Diêm Vương
-
Chương 128
*
Ngày 19, Kỉ Tiễu có tiết, sáng học triết, sử, thảo luận văn hóa thiên triều, chiều học căn bản quốc học, chỉ có 2 tiết, Kỉ Tiễu trực tiếp đi siêu thị, mua nguyên liệu về nấu ăn, vừa làm bếp vừa đọc sách dạy nấu ăn thật dày, Kỉ Tiễu phi thường nghiêm túc dựa vào đó nấu ăn rồi nếm thử từng món từng món một, trong đó có món thất bại có món thành công. Thẳng tới khi thành công hết một bàn đầy đồ ăn, Kỉ Tiễu mới ngừng tay. Tuy rằng hương vị không biết thế nào nhưng ít ra bề ngoài nhìn cũng không tệ.
Kỉ Tiễu rất vừa lòng, đem chúng đóng gói, nhìn nhìn thời gian, bốn rưỡi, dùng hai hộp giữ ấm lớn mang tới bệnh viện.
Diêm Trừng ở phòng bệnh phi thường được hậu đã, không chỉ rộng rãi thoáng mát mà bên trong cũng đầy đủ vật dụng của một gia đình bình thường, còn có một phòng toilet và một phòng khách riêng.
Kỉ Tiễu tới nơi không thấy Vương Hi Đường và Liêu Viễn Đông, cậu vừa định đẩy cửa đi vào liền nghe bên trong truyền tới hai giọng nói trung niên xa lạ.
“…. Dù thế nào thì chúng tôi cũng phải cảm ơn cậu Diêm Trừng, Lam Lam nhà chúng tôi có bằng hữu như cậu chúng tôi thực yên tâm.”
“Đúng thế, Lam Lam nhát gan, nhưng được cái nhiệt tâm, cũng phải phiền các thầy cô và bạn học giúp đỡ nhiều.”
Kế tiếp đều là khen ngợi Diêm Trừng, rồi sau đó vang lên một giọng nữ thanh thúy đánh gãy bọn họ: “Ba mẹ, hai người nói cứ như con rất vô dụng vậy, thật mất mặt a.”
Đôi vợ chồng trung niên lập tức mỉm cười, thực hiển nhiên ba người bọn họ dến để cảm tạ Diêm Trừng ngày đó đã giúp đỡ con gái mình, trừ đó ra còn có tâm ý gì khác nữa, người bên ngoài cũng không tiện phỏng đoán.
Kỉ Tiễu buông tay định mở cửa xuống, quay ra ngồi trên ghế ngoài hành lang lẳng lặng nghe bên trong trò chuyện, Diêm Trừng không mở miệng nhiều, nhưng Thẩm gia phu thê nói thì hắn vẫn khách sáo đáp lại một câu, liền bởi vậy là thời gian trò chuyện diễn ra rất lâu, sắc trời bên ngoài cũng đã tối đen nhưng bọn họ cũng không có dấu hiệu muốn rời đi.
Đột nhiên, Kinh Dao đi tới, nhìn thấy Kỉ Tiễu đang ngồi ở ngoài phòng bệnh, hơi hơi sửng sốt, còn tưởng rằng Diêm Trừng đang nghỉ ngơi, nhưng khi cô nghe thấy động tĩnh bên trong, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Không nói hai lời, liền đẩy cửa ra đi vào, hai vợ chồng bên trong đang cao hứng khoe khoang con gái mình thấy một cô gái thập phần xinh đẹp đi vào liền sửng sốt một chút, Trần Lam Thiến cũng có chút ngoài ý muốn.
Kinh Dao coi như có lễ độ gật đầu chào bọn họ, trực tiếp đi qua ba người tới bên giường Diêm Trừng, đặt mông ngồi xuống, vươn tay sờ soạng hắn một phen: “Khôi phục thực nhanh.”
Giọng nói của cô quan tâm, thế nhưng Diêm Trừng biết kia lực đạo kia thực không nhẹ, vừa lúc ấn mạnh lên vết thương vừa khép miệng của hắn.
Diêm Trừng đau nhe răng, vừa muốn trả lời đã thấy Kinh Dao nói xong cũng không nhìn hắn, chỉ hướng nhìn ra cửa, Diêm Trừng nhìn theo, lại nhìn thấy Kỉ Tiễu không biết đứng đó từ lúc nào.
Diêm Trừng nguyên bản đang trầm mặt trong nháy mắt mắt sáng lạn hơn hẳn, vội vàng muốn đẩy Kinh Dao ra trực tiếp xuống giường, Kỉ Tiễu trước khi hắn phản ứng liền chậm rãi đi tới.
Ba người nhà họ Thẩm đối với việc xuất hiện của Kỉ Tiễu hoàn toàn không chú ý, ngược lại hành vi của Kinh Dao khiến Trần Lam Thiến nhìn tới mặt có chút xanh trắng.
Hết chương 128
Ngày 19, Kỉ Tiễu có tiết, sáng học triết, sử, thảo luận văn hóa thiên triều, chiều học căn bản quốc học, chỉ có 2 tiết, Kỉ Tiễu trực tiếp đi siêu thị, mua nguyên liệu về nấu ăn, vừa làm bếp vừa đọc sách dạy nấu ăn thật dày, Kỉ Tiễu phi thường nghiêm túc dựa vào đó nấu ăn rồi nếm thử từng món từng món một, trong đó có món thất bại có món thành công. Thẳng tới khi thành công hết một bàn đầy đồ ăn, Kỉ Tiễu mới ngừng tay. Tuy rằng hương vị không biết thế nào nhưng ít ra bề ngoài nhìn cũng không tệ.
Kỉ Tiễu rất vừa lòng, đem chúng đóng gói, nhìn nhìn thời gian, bốn rưỡi, dùng hai hộp giữ ấm lớn mang tới bệnh viện.
Diêm Trừng ở phòng bệnh phi thường được hậu đã, không chỉ rộng rãi thoáng mát mà bên trong cũng đầy đủ vật dụng của một gia đình bình thường, còn có một phòng toilet và một phòng khách riêng.
Kỉ Tiễu tới nơi không thấy Vương Hi Đường và Liêu Viễn Đông, cậu vừa định đẩy cửa đi vào liền nghe bên trong truyền tới hai giọng nói trung niên xa lạ.
“…. Dù thế nào thì chúng tôi cũng phải cảm ơn cậu Diêm Trừng, Lam Lam nhà chúng tôi có bằng hữu như cậu chúng tôi thực yên tâm.”
“Đúng thế, Lam Lam nhát gan, nhưng được cái nhiệt tâm, cũng phải phiền các thầy cô và bạn học giúp đỡ nhiều.”
Kế tiếp đều là khen ngợi Diêm Trừng, rồi sau đó vang lên một giọng nữ thanh thúy đánh gãy bọn họ: “Ba mẹ, hai người nói cứ như con rất vô dụng vậy, thật mất mặt a.”
Đôi vợ chồng trung niên lập tức mỉm cười, thực hiển nhiên ba người bọn họ dến để cảm tạ Diêm Trừng ngày đó đã giúp đỡ con gái mình, trừ đó ra còn có tâm ý gì khác nữa, người bên ngoài cũng không tiện phỏng đoán.
Kỉ Tiễu buông tay định mở cửa xuống, quay ra ngồi trên ghế ngoài hành lang lẳng lặng nghe bên trong trò chuyện, Diêm Trừng không mở miệng nhiều, nhưng Thẩm gia phu thê nói thì hắn vẫn khách sáo đáp lại một câu, liền bởi vậy là thời gian trò chuyện diễn ra rất lâu, sắc trời bên ngoài cũng đã tối đen nhưng bọn họ cũng không có dấu hiệu muốn rời đi.
Đột nhiên, Kinh Dao đi tới, nhìn thấy Kỉ Tiễu đang ngồi ở ngoài phòng bệnh, hơi hơi sửng sốt, còn tưởng rằng Diêm Trừng đang nghỉ ngơi, nhưng khi cô nghe thấy động tĩnh bên trong, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Không nói hai lời, liền đẩy cửa ra đi vào, hai vợ chồng bên trong đang cao hứng khoe khoang con gái mình thấy một cô gái thập phần xinh đẹp đi vào liền sửng sốt một chút, Trần Lam Thiến cũng có chút ngoài ý muốn.
Kinh Dao coi như có lễ độ gật đầu chào bọn họ, trực tiếp đi qua ba người tới bên giường Diêm Trừng, đặt mông ngồi xuống, vươn tay sờ soạng hắn một phen: “Khôi phục thực nhanh.”
Giọng nói của cô quan tâm, thế nhưng Diêm Trừng biết kia lực đạo kia thực không nhẹ, vừa lúc ấn mạnh lên vết thương vừa khép miệng của hắn.
Diêm Trừng đau nhe răng, vừa muốn trả lời đã thấy Kinh Dao nói xong cũng không nhìn hắn, chỉ hướng nhìn ra cửa, Diêm Trừng nhìn theo, lại nhìn thấy Kỉ Tiễu không biết đứng đó từ lúc nào.
Diêm Trừng nguyên bản đang trầm mặt trong nháy mắt mắt sáng lạn hơn hẳn, vội vàng muốn đẩy Kinh Dao ra trực tiếp xuống giường, Kỉ Tiễu trước khi hắn phản ứng liền chậm rãi đi tới.
Ba người nhà họ Thẩm đối với việc xuất hiện của Kỉ Tiễu hoàn toàn không chú ý, ngược lại hành vi của Kinh Dao khiến Trần Lam Thiến nhìn tới mặt có chút xanh trắng.
Hết chương 128
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook