Điểm Quyến Rũ Đạt Mức Tối Đa, Thừa Kế Tài Sản Trò Chơi
-
Chapter 1: Hoàn thành trò chơi
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Yến Thành.
Quán nướng Điền Ký.
Đường Tống vỗ vỗ khuôn mặt nóng bừng, thở ra một hơi nồng nặc mùi rượu.
Anh mở vòi nước, tát nước máy lạnh ngắt lên rửa mặt.
Xong rồi rút điện thoại ra xem giờ.
[22:02]
Cuối cùng thì buổi liên hoan kéo dài cả ngày của phòng cũng sắp kết thúc.
Đường Tống quay lại phòng riêng, giả vờ nhanh chóng hòa nhập vào chủ đề trò chuyện của đồng nghiệp.
Anh nở nụ cười vô hại, thỉnh thoảng phụ họa vài câu.
Không khí náo nhiệt và hòa thuận.
Giám đốc Trần Vân Đằng nâng ly rượu, mặt đỏ bừng nói vài câu xã giao, tiện tay vẽ ra một chiếc bánh lớn, cũng như đánh dấu một dấu chấm tròn hoàn hảo cho buổi liên hoan hôm nay.
Bước ra khỏi cửa quán nướng.
Gió đêm hơi lạnh phả vào mặt, đồng nghiệp chào tạm biệt nhau.
"Thứ hai gặp lại nhá, bái bai~"
"Nhớ báo trong nhóm khi về đến nhà nha."
"Giám đốc Trần đi đường cẩn thận. Tạm biệt."
"Đi cùng nhau nào Đường Tống, chúng ta vừa đường!"
…
Trên chiếc Nissan Teana màu đen.
Hai đồng nghiệp nữ ngồi ở hàng ghế sau trò chuyện rôm rả.
Đường Tống dựa vào lưng ghế phụ, nhắm hờ mắt, mặt không biểu cảm.
Vào làm ở thương mại Cẩm Tú hơn bốn tháng, anh đã dồn hết tâm sức vào việc phát triển hệ thống SCM (hệ thống quản lý chuỗi cung ứng) phiên bản mới của công ty.
Tái cấu trúc hệ thống, phát triển chức năng, tích hợp thông tin, kết nối ERP, tự động hóa quy trình kinh doanh…
Sau khi hệ thống đi vào hoạt động, hiệu quả công việc được nâng cao đáng kể, chi phí mua hàng hóa được giảm xuống hiệu quả, được lãnh đạo cấp cao của công ty đánh giá cao.
Điều này khiến Đường Tống là một nhân viên mới tràn đầy cảm giác thành tựu, mơ tưởng đến lời hứa thăng chức tăng lương của lãnh đạo.
Nhưng thực tế lại giáng cho anh một đòn nặng nề.
Cuối cùng, thành công của hệ thống SCM lại trở thành công lao của giám đốc phòng họ Trần, dường như không liên quan gì đến anh.
Công việc bảo trì dự án cũng được chuyển giao cho đồng nghiệp có hậu thuẫn là Đỗ Thiếu Khải.
Đường Tống thì được sắp xếp vào phát triển dự án mới, tiếp tục phát huy sức nóng cho công ty.
Một loạt những đãi ngộ không công bằng khiến anh vô cùng khó chịu, nảy sinh ý định nghỉ việc.
Có lẽ là đã nhìn ra suy nghĩ của anh.
Trong buổi liên hoan hôm nay, giám đốc Trần đã nói riêng với anh rằng tháng sau sẽ xin tăng lương cho anh 10%.
Để anh yên tâm làm việc, sau này tuyệt đối sẽ không bạc đãi anh.
Suy nghĩ một hồi, Đường Tống vẫn quyết định ở lại trước.
Cưỡi lừa tìm ngựa, nếu có lời mời hấp dẫn thì hẵng nghỉ việc.
Mấy hôm trước mẹ còn gọi điện, bảo quê nhà mới mở một dự án nhà ở, bảo anh tranh thủ về xem.
Nếu tính mua nhà trong vòng nửa năm thì không được ngừng đóng bảo hiểm xã hội.
Đang suy nghĩ thì Triệu Nguyệt ngồi sau bất ngờ vỗ vai anh: "Anh Tống! Tôi thấy hôm nay anh ủ rũ quá, không phải thất tình đấy chứ?"
Đường Tống thu cảm xúc, tự giễu: "Đầu tiên, tôi phải có người yêu cái đã."
Triệu Nguyệt che miệng cười khẽ: "Anh Tống, thực ra anh rất tốt, năng lực nổi trội, ngũ quan đoan chính, chiều cao cũng cao, chỉ là hơi thừa cân thôi. Giảm cân tăng cơ đi, cô nào cô nấy trong công ty chúng ta cũng sẽ đổ anh đứ đừ đừ cho mà xem!"
Đường Tống sờ cái bụng đầy mỡ, bất đắc dĩ nói: "Tôi sẽ cố gắng."
"Cố lên!" Triệu Nguyệt nắm tay làm ra vẻ dễ thương.
Hồ Minh Lệ bên cạnh chớp mắt, trêu chọc: "Tiểu Nguyệt, Đường Tống là cổ phiếu tiềm năng tốt như vậy, sao em không tranh thủ chiếm lấy?"
"Chị Minh Lệ, em nghi là chị đang thử em. Chị không có ý gì với anh Tống đấy chứ!?"
"Haha, hay là chúng ta cạnh tranh công bằng?"
"Vậy em xin chịu thua, vì chị có tâm hồn lớn lắm!"
Hai nữ đồng nghiệp hơi say xỉn đẩy nhau trêu chọc nhưng không ai coi là thật.
Đường Tống thực sự là người rất tốt, nhiệt tình, chân thành, cầu tiến, năng lực làm việc cũng không phải bàn, từng làm việc ở công ty internet lớn tại đế đô.
Nhưng điều kiện gia đình anh hơi kém, thanh niên nông thôn bình thường, mua nhà ở Yến Thành là chuyện xa vời.
Ngoại hình cũng không có gì nổi bật, ăn mặc tùy tiện, kiểu tóc cẩu thả, còn hơi béo nữa.
Làm đồng nghiệp thì không có vấn đề gì.
Còn phát triển sâu hơn á? Thôi bỏ đi.
...
Khu dân cư Thanh Hinh Gia Viên.
Đường Tống tiện tay ném cặp xuống, cả người ngã vật ra giường.
Cơn say dần ập đến, sự mệt mỏi, thất vọng, bất lực nháy mắt nhấn chìm anh.
Một lúc sau, anh nghiêng người, mở WeChat, nói trong nhóm phòng ban: "Về nhà rồi."
Tiếp theo lại mở phong bao lì xì cầu may của giám đốc Trần, nhận được 3 tệ 2 hào. Anh gửi biểu tượng cảm xúc "Cảm ơn sếp".
Rồi mở vòng bạn bè, lướt màn hình một cách vô định.
Anh như một người ngoài cuộc, lặng lẽ lướt qua những dòng trạng thái của những "người bạn thân" vừa quen thuộc, lại xa lạ.
Có người khoe cuộc sống thường ngày, có người khoe gấu, có người bình yên, có người phấn đấu vươn lên.
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook