Dị Giới Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng
-
9: Binh Sĩ Tây Lương
Editor: Phương TranhBeta: Ngọc Lym"Thiếu thành chủ, bọn ta đều là người trong vương triều, là đối tượng đuổi bắt của một thế lực đỉnh cao lớn, ngươi chiêu mộ ta không sợ bị liên lụy sao?"Hà Ly đứng cách Lý Bắc Thần vài trượng, mắt nhìn khí thế khủng bố của Hoa Hùng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, trầm giọng nói.
Vẻ mặt Lý Bắc Thần không thay đổi, trước đó hắn đã ngờ tới, cao thủ cảnh giới Thần Phủ làm sao có thể vào rừng làm cướp ở gần thành Vĩnh An?Ở đây rừng thiêng nước độc, là nơi gần biên cảnh, cũng không không phồn hoa, chất béo quá ít.
Cướp bóc ở đây, căn bản là không cung cấp đủ nhu cầu tu luyện cho cảnh giới Thần Phủ!Nếu như vậy thì thân phận đạo phỉ nhất định là dùng để che dấu, nhân tài nào cần phải che dấu thân phận?Chỉ có gián điệp mật thám, cao nhân ẩn sĩ, người có mưu đồ gây rối và đào phạm!Cho nên ngay khi Hà Ly nói xong, hắn không ngạc nhiên chút nào.
Mà bọn họ có thể yên ổn trốn tránh ở đây đã non nửa năm, chứng tỏ thân phận vẫn chưa bị người khác phát hiện, hoặc là thế lực lớn kia cũng không thèm để ý đến bọn họ!Hơn nữa, Chư Thiên Luân Hồi bàn đang ở trong người, không lâu nữa hắn sẽ có lòng tin để bước vào võ đại lớn trong vương triều Đại Vũ, đối mặt với quần hùng thiên hạ!Nếu ngay cả can đảm để thu phục người khác cũng không có, sợ đầu sợ đuôi thì làm sao làm được việc lớn?"Thành Vĩnh An hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay Lý Phủ ta, chỉ cần các ngươi an phận thủ thường, nhất định đảm bảo cho các ngươi vô lo vô nghĩ!"Lý Bắc Thần thờ ơ lên tiếng, hai mắt trực tiếp đối diện với Hà Ly, ánh mắt sáng ngời.
Hà Ly và vài tên huynh đệ bên cạnh liếc nhìn nhau, sau đó trực tiếp quỳ một chân trên đất, thật sâu ôm quyền: "Hà Ly, bái kiến Thiếu thành chủ!"Nếu như vị Thiếu thành chủ này thật sự có thể bảo hộ bọn họ, như vậy là một chuyện tốt đối với bọn họ!Bọn họ đã chịu đựng đủ những ngày tháng trốn trốn tránh tránh rồi.
"Bái kiến Thiếu thành chủ!"Sau lưng, trăm tên võ giả Thiên Nguyên Cảnh cúi đầu theo, mặc dù không cam lòng nhưng quyết định của đại ca thì đương nhiên bọn họ sẽ tuân theo!"Được! Đứng hết lên đi, các ngươi đi thu dọn sơn trại một chút, sau nửa canh giờ sẽ quay về thành Vĩnh An!"Lý Bắc Thần khẽ mỉm cười, tất cả nhân mã của gia nhập vào, lập tức sẽ khiến cho thực lực thành Vĩnh An tăng mạnh!Chỉ cóthế lực càng ngày càng mạnh thì trong tương lai mới có thể đối mặt với đối thủ càng mạnh hơn.
Trong lòng hắn hiểu rất rõ, từ giây phút Chư Thiên Luân Hồi Bàn bắt đầu hồi phục, hắn nhất định phải giẫm lên vô số thi cốt tiến nhanh về phía trước.
Vô số mãnh tướng của Hoa Hạ kia đều ở trong luân hồi chờ đợi hắn triệu hoán, chỉ có giết chóc mới có thể kéo bọn họ quay về dương gian!Nửa canh giờ sau, một ngàn tám trăm nhân mã mang theo sợ hãi và bất an của Hỏa Lang Trại đi theo trại chủ ngày xưa của bọn họ hướng về thành Vĩnh An, bọn hắn không biết vận mệnh đang chờ đợi bọn họ là gì?Dù sao thì bọn họ ở đây có rất nhiều người chỉ có tu vi Thể Phách Nhất Nhị Trọng, thậm chí là có cả người thường không có chút tu vi nào!Bọn hắn gia nhập Hỏa Lang Trại cũng là vì kiếm miếng cơm ắn, cũng không có những ý đồ gì khác.
Mặc dù vị Thiếu thành chủ trẻ tuổi kia hứa hẹn đối xử với bọn họ bình đẳng như dân thành Vĩnh An, nhưng điều đó vẫn chưa đủ để xua tan bất an trong lòng bọn họ.
Gần ba nghìn nhân mã trùng trùng điệp điệp uốn lượn vài dặm, như một hàng đi về phía thành Vĩnh An.
"Báo! Thiếu thành chủ, phía trước có hơn một trăm người chặn đường!"Đi chưa được vài dặm, đột nhiên có binh sĩ chạy vội tới, một chân quỳ xuống, mặt nhìn Lý Bắc Thần lớn tiếng bẩm báo.
"Có người chặn đường? Thiếu thành chủ, bọn ta vừa mới gia nhập thành Vĩnh An, chưa lập được công, hãy để cho bọn ta đi giải quyết đi.
"Hà Ly đứng ở bên Lý Bắc Thần không xa, nghe thấy lời nói của binh sĩ, ánh mắt sáng lên, lập tức xin đi giết giặc.
Vì đã đầu nhập vào thành Vĩnh An, muốn cho các huynh đệ có đãi ngộ tốt hơn một chút thì cần phải lập công!Lý Bắc Thần đã nói với hắn rất rõ ràng, trong thành Vĩnh An, tất cả đều lấy công lao nói chuyện.
Người có công, nhất định sẽ không bị mai một, người vô công thì tuyệt sẽ không cấp dưỡng!"Hà thống lĩnh, không cần ra tay, đi, chúng ta cùng đi nhìn một chút.
"Lý Bắc Thần hơi mừng rỡ, mang theo ý cười, hắn đã đoán được hơn một trăm người này là ai.
Tiêu diệt Bọ Cạp Trại và Độc Xà Trại, ngoại trừ một ít tài vật thì thu hoạch quan trọng nhất chính là ba nghìn không trăm mười lăm đạo Luân Hồi Chi Lực!Hắn không có ý nghĩ tích góp để triệu hoán danh tướng hoặc danh sĩ, bây giờ vương triều Đại Vũ đang hỗn loạn, quận Đồng An cũng không an ổn, tất nhiên phải ưu tiên tăng cường thực lực làm hàng đầu!Dù sao muốn ngưng tụ ra vạn đạo Luân Hồi Chi Lực, hắn cũng không biết đến bao giờ mới làm được, nếu như trong thời gian ngắn không làm được thì Luân Hồi Chi Lực trong tay hắn chẳng khác nào phải bỏ xó.
Hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp triệu hoán một trăm tên binh sĩ tinh nhuệ Tây Lương có tu vi Thiên Nguyên Nhất Trọng, tiêu hao hai nghìn đạo Luân Hồi Chi Lực.
Hắn triệu hoán hai mươi kỵ binh Tây Lương tu vi Thiên Nguyên Thất Trọng, tiêu hao một ngàn đạo Luân Hồi Chi Lực!Như thế, lần này đoạt được tất cả Luân Hồi Chi Lực gần như đã tiêu hao hết, chỉ còn lại mười lăm đạo.
Nhưng có thể đổi lấy một trăm hai mươi vị võ giả Thiên Nguyên, hắn không đau lòng chút nào.
Chỉ có triệu hồi ra thế nhân vật càng ngày càng nhiều thì tốc độ hắn góp nhặt Luân Hồi Chi Lực mới có thể càng lúc càng nhanh, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn lựa chọn trực tiếp triệu hoán.
Dẫn dắt đám người đi đến phía trước đội ngũ đầu tiên, nơi đó đã có thể trông thấy lờ mờ một trăm hai mươi bóng người lẳng lặng đứng thẳng, thân hình thẳng tắp, đội mũ sắt giống như một ngọn núi cao sừng sững, băng lãnh thờ ơ.
"Bái kiến chủ công! Bái kiến tướng quân!"Đột nhiên, một trăm hai mươi bóng dáng tựa như một người, trực tiếp quỳ một gối, vẻ mặt tràn đầy xúc động và mừng như điên, nhìn Hoa Hùng chậm rãi đi tới, lệ rơi đầy mặt.
Cuối cùng đã được nhìn thấy tướng quân một lần nữa!Bọn hắn may mắn có thể được sống lại một đời nữa, lại lần nữa được đi theo chân tướng quân huyết chiến sa trường!Hốc mắt Hoa Hùng cũng có chút ươn ướt, hắn nhìn đám người đang quỳ gối trên mặt đất trước mắt, tâm trạng cũng vô cùng kích động, đi nhanh về phía trước, đỡ từng người một dậy, trong lòng vô cùng mừng rỡ.
Đi đến nơi dị thế này, còn có thể đoàn tụ với những thuộc hạ cũ ngày xưa, quả thật là một may mắn lớn!Hà Ly trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt, da đầu có chút tê dại, hắn chính là đại cao thủ cảnh giới Thần Phủ Cửu Trọng, ánh mắt sắc bén, rất dễ dàng cảm nhận được tu vi của đám người trước mặt!Thiên Nguyên Cảnh!Một trăm hai mươi tên võ giả Thiên Nguyên Cảnh!Hơn nữa những người này đều mặc chiến giáp, ăn mặc chỉnh tề, toàn thân sát khí che phủ, sát cơ tràn ngập, rõ ràng đều là tinh nhuệ bách chiến!Hắn không thể tin được, một trăm hai mươi tên binh sĩ Thiên Nguyên Cảnh!Đây là từ nơi nào xuất hiện?Vương triều Đại Vũ có quân đội mạnh mẽ như này sao?Binh lính và võ giả như bọn họ có thể hoàn toàn khác biệt, cả hai chém giết, nếu chỉ có một người thì võ giả có cơ hội chiến thắng rất lớn, nhưng một khi số lượng nhân lên đến mười vị thì tình huống sẽ khác nhau rất lớn.
Nếu đối đầu trực diện, binh lính đoàn kết thống nhất sẽ không sợ hãi uy thế mạnh mẽ đủ để bẻ gãy nghiền nát hoặc là giết chết võ giả!Lại càng không cần phải nói, một trăm hai mươi tên binh sĩ Thiên Nguyên trước mắt cho dù là hai trăm tên võ giả Thiên Nguyên cũng khó mà ngang hàng được!Hắn vô cùng chấn động, rốt cuộc Lý Bắc Thần mời chào từ đâu đến?Hắn nhìn thật sâu vào Hoa Hùng đang nói chuyện với rất nhiều binh lính Thiên Nguyên, tên này là Tông Sư mạnh mẽ rõ ràng cùng những binh lính kia đến từ cùng một phe thế lực.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy rằng có lẽ nương nhờ vào thành Vĩnh An, nương nhờ vào Lý Bắc Thần cũng không phải là một chuyện xấu.
Có thể trong tương lai, Lý Bắc Thần thật sự có thể bảo hộ cho bọn họ, không núi Khiếu Nguyệt nữa.
Hắn mơ hồ đoán được sau lưng Lý Bắc Thần, nhất định có một phe thế lực mạnh mẽ đang ủng hộ hắn!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook