Dị Thế Đạo Môn
-
Chương 34: Kim Quang Chú
Thôn dân sôi nổi cười ha hả kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Nơi xa, trong một lùm cây, có mấy nam tử đang ẩn thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử mặt đầy sẹo nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế Linh đã chết, làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏
Những nam tử còn lại cũng trầm mặc một hồi, phải biết rằng mấy năm nay bọn họ ỷ vào Lang Vương Tế Linh, làm không biết bao nhiêu chuyện ác ở vùng núi non này, cướp bóc giết người cũng là chuyện thường, cướp sạch một thôn bắt cóc hài đồng cũng từng làm vài lần, có thể nói là kẻ thù khắp nơi, hiện tại Tế Linh vừa chết, liền đoán trước được chuyện gì đang chờ bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử căn răng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi! Chúng ta trốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử khác biến sắc mặt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hài tử của ta còn ở trong thôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử mặt sẹo thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão nương của ta cũng ở trong thôn, nhưng nếu hiện tại quay về hẳn phải chết không nghi ngờ, cho nên ai tình nguyện đi theo ta thì đi, không tình nguyện có thể trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt sẹo đứng dậy bỏ đi, lập tức có hai người đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người còn lại do dự một chút, cuối cùng cũng cắn răng đuổi theo, cùng nhau bỏ chạy về phương xa. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu, kéo theo Bạch Lang đi ở trên đường núi. Hắn đánh giá thi thể Bạch Lang một hồi, sắc mặt rối rắm. Ta có nên ăn hay không nhỉ? Nếu ăn, chắc chắn cực kỳ mỹ vị, nhưng lang này đã từng ăn thịt người... Mà không ăn lại có chút lãng phí, vẫn chưa ăn qua thịt tinh quái đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt Đại Thạch Thôn. Nhiệm vụ khen thưởng: Kim Quang Chú! Cộng thêm phương pháp luyện chế Bồi Nguyên Đan. ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh giá nhiệm vụ: Bính! Cọ thôn dân hai bữa cơm, ngươi là heo sao?” ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Lý Bình An tối sầm, lập tức nói trong đầu: “Nha! hệ thống ngươi còn sống ha! Ngươi đoán ta hoàn thành nhiệm vụ bao lâu rồi? Hiện tại mới xuất hiện, ngươi thế này là bỏ rơi nhiệm vụ! Có tin ta bẩm báo Đạo Tổ không!” ͏ ͏ ͏ ͏
Hệ thống không thèm đáp lại một chữ, hiển nhiên không hề quan tâm Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An âm thầm mắng chửi một trận, sau đó mới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lĩnh khen thưởng Kim Quang Chú! ͏ ͏ ͏ ͏
Nháy mắt một trận hoảng hốt, trong đầu hiện lên một cảnh tượng, một trung niên đạo sĩ mặt mày dữ tợn khiêng một cây búa thật lớn đứng ở trong sân, trước mặt trung niên đạo sĩ là một tiểu đạo sĩ rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ sợ hãi nhìn trung niên đạo sĩ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài khiêng cây búa lớn như vậy làm cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nhếch miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay vi sư dạy ngươi một loại hình pháp thuật phòng ngự, tên gọi là Kim Quang Thần Chú. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi hãy nghe cho kỹ, Thiên Địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn. Quảng tu vạn kiếp, chứng ngô thần thông. Tam giới trong ngoài, duy Đạo độc tôn. Thể hữu kim quang, phúc ánh ngô thân... Kim quang tốc hiện, phúc hộ chân nhân. Cấp tốc nghe lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Theo sự tụng niệm của trung niên đạo sĩ, trên người hắn tỏa ra một cỗ kim sắc khí thể, bốc lên như một ngọn lửa kim sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ nhìn kim quang tỏa ra từ trên người trung niên đạo sĩ, sau đó tò mò vươn tay ra chọt một chút, lập tức ai da một tiếng vội vàng thu tay lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kim quang này vô cùng lợi hại, đã học được chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đây lại dạy ngươi một lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay kết kim quang ấn, tâm nhìn Kim Quang Phù, tụng niệm Kim Quang Chú... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ cắt ngang, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà, ban nãy sư phụ không dạy ta mấy cái này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nhếch miệng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là vi sư quên mất, vừa mới dạy đến chỗ nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ vẻ mặt khổ sở. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau ba lần, tiểu đạo sĩ miễn cưỡng thi triển ra Kim Quang Chú, trên người được bao trùm bởi một tầng kim quang nhàn nhạt, đem ra so sánh với kim quang trên người đạo sĩ thì giống nhau như đúc, lấp lánh bất phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ sắc mặt vui vẻ, ha ha cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không tồi, không tồi! Tới nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ ngơ ngác nằm trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ lấy qua một tảng đá lớn đè lên người tiểu đạo sĩ, sau đó lôi ra một cái đồng la không biết lấy từ chỗ nào tới, khua gõ ầm ĩ ĩ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau đến xem nào! Kim Quang Chú phá vỡ Đại Thạch, ai đi ngang qua dạo ngang qua không cần bỏ lỡ, có tiền cho tiền, không có tiền cho tràng pháo tay! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám đạo sĩ từ bốn phương tám hướng đi tới, tò mò vây xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ ở dưới tảng đá bi phẫn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha! tới đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ giơ búa lớn lên, phanh một tiếng nện xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đột nhiên phục hồi lại tinh thần, cầm lòng không đậu rùng mình một cái, hắn đưa tay sờ soạng ngực mình một chút. May quá! May mà thứ mình có được chính là Hệ thống, chứ nếu mình cũng tìm phải một sư phụ không đáng tin cậy như thế, không biết có còn sống hay không! ͏ ͏ ͏ ͏
-------------
Phóng tác: xonevictory
Nơi xa, trong một lùm cây, có mấy nam tử đang ẩn thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử mặt đầy sẹo nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế Linh đã chết, làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏
Những nam tử còn lại cũng trầm mặc một hồi, phải biết rằng mấy năm nay bọn họ ỷ vào Lang Vương Tế Linh, làm không biết bao nhiêu chuyện ác ở vùng núi non này, cướp bóc giết người cũng là chuyện thường, cướp sạch một thôn bắt cóc hài đồng cũng từng làm vài lần, có thể nói là kẻ thù khắp nơi, hiện tại Tế Linh vừa chết, liền đoán trước được chuyện gì đang chờ bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử căn răng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi! Chúng ta trốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử khác biến sắc mặt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hài tử của ta còn ở trong thôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử mặt sẹo thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão nương của ta cũng ở trong thôn, nhưng nếu hiện tại quay về hẳn phải chết không nghi ngờ, cho nên ai tình nguyện đi theo ta thì đi, không tình nguyện có thể trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt sẹo đứng dậy bỏ đi, lập tức có hai người đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người còn lại do dự một chút, cuối cùng cũng cắn răng đuổi theo, cùng nhau bỏ chạy về phương xa. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu, kéo theo Bạch Lang đi ở trên đường núi. Hắn đánh giá thi thể Bạch Lang một hồi, sắc mặt rối rắm. Ta có nên ăn hay không nhỉ? Nếu ăn, chắc chắn cực kỳ mỹ vị, nhưng lang này đã từng ăn thịt người... Mà không ăn lại có chút lãng phí, vẫn chưa ăn qua thịt tinh quái đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt Đại Thạch Thôn. Nhiệm vụ khen thưởng: Kim Quang Chú! Cộng thêm phương pháp luyện chế Bồi Nguyên Đan. ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh giá nhiệm vụ: Bính! Cọ thôn dân hai bữa cơm, ngươi là heo sao?” ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Lý Bình An tối sầm, lập tức nói trong đầu: “Nha! hệ thống ngươi còn sống ha! Ngươi đoán ta hoàn thành nhiệm vụ bao lâu rồi? Hiện tại mới xuất hiện, ngươi thế này là bỏ rơi nhiệm vụ! Có tin ta bẩm báo Đạo Tổ không!” ͏ ͏ ͏ ͏
Hệ thống không thèm đáp lại một chữ, hiển nhiên không hề quan tâm Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An âm thầm mắng chửi một trận, sau đó mới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lĩnh khen thưởng Kim Quang Chú! ͏ ͏ ͏ ͏
Nháy mắt một trận hoảng hốt, trong đầu hiện lên một cảnh tượng, một trung niên đạo sĩ mặt mày dữ tợn khiêng một cây búa thật lớn đứng ở trong sân, trước mặt trung niên đạo sĩ là một tiểu đạo sĩ rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ sợ hãi nhìn trung niên đạo sĩ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài khiêng cây búa lớn như vậy làm cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nhếch miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay vi sư dạy ngươi một loại hình pháp thuật phòng ngự, tên gọi là Kim Quang Thần Chú. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi hãy nghe cho kỹ, Thiên Địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn. Quảng tu vạn kiếp, chứng ngô thần thông. Tam giới trong ngoài, duy Đạo độc tôn. Thể hữu kim quang, phúc ánh ngô thân... Kim quang tốc hiện, phúc hộ chân nhân. Cấp tốc nghe lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Theo sự tụng niệm của trung niên đạo sĩ, trên người hắn tỏa ra một cỗ kim sắc khí thể, bốc lên như một ngọn lửa kim sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ nhìn kim quang tỏa ra từ trên người trung niên đạo sĩ, sau đó tò mò vươn tay ra chọt một chút, lập tức ai da một tiếng vội vàng thu tay lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kim quang này vô cùng lợi hại, đã học được chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đây lại dạy ngươi một lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay kết kim quang ấn, tâm nhìn Kim Quang Phù, tụng niệm Kim Quang Chú... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ cắt ngang, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà, ban nãy sư phụ không dạy ta mấy cái này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nhếch miệng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là vi sư quên mất, vừa mới dạy đến chỗ nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ vẻ mặt khổ sở. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau ba lần, tiểu đạo sĩ miễn cưỡng thi triển ra Kim Quang Chú, trên người được bao trùm bởi một tầng kim quang nhàn nhạt, đem ra so sánh với kim quang trên người đạo sĩ thì giống nhau như đúc, lấp lánh bất phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ sắc mặt vui vẻ, ha ha cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không tồi, không tồi! Tới nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ ngơ ngác nằm trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ lấy qua một tảng đá lớn đè lên người tiểu đạo sĩ, sau đó lôi ra một cái đồng la không biết lấy từ chỗ nào tới, khua gõ ầm ĩ ĩ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau đến xem nào! Kim Quang Chú phá vỡ Đại Thạch, ai đi ngang qua dạo ngang qua không cần bỏ lỡ, có tiền cho tiền, không có tiền cho tràng pháo tay! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám đạo sĩ từ bốn phương tám hướng đi tới, tò mò vây xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ ở dưới tảng đá bi phẫn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha! tới đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ giơ búa lớn lên, phanh một tiếng nện xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đột nhiên phục hồi lại tinh thần, cầm lòng không đậu rùng mình một cái, hắn đưa tay sờ soạng ngực mình một chút. May quá! May mà thứ mình có được chính là Hệ thống, chứ nếu mình cũng tìm phải một sư phụ không đáng tin cậy như thế, không biết có còn sống hay không! ͏ ͏ ͏ ͏
-------------
Phóng tác: xonevictory
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook