Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
-
Chương 1164: Người ta muốn đi mà
Uất Trì Tà Dịch cũng cười cười, kỳ thật, cho dù là không vì cổ mộ, hắn cũng nên......
Đi cùng Đông Phương Ngữ Hinh.
Bởi vì bên kia có thứ mà bọn họ cần.
Huyết liên (Huyết liên), huyết liên hồng nhạt.
“Đúng đấy a, nhưng mà tướng công, chúng ta không có bản đồ a......”
Vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh tiếc nuối nói, Mật Phùng không nghĩ tới mấy người Đông Phương Ngữ Hinh vẫn không thừa nhận như cũ, trong lòng hắn thầm nghĩ thật sự là khó chơi, thế nhưng hắn cũng không hoài nghi phán đoán của mình.
“Ha ha, thiếu đảo chủ, phu nhân, khó được chúng ta nhất kiến như cố (mới gặp mà như đã quen), nếu như hai vị không ghét bỏ, chúng ta có thể làm bằng hữu hay không?”
Bằng hữu......
Hai chữ rất đơn giản, nhưng ý tứ này, đã có thể hơn.
Bọn họ chỉ là lần đầu gặp nhau, cũng không có giao tình gì, làm sao có thể là bằng hữu?
Tự nhiên thổ lộ tình cảm là không có khả năng, nhưng bình thường cũng có thể lo lắng một chút.
Hơn nữa, đã biết tin tức của huyết liên hồng nhạt, bọn họ khẳng định là muốn đi nhìn xem.
Mặc dù, đó là một cạm bẫy, bọn họ cũng muốn đi qua xác nhận một chút.
Nhưng vội vàng tùy tiện đáp ứng như vậy, thế chẳng phải là......
Rất tùy ý?
“Mật Phùng, làm bằng hữu tự nhiên là chúng ta rất vui. Chỉ là, ngươi cũng biết, Hinh Nhi nàng là luyện đan sư, đối với một ít kỳ hoa dị thảo gì đó đều thật thích. Vừa rồi ta thấy nàng đối với hoa sen gì gì kia rất có hứng thú, không biết hoa sen kia có thể hay không.... .......”
Uất Trì Tà Dịch biết ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh, hắn mở miệng nói.
“Này......”
Mật Phùng có chút do dự, tuy rằng thứ kia đối với bọn họ vô dụng, nhưng......
Không được sự đồng ý của phụ thân, hắn cũng không dám tùy ý tặng người khác.
“Nếu như không có phương tiện, quên đi......”
Uất Trì Tà Dịch không cần thiết nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh than một tiếng:
“Lần đầu tiên ta nghe thấy thứ đó đấy? Tướng công, người ta thật sự muốn tận mắt xem a......”
“Ách......”
Uất Trì Tà Dịch ngốc rồi, Hinh Nhi, nàng không cần thiết biểu hiện rõ ràng như vậy đi?
Được rồi, nàng lợi hại, ta phục nàng rồi--
“Ha ha, cái này...... Cũng không phải ta keo kiệt, chính là...... Việc này ta thật sự không thể làm chủ. Thiếu đảo chủ, phu nhân......”
“Ngươi cũng đừng gọi chúng ta như vậy, quá khách khí a, Phùng Mật, ngươi liền kêu tên của chúng ta đi......”
Vì huyết liên hồng nhạt, Đông Phương Ngữ Hinh liều mạng......
“Ha ha, được...... Tà Dịch, việc này tuy rằng ta không thể làm chủ, nhưng huyết liên hồng nhạt, cũng không có tác dụng gì khác, nếu không chúng ta cùng nhau trở về nhìn xem?”
Mật Phùng mời bọn họ cùng đi.
“Phụ thân nói chắc là cũng sắp mở, đóa sen hồng nhạt này, tuy rằng hai mươi năm mới nở một lần, nhưng thời kỳ hoa nở cũng không dài...... Nghe nói chỉ có thời gian một hai ngày, hơn nữa chỉ buổi tối mở ra......”
Ách......
Điều này, cũng quá ngắn thôi?
Có thành ngữ nói phù dung sớm nở tối tàn, nhưng huyết liên này, thế nhưng so với hoa quỳnh còn muốn đoản mệnh hơn.
“Cái này...... Tướng công, chàng xem có lẽ chúng ta nhanh chân đến xem?”
Đông Phương Ngữ Hinh tâm động, nàng không muốn lỡ mất cơ hội này.
“Nàng a...... Hinh Nhi, nàng chính là thích những thứ kỳ quái gì đó.”
Uất Trì Tà Dịch vô cùng thân thiết điểm cái trán của Đông Phương Ngữ Hinh một chút, hắn quay đầu nhìn Mật Phùng:
“Ta muốn an bài chuyện bên này trước một chút...... Đúng rồi, Mật Phùng, chuyện bản đồ này, tuy rằng hôm nay cũng không có gì tiến triển......
Đi cùng Đông Phương Ngữ Hinh.
Bởi vì bên kia có thứ mà bọn họ cần.
Huyết liên (Huyết liên), huyết liên hồng nhạt.
“Đúng đấy a, nhưng mà tướng công, chúng ta không có bản đồ a......”
Vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh tiếc nuối nói, Mật Phùng không nghĩ tới mấy người Đông Phương Ngữ Hinh vẫn không thừa nhận như cũ, trong lòng hắn thầm nghĩ thật sự là khó chơi, thế nhưng hắn cũng không hoài nghi phán đoán của mình.
“Ha ha, thiếu đảo chủ, phu nhân, khó được chúng ta nhất kiến như cố (mới gặp mà như đã quen), nếu như hai vị không ghét bỏ, chúng ta có thể làm bằng hữu hay không?”
Bằng hữu......
Hai chữ rất đơn giản, nhưng ý tứ này, đã có thể hơn.
Bọn họ chỉ là lần đầu gặp nhau, cũng không có giao tình gì, làm sao có thể là bằng hữu?
Tự nhiên thổ lộ tình cảm là không có khả năng, nhưng bình thường cũng có thể lo lắng một chút.
Hơn nữa, đã biết tin tức của huyết liên hồng nhạt, bọn họ khẳng định là muốn đi nhìn xem.
Mặc dù, đó là một cạm bẫy, bọn họ cũng muốn đi qua xác nhận một chút.
Nhưng vội vàng tùy tiện đáp ứng như vậy, thế chẳng phải là......
Rất tùy ý?
“Mật Phùng, làm bằng hữu tự nhiên là chúng ta rất vui. Chỉ là, ngươi cũng biết, Hinh Nhi nàng là luyện đan sư, đối với một ít kỳ hoa dị thảo gì đó đều thật thích. Vừa rồi ta thấy nàng đối với hoa sen gì gì kia rất có hứng thú, không biết hoa sen kia có thể hay không.... .......”
Uất Trì Tà Dịch biết ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh, hắn mở miệng nói.
“Này......”
Mật Phùng có chút do dự, tuy rằng thứ kia đối với bọn họ vô dụng, nhưng......
Không được sự đồng ý của phụ thân, hắn cũng không dám tùy ý tặng người khác.
“Nếu như không có phương tiện, quên đi......”
Uất Trì Tà Dịch không cần thiết nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh than một tiếng:
“Lần đầu tiên ta nghe thấy thứ đó đấy? Tướng công, người ta thật sự muốn tận mắt xem a......”
“Ách......”
Uất Trì Tà Dịch ngốc rồi, Hinh Nhi, nàng không cần thiết biểu hiện rõ ràng như vậy đi?
Được rồi, nàng lợi hại, ta phục nàng rồi--
“Ha ha, cái này...... Cũng không phải ta keo kiệt, chính là...... Việc này ta thật sự không thể làm chủ. Thiếu đảo chủ, phu nhân......”
“Ngươi cũng đừng gọi chúng ta như vậy, quá khách khí a, Phùng Mật, ngươi liền kêu tên của chúng ta đi......”
Vì huyết liên hồng nhạt, Đông Phương Ngữ Hinh liều mạng......
“Ha ha, được...... Tà Dịch, việc này tuy rằng ta không thể làm chủ, nhưng huyết liên hồng nhạt, cũng không có tác dụng gì khác, nếu không chúng ta cùng nhau trở về nhìn xem?”
Mật Phùng mời bọn họ cùng đi.
“Phụ thân nói chắc là cũng sắp mở, đóa sen hồng nhạt này, tuy rằng hai mươi năm mới nở một lần, nhưng thời kỳ hoa nở cũng không dài...... Nghe nói chỉ có thời gian một hai ngày, hơn nữa chỉ buổi tối mở ra......”
Ách......
Điều này, cũng quá ngắn thôi?
Có thành ngữ nói phù dung sớm nở tối tàn, nhưng huyết liên này, thế nhưng so với hoa quỳnh còn muốn đoản mệnh hơn.
“Cái này...... Tướng công, chàng xem có lẽ chúng ta nhanh chân đến xem?”
Đông Phương Ngữ Hinh tâm động, nàng không muốn lỡ mất cơ hội này.
“Nàng a...... Hinh Nhi, nàng chính là thích những thứ kỳ quái gì đó.”
Uất Trì Tà Dịch vô cùng thân thiết điểm cái trán của Đông Phương Ngữ Hinh một chút, hắn quay đầu nhìn Mật Phùng:
“Ta muốn an bài chuyện bên này trước một chút...... Đúng rồi, Mật Phùng, chuyện bản đồ này, tuy rằng hôm nay cũng không có gì tiến triển......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook