Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?!
-
Chương 27: Ôi chu choa
_________ Sáng sớm hôm sau ________
"Ding Dong..."
- Nhất Phàm. Ra mở cửa cho em...
__1 giây, 2 giây, 3 giây... __
- Nè! Hồ Nhất Phàm! Anh chết trôi ở đâu rồi hả?!!! - Thiên Ý gào lên.
- Hạ tiểu thư. Cô vào đi. Thiếu gia đang ngủ nên không thể xuống mở cửa cho cô được. - Chu quản gia đi ra ngoài mở cửa cho cô, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.
- Vâng! Cháu cảm ơn chú!
- Cô đừng khách sáo vậy! Hạ tiểu thư.
- Chu quản gia! Chú đừng gọi cháu là Hạ tiểu thư. Gọi cháu là Thiên Ý, nhé!
- Th...Thiên Ý.
- Vâng! Cháu vào nhà đây~~~
Chu quản gia bật cười. Trước giờ, ông chưa từng thấy vị tiểu thư nào vừa xinh đẹp, tài giỏi, lại vừa thân thiện, vui vẻ như cô! Thiếu gia nhà ông đúng là có mắt! ( Yoo said: Lầm rồi chú ơi! 😑😑😑)
__________ Phía cô _________
Thiên Ý đi vào nhà anh. Thì đập vào mắt cô là hình ảnh của Nhược Nhi. Ôi chu choa! Hôm qua vừa mới là gái ngoan. Nay lại là gái hư à?! Con gái con đứa mần chi mà ăn mặc thế kia? Cái váy ngủ 2 dây mỏng manh, ngắn cũn cỡn. Mái tóc dài hơi rối. Cô ta bây giờ chính là rất đẹp a! Nhưng mà...trông hơi...dâm đãng!
Nhất Phàm từ trên lầu đi xuống. Nhìn thấy cảnh tượng này, mặt anh vẫn không chút biểu cảm.
Thiên Ý nhìn anh. Trừng mắt. Làm kí hiệu, ý bảo: "Anh mà còn nhìn nữa là em móc mắt anh đó! ".
- Cô hôm nay cũng đến à? - Nhược Nhi hỏi.
- À... Ờm.
- Ủa? Nhất Phàm. Anh dậy rồi à? Vậy mau đến đây ăn sáng đi. Em đã chuẩn bị cả rồi!
Thiên Ý nhìn Nhược Nhi. Oa! Cách xưng hô cũng thay đổi nhanh đến chóng mặt rồi nha! Cái gì mà anh anh em em ngọt xớt! Cô đi sát đến bên anh. Khẽ nói:
- Nói! Tối qua có chuyện gì?
- Không có gì hết!
- Anh chắc chứ? - cô lườm anh.
- Muốn biết?
- Đúng. Hai người có gì đó mờ ám...
- Đến sát đây, anh kể cho nghe.
Cô cũng nghe lời mà đưa mặt sát lại gần anh thì...
- Ưm!
Anh chiếm lấy môi cô. Hôn nhẹ lên xem như mở đầu. Oa! Môi cô rất mềm mại nha! Còn có mùi thơm nhè nhẹ như muốn dụ dỗ người khác! Không kềm được. Anh lại dùng lưỡi mình khuấy đảo một vòng miệng cô. Anh nhẹ nhàng mút lấy môi cô. Rồi lại đá lưỡi cô lần nữa. Dục vọng đạt đến cao trào. Anh đẩy Thiên Ý ra ghế sofa. Điên cuồng hôn lấy cô. Tay thì không ngừng vuốt ve bụng cô. Anh hôn đến chiếc cổ thon,dài,trắng mịn của cô... Không ngừng hít hà mùi hương từ người cô. Khẽ cắn vành tai cô rồi rời khỏi...
Mấy thím ơi... Do sắp thi học kì rồi nên chắc Yoo sẽ không ra chap đều được. Mong mấy thím thông cảm nha~~~ Mãi yêu💕
Mọi người nhớ vote và comment cho Yoo nhé! 💕💕💕
Nhớ đón chap sau nữa nghen ❤❤❤
Saranghae❤❤❤💕💕💕💋💋💋
"Ding Dong..."
- Nhất Phàm. Ra mở cửa cho em...
__1 giây, 2 giây, 3 giây... __
- Nè! Hồ Nhất Phàm! Anh chết trôi ở đâu rồi hả?!!! - Thiên Ý gào lên.
- Hạ tiểu thư. Cô vào đi. Thiếu gia đang ngủ nên không thể xuống mở cửa cho cô được. - Chu quản gia đi ra ngoài mở cửa cho cô, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.
- Vâng! Cháu cảm ơn chú!
- Cô đừng khách sáo vậy! Hạ tiểu thư.
- Chu quản gia! Chú đừng gọi cháu là Hạ tiểu thư. Gọi cháu là Thiên Ý, nhé!
- Th...Thiên Ý.
- Vâng! Cháu vào nhà đây~~~
Chu quản gia bật cười. Trước giờ, ông chưa từng thấy vị tiểu thư nào vừa xinh đẹp, tài giỏi, lại vừa thân thiện, vui vẻ như cô! Thiếu gia nhà ông đúng là có mắt! ( Yoo said: Lầm rồi chú ơi! 😑😑😑)
__________ Phía cô _________
Thiên Ý đi vào nhà anh. Thì đập vào mắt cô là hình ảnh của Nhược Nhi. Ôi chu choa! Hôm qua vừa mới là gái ngoan. Nay lại là gái hư à?! Con gái con đứa mần chi mà ăn mặc thế kia? Cái váy ngủ 2 dây mỏng manh, ngắn cũn cỡn. Mái tóc dài hơi rối. Cô ta bây giờ chính là rất đẹp a! Nhưng mà...trông hơi...dâm đãng!
Nhất Phàm từ trên lầu đi xuống. Nhìn thấy cảnh tượng này, mặt anh vẫn không chút biểu cảm.
Thiên Ý nhìn anh. Trừng mắt. Làm kí hiệu, ý bảo: "Anh mà còn nhìn nữa là em móc mắt anh đó! ".
- Cô hôm nay cũng đến à? - Nhược Nhi hỏi.
- À... Ờm.
- Ủa? Nhất Phàm. Anh dậy rồi à? Vậy mau đến đây ăn sáng đi. Em đã chuẩn bị cả rồi!
Thiên Ý nhìn Nhược Nhi. Oa! Cách xưng hô cũng thay đổi nhanh đến chóng mặt rồi nha! Cái gì mà anh anh em em ngọt xớt! Cô đi sát đến bên anh. Khẽ nói:
- Nói! Tối qua có chuyện gì?
- Không có gì hết!
- Anh chắc chứ? - cô lườm anh.
- Muốn biết?
- Đúng. Hai người có gì đó mờ ám...
- Đến sát đây, anh kể cho nghe.
Cô cũng nghe lời mà đưa mặt sát lại gần anh thì...
- Ưm!
Anh chiếm lấy môi cô. Hôn nhẹ lên xem như mở đầu. Oa! Môi cô rất mềm mại nha! Còn có mùi thơm nhè nhẹ như muốn dụ dỗ người khác! Không kềm được. Anh lại dùng lưỡi mình khuấy đảo một vòng miệng cô. Anh nhẹ nhàng mút lấy môi cô. Rồi lại đá lưỡi cô lần nữa. Dục vọng đạt đến cao trào. Anh đẩy Thiên Ý ra ghế sofa. Điên cuồng hôn lấy cô. Tay thì không ngừng vuốt ve bụng cô. Anh hôn đến chiếc cổ thon,dài,trắng mịn của cô... Không ngừng hít hà mùi hương từ người cô. Khẽ cắn vành tai cô rồi rời khỏi...
Mấy thím ơi... Do sắp thi học kì rồi nên chắc Yoo sẽ không ra chap đều được. Mong mấy thím thông cảm nha~~~ Mãi yêu💕
Mọi người nhớ vote và comment cho Yoo nhé! 💕💕💕
Nhớ đón chap sau nữa nghen ❤❤❤
Saranghae❤❤❤💕💕💕💋💋💋
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook