Dây Dưa Không Dứt
Chương 8: Bữa tiệc

**

Nhấn hai lần chuông điện mới có người đến mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Ngô Đồng đứng ở ngoài cửa, lập tức hóa đá.

Người đàn ông một thân hưu nhàn nhưng bản chất lưu manh nửa giờ trước ở trong thang máy cùng với cô, giờ phút này lại đang đứng ở trước mặt Ngô Đồng.

Bên hông hắn quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, nửa người phía trên để trần lộ ra cơ bắp săn chắc. Hai cánh tay khoanh ở trước bụng. Nhìn thấy Ngô Đồng, khẽ cười.

Hai lần gặp mắt, Ngô Đồng phát hiện ánh mắt của người đàn ông này biết nói, hơn nữa nói ra đều là những chuyện bất lương.

Lúc này ánh mắt của hắn như đang hướng cô nói: Lại gặp mặt………

Ngô Đồng có chút không tin được, ngẩng đầu lên nhìn lại số phòng.

Xác nhận không có đi sai phòng.

Người đàn ông trước mặt thế nhưng không có một chút bất ngờ: “Ngô Đồng?”

“Hướng….luật sư?”

“Mời vào”

Ngô Đồng yên lặng cân nhắc.

Là nên tin tưởng hắn thật sự là một luật sư nhân phẩm tốt?”

Hay là vẫn nên tin tưởng hắn là một tên nam nhân sẽ đối với nữ nhân làm ra những chuyện nguy hiểm. Bộ dáng khổ sở của cô gái khi nãy vẫn còn in đậm trong tâm trí cô.

Hắn quả không hổ danh là một luật sư giỏi, một lời nói ra đã vạch trần nghi vấn trong lòng cô: ” Yên tâm, tôi sẽ không ăn cô”.

Ngô Đồng cắn răng, quyết tâm liều chết theo hắn bước vào phòng.

Trên lưng người đàn ông có một hình xăm giống như là một văn tự dị tộc, diện tích không lớn.

Ngô Đồng còn chưa thấy rõ hình thù của nó, hắn đã quay người lại, đối diện cô.

Dáng người hoàn mỹ có chút chói mắt, ánh mắt Ngô Đồng hơi nóng, xấu hổ quay mặt tránh đi.

Hắn im lặng không nói gì, đưa một cái túi màu xanh đến trước tầm mắt đang hạ xuống của cô.

Ngô Đồng nghi hoặc mở ra: Là một chiếc váy liền thân.

Chất liệu vải tinh tế, mỗi một chỗ mà đầu ngón tay cô lướt qua đều lưu lại cảm xúc mềm mại.

“Cái này bồi thường cho cô. Lúc nãy, thật xin lỗi đã làm hỏng chiếc váy của cô…”

“….”

” Kích cỡ là tôi phỏng chừng, hẳn là cũng không sai lệch bao nhiêu”. Nói xong, còn cố ý điều chỉnh ánh mắt, nhìn chằm chằm vào thắt lưng của cô.

“Tôi sẽ trả tiền váy cho anh cùng với tiền thuê”

Hướng Tá không vội vã trả lời, rũ mắt nghĩ nghĩ.

Nữ nhân này tính cách cổ hủ, vừa nhìn đã biết không phải người dễ dàng nhận đồ của người khác.

Bất quá nếu nói cô gái này tính cách cổ hủ, cô như thế nào lại dám mặc chiếc váy bị rách quá đùi đi loạn khắp nơi.

Đúng là nữ nhân mâu thuẫn.

Hắn không khỏi mỉm cười: “Cũng được”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương