Dị Thế Đạo Môn
-
Chương 20: Lịch Sử Đứt Gãy
Viện trưởng sững sờ, cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang nói mê sảng cái gì? Thiên địa tuyên cổ trường tồn, ai có thể biết được lai lịch của nó? Thượng cổ không có văn tự ghi lại, sự tình khi đó chúng ta sao có thể biết được? Ngươi như thế nào lại hỏi cái vấn đề này? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng có mấy chục năm đọc sách, nhưng đối với việc thượng cổ biết rất ít, thậm chí sự tình của trăm vạn năm trước, đều một mực không biết, cho nên cảm thấy kì quái. ͏ ͏ ͏ ͏
Viện tử gật đầu một cái, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xác thực là có chút kỳ quái, lịch sử trăm vạn năm trước ta cũng chưa từng nghe nói, chuyện này ngươi có thể trở về rồi hỏi phu tử, có lẽ phu tử có thể cho ngươi đáp án. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Bạch Vũ Trần cùng viện trưởng tách ra, mới giật mình nhớ tới một chuyện, hôm nay đi lên núi làm cái gì? Không phải là muốn khuyên cái Đạo Môn gì đó dọn nhà sao? Làm sao sau khi được tiểu nữ hài kia nói một phen, đầy đầu đều là một cái người đàn ông cơ bắp, quên đi chính sự. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong hoàng hôn, Bạch Vũ Trần vỗ đầu một cái, cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn là không đủ định lực a! Được rồi, vẫn là lần sau lại đi thuyết phục đi! Chỉ cần bọn họ không phải là tín đồ của Tà Thần, vấn đề liền không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà giờ này bên trong Đạo quán, Lý Bình An đang ngồi ở vườn hoa bên cạnh hậu viện, kể một ít chuyện xưa cho mấy người trước khi đi ngủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ Thanh Tuyết chống đầu, trong mắt mang theo vẻ mong chờ nồng hậu. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt Bạch Vân đạo trưởng cũng mang ý cười, nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có Thanh Phong một bộ dáng lười biếng, cúi đầu chơi đùa ngón tay xinh đẹp trắng tinh như ngọc của mình, ai! Trên đời này tại sao lại có thể có người tuấn tú như ta đâu? Thật là nghi hoặc a! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tằng hắng một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần trước chúng ta nói đến Đạo Tổ kết thúc truyền đạo, ban cho Hồng Mông Tử Khí, chia bảo vật Phân Bảo Nhai, lấy thân hợp đạo, từ đây thiên vô tuyệt lộ, dưới vạn sự đều có một đường sinh cơ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân như suy tư gì gật gật đầu, vạn sự đều có một đường sinh cơ, lời này có lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay chúng ta muốn giảng chính là chuyện xưa Nữ Oa tạo người. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại nói sau khi Hồng Quân Đạo Tổ hợp đạo, các chư thiên đại năng về động phủ lĩnh hội đại đạo, một cái lĩnh hội này chính là mấy chục vạn năm. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt của Bạch Vân đạo trưởng bỗng nhiên trợn tròn, bao nhiêu? Mấy chục vạn năm? Siêu Phàm Nhập Thánh thọ nguyên cũng bất quá chỉ là vạn năm, một lần lĩnh hội vậy mà liền phải kể tới mười vạn năm?! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong cũng đình chỉ thưởng thức ngón tay mình, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Bình An, bên trong một đôi mắt phượng cũng tràn đầy kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại nói Nữ Oa nương nương kết thúc ngộ đạo, ẩn ẩn đã cảm thấy cánh cửa thành thánh, làm thế nào cũng không đi vào được. Phiền não xuống, đi ra khỏi đạo tràng, ở các nơi trên Hồng Hoang giải sầu. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ Oa nương nương lấy Càn Khôn Đỉnh luyện hoá tức nhưỡng, lấy tinh huyết tự thân nhỏ giọt vào trong đó, tạo thành bộ dáng hổ, báo, tài lang vân vân, thậm chí đem đặc thù của dị thú dung hợp lại cùng nhau, làm thành Tứ Bất tượng, nhưng vẫn luôn luôn không thể để cho mình hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chính là khi nàng đang phiền não, cúi đầu nhìn về phía hồ nước bên cạnh, từ bên trong hồ nước thấy được bộ dáng của chính mình, tức khắc trong lòng vừa động vì sao không làm thành bộ dáng của chính mình đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ Oa nương nương thổi một hơi vào tượng đất, tượng dất tức khắc sống lại, nhảy nhót kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu thân! Mẫu thân! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ Oa nương nương nhìn người nhỏ ở khắp nơi trên núi, lộ ra ý cười, liền đặt cho bọn họ là Nhân tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Nữ Oa nương nương tạo ra Nhân tộc, trong lòng một mảnh trong suốt, đại đạo tạo hoá quán triệt bản thân, trở thành thánh nhân chính quả, chỉ một thoáng Địa Dũng Kim Liên thiên hoa loạn truỵ, Tử Khí Đông Lai ba ngàn trượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ vội vàng truy vấn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Về sau Nữ Oa nương nương lại đi bên ngoài bầu trời, ở bên trong hỗn độn khai thiên phách địa, mở ra Oa Hoàng Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ không cam lòng truy vấn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có đâu? Còn có đâu? Chuyện xưa về Nhân tộc sau này đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau lại a! Đó chính là sự tình về sau, hôm nay liền đến chỗ này thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng lấy lại tinh thần, nội tâm nhấc lên sóng gió động trời, đây là... Đây là sự ra đời của Nhân tộc? Sâu trong nội tâm chấn động khó có thể phục hồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng liền vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, đây là thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
-------------
Phóng tác: xonevictory
- Ngươi đang nói mê sảng cái gì? Thiên địa tuyên cổ trường tồn, ai có thể biết được lai lịch của nó? Thượng cổ không có văn tự ghi lại, sự tình khi đó chúng ta sao có thể biết được? Ngươi như thế nào lại hỏi cái vấn đề này? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng có mấy chục năm đọc sách, nhưng đối với việc thượng cổ biết rất ít, thậm chí sự tình của trăm vạn năm trước, đều một mực không biết, cho nên cảm thấy kì quái. ͏ ͏ ͏ ͏
Viện tử gật đầu một cái, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xác thực là có chút kỳ quái, lịch sử trăm vạn năm trước ta cũng chưa từng nghe nói, chuyện này ngươi có thể trở về rồi hỏi phu tử, có lẽ phu tử có thể cho ngươi đáp án. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Bạch Vũ Trần cùng viện trưởng tách ra, mới giật mình nhớ tới một chuyện, hôm nay đi lên núi làm cái gì? Không phải là muốn khuyên cái Đạo Môn gì đó dọn nhà sao? Làm sao sau khi được tiểu nữ hài kia nói một phen, đầy đầu đều là một cái người đàn ông cơ bắp, quên đi chính sự. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong hoàng hôn, Bạch Vũ Trần vỗ đầu một cái, cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn là không đủ định lực a! Được rồi, vẫn là lần sau lại đi thuyết phục đi! Chỉ cần bọn họ không phải là tín đồ của Tà Thần, vấn đề liền không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà giờ này bên trong Đạo quán, Lý Bình An đang ngồi ở vườn hoa bên cạnh hậu viện, kể một ít chuyện xưa cho mấy người trước khi đi ngủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ Thanh Tuyết chống đầu, trong mắt mang theo vẻ mong chờ nồng hậu. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt Bạch Vân đạo trưởng cũng mang ý cười, nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có Thanh Phong một bộ dáng lười biếng, cúi đầu chơi đùa ngón tay xinh đẹp trắng tinh như ngọc của mình, ai! Trên đời này tại sao lại có thể có người tuấn tú như ta đâu? Thật là nghi hoặc a! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tằng hắng một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần trước chúng ta nói đến Đạo Tổ kết thúc truyền đạo, ban cho Hồng Mông Tử Khí, chia bảo vật Phân Bảo Nhai, lấy thân hợp đạo, từ đây thiên vô tuyệt lộ, dưới vạn sự đều có một đường sinh cơ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân như suy tư gì gật gật đầu, vạn sự đều có một đường sinh cơ, lời này có lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay chúng ta muốn giảng chính là chuyện xưa Nữ Oa tạo người. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại nói sau khi Hồng Quân Đạo Tổ hợp đạo, các chư thiên đại năng về động phủ lĩnh hội đại đạo, một cái lĩnh hội này chính là mấy chục vạn năm. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt của Bạch Vân đạo trưởng bỗng nhiên trợn tròn, bao nhiêu? Mấy chục vạn năm? Siêu Phàm Nhập Thánh thọ nguyên cũng bất quá chỉ là vạn năm, một lần lĩnh hội vậy mà liền phải kể tới mười vạn năm?! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong cũng đình chỉ thưởng thức ngón tay mình, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Bình An, bên trong một đôi mắt phượng cũng tràn đầy kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại nói Nữ Oa nương nương kết thúc ngộ đạo, ẩn ẩn đã cảm thấy cánh cửa thành thánh, làm thế nào cũng không đi vào được. Phiền não xuống, đi ra khỏi đạo tràng, ở các nơi trên Hồng Hoang giải sầu. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ Oa nương nương lấy Càn Khôn Đỉnh luyện hoá tức nhưỡng, lấy tinh huyết tự thân nhỏ giọt vào trong đó, tạo thành bộ dáng hổ, báo, tài lang vân vân, thậm chí đem đặc thù của dị thú dung hợp lại cùng nhau, làm thành Tứ Bất tượng, nhưng vẫn luôn luôn không thể để cho mình hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chính là khi nàng đang phiền não, cúi đầu nhìn về phía hồ nước bên cạnh, từ bên trong hồ nước thấy được bộ dáng của chính mình, tức khắc trong lòng vừa động vì sao không làm thành bộ dáng của chính mình đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ Oa nương nương thổi một hơi vào tượng đất, tượng dất tức khắc sống lại, nhảy nhót kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu thân! Mẫu thân! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ Oa nương nương nhìn người nhỏ ở khắp nơi trên núi, lộ ra ý cười, liền đặt cho bọn họ là Nhân tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Nữ Oa nương nương tạo ra Nhân tộc, trong lòng một mảnh trong suốt, đại đạo tạo hoá quán triệt bản thân, trở thành thánh nhân chính quả, chỉ một thoáng Địa Dũng Kim Liên thiên hoa loạn truỵ, Tử Khí Đông Lai ba ngàn trượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ vội vàng truy vấn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Về sau Nữ Oa nương nương lại đi bên ngoài bầu trời, ở bên trong hỗn độn khai thiên phách địa, mở ra Oa Hoàng Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ không cam lòng truy vấn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có đâu? Còn có đâu? Chuyện xưa về Nhân tộc sau này đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau lại a! Đó chính là sự tình về sau, hôm nay liền đến chỗ này thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng lấy lại tinh thần, nội tâm nhấc lên sóng gió động trời, đây là... Đây là sự ra đời của Nhân tộc? Sâu trong nội tâm chấn động khó có thể phục hồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng liền vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, đây là thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
-------------
Phóng tác: xonevictory
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook