Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
-
Chương 549: Một đóa huyết hoa
Cự Kình Vương có mạnh không?, đáp án chắc chắn là có, Cự Kình nhất tộc sinh ra đã là một cái máy ủi khổng lồ, một con quái vật hủy diệt toàn bộ mọi thứ nó thấy trên đời, thứ công thành khí mạnh nhất của Hải Tộc, bao nhiêu năm qua Hải Tộc chưa một lần thất bại cũng là nhờ Cự Kình tộc, thành công của Hải Tộc được xây dựng từ không biết bao nhiêu xác Cự Kình khổng lồ.
Cự Kình Vương là biến thể đặc dị nhất của Cự Kình Tộc, đầu Cự Kình Vương này đã không ra tay thì thôi một khi ra tay căn bản không thể cản nổi, không phải ngẫu nhiên mà Cự Kình Vương có thể được coi là tấm khiên chắn mạnh nhất Thất Đại Dương, là tấm khiên chắn cho Tà Thần Medusa.
Muốn đánh bại Cự Kình Vương gần như là việc không thể bởi sinh vật này có khả năng phòng ngự quá mạnh mẽ, có thể coi là siêu cường phòng ngự, cho dù Phong Hào Chân Thần toàn lực ra tay không tiếc tất cả cũng không cách nào ngăn cản bước chân con quái vật này, tất nhiên ‘gần như’ thì vẫn có cơ hội, rất nhiều người trên đại lục đều tin tưởng một loại lý thuyết.
Phong Hào Chân Thần không cách nào đánh bại Cự Kình Vương nhưng nếu là một Phong Hào Chân Thần cầm Thiên Đạo Thần Binh thì lại khác, một Phong Hào Chân Thần nắm giữ Thiên Đạo Thần Binh của chính mình chưa chắc đã không thể đập nát tấm khiên chắn mạnh nhất thiên hạ này có điều lý thuyết chỉ là lý thuyết, chưa có bất cứ ai có thể nhìn thấy thực tế ra sao.
Thứ nhất Phong Hào Chân Thần đều là bá chủ một phương, đều là át chủ bài không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không ra tay thứ hai ngoại trừ Tà Thần – Medusa cùng Sát Thần – Nghịch Thương Thiên ra chưa ghi nhận thêm bất cứ một Phong Hào Chân Thần nào nắm lấy Cực Đạo Thần Binh.
Hai lý do trên khiến Sát Nhân Kình căn bản hoàn toàn tin tưởng ngày hôm nay Trấn Hải Thành chắc chắn sẽ sập, cho dù là hắn cũng không có cách nào ngăn cản được bước chân Cự Kình Vương thì hắn căn bản không tin tưởng đám người của Hoang có thể làm nổi, đây là ngạo khí cũng như tín niệm của Hải Tộc đại quân.
Giây phút Hồng Trần Vương Phi, Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu nhìn thấy hai thân ảnh lao ra khỏi Hoang trong ánh mắt bọn họ chỉ hiện ra một tia khinh thường.
Hồng Trần Vương Phi vẫn thản nhiên phiêu phù trên không trung về phần Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu trực tiếp bước ra một bước.
Trước khi thân hình của Sát Nhân Kình biến mất chỉ nghe giọng nói của hắn mang theo vô tận trêu chọc.
“Không biết lượng sức”.
Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu đều là đại nhân vật dưới quyền Tà Thần – Medusa, hai người này đều là Cực Đạo Chân Thần đỉnh phong, hai người này căn bản không ngại va chạm với bất cứ Phong Hào Chân Thần nào của đại địa, nếu cường giả của Hoang dám đánh một trận thì bọn họ cũng không ngại phụng bồi.
Hải Tộc cũng không ngại gì Hoang, bọn họ tất nhiên biết cường giả trong Hoang có những ai, đúng là tứ đại hộ pháp của Hoang không yếu nhưng để đặt lên mặt bàn cùng hai vị tộc trưởng Hải Tộc này thì còn chưa đủ, trong mắt hai người này thì hai cái bóng lao ra không ai khác ngoại trừ Chiến Thần cùng Ám Thú – Cửu Đầu Địa Ngục Sư.
Cự Kình Vương- Cự Vô Phách vẫn tiếp tục tiến về phía trước, hắn tất nhiên cũng nhìn thấy hai cái bóng lóe lên nhưng hắn không quan tâm.
Tiếp theo hai bên cạnh Cự Vô Phách hiện ra hai thân ảnh của Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình sau đó gần như ngay lập tức hai cường giả của Hoang lập tức va chạm cùng hai cường giả Hải Tộc.
Sát Nhân Kình căn bản không quan tâm đối thủ là ai, hắn cứ như vậy tung ra một quyền, một quyền nhìn như đơn giản nhưng lại mang theo kinh khủng lực lượng, quyền đầu của hắn trực tiếp va chạm cùng một cự quyền khác, thân hình Chiến Thần rốt cuộc đã hiện ra giữa hư không.
Chiến Thần nhìn to lớn không khác gì một tòa núi còn Sát Nhân Kình chỉ giống một kẻ trưởng thành của nhân tộc, thân hình Chiến Thần ít nhất lớn gấp 10 lần Sát Nhân Kình nhưng không ngờ chiêu giao thủ đầu tiên dĩ nhiên không ai có thể dành được lợi thế, khi hai trọng quyền va chạm lập tức làm không gian nứt vỡ, nguyên khí nổ vang, một đoàn kình phong khủng khiếp quét qua toàn bộ chiến trường.
Nếu đối thủ của Sát Nhân Kình là Chiến Thần thì đối thủ của Ám Thiên Tiếu là ai không nói cũng biết.
Ám Thiên Tiếu trong mắt lóe lên một tia tinh quang, trong bàn tay hắn hiện ra một vòng hắc mang, một thứ năng lượng cực kỳ dị dạng mang theo vô tận hắc ám hướng về phía trước, hắc ám năng lượng rất nhanh bao phủ bàn tay nhỏ nhắn của Ám Thiên Tiếu sau đó tạo thành một bức tường không gian cỡ nhỏ màu đen, thoạt nhìn tương tự với một lỗ đen vũ trụ phiên bản nhỏ hơn.
Một đòn này của Ám Thiên Tiếu thoạt nhìn không có bao nhiêu mạnh mẽ nhưng hắn mang theo 10 phần tự tin có thể cản lại quyền đầu của Cửu Đầu Địa Ngục Sư- Sở Hùng Bá.
Đáng tiếc Ám Thiên Tiếu hắn tính sai rồi, khi quyền đầu của đối phương đánh về phía hắn bản thân Ám Thiên Tiếu liền kinh dị rú lên một tiếng.
Nắm tay kia rất bình thường, nắm tay kia căn bản là nắm tay của nhân tộc có điều chắc chắn đây không phải là nắm tay của Sở Hùng Bá.
Tiếp theo Ám Thiên Tiếu chỉ thấy tay của đối phương trực tiếp xuyên qua hắc mang của mình sau đó hắc mang do Ám Thiên Tiếu tạo ra như bị đối phương điều khiển vậy mà ngoan ngoãn xoay xung quanh nắm đấm của đối phương để rồi một trọng quyền cứ như vậy nện lên người của Ám Thiên Tiếu.
Một quyền này đánh không chết nổi Ám Thiên Tiếu nhưng đau đớn chắc chắn là có, một quyền này khiến thân thể nhỏ bé của Ám Thiên Tiếu trực tiếp bị đấm bay đi.
Tất cả mọi việc diễn ra rất nhanh, nhanh đến mức không ai kịp phải ứng bởi không ai ngờ của Hải Tộc tin được Ám Thiên Tiếu lại bị đối phương đánh bay ngay trong lần đầu tiên va chạm, trên lý thuyết Ám Thiên Tiếu còn mạnh mẽ hơn cả Sát Nhân Kình, danh vọng của Ám Thiên Tiếu tại Hải Tộc là cao không thể chạm.
Sát Nhân Kình cũng không tin nổi lập tức quay đầu nhìn về phía bên cạnh sau đó hắn chỉ thấy một thân ảnh đã hiện ra ngay trước mắt mình.
“Nhân Tộc?”.
Đây là câu nói đầu tiên của Sát Nhân Kình.
“Sát Đế Bí Thuật?”.
Đây là câu nói thứ hai của tộc trưởng Kình Sa Tộc trước khi tiếp tục nhận một trọng quyền thẳng vào ngực, trọng quyền này căn bản không hề dễ đón nhận, giống như đồng bạn của mình Ám Thiên Tiếu bản thân Sát Nhân Kình trực tiếp bị đánh bay đi.
“Sát Đế Bí Thuật – Hư Không Tốc Sát”.
Thân ảnh của Vô Song lóe lên lần thứ hai, tốc độ quá nhanh, nhanh một cách kinh khủng khiếp.
Trên chiến trường lúc này tuyệt đối không có ai tự tin bắt được thân ảnh của Vô Song, ít nhất là trong khi Vô Song sử dụng Hư Không Tốc Sát.
Một quyền tiếp theo mạnh mẽ nện xuống bên dưới, một quyền trực tiếp nện vào khuôn mặt của Ám Thiên Tiếu vừa bị đánh bay đi, cả thân thể của Ám Thiên Tiếu bị Vô Song ghim thẳng xuống mặt đất rắn chắc bên dưới tạo thành một cái hố khổng lồ.
Vô Song lần đầu tiên ra tay trực tiếp bức lui hai vị đỉnh cấp cường giả của Hải Tộc điều này tất nhiên làm sĩ khí của Hoang đại quân được kéo lên cao chưa từng có nhưng cũng không ảnh hưởng đến chiến cuộc bởi bằng hai quyền này muốn khiến Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình bị thương căn bản là trò cười tất nhiên Vô Song hắn cũng không thừa hơi sử dụng Hư Không Tốc Sát mà không có lý do.
Ám Thiên Tiếu bị đánh bay đi, Sát Nhân Kình cũng chịu cảnh tương tự.
Giây phút này Hồng Trần Vương Phi là ngươi lấy lại tinh thần nhanh nhất, nàng bất chợt nhận ra không khí có chút quỷ dị.
Cự Kình Vương – Cự Vô Phách đang đứng một mình trên đại địa còn Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình mỗi người đều bị bức lùi 200m về phía sau Cự Vô Phách.
Xung quanh Cự Vô Phách lúc này là một khoảng trống mênh mông hay nói đúng hơn bên cạnh hắn hiện nay căn bản không có ai ở bên, không có đối thủ cũng không có đồng minh.
Vô Song một đầu tóc vàng phiêu phù trên không trung, hai tay để ở phía sau, ánh mắt như có như không liếc về phía Hồng Trần Vương Phi, khóe miệng của hắn khẽ cong lên một nụ cười tà dị.
Chiến Thần cũng trực tiếp bỏ qua ngăn cản Cự Vô Phách, ông ta lúc này dĩ nhiên đứng chắn trước mặt Sát Nhân Kình vừa ổn định tinh thần, thân hình của Chiến Thần rất lớn, lúc này khi Chiến Thần một lần nữa đứng trước mặt Sát Nhân Kình không ngờ lại khiến Sát Nhân Kình có cảm giác đối phương giống như một cửa ải không thể bước qua.
Tất nhiên lúc này không ai hiểu tại sao Chiến Thần cùng Vô Song lại bỏ qua Cự Vô Phách, Cự Vô Phách không bị ngăn cản thì ai có thể cản lại bước chân của hắn?.
Hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong đầu Hồng Trần Vương Phi lúc này là Cửu Đầu Địa Ngục Sư – Sở Hùng Bá có điều thứ suy nghĩ này rất nhanh bị thay thể bằng sự khiếp sợ, giữa không trung xuất hiện một đóa huyết hoa tuyệt đẹp, một đóa huyết hoa mỹ lệ đến mức làm lòng người run rẩy, làm vô số người ở đây lạnh cả sống lưng.
Nhát cắt rất đẹp, rất chuẩn xác nhưng càng đáng sợ hơn nhát cắt này lại là trên người Cự Kình Vương – Cự Vô Phách.
Kể từ Đại Chiến Chúng Thần lần thứ 2 bản thân Cự Vô Phách chưa từng chảy máu nhưng hôm nay máu đã chảy, một vết chém ngọt cắt thẳng vào da thịt hắn, một vết chém lộ ra cả xương ngực của Cự Vô Phách.
...
Bạn đang theo dõi bộ truyện sáng tác chất lượng duy nhất không thu phí của web vậy thì ngại gì không tặng kim nguyên đậu ủng hộ tác giả?.
Vì bây giờ mình không làm vì hợp đồng với web nữa mà chỉ vì đam mê cùng sự ủng hộ của mọi người nên lịch ra chương không đảm bảo cho lắm. (Hãy nhớ ấn theo dõi để biết có chương mới nhé)
Có thể bạo chương vào dịp đặc biệt hoặc được nhiều bạn tặng kim nguyên đậu xD.
Cự Kình Vương là biến thể đặc dị nhất của Cự Kình Tộc, đầu Cự Kình Vương này đã không ra tay thì thôi một khi ra tay căn bản không thể cản nổi, không phải ngẫu nhiên mà Cự Kình Vương có thể được coi là tấm khiên chắn mạnh nhất Thất Đại Dương, là tấm khiên chắn cho Tà Thần Medusa.
Muốn đánh bại Cự Kình Vương gần như là việc không thể bởi sinh vật này có khả năng phòng ngự quá mạnh mẽ, có thể coi là siêu cường phòng ngự, cho dù Phong Hào Chân Thần toàn lực ra tay không tiếc tất cả cũng không cách nào ngăn cản bước chân con quái vật này, tất nhiên ‘gần như’ thì vẫn có cơ hội, rất nhiều người trên đại lục đều tin tưởng một loại lý thuyết.
Phong Hào Chân Thần không cách nào đánh bại Cự Kình Vương nhưng nếu là một Phong Hào Chân Thần cầm Thiên Đạo Thần Binh thì lại khác, một Phong Hào Chân Thần nắm giữ Thiên Đạo Thần Binh của chính mình chưa chắc đã không thể đập nát tấm khiên chắn mạnh nhất thiên hạ này có điều lý thuyết chỉ là lý thuyết, chưa có bất cứ ai có thể nhìn thấy thực tế ra sao.
Thứ nhất Phong Hào Chân Thần đều là bá chủ một phương, đều là át chủ bài không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không ra tay thứ hai ngoại trừ Tà Thần – Medusa cùng Sát Thần – Nghịch Thương Thiên ra chưa ghi nhận thêm bất cứ một Phong Hào Chân Thần nào nắm lấy Cực Đạo Thần Binh.
Hai lý do trên khiến Sát Nhân Kình căn bản hoàn toàn tin tưởng ngày hôm nay Trấn Hải Thành chắc chắn sẽ sập, cho dù là hắn cũng không có cách nào ngăn cản được bước chân Cự Kình Vương thì hắn căn bản không tin tưởng đám người của Hoang có thể làm nổi, đây là ngạo khí cũng như tín niệm của Hải Tộc đại quân.
Giây phút Hồng Trần Vương Phi, Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu nhìn thấy hai thân ảnh lao ra khỏi Hoang trong ánh mắt bọn họ chỉ hiện ra một tia khinh thường.
Hồng Trần Vương Phi vẫn thản nhiên phiêu phù trên không trung về phần Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu trực tiếp bước ra một bước.
Trước khi thân hình của Sát Nhân Kình biến mất chỉ nghe giọng nói của hắn mang theo vô tận trêu chọc.
“Không biết lượng sức”.
Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiếu đều là đại nhân vật dưới quyền Tà Thần – Medusa, hai người này đều là Cực Đạo Chân Thần đỉnh phong, hai người này căn bản không ngại va chạm với bất cứ Phong Hào Chân Thần nào của đại địa, nếu cường giả của Hoang dám đánh một trận thì bọn họ cũng không ngại phụng bồi.
Hải Tộc cũng không ngại gì Hoang, bọn họ tất nhiên biết cường giả trong Hoang có những ai, đúng là tứ đại hộ pháp của Hoang không yếu nhưng để đặt lên mặt bàn cùng hai vị tộc trưởng Hải Tộc này thì còn chưa đủ, trong mắt hai người này thì hai cái bóng lao ra không ai khác ngoại trừ Chiến Thần cùng Ám Thú – Cửu Đầu Địa Ngục Sư.
Cự Kình Vương- Cự Vô Phách vẫn tiếp tục tiến về phía trước, hắn tất nhiên cũng nhìn thấy hai cái bóng lóe lên nhưng hắn không quan tâm.
Tiếp theo hai bên cạnh Cự Vô Phách hiện ra hai thân ảnh của Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình sau đó gần như ngay lập tức hai cường giả của Hoang lập tức va chạm cùng hai cường giả Hải Tộc.
Sát Nhân Kình căn bản không quan tâm đối thủ là ai, hắn cứ như vậy tung ra một quyền, một quyền nhìn như đơn giản nhưng lại mang theo kinh khủng lực lượng, quyền đầu của hắn trực tiếp va chạm cùng một cự quyền khác, thân hình Chiến Thần rốt cuộc đã hiện ra giữa hư không.
Chiến Thần nhìn to lớn không khác gì một tòa núi còn Sát Nhân Kình chỉ giống một kẻ trưởng thành của nhân tộc, thân hình Chiến Thần ít nhất lớn gấp 10 lần Sát Nhân Kình nhưng không ngờ chiêu giao thủ đầu tiên dĩ nhiên không ai có thể dành được lợi thế, khi hai trọng quyền va chạm lập tức làm không gian nứt vỡ, nguyên khí nổ vang, một đoàn kình phong khủng khiếp quét qua toàn bộ chiến trường.
Nếu đối thủ của Sát Nhân Kình là Chiến Thần thì đối thủ của Ám Thiên Tiếu là ai không nói cũng biết.
Ám Thiên Tiếu trong mắt lóe lên một tia tinh quang, trong bàn tay hắn hiện ra một vòng hắc mang, một thứ năng lượng cực kỳ dị dạng mang theo vô tận hắc ám hướng về phía trước, hắc ám năng lượng rất nhanh bao phủ bàn tay nhỏ nhắn của Ám Thiên Tiếu sau đó tạo thành một bức tường không gian cỡ nhỏ màu đen, thoạt nhìn tương tự với một lỗ đen vũ trụ phiên bản nhỏ hơn.
Một đòn này của Ám Thiên Tiếu thoạt nhìn không có bao nhiêu mạnh mẽ nhưng hắn mang theo 10 phần tự tin có thể cản lại quyền đầu của Cửu Đầu Địa Ngục Sư- Sở Hùng Bá.
Đáng tiếc Ám Thiên Tiếu hắn tính sai rồi, khi quyền đầu của đối phương đánh về phía hắn bản thân Ám Thiên Tiếu liền kinh dị rú lên một tiếng.
Nắm tay kia rất bình thường, nắm tay kia căn bản là nắm tay của nhân tộc có điều chắc chắn đây không phải là nắm tay của Sở Hùng Bá.
Tiếp theo Ám Thiên Tiếu chỉ thấy tay của đối phương trực tiếp xuyên qua hắc mang của mình sau đó hắc mang do Ám Thiên Tiếu tạo ra như bị đối phương điều khiển vậy mà ngoan ngoãn xoay xung quanh nắm đấm của đối phương để rồi một trọng quyền cứ như vậy nện lên người của Ám Thiên Tiếu.
Một quyền này đánh không chết nổi Ám Thiên Tiếu nhưng đau đớn chắc chắn là có, một quyền này khiến thân thể nhỏ bé của Ám Thiên Tiếu trực tiếp bị đấm bay đi.
Tất cả mọi việc diễn ra rất nhanh, nhanh đến mức không ai kịp phải ứng bởi không ai ngờ của Hải Tộc tin được Ám Thiên Tiếu lại bị đối phương đánh bay ngay trong lần đầu tiên va chạm, trên lý thuyết Ám Thiên Tiếu còn mạnh mẽ hơn cả Sát Nhân Kình, danh vọng của Ám Thiên Tiếu tại Hải Tộc là cao không thể chạm.
Sát Nhân Kình cũng không tin nổi lập tức quay đầu nhìn về phía bên cạnh sau đó hắn chỉ thấy một thân ảnh đã hiện ra ngay trước mắt mình.
“Nhân Tộc?”.
Đây là câu nói đầu tiên của Sát Nhân Kình.
“Sát Đế Bí Thuật?”.
Đây là câu nói thứ hai của tộc trưởng Kình Sa Tộc trước khi tiếp tục nhận một trọng quyền thẳng vào ngực, trọng quyền này căn bản không hề dễ đón nhận, giống như đồng bạn của mình Ám Thiên Tiếu bản thân Sát Nhân Kình trực tiếp bị đánh bay đi.
“Sát Đế Bí Thuật – Hư Không Tốc Sát”.
Thân ảnh của Vô Song lóe lên lần thứ hai, tốc độ quá nhanh, nhanh một cách kinh khủng khiếp.
Trên chiến trường lúc này tuyệt đối không có ai tự tin bắt được thân ảnh của Vô Song, ít nhất là trong khi Vô Song sử dụng Hư Không Tốc Sát.
Một quyền tiếp theo mạnh mẽ nện xuống bên dưới, một quyền trực tiếp nện vào khuôn mặt của Ám Thiên Tiếu vừa bị đánh bay đi, cả thân thể của Ám Thiên Tiếu bị Vô Song ghim thẳng xuống mặt đất rắn chắc bên dưới tạo thành một cái hố khổng lồ.
Vô Song lần đầu tiên ra tay trực tiếp bức lui hai vị đỉnh cấp cường giả của Hải Tộc điều này tất nhiên làm sĩ khí của Hoang đại quân được kéo lên cao chưa từng có nhưng cũng không ảnh hưởng đến chiến cuộc bởi bằng hai quyền này muốn khiến Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình bị thương căn bản là trò cười tất nhiên Vô Song hắn cũng không thừa hơi sử dụng Hư Không Tốc Sát mà không có lý do.
Ám Thiên Tiếu bị đánh bay đi, Sát Nhân Kình cũng chịu cảnh tương tự.
Giây phút này Hồng Trần Vương Phi là ngươi lấy lại tinh thần nhanh nhất, nàng bất chợt nhận ra không khí có chút quỷ dị.
Cự Kình Vương – Cự Vô Phách đang đứng một mình trên đại địa còn Ám Thiên Tiếu cùng Sát Nhân Kình mỗi người đều bị bức lùi 200m về phía sau Cự Vô Phách.
Xung quanh Cự Vô Phách lúc này là một khoảng trống mênh mông hay nói đúng hơn bên cạnh hắn hiện nay căn bản không có ai ở bên, không có đối thủ cũng không có đồng minh.
Vô Song một đầu tóc vàng phiêu phù trên không trung, hai tay để ở phía sau, ánh mắt như có như không liếc về phía Hồng Trần Vương Phi, khóe miệng của hắn khẽ cong lên một nụ cười tà dị.
Chiến Thần cũng trực tiếp bỏ qua ngăn cản Cự Vô Phách, ông ta lúc này dĩ nhiên đứng chắn trước mặt Sát Nhân Kình vừa ổn định tinh thần, thân hình của Chiến Thần rất lớn, lúc này khi Chiến Thần một lần nữa đứng trước mặt Sát Nhân Kình không ngờ lại khiến Sát Nhân Kình có cảm giác đối phương giống như một cửa ải không thể bước qua.
Tất nhiên lúc này không ai hiểu tại sao Chiến Thần cùng Vô Song lại bỏ qua Cự Vô Phách, Cự Vô Phách không bị ngăn cản thì ai có thể cản lại bước chân của hắn?.
Hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong đầu Hồng Trần Vương Phi lúc này là Cửu Đầu Địa Ngục Sư – Sở Hùng Bá có điều thứ suy nghĩ này rất nhanh bị thay thể bằng sự khiếp sợ, giữa không trung xuất hiện một đóa huyết hoa tuyệt đẹp, một đóa huyết hoa mỹ lệ đến mức làm lòng người run rẩy, làm vô số người ở đây lạnh cả sống lưng.
Nhát cắt rất đẹp, rất chuẩn xác nhưng càng đáng sợ hơn nhát cắt này lại là trên người Cự Kình Vương – Cự Vô Phách.
Kể từ Đại Chiến Chúng Thần lần thứ 2 bản thân Cự Vô Phách chưa từng chảy máu nhưng hôm nay máu đã chảy, một vết chém ngọt cắt thẳng vào da thịt hắn, một vết chém lộ ra cả xương ngực của Cự Vô Phách.
...
Bạn đang theo dõi bộ truyện sáng tác chất lượng duy nhất không thu phí của web vậy thì ngại gì không tặng kim nguyên đậu ủng hộ tác giả?.
Vì bây giờ mình không làm vì hợp đồng với web nữa mà chỉ vì đam mê cùng sự ủng hộ của mọi người nên lịch ra chương không đảm bảo cho lắm. (Hãy nhớ ấn theo dõi để biết có chương mới nhé)
Có thể bạo chương vào dịp đặc biệt hoặc được nhiều bạn tặng kim nguyên đậu xD.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook