Đế Long
Chapter 12 - Sâu bọ

Chương 12: Sâu bọ

Thời gian dường như chậm lại, từ tốn chuyển động, hơi thở của rồng do Saga vô thức thở ra rơi xuống vảy rồng giữa móng vuốt của Xích Long nương.

Đôi mắt ban đầu có chút ngạc nhiên nhưng không quan tâm của Xích Long nương, lúc này đột nhiên trừng thẳng.

Con ngươi chấn động!

Không có âm thanh nào cả, trong khoảnh khắc bị hơi thở của rồng con tấn công, vài chiếc vảy của huyền thoại Xích Long lặng lẽ sụp đổ và vỡ tan. Bề mặt của những chiếc vảy rồng lẽ ra khó có thể phá hủy đã thay đổi dưới hơi thở rồng của Saga. Giờ nó đã trở thành tro bụi rải rác trong không trung và biến mất.

Sau khi hơi thở của rồng được giải phóng, con rồng nhỏ thở phào nhẹ nhõm.

Saga ngẩng đầu lên liền thấy con ngươi của Xích Long nương đã dựng thẳng và đang nhìn mình với ánh mắt cực kỳ quái dị.

“Mẹ?”

Saga cảm thấy hơi sợ hãi khi Xích Long nương như vậy, nhìn bà và thì thầm với giọng thắc mắc.

Sau khi nhận ra mình thật sự đã phun một hơi thở rồng vào vảy của Xích Long nương biến nó thành từng mảng rơi ra, không, trong lòng Saga cũng chấn động.

Cậu không ngờ rằng hơi thở của mình thực sự có thể gây hại và phá hủy một số vảy rồng của Xích Long nương. 

Nó trông giống như việc một đứa trẻ được quấn tã đá một người trưởng thành ra xa, không thể tin được và cũng thật khó tin.

Nhưng mà…

“Ta là một con rồng con nhỏ màu hồng mềm mại mới phát triển được hai năm rưỡi. Chẳng lẽ hơi thở thực sự có thể phá hủy vảy rồng của huyền thoại Xích Long. Điều này thực sự…quá ngầu!”

Saga hét lên, lăn lộn và vặn vẹo trong lòng.

Hưng phấn đến tột độ.

Xích Long nương không nói gì và vẫn im lặng.

Bà quay lại nhìn xuống móng vuốt rồng của mình.

Ở giữa của móng rồng khổng lồ có một số vảy rồng màu đỏ tươi, sáng như ngọn lửa và rõ ràng nó đã mỏng hơn một ít so với các vảy xung quanh.

“Hơi thở rồng của nhãi con này có thể phá hủy vảy rồng của ta!”

Trong lòng Xích Long nương cũng cảm thấy khó tin.

Vảy rồng là gì?

Đó là áo giáp tự nhiên do các con rồng thực thụ sở hữu. Vảy rồng của con rồng huyền thoại là một vật liệu quý giá mà nhiều kẻ mơ ước có được. Chúng có khả năng phòng thủ khó có thể phá hủy. Mỗi mảnh riêng lẻ thậm chí có thể được bán với giá cao. Áo giáp vảy rồng huyền thoại ở bất cứ đâu nó cũng là một báu vật tuyệt đối.

Xích Long nương vẫn có chút khó tin.

Vảy rồng của mình đã bị hơi thở của rồng con phá hủy mất một mảng!

Đây không phải là một vết xước hay dấu hiệu không đáng kể nào đó.

Mà đây chính là hoàn toàn phá hủy, thậm chí có thể nói là hủy diệt!

Nếu hơi thở rồng của Saga giữ được lâu hơn và không chỉ thoáng qua, thì hơi thở rồng của cậu có khả năng xuyên qua vảy rồng của Xích Long nương và khiến một con rồng huyền thoại chảy máu khi cậu vẫn còn nhỏ.

“Mẹ, con không cố ý làm hư vảy của mẹ, mẹ sẽ không trách con chứ.”

Con rồng nhỏ chớp mắt nói.

“Hơi thở rồng mà con vừa phun ra, hãy thử phun nó vào ta lần nữa.”

Xích Long nương dùng bộ mặt trang trọng và giọng trầm thấp để nói vớ Saga.

Con rồng nhỏ lắc đầu, dùng lực từ đầu đến cuối đuôi, sau đó hít một hơi thật sâu rồi thở ra thật mạnh, nhưng mà... Hừm!

Ngọn lửa màu vàng phun ra từ miệng con rồng nhỏ, thiêu đốt dữ dội trong không trung, tạo ra nhiều tiếng ồn ào, nhưng đây không phải là điều mà Xích Long nương muốn nhìn thấy, bà muốn nhìn thấy chính là hơi thở kỳ lạ vô hình vô chất trước đó đã làm cho bộ giáp bằng vảy của bà bị vỡ tan.

Thay vì loại hơi thở rồng trước đó thì con rồng nhỏ chỉ phun ra một luồng lửa.

“Làm lại.”

Xích Long nương nói.

Saga bé nhỏ đứng dậy, đặt bàn chân lên hông, ưỡn bụng và hít một hơi thật sâu, đồng thời cố gắng lấy lại cảm giác trước đó.

Sau đó, phù!

Lại một hơi thở rồng bay ra.

Nhưng lần này nó vẫn là một ngọn lửa.

Saga không nản lòng, thử đi thử lại, cố gắng tìm lại cảm giác khi lần đầu tiên phun ra hơi thở rồng kỳ lạ kia, nhưng cho đến khi cổ họng muốn bốc khói, mặt đất xung quanh đầy vết cháy sém, vẫn không thể phun ra hơi thở có sức phá hủy vảy rồng của Xích Long nương.

“Có vẻ như con vẫn chưa thành thạo sử dụng loại hơi thở rồng này.”

“Dừng lại thôi, lạm dụng hơi thở sẽ khiến cơ thể bị tổn thương.”

Xích Long nương trầm ngâm, đồng thời yêu cầu Saga không cần ép buộc mình, thấp giọng nói.

Một lát sau, nhìn vào vảy rồng của mình, sau đó quay lại nhìn con rồng nhỏ ngây thơ, rồi lại nhìn vào vảy rồng của chính mình ... Sau khi lặp lại hành động này ba lần, Xích Long nương thở ra một hơi nóng bỏng, đôi mắt dán chặt vào Saga đầy thắc mắc nhưng vẫn im lặng.

Saga vẫn bất động như thật.

Vài phút sau, Xích Long nương mới duỗi móng vuốt ra và từ từ tiếp cận Saga.

Móng vuốt rồng to lớn và ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve đầu Saga.

“Saga, bé con của ta, con giỏi lắm.”

“Con đã mang đến cho ta rất nhiều điều bất ngờ.”

Xích Long nương khen ngợi Saga.

Sau khi nói xong, Xích Long nương thu hồi móng vuốt lại, cúi đầu cẩn thận nhìn con rồng nhỏ.

Thân thể của con rồng nhỏ được bao phủ bởi những lớp vảy màu vàng giống như kim cương, được khảm vào nhau, giống như một kim loại quý hay một viên ngọc ma thuật, lộ ra ánh sáng đẹp đẽ kỳ lạ, ba chiếc sừng rồng đã hơi dài hơn, bắt đầu lộ ra sự uy nghiêm, bà càng nhìn càng thích mắt.

“Có lẽ, sau khi ngươi vượt qua giai đoạn rồng con, thậm chí là ở các giai đoạn sau của loài rồng, có thể rời khỏi nơi trú ẩn của ta, xây dựng vương quốc của riêng mình.”

Trong hoàn cảnh thông thường, rồng mẹ sẽ nuôi dạy con mình đến giai đoạn rồng thiếu niên sau mười lăm tuổi. Rồng ở độ tuổi này đã có năng lực tốt và bắt đầu mong muốn chiếm được lãnh thổ của riêng mình nên sẽ bị rồng mẹ trục xuất hoặc rời đi một cách tự nguyện.

Nhưng.

Nếu rồng con lớn nhanh thì rồng mẹ có thể cho rồng con rời đi sớm hơn.

Ví dụ, sau năm tuổi, rồng con mới qua khỏi giai đoạn rồng non nớt mới được phép rời khỏi nơi trú ẩn.

Sau khi nghe Xích Long nương nói như vậy, Saga hơi giật mình.

Con rồng nhỏ chớp mắt, vẫy đuôi và thì thầm: “Được rồi, con sẽ noi gương mẹ.”

Tình cảm gia đình giữa những Ác Long nói chung là thờ ơ, nhưng Xích Long nương luôn đối xử rất tốt với Saga, và Saga là một con rồng có sự phân biệt yêu ghét rõ ràng, đồng thời cũng ghi nhớ lòng tốt của Xích Long nương đối với mình.

Xích Long nương nhẹ gật đầu.

Phù!

Đột nhiên, một cơn gió mạnh cuốn vài chiếc lá xanh vào tổ rồng đang tràn ngập hơi nóng như thiêu đốt, nó khô héo và chuyển sang màu vàng với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Lá rụng rơi xuống đất.

Đồng thời.

Đôi mắt của Xích Long nương khẽ động, đột nhiên trở nên sắc bén, ngẩng đầu nhìn về phía xa tổ rồng.

Bên cạnh, Saga cũng theo ánh mắt của Xích Long nương nhìn ra ngoài tổ rồng, nhưng tất cả những gì có thể nhìn thấy chỉ là những đám mây bồng bềnh và mặt trời vàng trên bầu trời, không cảm thấy có điều gì khác lạ.

Chỉ vài giây sau, Xích Long nương đã thu hồi ánh mắt, lại trở nên lãnh đạm và sâu thẳm quay đầu nhìn Saga.

“Một số sâu bọ đã bò vào lãnh thổ của ta.”

“Đi đi, bé con của ta, ta tin rằng con có thể xử lý được lũ bò sát này.”

Thỉnh thoảng giao cho rồng con một số nhiệm vụ nằm trong khả năng của nó là một trong những cách mà rồng mẹ sử dụng để trau dồi và nuôi dưỡng rồng con.

Hãy đến với cuộc sống!

Saga hơi sốc một chút, gật đầu và nói: “Mẹ yên tâm.”

Ngay lập tức, Xích Long nương nói cho Saga biết vị trí gần đúng của đối phương.

Con rồng nhỏ vỗ cánh và gầm lên rời khỏi tổ rồng dưới ánh mắt thờ ơ của Xích Long nương.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương