Nhưng mà Thiên Đạo luôn chú trọng cân bằng.
Uy lực của Minh Ngọc Công cực kỳ mạnh mẽ, tu luyện lại không gặp bất kì khó khăn đau khổ gì.
Thần công nghịch thiên như thế, đương nhiên dẫn đến sự cướp đoạt của các môn phái, nhấc lên vô số cuộc tàn sát.
Công pháp tuyệt thế Minh Ngọc Công, cũng bị thất truyền trong các cuộc tàn sát đó.
Mà Giá Y Thần Công bởi vì điều kiện tu luyện quá mức hà khắc, quá trình tu luyện lại cực kỳ đau đớn, cho nên mới còn tồn tại, trở thành bảo vật trấn tộc đời đời của Hạng Thị nhất tộc.
Nhoáng cái đã trôi qua vạn năm, Minh Ngọc Công sớm đã thất truyền dần dần bị mọi người lãng quên.
Bây giờ tại Trung Vực, chỉ có mấy lão siêu quái vật sông trên mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm mới biết chỉ có Minh Ngọc Công mới có thể đứng ngang hàng với thần công đứng đầu đương thời Giá Y Thần Công.
Hạng Dương nói thật nhỏ: “Nếu như bàn về uy lực, Minh Ngọc Công và Giá Y Thần Công tương đương, nhưng độ khó tu luyện thấp hơn nhiều so với Giá Y Thần Công. Nhưng công pháp này đã thất truyền trên vạn năm, không có biết bao tu sĩ mong muốn luyện công pháp này mà không được, không nghĩ đến cuối cùng công pháp này lại rơi vào tay ngươi.”
Nói đến đây, Hạng Dương liếc mắt nhìn chằm chằm Đan Dao: “Tại sao ngươi lại nói cho ta biết sự tồn tại của Minh Ngọc Công? Không sợ ta tiết lộ ra ngoài, dẫn tới họa sát thân cho ngươi hay sao?”
“Không sợ!” Đan Dao nở nụ cười.
“Vì sao?”
“Thứ nhất, tu vi của ta kém xa ngươi, nếu như ngươi có lòng hại ta, thì đã sớm xuống tay với ta, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện tiết lộ cho ngoại nhân biết? Thứ hai, phương pháp tu luyện Giá Y Thần Công kỳ diệu vô cùng, ngoại trừ làm áo cưới cho người khác thay đổi vị trí tu luyện, thì còn có phương pháp thứ hai có thể luyện kỳ công này. Bí mật này trong thiên hạ chỉ có một mình ta biết, nếu như ngươi hại ta, chẳng khác nào tìm đường chết.”
Hạng Dương bật cười nói: “Cực kì thông minh, tư chất hơn người, là để hình dung người như ngươi. Nói đi, ngươi muốn thế nào?”
Thông minh như hắn, đương nhiên nhìn ra Đan Dao có tâm muốn nói cho hắn biết bí mật của Giá Y Thần Công, nhưng lại không muốn cho hắn dễ dàng chiếm tiện nghi như vậy.
Cô ấy vòng vo như vậy, chắc chắn là muốn lấy một ít chỗ tốt từ trên người của hắn.
Đan Dao cười cười: “Ta muốn ngươi thề với trời, tuyệt đối không tiết lộ bí mật của cho người khác, bao gồm cả chuyện ta tu luyện Minh Ngọc Côngng.”
“Được! Ta đáp ứng ngươi!” Hạng Dương giơ lên ba ngón tay lên: “Hạng Dương ta thề với trời, tuyệt đối không tiết lộ bất cứ bí mật nào của Đan Dao tiểu thư, bằng không sẽ chết không toàn thây, sau khi chết vạn kiếp không được siêu sinh.”
Lời thề vừa ra, một đạo sấm sét xẹt qua trên bầu trời, biểu thị thương thiên đã đón nhận lời thề của Hạng Dương.
Ngẩng đầu lên ba thước có thần minh, dân chúng bình thường thề có lẽ không tính.
Nhưng đối với người tu tiên, cảm ngộ thiên địa vũ trụ, thì thề với thiên đạo là một sự trói buộc, không thể tùy tiện phát ra.
Một khi vi phạm lời thề, Thiên Đạo sẽ lập tức hạ xuống thiên phạt, để cho người kia trả giá đắt.
Hạng Dương thu hồi ngón tay, cười với Đan Dao: “Lời thề đã lập, ngươi có thể nói cho ta biết bí mật của Giá Y Thần Công chưa?”
“Bây giờ còn không tin!”
“Vì sao!”
“Có lời thề ước thúc, nhưng tu vi của ngươi vẫn cao hơn ta, vạn nhất ta đem bí mật nói ra. Sau khi ngươi luyện thành Giá Y Thần Công, hạ sát thủ đối với ta thì làm sao bây giờ, ta cũng không đánh lại ngươi.”
“Vậy ngươi muốn thế nào?”
Con ngươi của Đan Dao đảo qua một vòng, rồi cười nhẹ nói: “Rất đơn giản, ngươi chỉ điểm ta tu luyện, chờ tu vi của ta và ngươi gần bằng nhau. Ta không sợ ngươi hạ sát thủ đối với ta, ta có thể đem bí mật của Giá Y Thần Công nói cho ngươi.”
Uy lực của Minh Ngọc Công cực kỳ mạnh mẽ, tu luyện lại không gặp bất kì khó khăn đau khổ gì.
Thần công nghịch thiên như thế, đương nhiên dẫn đến sự cướp đoạt của các môn phái, nhấc lên vô số cuộc tàn sát.
Công pháp tuyệt thế Minh Ngọc Công, cũng bị thất truyền trong các cuộc tàn sát đó.
Mà Giá Y Thần Công bởi vì điều kiện tu luyện quá mức hà khắc, quá trình tu luyện lại cực kỳ đau đớn, cho nên mới còn tồn tại, trở thành bảo vật trấn tộc đời đời của Hạng Thị nhất tộc.
Nhoáng cái đã trôi qua vạn năm, Minh Ngọc Công sớm đã thất truyền dần dần bị mọi người lãng quên.
Bây giờ tại Trung Vực, chỉ có mấy lão siêu quái vật sông trên mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm mới biết chỉ có Minh Ngọc Công mới có thể đứng ngang hàng với thần công đứng đầu đương thời Giá Y Thần Công.
Hạng Dương nói thật nhỏ: “Nếu như bàn về uy lực, Minh Ngọc Công và Giá Y Thần Công tương đương, nhưng độ khó tu luyện thấp hơn nhiều so với Giá Y Thần Công. Nhưng công pháp này đã thất truyền trên vạn năm, không có biết bao tu sĩ mong muốn luyện công pháp này mà không được, không nghĩ đến cuối cùng công pháp này lại rơi vào tay ngươi.”
Nói đến đây, Hạng Dương liếc mắt nhìn chằm chằm Đan Dao: “Tại sao ngươi lại nói cho ta biết sự tồn tại của Minh Ngọc Công? Không sợ ta tiết lộ ra ngoài, dẫn tới họa sát thân cho ngươi hay sao?”
“Không sợ!” Đan Dao nở nụ cười.
“Vì sao?”
“Thứ nhất, tu vi của ta kém xa ngươi, nếu như ngươi có lòng hại ta, thì đã sớm xuống tay với ta, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện tiết lộ cho ngoại nhân biết? Thứ hai, phương pháp tu luyện Giá Y Thần Công kỳ diệu vô cùng, ngoại trừ làm áo cưới cho người khác thay đổi vị trí tu luyện, thì còn có phương pháp thứ hai có thể luyện kỳ công này. Bí mật này trong thiên hạ chỉ có một mình ta biết, nếu như ngươi hại ta, chẳng khác nào tìm đường chết.”
Hạng Dương bật cười nói: “Cực kì thông minh, tư chất hơn người, là để hình dung người như ngươi. Nói đi, ngươi muốn thế nào?”
Thông minh như hắn, đương nhiên nhìn ra Đan Dao có tâm muốn nói cho hắn biết bí mật của Giá Y Thần Công, nhưng lại không muốn cho hắn dễ dàng chiếm tiện nghi như vậy.
Cô ấy vòng vo như vậy, chắc chắn là muốn lấy một ít chỗ tốt từ trên người của hắn.
Đan Dao cười cười: “Ta muốn ngươi thề với trời, tuyệt đối không tiết lộ bí mật của cho người khác, bao gồm cả chuyện ta tu luyện Minh Ngọc Côngng.”
“Được! Ta đáp ứng ngươi!” Hạng Dương giơ lên ba ngón tay lên: “Hạng Dương ta thề với trời, tuyệt đối không tiết lộ bất cứ bí mật nào của Đan Dao tiểu thư, bằng không sẽ chết không toàn thây, sau khi chết vạn kiếp không được siêu sinh.”
Lời thề vừa ra, một đạo sấm sét xẹt qua trên bầu trời, biểu thị thương thiên đã đón nhận lời thề của Hạng Dương.
Ngẩng đầu lên ba thước có thần minh, dân chúng bình thường thề có lẽ không tính.
Nhưng đối với người tu tiên, cảm ngộ thiên địa vũ trụ, thì thề với thiên đạo là một sự trói buộc, không thể tùy tiện phát ra.
Một khi vi phạm lời thề, Thiên Đạo sẽ lập tức hạ xuống thiên phạt, để cho người kia trả giá đắt.
Hạng Dương thu hồi ngón tay, cười với Đan Dao: “Lời thề đã lập, ngươi có thể nói cho ta biết bí mật của Giá Y Thần Công chưa?”
“Bây giờ còn không tin!”
“Vì sao!”
“Có lời thề ước thúc, nhưng tu vi của ngươi vẫn cao hơn ta, vạn nhất ta đem bí mật nói ra. Sau khi ngươi luyện thành Giá Y Thần Công, hạ sát thủ đối với ta thì làm sao bây giờ, ta cũng không đánh lại ngươi.”
“Vậy ngươi muốn thế nào?”
Con ngươi của Đan Dao đảo qua một vòng, rồi cười nhẹ nói: “Rất đơn giản, ngươi chỉ điểm ta tu luyện, chờ tu vi của ta và ngươi gần bằng nhau. Ta không sợ ngươi hạ sát thủ đối với ta, ta có thể đem bí mật của Giá Y Thần Công nói cho ngươi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook