Sau khi ăn uống no say hai người liền lái xe trở về, những người khác vốn muốn bọn hắn ở lại chơi đánh bài, bất quá Kiều Mục bị biên tập hối thúc bản thảo hối đến đau đầu, còn Lộ Vọng Xuyên…

“Tao đưa mày về.”

Rất có đạo lý, thật khiến cho người khác khó có thể phản bác được.

Kỳ thực Kiều Mục biết lái xe, nhưng hắn không có xe, hơn nữa… Cũng không có giấy phép lái xe.

*

Kiều Mục ngồi ở vị trí phó lái, hắn hơi nghiêng đầu, liền có thể nhìn thấy sườn mặt hoàn mỹ của Lộ Vọng Xuyên.

Đương nhiên so với hắn vẫn còn kém một chút.

Hắn tựa vào ghế ngồi, nhắm mắt lại.

Chuyện ở khu rừng nhỏ lúc trước, muốn hắn tin hắn không bị hôn trộm là hoàn toàn không thực tế.

Đem nữ sinh lừa xoay quanh, nhưng bản thân lại có một trái tim thiếu nữ nha Lộ đại thiếu.

Thật sự là, sao lại khó nghĩ như vậy chứ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương