Đế Bá - Lý Bát Dạ
-
Chương 51: Trần Bảo Kiều
Đột nhiên có người nói như vậy, khiến rất nhiều tu sĩ ở đây đưa mắt nhìn nhau, lời này nói ra không khác gì đánh vào mặt Thánh Thiên Đạo.
- Xem ra ta vừa tới kịp lúc.
Giọng nói trong trẻo như chuông bạc tiếp tục vang lên. Giọng nói này cực kỳ ngọt ngào êm tai, cứ như có một loại sức hút quyến rũ ngấm vào xương cốt con người ta vậy.
Mặc dù chưa nhìn thấy người, thế nhưng nghe tiếng thôi cũng đã có thể tưởng tượng đây là một vưu vật tuyệt thế, là yêu tinh câu dẫn lòng người.
Ngay lập tức, một làn gió thơm bay tới, lan tỏa khắp không khí. Ngửi làn gió thơm ngát này, trái tim của tu sĩ nơi đây rúng động, tâm hồn bay bổng trên mây.
Theo đó, một bóng người bay tới như một cơn gió, trong nháy mắt hạ xuống bên ngoài Ma Bối Lĩnh. Mọi người nhìn qua, không biết lúc nào trên cành cây đột nhiên xuất hiện một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Cô gái này mặc váy dài màu hồng, nhìn hệt như một ráng mây đỏ, thân thể lồi lõm mê người, dáng vẻ mềm mại lả lướt yêu kiều, mỗi một hành động đều có phong thái quyến rũ không sao kể xiết. Mông tròn vểnh lên, khe ngực trắng muốt ẩn hiện, mái tóc uốn sóng xỏa xuống ngang vai, khi đung đưa theo gió thì nhìn hệt như sóng nước dập dờn. Tóc mái uốn cong, rũ xuống gò má của nàng, làm nổi bật khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của nàng.
Cô gái này đẹp tới mức không thể dùng bút mực miêu tả. Bộ ngực sữa mềm mại to tròn, nhất là vòng eo nhỏ nhắn bó chặt, lộ ra đường cong dữ dội, cổ áo hơi trễ xuống, có thể nhìn thấy đáy khe vừa sâu vừa trắng, xuân sắc lan tỏa, khiến người ta không kiềm lòng được nhìn thêm người lần.
Cô gái này có vóc người cao gầy, chân dài thon thả. Từ đôi chân thon dài hướng lên trên là hai bờ mông căng tròn. Kết hợp với quần áo bó sát, cặp mông tròn trịa đẫy đà được phác họa rõ mồn một, vô cùng kinh tâm động phách, khiến người ta nhìn mà lòng ngứa ngáy, muốn nhào nặn xoa nắn một phen, thậm chí còn khiến người ta kích động muốn quất roi chúng.
Đặc biệt, nàng có đôi mắt câu hồn nhiếp phách, lấp lánh vẻ dịu dàng, sóng thu dập dờn, mỗi cái nhíu mày nhăn mặt đều quyến rũ không sao tả nổi. Nàng chỉ cần liếc mắt một cái thôi thì đã khiến cho con tim người ta phải rung động.
Khi người con gái này xuất hiện thì lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người đang có mặt ở đây. Trong thời gian ngắn, vô số người bị vóc người bốc lửa cùng phong thái quyến rũ của nàng thu hút, nước miếng chảy thành dòng rơi xuống đất như một dòng suối nhỏ. Rất nhiều thanh niên trẻ tuổi vừa nhìn thấy nàng thì không sao dời mắt nổi, hoạ mi hót vang trời.
Nếu như Lý Sương Nhan khiến người ta vừa thấy đã sinh lòng ái mộ, khiến người ta say mê như tiên tử. Vậy thì người con gái này lại khiến cho người ta tâm thần rung động, thôi thúc muốn chiếm nàng làm của riêng, bởi vì nàng quá quyến rũ, quá mê người.
Vừa nhìn thấy nữ tử này, mọi người sợ hãi thán phục, thật sự là quá mê người, dung nhan vũ mị, dáng người ma quỷ, đây tuyệt đối là vưu vật trong suy nghĩ của nam nhân.
Lúc này, Thánh Thiên Đạo cũng không tức giận, hắn tiêu sái cười nói:
- Bảo Kiều, ngươi tới Ma Bối Lĩnh là muốn trợ giúp phu quân một tay?
Thánh Thiên Đạo vừa nói ra lời này làm không ít người động dung, rất nhiều người đoán ra thân phận của cô gái kia, có tu sĩ động dung nói:
- Là Trần Bảo Kiều, công chúa Ngọc Tẫn cương quốc!
- Nghe nói vài năm trước, quốc chủ Ngọc Tẫn cương quốc cầu thân với Thánh Thiên giáo, mang Bảo Kiều công chúa gả cho Thánh Thiên Đạo.
Có tu sĩ thấp giọng nói.
- Thánh Thiên Đạo là thiên tài có một không hai đương thời, không biết có bao nhiêu tiên nữ, công chúa muốn gả cho hắn, Ngọc Tẫn Cương quốc, Bảo Trụ Thánh Tông muốn thành lập quan hệ thông gia với Thánh Thiên giáo cũng là bình thường.
Có tu sĩ biết nội tình nói ra.
- Ai là hôn thê của ngươi?
Lúc này, Trần Bảo Kiều lạnh giọng nói.
Thánh Thiên Đạo mỉm cười:
- Bảo Kiều, hôn nhân đại sự là do cha mẹ sắp đặt, đời này, nàng đã định sẵn là nữ nhân của ta.
- Nằm mơ!
Trần Bảo Kiều bão nổi, nàng lập tức ra tay đập thẳng về phía Thánh Thiên Đạo.
Nhưng mà Thánh Thiên Đạo vẫn bình tĩnh như cũ, hắn từ từ vung tay lên, bàn tay khổng lồ như ngọn núi, dễ dàng ngăn cản một kích của đối phương.
Trần Bảo Kiều cũng không dừng lại, nàng cực kỳ hung hãn, tiếp tục ra tay công kích, công kích càng lúc càng mạnh mẽ, như sóng chiều dâng trào, ập tới Thánh Thiên Đạo.
Đối mặt tấn công như bão táp kia, Thánh Thiên Đạo vẫn dư sức ứng phó, lúc này, hắn dùng ngón tay làm kiếm, tung ra vô số kếm mang, mỗi một kiếm mang đều sắc bén vô cũng, dễ dàng chém vụn hết thảy công kích.
"Phanh" một tiếng, cuối cùng Thánh Thiên Đạo tung ra một kiếm mang dài vạn trượng, dễ dàng chấn áp Trần Bảo Kiều Không hề nghi ngờ, công chúa không phải đối thủ của hắn.
- Bảo Kiều, ngươi còn xa mới là đối thủ của vi phu.
Thánh Thiên Đạo cười nói, hai mắt tham lam đảo qua thân thể Trần Bảo Kiều:
- Hôm nay, vi phu muốn ăn nàng.
- Mơ tưởng hão huyền.
Trần Bảo Kiều tức giận quát to.
- Xem ra vi phu phải đích thân động thủ!
Thánh Thiên Đạo cười hắc hắc, chộp tới bộ ngực sữa của công chúa.
- Không!
Trần Bảo Kiều hoảng sợ, kêu lên một tiếng, cố gắng thoát khỏi kiếm mang áp chế. Mặc dù nàng là công chúa Ngọc Tẫn cương quốc, nhưng nàng bị Bảo Trụ Thánh Tông xem như món hàng gả cho Thánh Thiên Đạo, đối với hôn sự này, nàng vô cùng phản đối.
Ngay khi Thánh Thiên Đạo chộp tới, Lý Bát Dạ liền xuất hiện bên cạnh Trần Bảo Kiều, hắn ôm nàng vào lòng, tận tình xoa nắn một phen.
-A..
Ngay lập tức, Trần Bảo Kiều giật mình hét lên, lúc này, toàn bộ thân thể nàng đang nằm gọn trong lòng một nam nhân, bàn tay của hắn đang bóp lấy bộ ngực đẫy đà của nàng, cảm giác tê dại khiến đầu óc nàng trống rỗng.
- Rất mềm mại, bổn thiếu gia thích lắm.
Lý Bát Dạ cười lớn, nói:
- Mỹ nữ, ngươi hãy đi theo bổn thiếu gia đi, làm nha đầu ấm giường cho bổn thiếu gia.
- Muốn chết.
Thánh Thiên Đạo vồ hụt, nhìn Trần Bảo Kiều bị người khác ôm, hắn xanh mặt quát lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook