Ở phòng học nghệ, mỗi người ai cũng đều có nét đẹp về âm nhạc của mình. Nhưng riêng cô lại khác với với họ, âm nhạc của cô tao nhã thanh thoát, tục trần, nhẹ nhàng như mây bay. Tiếng nhạc của cô được hiện ra với cây cầm nhẹ mà mỏng dễ đánh, khi cô đánh xong mọi người ai cũng trầm trồ khen ngợi cô nhưng lại ko ngờ được lại có người ghen ghét hãm hại cô. Y Tình đi xuống cầu thang và ko ngờ rằng có người đằng sau đẩy mình.
Á aaaaa....
Y Tình ngã xuống và thấy bầu trời dường như tối đen cho đến khi cô mở mắt ra và bắt đầu nhìn xung quanh. Cô nhìn thấy mình đang nằm dưới đất trong 1 không gian vô cùng đẹp, dường như nơi cô đang nằm chính là bồng lai tiên cảnh. Y Tình bắt đầu cảm thấy kì lạ và bắt đầu nghĩ quẩn: mình nhớ là mình bị đẩy xuống cầu thang thì đáng nhẽ phải nằm trong bệnh viện chờ chết sao lại nằm ở đây, nó thật cổ đại.Ko lẽ là xuyên không chuyển kiếp như trên truyện sao. Vậy thì mình xuyên không thành bộ dạng gì nhỉ.Nói đến đây Y Tình đột nhiên đứng dậy và tìm kiếm cái gương, tiện thể ngắm luôn phong cảnh ở đây.
Thật chất cô đang ở trong 1 cái sơn động ngăn cách với thế giới bên ngoài. Bên trong có rất nhiều loại hoa và dược thảo. Cũng có thể nói nơi đây ko khác gì thiên đường cả. Có gió, có cây xanh, có hoa quả, thoảng qua nhẹ nhàng mùi thơm khiến cho cô rất thích. Y Tình cứ đi và đến 1 căn phòng được trang trí lộng lẫy theo lối cổ trang
Trong căn phòng có đủ đồ của 1 vị thiếu nữ. Trong đó có bàn trang điểm nơi có chiếc gương cô chạy đến soi gương mặt mình. Khuôn mặt của thân thể này cũng có thể nói là 1 mỹ nữ tầm 12 tuổi. Khuôn mặt trắng hồng, mái tóc đen mượt nhẹ nhàng được búi gọn 2 bên đầu, đôi mắt trong veo ko 1 tia tạp chất, đôi môi hồng nhẹ.
Đột nhiên Y Tình cảm thấy đầu mình mơ hồ quay cuồng tối mịt và cô ngã xuống chiếc giường xa hoa bên cạnh bàn trang điểm
Trong tiềm thức cô nghe thấy có người gọi tên mình. Cô từ từ mở mắt ra và nhìn thấy cô bé có gương mặt y như lúc mình nhìn trong gương gọi tên mình
Y Tình tỷ tỷ...
Giọng nói của cô bé trong trẻo, ngọt ngào. cất lên 4 tiếng Y Tình tỷ tỷ
Em là ai sao lại biết tên ta?
Muội tên là Nhã Phỉ là nguyên chủ của thân thể này. Ta vốn là nhất phẩm đại tiểu thư do hoàng thượng đương kim thánh thượng ban hiệu.Là con gái của thừa tướng đương triều Lạc Cửu Thiên.
Khoan khoan đừng nói nữa sao mà gia thế của muội lại khủng bố vậy, áp chế ta rồi
Hì hì vậy giờ tỷ ở trong thân thể ta thì có hết mọi thứ rồi còn gì mà phải than vãn nữa. Năm ta 4 tuổi nương của ta mắc bệnh nan y ko thể chữa được, nương đã ước rằng có 1 nơi phong cảnh hữu tình để cho gia đình ta chung sống trong những tháng ngày cuối cùng của mình. Cha ta vì yêu nương nên đã thực hiện điều ước của nương 1 tay gây dựng nên sơn cốc này. Cũng vào thời điểm hoàn thành cũng là lúc mẹ ta kết thúc sinh mạng, cha ta vì quá đau lòng an ủi ta nói với ta rằng:"" Phỉ nhi bảo bối của ta hãy bảo quản tốt nơi này nhé "".
Lúc đó ta ko hiểu được nhưng rồi đến ngày hôm sau ta phát hiện ra cha ta đã chết bên cạnh nương của ta.Họ để lại ta tại trần gian cô quạnh này.
Vậy tại sao muội ko sống tốt lại để ta sát nhập vào thân thể của muội
Cái này cũng ko có gì khó nói. Cha mẹ ta nói ta có tình kiếp ko có tình yêu cả đời chỉ một mình. Bởi vì ta ko muốn sống bên ngoài nên một mình ở trong sơn động này tu dưỡng 1 mình. Thức ăn thì tự chạy ra ngoài động lấy.
Vậy muội có cảm thấy buồn đúng chứ? Y Tình cảm thấy cô bé rất buồn nói chuyện, chỉ muốn chạy lại ôm chặt trong lòng mà nói lời an ủi cô bé.
Ừm nhiều lúc ta cảm thấy cô đơn lạnh lẽo lắm nhưng mà cũng quen rồi 7 năm trôi qua cũng coi như đã thành một thói quen rồi. Nhưng rồi cũng đến ngày hôm qua ta đã chết do ko cẩn thận trượt chân té. Ta cảm thấy bản thân đang lơ lửng trong ko gian rộng lớn và cũng chính là thời điểm ta gặp được tỷ. Ta cảm thấy hơi tiếc cho thân thể của ta mà tỷ lại sắp chết, kiếp tình của tỷ là kiếp đào hoa quá lớn nên ta đã cố tình đẩy tỷ vào thân thể này của ta và bây giờ đến đây nói cho tỷ những lời cuối cùng khi bước vào cánh cửa luân hồi.Đến kiếp tiếp theo muội có thể sẽ có được tình yêu. Ta rất mong tỷ sống tốt, coi như vừa giúp ta mà vừa giúp tỷ.
Chúc muội sống tốt và tìm được người tình của mình ở kiếp sau. Ta rất quý muội mặc dù ko biết vì sao,đây là những lời nói thật lòng của ta dành cho muội.
Ta cũng vậy ta rất vui khi được nói chuyện với tỷ, đã 7 năm rồi ta mới có được tình thương cảm ơn tỷ cảm ơn tỷ rất nhiều, tạm biệt ta sắp phải bước vào luân hồi rồi. Nếu có gì chưa hiểu nữa tỷ cứ tìm bức thư ta đã viết để dưới giường nếu có thắc mắc gì tỷ cứ đọc trong đó.
Nói xong Nhã Phỉ biến mất như làn khói ko vấn vương bụi bẩn hồng trần bước vào vòng luân hồi chuyển kiếp tiếp theo.
Y Tình từ từ mở mắt, thấy trên khóe mắt mình có đọng lại chút nước, cô tỉnh lại và nói 2 tiếng: TẠM BIỆT.
Nhã Phỉ à tỷ sẽ sống cho tốt với thân thể này để ko kỳ nguyện vọng của muội. Thân thể này từ nay sẽ do ta chỉ nhiệm.
Tên của ta chính là:CUNG Y TÌNH.
Á aaaaa....
Y Tình ngã xuống và thấy bầu trời dường như tối đen cho đến khi cô mở mắt ra và bắt đầu nhìn xung quanh. Cô nhìn thấy mình đang nằm dưới đất trong 1 không gian vô cùng đẹp, dường như nơi cô đang nằm chính là bồng lai tiên cảnh. Y Tình bắt đầu cảm thấy kì lạ và bắt đầu nghĩ quẩn: mình nhớ là mình bị đẩy xuống cầu thang thì đáng nhẽ phải nằm trong bệnh viện chờ chết sao lại nằm ở đây, nó thật cổ đại.Ko lẽ là xuyên không chuyển kiếp như trên truyện sao. Vậy thì mình xuyên không thành bộ dạng gì nhỉ.Nói đến đây Y Tình đột nhiên đứng dậy và tìm kiếm cái gương, tiện thể ngắm luôn phong cảnh ở đây.
Thật chất cô đang ở trong 1 cái sơn động ngăn cách với thế giới bên ngoài. Bên trong có rất nhiều loại hoa và dược thảo. Cũng có thể nói nơi đây ko khác gì thiên đường cả. Có gió, có cây xanh, có hoa quả, thoảng qua nhẹ nhàng mùi thơm khiến cho cô rất thích. Y Tình cứ đi và đến 1 căn phòng được trang trí lộng lẫy theo lối cổ trang
Trong căn phòng có đủ đồ của 1 vị thiếu nữ. Trong đó có bàn trang điểm nơi có chiếc gương cô chạy đến soi gương mặt mình. Khuôn mặt của thân thể này cũng có thể nói là 1 mỹ nữ tầm 12 tuổi. Khuôn mặt trắng hồng, mái tóc đen mượt nhẹ nhàng được búi gọn 2 bên đầu, đôi mắt trong veo ko 1 tia tạp chất, đôi môi hồng nhẹ.
Đột nhiên Y Tình cảm thấy đầu mình mơ hồ quay cuồng tối mịt và cô ngã xuống chiếc giường xa hoa bên cạnh bàn trang điểm
Trong tiềm thức cô nghe thấy có người gọi tên mình. Cô từ từ mở mắt ra và nhìn thấy cô bé có gương mặt y như lúc mình nhìn trong gương gọi tên mình
Y Tình tỷ tỷ...
Giọng nói của cô bé trong trẻo, ngọt ngào. cất lên 4 tiếng Y Tình tỷ tỷ
Em là ai sao lại biết tên ta?
Muội tên là Nhã Phỉ là nguyên chủ của thân thể này. Ta vốn là nhất phẩm đại tiểu thư do hoàng thượng đương kim thánh thượng ban hiệu.Là con gái của thừa tướng đương triều Lạc Cửu Thiên.
Khoan khoan đừng nói nữa sao mà gia thế của muội lại khủng bố vậy, áp chế ta rồi
Hì hì vậy giờ tỷ ở trong thân thể ta thì có hết mọi thứ rồi còn gì mà phải than vãn nữa. Năm ta 4 tuổi nương của ta mắc bệnh nan y ko thể chữa được, nương đã ước rằng có 1 nơi phong cảnh hữu tình để cho gia đình ta chung sống trong những tháng ngày cuối cùng của mình. Cha ta vì yêu nương nên đã thực hiện điều ước của nương 1 tay gây dựng nên sơn cốc này. Cũng vào thời điểm hoàn thành cũng là lúc mẹ ta kết thúc sinh mạng, cha ta vì quá đau lòng an ủi ta nói với ta rằng:"" Phỉ nhi bảo bối của ta hãy bảo quản tốt nơi này nhé "".
Lúc đó ta ko hiểu được nhưng rồi đến ngày hôm sau ta phát hiện ra cha ta đã chết bên cạnh nương của ta.Họ để lại ta tại trần gian cô quạnh này.
Vậy tại sao muội ko sống tốt lại để ta sát nhập vào thân thể của muội
Cái này cũng ko có gì khó nói. Cha mẹ ta nói ta có tình kiếp ko có tình yêu cả đời chỉ một mình. Bởi vì ta ko muốn sống bên ngoài nên một mình ở trong sơn động này tu dưỡng 1 mình. Thức ăn thì tự chạy ra ngoài động lấy.
Vậy muội có cảm thấy buồn đúng chứ? Y Tình cảm thấy cô bé rất buồn nói chuyện, chỉ muốn chạy lại ôm chặt trong lòng mà nói lời an ủi cô bé.
Ừm nhiều lúc ta cảm thấy cô đơn lạnh lẽo lắm nhưng mà cũng quen rồi 7 năm trôi qua cũng coi như đã thành một thói quen rồi. Nhưng rồi cũng đến ngày hôm qua ta đã chết do ko cẩn thận trượt chân té. Ta cảm thấy bản thân đang lơ lửng trong ko gian rộng lớn và cũng chính là thời điểm ta gặp được tỷ. Ta cảm thấy hơi tiếc cho thân thể của ta mà tỷ lại sắp chết, kiếp tình của tỷ là kiếp đào hoa quá lớn nên ta đã cố tình đẩy tỷ vào thân thể này của ta và bây giờ đến đây nói cho tỷ những lời cuối cùng khi bước vào cánh cửa luân hồi.Đến kiếp tiếp theo muội có thể sẽ có được tình yêu. Ta rất mong tỷ sống tốt, coi như vừa giúp ta mà vừa giúp tỷ.
Chúc muội sống tốt và tìm được người tình của mình ở kiếp sau. Ta rất quý muội mặc dù ko biết vì sao,đây là những lời nói thật lòng của ta dành cho muội.
Ta cũng vậy ta rất vui khi được nói chuyện với tỷ, đã 7 năm rồi ta mới có được tình thương cảm ơn tỷ cảm ơn tỷ rất nhiều, tạm biệt ta sắp phải bước vào luân hồi rồi. Nếu có gì chưa hiểu nữa tỷ cứ tìm bức thư ta đã viết để dưới giường nếu có thắc mắc gì tỷ cứ đọc trong đó.
Nói xong Nhã Phỉ biến mất như làn khói ko vấn vương bụi bẩn hồng trần bước vào vòng luân hồi chuyển kiếp tiếp theo.
Y Tình từ từ mở mắt, thấy trên khóe mắt mình có đọng lại chút nước, cô tỉnh lại và nói 2 tiếng: TẠM BIỆT.
Nhã Phỉ à tỷ sẽ sống cho tốt với thân thể này để ko kỳ nguyện vọng của muội. Thân thể này từ nay sẽ do ta chỉ nhiệm.
Tên của ta chính là:CUNG Y TÌNH.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook