Đệ Nhất Sủng Hôn (Dịch)
Chương 3: Người Đàn Ông Này, Anh Là Thuốc Giải 3

Nhưng khi đó, dù cuộc sống còn nhiều khó khăn nhưng chủ nhân cũ của cơ thể Kiều Vãn vẫn cảm thấy thấy có hy vọng, dù sao mẹ vẫn còn đó, chung quy vẫn có thể che chắn một chút mưa gió cho cô.

Nhưng sau này, sau khi mẹ mất, ngoại thất phù chính, đồng thời còn mang theo một trai một gái về, đều là con của cha Kiều Vãn, cô bỗng dưng có thêm một em trai và một em gái, lại mất mẹ, khoảng thời gian ở Kiều gia cũng không dễ chịu lắm.

Mãi cho đến tối hôm qua, chủ nhân cũ của cơ thể này đã bị mẹ kế và bà nội bắt tay, bán cho một thiếu gia quần áo lụa là ở Bắc thị, vốn dĩ muốn để cô làm vợ lẽ cho vị thiếu gia này, nhưng không ngờ vị thiếu gia này lại coi coi Kiều Vãn như một món quà, mang đến cho Đại Đô thống quân phiệt Bắc Xuyên.

Vị Đại Đô thống quân phiệt này năm nay đã 60 tuổi, nhưng vẫn khá háo sắc, thích nhất việc chơi đùa với nữ sinh, thủ đoạn còn đặc biệt nham hiểm, những người phụ nữ bị ông ta chơi đùa đến chết không biết là bao nhiêu.

Nếu như không phải tối hôm qua vị Đại Đô thống quân phiệt này bị người ta chuốc đến say không còn biết gì ở trên tiệc rượu, cuối cùng còn bất tỉnh nhân sự, thì chỉ sợ cô đã không trốn thoát dễ dàng như vậy.

Những suy nghĩ trôi dạt đến đây, Kiều Vãn liền nghĩ đến người đàn ông đã giúp cô giải quyết chuyện xuân dược đêm qua.

Mọi thứ tối hôm qua giống như một giấc mơ, khi cô tỉnh dậy, người đàn ông đó cũng không có ở bên cạnh, cô biết anh ta đang tắm trong nhà tắm, vì vậy cô đã lợi dụng khoảng thời gian ngắn ngủi đó để mặc quần áo của anh ta rồi lấy khẩu súng lục của anh ta và chạy trốn.

Cô không biết thân phận của người đàn ông đó, nhưng cũng đoán được thân phận của anh ta chắc chắn không đơn giản.

Người đàn ông đó nguy hiểm như một ác ma, nếu như cô không chạy trốn, chẳng lẽ còn chờ để nói chuyện yêu đương với anh ta sao?

Nhưng cô là một thanh niên đến từ thế kỷ 21, tất nhiên sẽ không dựa dẫm vào anh ta chỉ vì đã ngủ với người đàn ông đó một đêm.

Hơn nữa, người đàn ông đó vẫn là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, tất nhiên có thể trốn càng xa thì càng tốt.

Ở kiếp trước, Kiều Vãn một thân một mình chiến đấu chống lại đủ loại yêu ma quỷ quái, cũng chứng kiến quá nhiều sự xấu xa của bản chất con người, khi đối mặt với nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của cô chính là có thể trốn thì trốn, chạy không thoát thì sẽ đánh.

Vất vả lắm mới được trùng sinh, Kiều Vãn cô chắc chắn phải sống cho thật tốt, sống tốt hơn bất cứ kẻ nào khác.



Ai dám ngăn cản cuộc sống tốt lành của cô, vậy thì xin lỗi, đó chính là kẻ thù không đội trời chung của nàng.

Trước hết, việc đầu tiên cô phải làm là khiến kẻ đã ức hiếp chủ cũ của thân thể này phải trả giá đắt.

Và lần này, cô vẫn bằng lòng quay lại Kiều gia không có nhân tình đó cũng là vì một nguyên nhân, chính là em gái của cô vẫn còn ở đó.

Nghĩ đến nguyện vọng cuối cùng mà mẹ của chủ nhân cũ của cơ thể này đã để lại cho cô trước khi chết, đó là hy vọng cô có thể chăm sóc tốt cho em gái mình.

Cho nên, lúc này cô mới lựa chọn quay lại Kiều gia.

Khi Kiều Vãn xuất hiện trong phòng khách Kiều gia, quả thực đã khiến Kiều lão phu nhân đang ngồi trong phòng giật mình.

Người đồng thời giật mình còn có cô gái ngồi bên cạnh Kiều lão phu nhân.

Chỉ thấy cô gái mặc một chiếc váy đỏ, dung mạo xinh đẹp, nhưng giữa lông mày và đôi mắt luôn có một tia cay nghiệt, khiến cô ta trông có chút giống con buôn.

“Sao mày lại quay về?” Kiều lão phu nhân dùng ánh mắt kinh ngạc đánh giá Kiều Vãn từ trên xuống dưới một lần, vẻ mặt như thấy quỷ.

Không phải bây giờ con nhóc này nên ở trong phủ Đô thống sao?

"Bà nội, bà nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ nơi này không phải là nhà của cháu, cháu không thể trở về được sao?" Trên môi Kiều Vãn nở một nụ cười dịu dàng và ngọt ngào, giọng nói lại càng nhẹ nhàng hơn, hoàn toàn giống như trước đây.

Chỉ là, đôi mắt trong veo vẫn luôn lạnh lẽo như băng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương