi thì liên quan gì tới tôi? Tôi dựa vào cái gì mà phải hy sinh thân mình cho anh chà đạp?"

Nghe Jungkook dùng từ chà đạp để diễn tả độ nghiêm trọng như vậy, còn mắng mình vô lại, Kim Taehyung không giận, chỉ cười bằng giọng mũi ngồi lên giường, hắn ôm lấy thắt lưng nhỏ của Jeon Jungkook thật chặt, bàn tay ấm nóng lần theo áo sơ mi chui vào trong, sờ mó tấm lưng trơn mịn của Báo nhỏ.

Jeon Jungkook ngăn chặn bàn tay biến thái của bác sĩ đang động kinh, cậu trừng mắt lên đầy vẻ tức giận, mắng chửi " Dê già biến thái, mau thu tay lại"

Kim Taehyung càng cười tươi hơn lật cả người Jeon Jungkook nằm xuống giường, chính mình đè bên trên, hắn phóng ra mùi vị Alpha thơm nồng khiến Jungkook mê mẩn, bàn tay vén áo lên hôn lên hạt đậu đỏ trước ngực, đầu lưỡi khuấy đảo một vòng làm hạt nhỏ run run dựng đứng.

Jungkook ưm lên một tiếng đầy tinh tế, như mời gọi, như cổ vũ cho người nào đó làm bậy.


Mùi vị Alpha xen lẫn vào trong không khí, Jeon Jungkook mơ màng bị bác sĩ lừa gạt chui vào trong hang động, cậu theo bản năng ôm chặt lấy cổ bác sĩ, tìm kiếm đôi môi dịu dàng của hắn hôn lên. Đầu lưỡi ướt át trườn vào trong khoang miệng, liếm láp, hút sạch vị ngọt ngào bên trong kéo ra một sợi tơ bạc mỏng giữa hai đôi môi.

Kim Taehyung liếm khóe miệng dính đầy nước bọt của Jungkook, cắn lấy đôi môi sưng đỏ của cậu, đầu lưỡi vươn ra chế trụ đầu lưỡi của Jeon Jungkook, buộc cậu chơi đùa cùng mình. Tay cũng không an phận day day hai điểm đỏ trước ngực đến sưng lên, dục vọng cọ xát qua lớp vải quần áo mà cường ngạnh cứng rắn. Kim Taehyung hôn lên đuôi mắt của Jungkook, lại hôn lên hai bên thái dương lấm tấm mồ hôi, đôi môi di chuyển xuống mũi, hai bên má lại lướt xuống hôn lên xương quai xanh tinh tế, quyến rũ.

Jeon Jungkook ôm lấy đầu Kim Taehyung, ngón tay thon dài luồn vào trong mái tóc mềm mại của hắn cong người đón nhận từng cái hôn dịu dàng trên thân thể mình.

Cơn khoái cảm khiến đầu óc Jeon Jungkook mụ mị, cậu nhấc mái đầu đang ở trên ngực mình liếm láp, một lần nữa môi lưỡi dây dưa. Kim Taehyung luồn tay ra sau gáy Jungkook, đỡ cậu dậy, tay còn lại lấy thuốc mỡ trên đầu giường quệt lên hai ngón tay đưa vào trong miệng huyệt đã ẩm ướt từ bao giờ.

Ở bên ngoài miệng huyệt, ngón tay xoa lên nếp gấp một hồi, Jeon Jungkook khó chịu vặn vẹo vì hắn chưa cho vào, cậu nhíu mày lắc lư cánh mông theo hướng ngón tay bác sĩ.

Bác sĩ cắn lấy chóp mũi cậu mắng " Bé nghịch ngợm"

Jeon Jungkook hừ hừ " Khó chịu... Nếu còn không làm thì khỏi là...m ưm...ô ô anh bắt nạt tôi"

Jeon Jungkook còn chưa nói hết câu thì Kim Taehyung đã chen một ngón tay vào trong hậu huyệt ấm nóng, bên trong kẹp chặt ngón tay Kim Taehyung không buông tha.

Kim Taehyung luận động ngón tay bên trong lại chen ngón thứ hai, đến ngón thứ ba vào.

Đợi khi làm tiền hí xong, hậu huyệt đã mở ra Kim Taehyung đưa bàn tay của Jeon Jungkook vào trên thắt lưng mình, ra lệnh:


" Cởi giúp tôi"

Mồ hôi trên trán Kim Taehyung chảy dọc hai bên thái dương, chứng tỏ hắn cũng đã nhẫn nhịn rất khó khăn. Tay vẫn dùng sức ra vào bên trong Jungkook, khiến Jungkook run rẩy vì khoái cảm mà cởi mãi không ra dây lưng trên quần Kim Taehyung.

" Bé hư, như vậy đã không chịu được sao?" Kim Taehyung thở dốc ghé vào trong tai Jeon Jungkook thở một ngụm khí nóng.

Đầu Jeon Jungkook tê dại, đôi mắt sớm bị tình dục làm nhòe đi, không nhìn rõ khuôn mặt của bác sĩ.

Bác sĩ không thể chờ được hành động của Jeon Jungkook, liền tự mình kéo xuống đỡ quy đầu sưng to đã nổi lên gân xanh cọ cọ lên hậu huyệt ướt át, non mềm.

" Ưm...a... Mau vào" Jeon Jungkook không chịu được kích thích ở phía dưới, đôi chân thon dài kẹp chặt lấy hông Kim Taehyung nâng người lên.

" Đeo bao giúp tôi" Kim Taehyung đưa bao cho Jeon Jungkook nói.

Jungkook xé mở bao, mang vào giúp Kim Taehyung mà tay vẫn run run, vô tình chạm vào mệnh căn thô to của Kim Taehyung, làm nó càng sưng hơn.

Kim Taehyung hít một ngụm khí, cắn răng luồn tay ra sau thuận theo ôm Jeon Jungkook ngồi dậy, cự vật vì vậy mà đâm sâu vào bên trong khiến cả hai bật ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.

" Bác sĩ...ưm" Jeon Jungkook ôm chặt Kim Taehyung thở dốc liền bị hắn nuốt vào trong bụng.


Vùng thắt lưng không ngừng luận động ra vào bên trong nghe tiếng bạch bạch đỏ mặt. Jungkook bị kỹ thuật hôn của bác sĩ làm cho choáng váng, mệnh căn bên trong như đâm sâu vào trong bụng cậu khiến cậu ô ô khó chịu muốn trốn.

Kim Taehyung thấy cậu không thoải mái, liền để cậu nằm xuống gác chân cậu lên vai mình, đâm vào rút ra mỗi lúc một nhanh.

Jungkook siết chặt ga giường thở hổn hển gọi một tiếng " Bác sĩ...ô ô... Nhanh quá, sẽ chết, chết người...ưm a"

Nghe vậy, Kim Taehyung lại giảm tốc độ, trên trán hắn nổi lên gân xanh đầy khắc chế, hắn chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình phóng túng như hiện tại. Nhìn thân thể toàn vết xanh tím bị mình chà đạp, khiến hắn không khỏi vui sướng, cùng thỏa mãn, hắn chỉ hận không thể cứ như vậy dây dưa với Jeon Jungkook ở trên giường không tách rời.

Chân trên vai Kim Taehyung bắt đầu không chịu được run rẩy, Kim Taehyung lại lật cả người Jeon Jungkook quỳ gối xuống đưa lưng về phía mình đâm vào liên tục, đôi môi gặm cắn lên tấm lưng nõn nà của Jeon Jungkook đầy thích thú.

Jeon Jungkook mệt mỏi cả người đầy mồ hôi bắn tinh hai lần, mà súng của Kim Taehyung vẫn chưa bắn ra.

" Dừng lại... Không làm nữa" Chờ Jeon Jungkook bắn lần thứ tư, Kim Taehyung mới bắn lần thứ hai, Jungkook đã không chịu được muốn từ bỏ.

Nhưng Kim Taehyung như quái vật không chịu nghe lời, ôm Jeon Jungkook nâng người dậy mà mệnh căn theo từng bước đi ma sát vào bên trong, thành công làm tiểu Jungkook đang xụi lơ lần nữa dựng đứng. Kim Taehyung để Jungkook ngồi lên bồn rửa mặt, hắn lại trực tiếp nhấp chục cái.

Cứ như vậy đòi hỏi Jeon Jungkook trong phòng tắm thật lâu, lúc tẩy sạch sẽ trên người Jungkook còn làm một lần mới buông tha cho cậu.

Ngoài trời đã là nửa đêm, Jeon Jungkook mơ màng bị Kim Taehyung đòi hỏi đến bây giờ vẫn chưa có gì vào trong bụng.

Khi được Kim Taehyung bế ra ngoài, bọc vào trong khăn tắm, Jeon Jungkook lầu bầu mắng chửi vị bác sĩ nào đó là đồ biến thái, tên cầm thú, tinh trùng thượng não, tên cặn bã đáng chết.

Bác sĩ nghe Jeon Jungkook mắng cũng không hề tức giận, chỉ cọ cọ chóp mũi mình lên chóp mũi Jeon Jungkook cười thật ôn hòa.


Tưởng Jungkook đã ngủ, Kim Taehyung định đứng dậy liền bị cậu kéo lại, cổ họng đau rát vì mắng chửi người nọ mà trở nên khàn đặc, khó chịu " Anh định đi đâu?"

Đôi mắt hé ra một chút, nhưng khi biết Kim Taehyung định đi, Jeon Jungkook liền không chịu được cảm giác trống trải kéo người lại.

Kim Taehyung hôn lên miệng Jungkook một ngụm đáp " Có thấy đói không? Tôi đi nấu mì cho em"

Jeon Jungkook lầu bầu đáp ừ một tiếng liền yên tâm nhắm mắt ngủ. Kim Taehyung vuốt ve mái tóc mát lạnh mới tắm xong của cậu một hồi, mới đứng dậy đi nấu mì.

Mùi thơm của thức ăn xộc vào cánh mũi, Jeon Jungkook từ trong cơn buồn ngủ được bác sĩ lay tỉnh.

" Mau dậy ăn cơm rồi ngủ tiếp"

Jeon Jungkook cựa quậy ưm một tiếng, dụi vào trong ngực bác sĩ không chịu mở mắt ra nhưng miệng lại mở to ý muốn bác sĩ uy cho ăn.

Kim Taehyung cười bất đắc dĩ đút Báo nhỏ lười biếng ăn uống no nê xong, cậu lại ngủ say như chết. Bị Kim Taehyung dày vò mấy tiếng đồng hồ, toàn thân Jeon Jungkook rã rời không còn sức, cậu cũng lười biếng mở mắt ra, mặc cho Kim Taehyung cho mình ăn.

Vuốt cái bụng no căng của Jeon Jungkook, Kim Taehyung cúi xuống hôn lên trán cậu một cái mới đi ra ngoài dọn dẹp.

Jeon Jungkook lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn Kim Taehyung dịu dàng, ân cần đối với mình như vậy, trong lòng cậu vừa ấm áp vừa nghi hoặc tự hỏi
Liệu bác sĩ có cảm giác thích mình chút nào không?

___

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương