Đế Quân Sư Tôn
-
Chương 10: Tiêu diệt
Editor: Trầm Trầm
Beta: An Lam
Nữ quỷ hô một tiếng, hơn trăm ngàn đoạn xương hài cốt gãy đều hướng hoa tiểu Nghiên lao tới. Hoa Tiểu Nghiên cắn chặt răng, một tay cầm kiếm, một tay bắt pháp quyết. Động tác nàng lưu loát liền mạch, ném Tuyệt Tình kiếm về trước, trong miệng lẩm nhẩm:
-Thức thứ tám《 kiếm quyết 》 : Vạn tiễn xuyên tâm
Chỉ thấy thân kiếm trong suốt kia có một luồng kim sắc lưu động
-Đi.
Hoa Tiểu Nghiên vung tay, luồng linh lực mạnh mẽ lập tức rót vào Tuyệt Tình kiếm. Lúc này thân kiếm bay rất nhanh, hoa cả mắt; trong khi đó giữa không trung biến ảo ra vô vàn thanh Tuyệt Tình kiếm giống nhau như đúc.
-Phá!
Hoa Tiểu Nghiên đánh ra một chưởng; vô số thanh kiếm sắc bén kia liền hướng tới những đoạn hài cốt gãy, đâm nát chúng. Kiếm phát bách trúng, ghim sâu ào da thịt cùng xương, tình cảnh vô cùng thê thảm.
Hoa Tiểu Nghiên cố nén cảm giác muốn nôn mửa. Lần đầu tiên diệt yêu lại gặp phải loại yêu quái này. Thật ghê tởm! Chẳng lẽ các yêu ma đều có bộ dạng thế này sao?!
Chỉ trong chốc lát, những đoạn hài cốt bị phi kiếm đâm phải đã hôi phi yên diệt.
Nữ quỷ phẫn nộ, hai mắt lộ lục quang; ả ngửa đầu lên trời thét gào một tiếng dài. Lúc này tiếng gió vốn như tiếng nức nở oán than đã ngập sát khí, từng chút từng chút đặc quánh lại.
-Ai! Ngươi trừ việc có thể khống chế gió thì còn có bản lãnh gì đây?
Hoa Tiểu Nghiên bị gió thổi như quất vào hai má, nàng căm giận nói.
-Ta muốn ngươi đền mạng!
Nữ quỷ bắt đầu huy động mái tóc dài của mình, lấy tư thế che trời lấp đất mà điều khiển nó quét về phía Hoa Tiểu Nghiên. Hoa Tiểu Nghiên liên tiếp lui về sau, tay cầm chặt Tuyệt Tình kiếm, vững vàng chống trả.
Bạch Lăng Đại đế đứng dưới gốc cây lẳng lặng nhìn phương thức đối chiến của Hoa Tiểu Nghiên với nữ quỷ. Trầm ổn nhẹ nhàng, trong nhu có cương, hắn hài lòng gật đầu.
-Ngươi trông đáng ghê sợ như vậy, ban đêm còn kéo tóc đi dọa người! Muốn dọa chết người sao?!
Hoa Tiểu Nghiên vừa dùng Tuyệt Tình kiếm cắt đứt tóc của nữ quỷ vừa nói không ngừng.
-Oa! Ngươi cũng thật là! Ngay cả lưỡi của mình cũng ném ra!
Dứt lời Hoa Tiểu Nghiên vung kiếm cắt luôn lưỡi của nữ quỷ.
-Ai ai ai! Thật là! Làm ô uế thanh kiếm ta yêu thích rồi!
Nữ quỷ kia làm sao chịu dễ dàng bỏ qua cho Hoa Tiểu Nghiên! Đầu ả lóe lên lục quang âm trầm, đánh tới Hoa Tiểu Nghiên.
-Yêu quái! Ngươi đúng là bám dính lấy ta không tha!
Hoa Tiểu Nghiên không dám dừng lại dù chỉ một khắc. Nàng lau vội kiếm, lại bắt đầu chiến đấu tiếp.
Từng kiếm từng kiếm bổ về phía nữ quỷ đều được Hoa Tiểu Nghiên điều khiển rất lưu loát, nhưng kì thực thể lực của nàng sắp chịu không nổi nữa. Không khí đầy áp bức nàng khiến nàng không chống đỡ nổi; Hoa Tiểu Nghiên nghi ngờ chỉ lát nữa là bản thân mình sẽ bị nữ quỷ này phân thây trăm mảnh! Không thể được! Nàng phải tìm được chỗ sơ hở của nữ quỷ này! Ánh mắt phiếm lục quang của nữ quy kia không hề có vẻ yếu đi. Mỗi khi ả tránh được thế công của tuyệt Tình kiếm, lục quang đều phát ra dữ dội.
-Đúng rồi! Ta sớm nên nghĩ đến điều này mới phải.
Hoa Tiểu Nghiên thì thào.Đôi mắt nàng chuyển động, nửa cười nửa không nhìn nữ quỷ.
Hoa Tiểu Nghiên bay lùi ra sau hơn mười bước, đem Tuyệt Tình kiếm đeo lại bên hông, ngồi xổm xuống phát cáu với nữ quỷ:
-Ngươi xấu! Ngươi luôn né tránh! Ta không chạm được vào ngươi!
Nữ quỷ thấy cơ hội tốt làm sao chịu bỏ qua! Ả nhe răng trợn mắt lao thẳng tới Hoa Tiểu Nghiên.
-Nha đầu kia sao dễ dàng nhận thua như thế!
Bạch Lăng Đại đế rất bất đắc dĩ.
Ngay lúc hắn định ra tay cứu Hoa Tiểu Nghiên, tay vừa đưa ra tới không trung liền khựng lại. Bạch Lăng Đại đế mỉm cười:
-Thật là một nha đầu tinh quái!
Đúng vậy! Ngay lúc nữ quỷ hung thần ác sát đến gần Hoa Tiểu Nghiên, lòng bàn tay nàng nhanh chóng hút lấy Tuyệt Tình kiếm. Một kiếm nhắm thẳng vào mắt nữ quỷ đâm tới.
-A!!!
Nữ quỷ kinh hô một tiếng.
-Ha ha! Ngươi quả nhiên là trúng kế!
Hoa Tiểu Nghiên cười đắc ý. Nàng rút kiếm ra; máu nữ quỷ chảy đầm đìa, nhuộm thẫm Tuyệt Tình kiếm. Đầu nữ quỷ đầy máu; trong lúc ả thất thần không phòng bị, Hoa Tiểu Nghiên lại lần nữa đâm kiếm về bên mắt trái còn lại của nữ quỷ. Lục quang cuối cùng cũng biến mất, nữ quỷ hồn phi phách tán.
Hoa Tiểu Nghiên chán ghét nhìn con mắt của nữ quỷ dính trên Tuyệt Tình kiếm, thở dài nói:
-Thật là! Vẫn làm ô uế Tuyệt Tình kiếm!
Nàng hoàn toàn kiệt sức nằm rạp xuống.
Bạch Lăng Đại đế chậm rãi bước sang, gật đầu khen ngợi:
-Tiểu Nghiên, làm khá lắm! Vi sư rất hài lòng.
Vốn cho rằng Hoa Tiểu Nghiên nghe Bạch Lăng Đại đế khen ngợi thì sẽ sôi nổi cao hứng. Không ngời biểu hiện của nàng lại tương đối bình tĩnh, ngủ trên mặt đất không nhúc nhích chút nào. Bạch Lăng Đại đế chờ một lúc cũng không thấy Hoa Tiểu Nghiên phản ứng liền ngồi xổm xuống ôm nàng lên, nói thầm:
-Có thể là chiến đấu lâu nên có chút kiệt sức.
Đang lúc Bạch Lăng Đại đế muốn độ linh lực cho Hoa Tiểu Nghiên thì nghe nàng hé miệng nói mơ vài câu. Đầu Bạch Lăng Đại đế đầy hắc tuyến, đứa nhỏ này… Đã ngủ còn nói mơ được… Hắn nhẹ nhàng ôm nàng đến chỗ sạch sẽ ngồi xuống. Hoa Tiểu Nghiên cọ cọ trong người Bạch Lăng Đại đế, an tĩnh ngủ cả đêm.
Bầu trời như đoạn nhung tơ màu lam được tẩy rửa sạch sẽ; trời cao vòi vọi không gợn sóng mây , tựa như ngọc bích trong suốt. Khí trời hôm nay cũng thật đẹp.
Hoa Tiểu Nghiên ngủ thoải mái tới sáng mới tỉnh giấc.
-Sư phụ, chuyện gì vậy? Yêu quái đâu? Yêu quái đâu rồi?
Bạch Lăng Đại đế đang ngồi tĩnh tọa chậm rãi mở mắt, trong mắt có tia ôn nhu hiếm thấy, thản nhiên nhìn Hoa Tiểu Nghiên:
– Tối qua yêu quái bị con tiêu diệt rồi.
-Ha ha, vậy tốt quá rồi!
Nàng vỗ tay áo hào hứng cười:
-Ai da! Sư phụ! Bụng con đói quá!
Hoa Tiểu Nghiên đáng thương nhìn Bạch Lăng Đại đế.
Bạch Lăng Đại đế lấy ra một bình ngọc.
-Sư phụ, con không muốn uống quỳnh tương ngọc lộ.
Hoa Tiểu Nghiên mếu máo.
-Quanh cái miếu đổ nát này vắng hoe không người bán thứ gì. Ngọc lộ này có thể bộ sung linh lực tiêu hao trong người con.
Hoa Tiểu Nghiên nhìn xung quanh, có chút bất mãn nói:
-Nơi này đúng là hoang vu.
Tiếp lấy chiếc bình Bạch Lăng Đại đế cho, Hoa Tiểu Nghiên lại hỏi:
-Sư phụ, yêu quá đã bị tiêu diệt có phải chúng ta có thể đi rồi không?
-Yêu quái làm hại nhân gian, nào chỉ có nữ quỷ đêm qua!
-Hả? Ý sư phụ là còn muốn đệ tử tiếp tục trừ yêu?
-Trừ yêu là chuyện thứ nhất. Chuyện thứ hai ta muốn ngươi trong lúc đối chiến yêu quái có thể tích lũy kinh nghiệm thực chiến, tăng linh lực của bản thân. Có như thế mới không phụ công dạy dỗ kì vọng của ta.
-Vâng, Tiểu Nghiên hiểu rồi.
Hoa Tiểu Nghiên gật đầu.
-Sư phụ, các yêu quái khác đều có bộ dạng đáng sợ như nữ quỷ đêm qua sao?
Hoa Tiểu Nghiên chỉ cần nhớ đến bộ dạng của nữ quỷ tối qua cùng với hơn ngàn đoạn xương tay gãy liền cảm thấy lông tóc dựng ngược.
-Không phải. Yêu quái có muôn hình vạn trạng. Cũng có yêu quái có bộ dáng mị hoặc lòng người.
-Đó là yêu quái gì?
-Hồ yêu.
-Hồ yêu rất đẹp sao? Bộ dạng hồ yêu thế nào sư phụ?
Beta: An Lam
Nữ quỷ hô một tiếng, hơn trăm ngàn đoạn xương hài cốt gãy đều hướng hoa tiểu Nghiên lao tới. Hoa Tiểu Nghiên cắn chặt răng, một tay cầm kiếm, một tay bắt pháp quyết. Động tác nàng lưu loát liền mạch, ném Tuyệt Tình kiếm về trước, trong miệng lẩm nhẩm:
-Thức thứ tám《 kiếm quyết 》 : Vạn tiễn xuyên tâm
Chỉ thấy thân kiếm trong suốt kia có một luồng kim sắc lưu động
-Đi.
Hoa Tiểu Nghiên vung tay, luồng linh lực mạnh mẽ lập tức rót vào Tuyệt Tình kiếm. Lúc này thân kiếm bay rất nhanh, hoa cả mắt; trong khi đó giữa không trung biến ảo ra vô vàn thanh Tuyệt Tình kiếm giống nhau như đúc.
-Phá!
Hoa Tiểu Nghiên đánh ra một chưởng; vô số thanh kiếm sắc bén kia liền hướng tới những đoạn hài cốt gãy, đâm nát chúng. Kiếm phát bách trúng, ghim sâu ào da thịt cùng xương, tình cảnh vô cùng thê thảm.
Hoa Tiểu Nghiên cố nén cảm giác muốn nôn mửa. Lần đầu tiên diệt yêu lại gặp phải loại yêu quái này. Thật ghê tởm! Chẳng lẽ các yêu ma đều có bộ dạng thế này sao?!
Chỉ trong chốc lát, những đoạn hài cốt bị phi kiếm đâm phải đã hôi phi yên diệt.
Nữ quỷ phẫn nộ, hai mắt lộ lục quang; ả ngửa đầu lên trời thét gào một tiếng dài. Lúc này tiếng gió vốn như tiếng nức nở oán than đã ngập sát khí, từng chút từng chút đặc quánh lại.
-Ai! Ngươi trừ việc có thể khống chế gió thì còn có bản lãnh gì đây?
Hoa Tiểu Nghiên bị gió thổi như quất vào hai má, nàng căm giận nói.
-Ta muốn ngươi đền mạng!
Nữ quỷ bắt đầu huy động mái tóc dài của mình, lấy tư thế che trời lấp đất mà điều khiển nó quét về phía Hoa Tiểu Nghiên. Hoa Tiểu Nghiên liên tiếp lui về sau, tay cầm chặt Tuyệt Tình kiếm, vững vàng chống trả.
Bạch Lăng Đại đế đứng dưới gốc cây lẳng lặng nhìn phương thức đối chiến của Hoa Tiểu Nghiên với nữ quỷ. Trầm ổn nhẹ nhàng, trong nhu có cương, hắn hài lòng gật đầu.
-Ngươi trông đáng ghê sợ như vậy, ban đêm còn kéo tóc đi dọa người! Muốn dọa chết người sao?!
Hoa Tiểu Nghiên vừa dùng Tuyệt Tình kiếm cắt đứt tóc của nữ quỷ vừa nói không ngừng.
-Oa! Ngươi cũng thật là! Ngay cả lưỡi của mình cũng ném ra!
Dứt lời Hoa Tiểu Nghiên vung kiếm cắt luôn lưỡi của nữ quỷ.
-Ai ai ai! Thật là! Làm ô uế thanh kiếm ta yêu thích rồi!
Nữ quỷ kia làm sao chịu dễ dàng bỏ qua cho Hoa Tiểu Nghiên! Đầu ả lóe lên lục quang âm trầm, đánh tới Hoa Tiểu Nghiên.
-Yêu quái! Ngươi đúng là bám dính lấy ta không tha!
Hoa Tiểu Nghiên không dám dừng lại dù chỉ một khắc. Nàng lau vội kiếm, lại bắt đầu chiến đấu tiếp.
Từng kiếm từng kiếm bổ về phía nữ quỷ đều được Hoa Tiểu Nghiên điều khiển rất lưu loát, nhưng kì thực thể lực của nàng sắp chịu không nổi nữa. Không khí đầy áp bức nàng khiến nàng không chống đỡ nổi; Hoa Tiểu Nghiên nghi ngờ chỉ lát nữa là bản thân mình sẽ bị nữ quỷ này phân thây trăm mảnh! Không thể được! Nàng phải tìm được chỗ sơ hở của nữ quỷ này! Ánh mắt phiếm lục quang của nữ quy kia không hề có vẻ yếu đi. Mỗi khi ả tránh được thế công của tuyệt Tình kiếm, lục quang đều phát ra dữ dội.
-Đúng rồi! Ta sớm nên nghĩ đến điều này mới phải.
Hoa Tiểu Nghiên thì thào.Đôi mắt nàng chuyển động, nửa cười nửa không nhìn nữ quỷ.
Hoa Tiểu Nghiên bay lùi ra sau hơn mười bước, đem Tuyệt Tình kiếm đeo lại bên hông, ngồi xổm xuống phát cáu với nữ quỷ:
-Ngươi xấu! Ngươi luôn né tránh! Ta không chạm được vào ngươi!
Nữ quỷ thấy cơ hội tốt làm sao chịu bỏ qua! Ả nhe răng trợn mắt lao thẳng tới Hoa Tiểu Nghiên.
-Nha đầu kia sao dễ dàng nhận thua như thế!
Bạch Lăng Đại đế rất bất đắc dĩ.
Ngay lúc hắn định ra tay cứu Hoa Tiểu Nghiên, tay vừa đưa ra tới không trung liền khựng lại. Bạch Lăng Đại đế mỉm cười:
-Thật là một nha đầu tinh quái!
Đúng vậy! Ngay lúc nữ quỷ hung thần ác sát đến gần Hoa Tiểu Nghiên, lòng bàn tay nàng nhanh chóng hút lấy Tuyệt Tình kiếm. Một kiếm nhắm thẳng vào mắt nữ quỷ đâm tới.
-A!!!
Nữ quỷ kinh hô một tiếng.
-Ha ha! Ngươi quả nhiên là trúng kế!
Hoa Tiểu Nghiên cười đắc ý. Nàng rút kiếm ra; máu nữ quỷ chảy đầm đìa, nhuộm thẫm Tuyệt Tình kiếm. Đầu nữ quỷ đầy máu; trong lúc ả thất thần không phòng bị, Hoa Tiểu Nghiên lại lần nữa đâm kiếm về bên mắt trái còn lại của nữ quỷ. Lục quang cuối cùng cũng biến mất, nữ quỷ hồn phi phách tán.
Hoa Tiểu Nghiên chán ghét nhìn con mắt của nữ quỷ dính trên Tuyệt Tình kiếm, thở dài nói:
-Thật là! Vẫn làm ô uế Tuyệt Tình kiếm!
Nàng hoàn toàn kiệt sức nằm rạp xuống.
Bạch Lăng Đại đế chậm rãi bước sang, gật đầu khen ngợi:
-Tiểu Nghiên, làm khá lắm! Vi sư rất hài lòng.
Vốn cho rằng Hoa Tiểu Nghiên nghe Bạch Lăng Đại đế khen ngợi thì sẽ sôi nổi cao hứng. Không ngời biểu hiện của nàng lại tương đối bình tĩnh, ngủ trên mặt đất không nhúc nhích chút nào. Bạch Lăng Đại đế chờ một lúc cũng không thấy Hoa Tiểu Nghiên phản ứng liền ngồi xổm xuống ôm nàng lên, nói thầm:
-Có thể là chiến đấu lâu nên có chút kiệt sức.
Đang lúc Bạch Lăng Đại đế muốn độ linh lực cho Hoa Tiểu Nghiên thì nghe nàng hé miệng nói mơ vài câu. Đầu Bạch Lăng Đại đế đầy hắc tuyến, đứa nhỏ này… Đã ngủ còn nói mơ được… Hắn nhẹ nhàng ôm nàng đến chỗ sạch sẽ ngồi xuống. Hoa Tiểu Nghiên cọ cọ trong người Bạch Lăng Đại đế, an tĩnh ngủ cả đêm.
Bầu trời như đoạn nhung tơ màu lam được tẩy rửa sạch sẽ; trời cao vòi vọi không gợn sóng mây , tựa như ngọc bích trong suốt. Khí trời hôm nay cũng thật đẹp.
Hoa Tiểu Nghiên ngủ thoải mái tới sáng mới tỉnh giấc.
-Sư phụ, chuyện gì vậy? Yêu quái đâu? Yêu quái đâu rồi?
Bạch Lăng Đại đế đang ngồi tĩnh tọa chậm rãi mở mắt, trong mắt có tia ôn nhu hiếm thấy, thản nhiên nhìn Hoa Tiểu Nghiên:
– Tối qua yêu quái bị con tiêu diệt rồi.
-Ha ha, vậy tốt quá rồi!
Nàng vỗ tay áo hào hứng cười:
-Ai da! Sư phụ! Bụng con đói quá!
Hoa Tiểu Nghiên đáng thương nhìn Bạch Lăng Đại đế.
Bạch Lăng Đại đế lấy ra một bình ngọc.
-Sư phụ, con không muốn uống quỳnh tương ngọc lộ.
Hoa Tiểu Nghiên mếu máo.
-Quanh cái miếu đổ nát này vắng hoe không người bán thứ gì. Ngọc lộ này có thể bộ sung linh lực tiêu hao trong người con.
Hoa Tiểu Nghiên nhìn xung quanh, có chút bất mãn nói:
-Nơi này đúng là hoang vu.
Tiếp lấy chiếc bình Bạch Lăng Đại đế cho, Hoa Tiểu Nghiên lại hỏi:
-Sư phụ, yêu quá đã bị tiêu diệt có phải chúng ta có thể đi rồi không?
-Yêu quái làm hại nhân gian, nào chỉ có nữ quỷ đêm qua!
-Hả? Ý sư phụ là còn muốn đệ tử tiếp tục trừ yêu?
-Trừ yêu là chuyện thứ nhất. Chuyện thứ hai ta muốn ngươi trong lúc đối chiến yêu quái có thể tích lũy kinh nghiệm thực chiến, tăng linh lực của bản thân. Có như thế mới không phụ công dạy dỗ kì vọng của ta.
-Vâng, Tiểu Nghiên hiểu rồi.
Hoa Tiểu Nghiên gật đầu.
-Sư phụ, các yêu quái khác đều có bộ dạng đáng sợ như nữ quỷ đêm qua sao?
Hoa Tiểu Nghiên chỉ cần nhớ đến bộ dạng của nữ quỷ tối qua cùng với hơn ngàn đoạn xương tay gãy liền cảm thấy lông tóc dựng ngược.
-Không phải. Yêu quái có muôn hình vạn trạng. Cũng có yêu quái có bộ dáng mị hoặc lòng người.
-Đó là yêu quái gì?
-Hồ yêu.
-Hồ yêu rất đẹp sao? Bộ dạng hồ yêu thế nào sư phụ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook