Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
-
Chương 532: Hoang (2)
Chương Hoang từ trước đến nay đúng là bá đạo không coi ai ra gì có điều bọn họ cũng chưa bao giờ hướng chủ ý đến các nhất phẩm thế lực tại Đông Thiên, điều này cũng làm rất nhiều đại thế lực của Đông Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Hoang là một siêu thế lực của Đông Thiên Yêu Giới đương nhiên cũng có khối địa bàn của mình, địa bàn chính của Hoang nằm ở dãy Tang Sơn, nơi đây là một mảnh diện tích núi rừng khổng lồ nằm trong Bắc Vực, bản thân Tang Sơn là một vách ngăn tự nhiên khổng lồ, một nơi với núi rừng bạt ngạt 93boxD8 cùng màn sương màu trắng bao phủ cả đất trời bất kể ngày hay đêm, một vùng đất cực kỳ thần bí trong mắt thế nhân.
Tất nhiên nó thần bí hay không vốn là việc không mấy ai quan tâm bởi Hắc Long Giới, Quang Long Giới hay Phượng Giới cũng thần bí không kém, so với ba khu vực này thì Tang Sơn quả thật không tính là gì.
Bản thân Hoang từ khi xuất hiện ở đại lục đã chiếm đóng Tang Sơn được gần 20 năm, 20 năm qua với thế lực của Hoang bọn họ hoàn toàn có thể thay đổi địa bàn không biết bao nhiêu lần thậm chí nuốt luôn Bắc Vực cũng không biết chừng dù sao Hoang thân là siêu cấp thế lực của Đông Thiên sao có thể chỉ nhận một phần diện thích bên trong Tang Sơn?.
20 năm qua bọn họ có vô số cơ hội để mở rộng địa bàn nhưng Hoang lại chưa một lần kéo toàn bộ đại quân ra khỏi Tang Sơn, bọn họ tuy cũng bắt đầu trở thành thế lực lớn nhất của Bắc Địa cũng như vươn tay vào trong Tử Vong Sa Mạc thậm chí mơ hồ có xu hướng làm thủ lĩnh Tử Vong Sa Mạc nhưng chung quy ngoại trừ Tang Sơn ra bọn họ cũng chưa thật sự chiếm một khối địa bàn nào cả.
Chính vì điều này khiến rất ít đại thế lực lựa chọn đối địch với Hoang, chỉ cần Hoang không đánh vào địa bàn của mình thì bọn họ luôn mở một mắt nhắm một mắt, có thể không xung đột lợi ích với Hoang là tốt nhất, Bạch Hổ Tộc ở Bạch Hổ thành cũng là như vậy.
Bạch Hổ Tộc chiếm nguyên một dải đất Đông Nam cực kỳ rộng lớn cùng trù phú, chỉ cần cố thủ một mảnh Đông Nam thì Bạch Hổ Tộc cũng có thể kéo dài ngàn năm vạn năm, phải biết thế lực của Bạch Hổ Tộc ở Đông Nam đã đến mức một tay che trời, bọn họ kinh doanh ở Đông Nam suốt 3000 năm nay, địa vị căn bản đã không thể rung chuyển.
Bằng vào tài lực, vật lực cùng quyền lực của Bạch Hổ Tộc thì có thể ít nhất 10 lần diệt sạch thế lực của Hoang tại Tử Vong Sa Mạc có điều như đã nói, chính vì Hoang chưa một lần lộ ra mũi nhọn với các đại thế lực khác nên bản thân Bạch Hổ Tộc cũng quyết định mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần Hoang không tiến vào địa phận Đông Nam thì gần như muốn làm gì bọn họ cũng không quản.
Trong thời gian qua Hoang cũng phi thường biết điều, chỉ cần là đoàn thương hội có ấn ký Bạch Hổ Gia Tộc thì Hoang cũng không đụng đến, Tử Vong Sa Mạc này nhìn như cực kỳ loạn nhưng vô hình chung vẫn luôn bị Hoang cùng Bạch Hổ Gia Tộc quản lý.
Cho dù không có bất cứ một hiệp định nào cũng chẳng có lấy nổi một lần giao kèo nhưng cả Hoang cùng Bạch Hổ Tộc cũng đều nhìn nhau mà sống, cả hai bên căn bản rất ngại đụng đến nhau, chính vì vậy lúc này Bạch Tố Tố thực sự có cảm giác nằm mơ, nàng không cách nào tưởng tượng nổi có một ngày Hoang phái một lượt Cửu Vương đến tấn công nàng.
Cửu Vương là một đội hình kinh khủng tại Đông Thiên Yêu Giới, trong Cửu Vương có 6 kẻ đạt đến Vĩnh Sinh Chân Thần còn 3 kẻ đều bước vào Cực Đạo Chân Thần, tất nhiên Bạch Tố Tố cũng không ngại bất cứ ai trong Cửu Vương, nàng là Bạch Hổ Thần Thú cao ngạo, nàng là Bạch Hổ Sát Quân của Bạch Hổ Thành đệ nhất đại thành Đông Nam thì sao có thể yếu?.
Bất cứ một ai trong Cửu Vương khi nhìn thấy Bạch Tố Tố đều chỉ có thể đi đường vòng mà tránh mặt nàng nhưng một khi Cửu Vương cùng tập hợp đủ lại là việc khác, Cửu Vương hợp nhất chỉ sợ Bạch Phá Thiên đến cũng quay đầu mà về chứ đừng nói đến Bạch Tố Tố.
Trong lịch sử của Hoang chưa bao giờ Cửu Vương hợp nhất chỉ bởi Cửu Vương chính là chin nhân vật đại diện cho quyền lực của Hoang trên khắp Đông Thiên, bọn họ được chia ra 5 khu vực tại Đông Thiên và gần như chỉ có thể tập hợp tại tổng bộ Tang Sơn.
Cửu Vương hiện thân đứng trên bầu trời tạo thành một loại trận pháp mơ hồ, một loại trận pháp làm Bạch Tố Tố có cảm giác nguy cơ khổng lồ đang bao phủ lấy mình nhưng nàng lúc này cũng chưa có bất cứ một phương án nào để thoát khỏi thế trận của đối phương.
“Hoang lần này dám tuyên chiến cùng Đông Nam?, dám tuyên chiến cùng Bạch Hổ Tộc?, các ngươi đang đùa với lửa chăng?”.
Bạch Tố Tố mắt đẹp nhìn xoáy thẳng vào chin thân ảnh trên bầu trời kia, nàng tuy rằng không có tự tin đánh thắng bọn họ nhưng nếu muốn chạy cũng chưa chắc có ai cản nổi nàng, đội hình Cửu Vương quả thực nếu muốn giết Bạch Tố Tố còn thiếu một chút.
Bạch Tố Tố rất có thiện cảm với Hoang chủ, cho dù nàng chưa từng gặp Hoang chủ thậm chí nhận được bất cứ thông tin nào của Hoang chủ thì nàng vẫn thầm thích hắn, đối với nàng một nam nhân ngập tràn sự thần bí trong tay lại nắm quyền lực khuynh thế có sức hấp dẫn chết người nhưng trong tình trạng này Bạch Tố Tố cho dù có hứng thú đến mấy với Hoang Chủ cũng tuyệt đối không thể xếp trên gia tộc mình.
Cửu Vương hiện thân trên không trung đối mặt với một mình Bạch Tố Tố bên dưới nhưng cũng không kẻ nào có ý định ra tay, bọn họ bao vây Bạch Tố Tố vào trong nhưng lại không hề tiếp tục có thêm bất cứ hành động nào, không thể không nói cái loại không khí này phi thường chán ghét, phi thường áp lực.
Bạch Tố Tố ánh mắt đẹp dần dần lạnh lại, nàng biết lúc này không phải là lúc cậy mạnh thậm chí đến cả nhiệm vụ bảo vệ Vô Song mà ca ca của nàng giao cho cũng không còn quan trọng nữa, hai bàn tay dần dần nắm lại, tóc đen hóa tím sau đó tung bay trong gió, bộ giáp màu tím của nàng bắt đầu trở nên sáng lên, một thứ hơi thở đầy nguy hiểm từ người Bạch Tố Tố bắt đầu lan ra bốn phương tám hướng.
“Bạch Hổ Sát Quân đi theo hủy diệt đại đạo, khí tức quả thật không thể coi thường”.
Kẻ lên tiếng là một nam tử toàn thân mặc áo trắng, thoạt nhìn hắn như trung tâm của thế gian, thân hình không mấy to lớn nhưng lại khiến không ai có thể bỏ qua.
Bạch y nhân này nhìn Bạch Tố Tố đầy tán thưởng nhưng ẩn dưới lớp mặt nạ của hắn lại không có chút cố kỵ nào cả.
Bạch y nhân này lên tiếng làm Bạch Tố Tố cũng khẽ liếc mắt nhìn hắn.
“Ta không biết Hoang các ngươi có phải bị điên rồi không có điều tốt nhất không nên chọc Bạch Hổ Tộc bọn ta, Quang Vương nói một câu thống khoái đi, ngươi rốt cuộc đánh hay không đánh”.
Bạch y nhân đúng là Quang Vương trong Cửu Vương, kẻ đứng đầu trong Cửu Vương của Hoang cũng là nhân vật số 1 trong lần hành động này.
Quang Vương chỉ khẽ mỉm cười nhìn Bạch Tố Tố.
“Bạch tiểu thư, lần này đúng là Hoang muốn động thủ với Bạch Hổ Tộc bất quá động thủ đã có người khác nhận, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là khóa chân một số người ở đây mà thôi, nếu không phải chiến đương nhiên vẫn là tốt nhất”.
Bạch Tố Tố nghe vậy liền nhất thời không đoán ra được chủ ý của đối phương.
“Bằng vào chin người các ngươi cũng muốn giữ chân bản cô nương ở đây?, hình như còn thiếu một chút”.
Sau khi dứt lời Bạch Tố Tố cũng quyết định một đường phá vòng vây chạy về Bạch Hổ Thành, nàng nhất định phải báo cáo cho đại ca, nhất định phải để trên dưới Bạch Hổ Tộc chuẩn bị chống lại Hoang.
Hoang là thế lực mới nổi tại Đông Thiên, cho dù bản thân của Hoang rất mạnh nhưng không có nghĩa Hoang không cố kỵ, chính vì cố kỵ nên Hoang mới phải chờ thời suốt 20 năm.
Hoang có thể yên yên ổn ổn có xu thế làm Bắc Vực bá chủ bởi vì nó không vươn nanh vuốt ra ngoài khiến các nhất phẩm thế lực không hề quá phòng bị với nó nhưng chỉ cần dã tâm của Hoang lộ ra tất nhiên sẽ gặp phải lực cản khổng lồ, trong chiến dịch tấn công Đông Nam này Hoang tuyệt đối phải đánh nhanh thắng nhanh, trong vòng 1 tuần nếu không thể đánh hạ Đông Nam chỉ sợ Hoang cũng không bao giờ có thêm một cơ hội như vậy nữa.
Địa thế của Hoang nằm ở Bắc Vực, Bắc Vực tính ra cũng có thể coi là gần khu vực Đông Nam tuy nhiên còn có một siêu cấp thế lực thậm chí còn gần Đông Nam hơn, Quang Minh Thánh Long Tộc hùng cứ Nam Địa, chỉ cần Bạch Phá Thiên mở cánh cửa Đông Nam ra cho phép Quang Minh Thánh Long Tộc tham chiến thì Hoang hoàn toàn chỉ có không công mà về.
Hoang không thiếu gì chỉ thiếu danh tiếng và chỗ đứng, đây là lý do tại sao từ trước đến nay cũng quả thật chỉ tồn tại tam đại bá chủ Đông Thiên chứ không phải tứ đại bá chủ.
Bạch Tố Tố thân hình phóng lên không trung, một tiếng hổ gầm vang vọng trời đất, cả thân thể nàng biến thành một đầu hổ tím khổng lồ sau đó bốn chân dẫm mạnh vào hư không, cả ngươi lao vút đi như một tia sét xé rách cả bầu trời.
Bạch Tố Tố hành động cực nhanh cũng cực kỳ tinh chuẩn nhưng không có nghĩa là nàng thoát được ra ngoài bởi Hoang lần này vốn không có ý định cho nàng thoát ra, hơn nữa trong mắt đám người của Hoang hiện nay Bạch Tố Tố còn không phải nhân vật trọng điểm chiếu cố.
Bạch Tố Tố vừa lao đi đột nhiên một quyền kinh khổng lồ từ trên không trung đánh xuống, nắm tay màu vàng kia như hủy diệt cả thiên địa, một quyền duy nhất đấm lên thân thể khổng lồ màu tím của Bạch Tố Tố khiến nàng lập tức bị đánh bay xuống mặt đất.
Cả thân thể thần thú bị đánh thẳng xuống nền cát của Tử Vong Sa Mạc đồng thời trực tiếp đè chết không ít cao thủ bên dưới, nơi Bạch Tố Tố rơi xuống bị oanh thành một cái hố khổng lồ.
Một quyền này nhìn như mạnh mẽ nhưng cũng không gây ra quá nhiều thương tổn cho Bạch Tố Tố, chỉ trực tiếp đánh nàng bay về vị trí cũ mà thôi.
Bạch Tố Tố vừa bị đánh bay xuống nền cát thì toàn bộ Cửu Vương cũng lập tức hành động, chin người liền tách thành chin phương hướng trên bầu trời sau đó bắt đầu chắp tay niệm chú.
Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ - Phong – Lôi – Quang – Ám.
Chính loại nguyên tố này không phải đặt ra cho vui đồng thời không phải thừa hơi mà Hoang lại đặt Cửu Vương ngay bên cạnh Thất Hoàng cho dù thực lực của Cửu Vương xa xa kém Thất Hoàng rất rất nhiều.
Cửu Vương liên thủ còn chưa chắc đã có tư cách đánh lại một mình Bạch Phá Thiên nhưng nếu Cửu Vương không dùng để chiến đấu thì lại là một việc khác.
“Hoang Cổ Đại Trận – Đông Thiên Đệ Nhất Cấm Trận – Cửu Kiếp Tụ Thần”.
Kim Kiếp, Mộc Kiếp, Thủy Kiếp, Hỏa Kiếp, Thổ Kiếp, Phong Kiếp, Lôi Kiếp, Quang Kiếp, Ám Kiếp.
Chính loại nguyên tố trong thiên địa từ chin vị cường giả trên bầu trời kia bắt đầu được liên kết lại, trong ánh mắt không thể tin được của đoàn người Hắc Kỳ Thương Hội cùng Bạch Tố Tố cả thương khung đều bị một ngôi sáo chin cánh phong ấn, toàn bộ mảnh đại địa này bị chin cây cột sáng khóa chặt lại, một kết giới màu đỏ cực kỳ đáng sợ cứ như vậy được tạo thành.
Bạch Tố Tố cảm thấy không ổn, cực độ không ổn. Khuôn mặt xinh đẹp nhẹ nhàng nhíu lại ánh mắt thủy chung không cách nào nhìn đi nơi khác, ánh mắt của nàng khóa chặt vào thương khung, đúng hơn là khóa chặt vào một thân ảnh đáng đứng trên không trung nằm ở vị trí giữa Cửu Vương.
Một đầu tóc vàng, thân thể to lớn, một thân áo vàng cùng một cái áo choàng tung bay trong gió cát, khuôn mặt đeo một chiếc mặt nạ sư tử dữ tợn cùng mái tóc bồng bềnh kia khiến hắn thực sự rất giống một đầu sư tử tu luyện thành người, đặc biệt nhất là khí thế kẻ này, một loại khí thế cực kỳ kinh khủng như muốn xé nát tất cả, muốn hủy diệt tất cả.
Khi Bạch Tố Tố nhìn thấy kẻ này đồng thời nhìn xuống hai cánh tay của hắn liền lập tức giật mình, đôi cánh tay kia không ngờ lại là Hoàng Kim Thủ.
“Hoàng Kim Sư?, ngươi... Dĩ nhiên ngươi cũng đến đây”.
Bạch Tố Tố lần này thực sự sợ, Hoàng Kim Sư chính là Tứ Hoàng trong Thất Hoàng, kẻ này danh tiếng trong Đông Thiên Yêu Giới cực kỳ cao, một đôi Hoàng Kim Quyền đánh đâu thắng đó, một đầu tóc vàng bễ nghễ thiên hạ, điều đáng sợ nhất Hoàng Kim Sư kẻ này là 24 Trùng Thiên Chân Thần cường giả hàng thật giá thật.
Hoàng Kim Sư đầy cuồng ngạo liếc nhìn Bạch Tố Tố sau đó ánh mắt lập tức chuyển động.
“Tôn giá chắc cũng biết trận thế kinh khủng này vốn không nhằm vào cô ta đúng không?”.
Hoàng Kim Sư không ngờ lại chắp tay hướng về hư không, đúng hơn là hướng về phía đầu địa long đang nằm im trên mặt đất.
Hoàng Kim Sư vừa dứt lời thì một giọng nói có chút cợt nhả vang lên.
“Quả thật bằng sức nàng thì trận hình này căn bản là quá thừa, chin kẻ kia không cần tạo thành trận pháp chỉ sợ cũng có thể vây nàng ở đây đến chết, cộng thêm ngươi nữa lại càng giống dùng dao mổ trâu giết gà có điều nếu trận thế này dành cho ta quả thật có chút không đáng tiền”.
Giọng nói này vô cùng cợt nhả, giọng nói thậm chí có chút coi thường, hắn như không chút nào để ý đến đội hình khủng bố đang bao vây toàn bộ Hắc Kỳ Thương Hội, đội hình 6 Vĩnh Sinh Chân Thần, 4 Cực Đạo Chân Thần nhưng trong lời nói của hắn dĩ nhiên lại nhẹ nhàng đến thế, dĩ nhiên lại không đáng tiền đến thế.
Người này lên tiếng tưởng như chọc giận Hoàng Kim Sư nhưng không ngờ Hoàng Kim Sư chỉ mỉm cười ôm quyền.
“Tại hạ được Thiên Tôn cử đến đây đặc biệt chỉ để hỏi tôn giá một câu, người là thù hay bạn?”.
Hoàng Kim Sư lễ phép cò thừa, cung kính cũng là có thừa đương nhiên Vô Song cũng sẽ bán cho hắn mặt mũi, trong lều trướng của mình Vô Song vẫn ôm lấy vòng eo hai mỹ nhân bên cạnh, ánh mắt của hắn rốt cuộc cũng chậm rãi mở ra.
“Không biết là thù hay bạn nhưng Đông Nam bản đế nhận rồi các ngươi tốt nhất thu tay lại đi”.
Hoàng Kim Sư nghe đến đây bật cười, hai tay hắn thu lại rồi mạnh mẽ đánh thẳng về phía trước.
“Hoàng Kim Quyền – Song Phục Quyền”.
Hai tay đáng ra mang theo kinh thiên quyền kinh, trực tiếp đánh thẳng vào đầu Địa Long đang nằm dưới đất kia, Hoàng Kim Sư tuyệt đối không có chút nể nang gì, hai quyền đánh ra đập nát thân thể của địa long, thân thể khổng lồ nổ tung trên mặt đất đồng thời vô số hàng hóa của Hắc Kỳ Thương Hội cũng lập tức bị phá hủy chỉ sau một quyền này.
Dư chấn mà nó gây ra kinh khủng đến mức trên mặt đất bất kể là coa thủ của Hoang hay của Hắc Kỳ Thương Hội đều ngã rạp trên mặt đất, một vụ nổ khổng lồ thổi bay tất cả mọi người.
Đánh xong một quyền duy nhất Hoàng Kim Sư không ngờ lại quay về với vẻ lễ độ thường thấy.
“Không biết ta cùng Đông Nam Thần Quân ai hơn ai?”.
Câu hỏi rất đơn giản cũng rất thực tế, Hoàng Kim Sư đánh ra một quyền duy nhất chỉ để Vô Song hắn nhìn, một quyền này hắn muốn biết hắn cùng vị bá chủ Đông Nam kia ai mạnh ai yếu.
Khói bụi tan đi để lộ thân hình Vô Song lơ lửng trên không trung, hai tay hắn vẫn cứ ôm lấy eo của Hạ Linh cùng Vũ Linh, khuôn mặt thản nhiên như không có bất cứ việc gì xảy ra, khóe miệng từ từ cong lên.
“Để xem nào, nếu Bạch Phá Thiên 10 điểm thì ngươi được 8, ngươi so với Bạch Phá Thiên còn kém không chỉ một chút”.
...
Vô Song rốt cuộc hiện thân trên bầu trời ánh mắt thản nhiên quan sát toàn bộ chiến cuộc.
Nhìn thấy Vô Song hiện ra sau đám bụi mù người bất ngờ nhất đương nhiên là Bạch Tố Tố.
Bạch Tố Tố chỉ biết Vô Song là người đích thân đại ca muốn nàng bảo vệ nhưng lại không hề biết thêm một chút gì về hắn.
Bạch Tố Tố đương nhiên nhìn ra Vô Song còn rất trẻ, ánh mắt trong suốt, làn da trắng nõn như da em bé cùng với một cơ thể đầy thư sinh cộng thêm hai hầu gái xinh đẹp động lòng người ngoài ra hắn không có thêm bất cứ thứ gì.
Bạch Tố Tố tất cả mọi lúc nhìn thấy Vô Song thì hắn đều cực kỳ ngả ngớn, luôn cực kỳ lười biếng đợi hay mỹ nữ nhân tộc hầu hạ, hắn lười đến mức không thèm động tay vào một việc gì, một nam tử không có chút khí thế, không có một chút sức mạnh lại có hai mỹ nữ nhân tộc hầu hạ lại còn là một cặp song sinh thì tuyệt đối phải là nhị thế tổ.
Bạch Tố Tố không nhận ra Vô Song có điểm gì lợi hại, trong mắt nàng hắn tất nhiên là loại nam nhân không có thực lực, nam nhân không có thực lực lấy tư cách gì đứng trước mặt nàng dương oai, lấy tư cách gì để nàng coi trọng?.
Mắt đẹp mở thật lớn nhìn Vô Song, nàng không bao giờ ngờ người bị nàng coi thường kia lại là nguyên nhân khiến Hoang hoàn toàn dồn sức vào hành động lần này, nàng không ngờ phế vật trong mắt nàng lại đang ngạo nghễ đứng giữa không trung thậm chí hắn còn không thèm nhìn nàng, một cái nhìn lạnh nhạt cũng không có.
...
Nhận được câu trả lời của Vô Song bản thân Hoàng Kim Sư trong mắt chỉ ánh lên chút thất vọng chứ hắn tuyệt đối không giận dữ cũng không hề chỉ trích Vô Song, hơn ai hết Hoàng Kim Sư biết mình tất nhiên không bằng Bạch Phá Thiên.
Bạch Phá Thiên nhân vật này hùng bá Đông Nam suốt 3000 năm, loại thực lực cỡ này Hoàng Kim Sư lấy tư cách gì so sánh?, cho dù Nhất Hoàng đích thân đến Đông Nam cũng chưa chắc có thể tự tin đánh bại Bạch Phá Thiên.
Đừng nghĩ Bạch Phá Thiên thua Vô Song mà nói hắn yếu, kể cả đánh bại Bạch Phá Thiên thì Vô Song cũng chưa một lần đánh giá thấp vị cường nhân này, không phải ai cũng có tư cách để Vô Song phải đích thân mời chào.
Trận chiến đó nếu Bạch Phá Thiên thực sự muốn giết Vô Song, thực sự muốn sinh tử quyết đấu không chết không thôi thì Vô Song hắn chắc chắn sẽ rất thảm tất nhiên Bạch Phá Thiên thì lại nắm chắc cái chết tuyệt không có đường sống.
Hai chân đạp hư không, hai tay ôm lấy vòng eo của Hạ Vũ cùng Hạ Linh, ánh mắt quan sát toàn bộ mặt đất bên dưới, Vô Song từ từ mỉm cười.
Hắn thả cả Hạ Linh cùng Hạ Vũ xuống sau đó Hoàng Kim Chuông từ bên trong tai hắn bắt đầu phóng to ra lập tức bảo vệ lấy hai nàng rồi rơi thẳng xuống đất.
Hai tay không còn nắm hai vòng eo tinh mỹ nữa, Vô Song ánh mắt lập tức lạnh lại sau đó trong ánh mắt không thể tin tưởng được của mọi người xung quanh, một ngón tay hắn điểm ra.
“Hoàng Tuyền Chỉ”.
Hoàng Tuyền Chỉ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh, một chiêu này là yếu nhất trong Hoàng Tuyền Tam Chiêu có điều với Vô Song lúc này có lẽ là quá đủ rồi.
Một chỉ điểm ra, mục tiêu không phải là bất cứ ai trong Cửu Vương cũng chẳng phải là Tứ Hoàng – Hoàng Kim Sư mà một chỉ này nhắm thẳng vào đỉnh đầu Hạ lão.
Một chỉ xuyên đầu Hạ lão, một chỉ này làm không gian lặng như tờ.
(Xin lỗi mọi người vì mấy ngày qua mình không up chương nhé, mình phải sắp xếp một số việc, từ mai bắt đầu rảnh rồi: P)
Hoang là một siêu thế lực của Đông Thiên Yêu Giới đương nhiên cũng có khối địa bàn của mình, địa bàn chính của Hoang nằm ở dãy Tang Sơn, nơi đây là một mảnh diện tích núi rừng khổng lồ nằm trong Bắc Vực, bản thân Tang Sơn là một vách ngăn tự nhiên khổng lồ, một nơi với núi rừng bạt ngạt 93boxD8 cùng màn sương màu trắng bao phủ cả đất trời bất kể ngày hay đêm, một vùng đất cực kỳ thần bí trong mắt thế nhân.
Tất nhiên nó thần bí hay không vốn là việc không mấy ai quan tâm bởi Hắc Long Giới, Quang Long Giới hay Phượng Giới cũng thần bí không kém, so với ba khu vực này thì Tang Sơn quả thật không tính là gì.
Bản thân Hoang từ khi xuất hiện ở đại lục đã chiếm đóng Tang Sơn được gần 20 năm, 20 năm qua với thế lực của Hoang bọn họ hoàn toàn có thể thay đổi địa bàn không biết bao nhiêu lần thậm chí nuốt luôn Bắc Vực cũng không biết chừng dù sao Hoang thân là siêu cấp thế lực của Đông Thiên sao có thể chỉ nhận một phần diện thích bên trong Tang Sơn?.
20 năm qua bọn họ có vô số cơ hội để mở rộng địa bàn nhưng Hoang lại chưa một lần kéo toàn bộ đại quân ra khỏi Tang Sơn, bọn họ tuy cũng bắt đầu trở thành thế lực lớn nhất của Bắc Địa cũng như vươn tay vào trong Tử Vong Sa Mạc thậm chí mơ hồ có xu hướng làm thủ lĩnh Tử Vong Sa Mạc nhưng chung quy ngoại trừ Tang Sơn ra bọn họ cũng chưa thật sự chiếm một khối địa bàn nào cả.
Chính vì điều này khiến rất ít đại thế lực lựa chọn đối địch với Hoang, chỉ cần Hoang không đánh vào địa bàn của mình thì bọn họ luôn mở một mắt nhắm một mắt, có thể không xung đột lợi ích với Hoang là tốt nhất, Bạch Hổ Tộc ở Bạch Hổ thành cũng là như vậy.
Bạch Hổ Tộc chiếm nguyên một dải đất Đông Nam cực kỳ rộng lớn cùng trù phú, chỉ cần cố thủ một mảnh Đông Nam thì Bạch Hổ Tộc cũng có thể kéo dài ngàn năm vạn năm, phải biết thế lực của Bạch Hổ Tộc ở Đông Nam đã đến mức một tay che trời, bọn họ kinh doanh ở Đông Nam suốt 3000 năm nay, địa vị căn bản đã không thể rung chuyển.
Bằng vào tài lực, vật lực cùng quyền lực của Bạch Hổ Tộc thì có thể ít nhất 10 lần diệt sạch thế lực của Hoang tại Tử Vong Sa Mạc có điều như đã nói, chính vì Hoang chưa một lần lộ ra mũi nhọn với các đại thế lực khác nên bản thân Bạch Hổ Tộc cũng quyết định mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần Hoang không tiến vào địa phận Đông Nam thì gần như muốn làm gì bọn họ cũng không quản.
Trong thời gian qua Hoang cũng phi thường biết điều, chỉ cần là đoàn thương hội có ấn ký Bạch Hổ Gia Tộc thì Hoang cũng không đụng đến, Tử Vong Sa Mạc này nhìn như cực kỳ loạn nhưng vô hình chung vẫn luôn bị Hoang cùng Bạch Hổ Gia Tộc quản lý.
Cho dù không có bất cứ một hiệp định nào cũng chẳng có lấy nổi một lần giao kèo nhưng cả Hoang cùng Bạch Hổ Tộc cũng đều nhìn nhau mà sống, cả hai bên căn bản rất ngại đụng đến nhau, chính vì vậy lúc này Bạch Tố Tố thực sự có cảm giác nằm mơ, nàng không cách nào tưởng tượng nổi có một ngày Hoang phái một lượt Cửu Vương đến tấn công nàng.
Cửu Vương là một đội hình kinh khủng tại Đông Thiên Yêu Giới, trong Cửu Vương có 6 kẻ đạt đến Vĩnh Sinh Chân Thần còn 3 kẻ đều bước vào Cực Đạo Chân Thần, tất nhiên Bạch Tố Tố cũng không ngại bất cứ ai trong Cửu Vương, nàng là Bạch Hổ Thần Thú cao ngạo, nàng là Bạch Hổ Sát Quân của Bạch Hổ Thành đệ nhất đại thành Đông Nam thì sao có thể yếu?.
Bất cứ một ai trong Cửu Vương khi nhìn thấy Bạch Tố Tố đều chỉ có thể đi đường vòng mà tránh mặt nàng nhưng một khi Cửu Vương cùng tập hợp đủ lại là việc khác, Cửu Vương hợp nhất chỉ sợ Bạch Phá Thiên đến cũng quay đầu mà về chứ đừng nói đến Bạch Tố Tố.
Trong lịch sử của Hoang chưa bao giờ Cửu Vương hợp nhất chỉ bởi Cửu Vương chính là chin nhân vật đại diện cho quyền lực của Hoang trên khắp Đông Thiên, bọn họ được chia ra 5 khu vực tại Đông Thiên và gần như chỉ có thể tập hợp tại tổng bộ Tang Sơn.
Cửu Vương hiện thân đứng trên bầu trời tạo thành một loại trận pháp mơ hồ, một loại trận pháp làm Bạch Tố Tố có cảm giác nguy cơ khổng lồ đang bao phủ lấy mình nhưng nàng lúc này cũng chưa có bất cứ một phương án nào để thoát khỏi thế trận của đối phương.
“Hoang lần này dám tuyên chiến cùng Đông Nam?, dám tuyên chiến cùng Bạch Hổ Tộc?, các ngươi đang đùa với lửa chăng?”.
Bạch Tố Tố mắt đẹp nhìn xoáy thẳng vào chin thân ảnh trên bầu trời kia, nàng tuy rằng không có tự tin đánh thắng bọn họ nhưng nếu muốn chạy cũng chưa chắc có ai cản nổi nàng, đội hình Cửu Vương quả thực nếu muốn giết Bạch Tố Tố còn thiếu một chút.
Bạch Tố Tố rất có thiện cảm với Hoang chủ, cho dù nàng chưa từng gặp Hoang chủ thậm chí nhận được bất cứ thông tin nào của Hoang chủ thì nàng vẫn thầm thích hắn, đối với nàng một nam nhân ngập tràn sự thần bí trong tay lại nắm quyền lực khuynh thế có sức hấp dẫn chết người nhưng trong tình trạng này Bạch Tố Tố cho dù có hứng thú đến mấy với Hoang Chủ cũng tuyệt đối không thể xếp trên gia tộc mình.
Cửu Vương hiện thân trên không trung đối mặt với một mình Bạch Tố Tố bên dưới nhưng cũng không kẻ nào có ý định ra tay, bọn họ bao vây Bạch Tố Tố vào trong nhưng lại không hề tiếp tục có thêm bất cứ hành động nào, không thể không nói cái loại không khí này phi thường chán ghét, phi thường áp lực.
Bạch Tố Tố ánh mắt đẹp dần dần lạnh lại, nàng biết lúc này không phải là lúc cậy mạnh thậm chí đến cả nhiệm vụ bảo vệ Vô Song mà ca ca của nàng giao cho cũng không còn quan trọng nữa, hai bàn tay dần dần nắm lại, tóc đen hóa tím sau đó tung bay trong gió, bộ giáp màu tím của nàng bắt đầu trở nên sáng lên, một thứ hơi thở đầy nguy hiểm từ người Bạch Tố Tố bắt đầu lan ra bốn phương tám hướng.
“Bạch Hổ Sát Quân đi theo hủy diệt đại đạo, khí tức quả thật không thể coi thường”.
Kẻ lên tiếng là một nam tử toàn thân mặc áo trắng, thoạt nhìn hắn như trung tâm của thế gian, thân hình không mấy to lớn nhưng lại khiến không ai có thể bỏ qua.
Bạch y nhân này nhìn Bạch Tố Tố đầy tán thưởng nhưng ẩn dưới lớp mặt nạ của hắn lại không có chút cố kỵ nào cả.
Bạch y nhân này lên tiếng làm Bạch Tố Tố cũng khẽ liếc mắt nhìn hắn.
“Ta không biết Hoang các ngươi có phải bị điên rồi không có điều tốt nhất không nên chọc Bạch Hổ Tộc bọn ta, Quang Vương nói một câu thống khoái đi, ngươi rốt cuộc đánh hay không đánh”.
Bạch y nhân đúng là Quang Vương trong Cửu Vương, kẻ đứng đầu trong Cửu Vương của Hoang cũng là nhân vật số 1 trong lần hành động này.
Quang Vương chỉ khẽ mỉm cười nhìn Bạch Tố Tố.
“Bạch tiểu thư, lần này đúng là Hoang muốn động thủ với Bạch Hổ Tộc bất quá động thủ đã có người khác nhận, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là khóa chân một số người ở đây mà thôi, nếu không phải chiến đương nhiên vẫn là tốt nhất”.
Bạch Tố Tố nghe vậy liền nhất thời không đoán ra được chủ ý của đối phương.
“Bằng vào chin người các ngươi cũng muốn giữ chân bản cô nương ở đây?, hình như còn thiếu một chút”.
Sau khi dứt lời Bạch Tố Tố cũng quyết định một đường phá vòng vây chạy về Bạch Hổ Thành, nàng nhất định phải báo cáo cho đại ca, nhất định phải để trên dưới Bạch Hổ Tộc chuẩn bị chống lại Hoang.
Hoang là thế lực mới nổi tại Đông Thiên, cho dù bản thân của Hoang rất mạnh nhưng không có nghĩa Hoang không cố kỵ, chính vì cố kỵ nên Hoang mới phải chờ thời suốt 20 năm.
Hoang có thể yên yên ổn ổn có xu thế làm Bắc Vực bá chủ bởi vì nó không vươn nanh vuốt ra ngoài khiến các nhất phẩm thế lực không hề quá phòng bị với nó nhưng chỉ cần dã tâm của Hoang lộ ra tất nhiên sẽ gặp phải lực cản khổng lồ, trong chiến dịch tấn công Đông Nam này Hoang tuyệt đối phải đánh nhanh thắng nhanh, trong vòng 1 tuần nếu không thể đánh hạ Đông Nam chỉ sợ Hoang cũng không bao giờ có thêm một cơ hội như vậy nữa.
Địa thế của Hoang nằm ở Bắc Vực, Bắc Vực tính ra cũng có thể coi là gần khu vực Đông Nam tuy nhiên còn có một siêu cấp thế lực thậm chí còn gần Đông Nam hơn, Quang Minh Thánh Long Tộc hùng cứ Nam Địa, chỉ cần Bạch Phá Thiên mở cánh cửa Đông Nam ra cho phép Quang Minh Thánh Long Tộc tham chiến thì Hoang hoàn toàn chỉ có không công mà về.
Hoang không thiếu gì chỉ thiếu danh tiếng và chỗ đứng, đây là lý do tại sao từ trước đến nay cũng quả thật chỉ tồn tại tam đại bá chủ Đông Thiên chứ không phải tứ đại bá chủ.
Bạch Tố Tố thân hình phóng lên không trung, một tiếng hổ gầm vang vọng trời đất, cả thân thể nàng biến thành một đầu hổ tím khổng lồ sau đó bốn chân dẫm mạnh vào hư không, cả ngươi lao vút đi như một tia sét xé rách cả bầu trời.
Bạch Tố Tố hành động cực nhanh cũng cực kỳ tinh chuẩn nhưng không có nghĩa là nàng thoát được ra ngoài bởi Hoang lần này vốn không có ý định cho nàng thoát ra, hơn nữa trong mắt đám người của Hoang hiện nay Bạch Tố Tố còn không phải nhân vật trọng điểm chiếu cố.
Bạch Tố Tố vừa lao đi đột nhiên một quyền kinh khổng lồ từ trên không trung đánh xuống, nắm tay màu vàng kia như hủy diệt cả thiên địa, một quyền duy nhất đấm lên thân thể khổng lồ màu tím của Bạch Tố Tố khiến nàng lập tức bị đánh bay xuống mặt đất.
Cả thân thể thần thú bị đánh thẳng xuống nền cát của Tử Vong Sa Mạc đồng thời trực tiếp đè chết không ít cao thủ bên dưới, nơi Bạch Tố Tố rơi xuống bị oanh thành một cái hố khổng lồ.
Một quyền này nhìn như mạnh mẽ nhưng cũng không gây ra quá nhiều thương tổn cho Bạch Tố Tố, chỉ trực tiếp đánh nàng bay về vị trí cũ mà thôi.
Bạch Tố Tố vừa bị đánh bay xuống nền cát thì toàn bộ Cửu Vương cũng lập tức hành động, chin người liền tách thành chin phương hướng trên bầu trời sau đó bắt đầu chắp tay niệm chú.
Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ - Phong – Lôi – Quang – Ám.
Chính loại nguyên tố này không phải đặt ra cho vui đồng thời không phải thừa hơi mà Hoang lại đặt Cửu Vương ngay bên cạnh Thất Hoàng cho dù thực lực của Cửu Vương xa xa kém Thất Hoàng rất rất nhiều.
Cửu Vương liên thủ còn chưa chắc đã có tư cách đánh lại một mình Bạch Phá Thiên nhưng nếu Cửu Vương không dùng để chiến đấu thì lại là một việc khác.
“Hoang Cổ Đại Trận – Đông Thiên Đệ Nhất Cấm Trận – Cửu Kiếp Tụ Thần”.
Kim Kiếp, Mộc Kiếp, Thủy Kiếp, Hỏa Kiếp, Thổ Kiếp, Phong Kiếp, Lôi Kiếp, Quang Kiếp, Ám Kiếp.
Chính loại nguyên tố trong thiên địa từ chin vị cường giả trên bầu trời kia bắt đầu được liên kết lại, trong ánh mắt không thể tin được của đoàn người Hắc Kỳ Thương Hội cùng Bạch Tố Tố cả thương khung đều bị một ngôi sáo chin cánh phong ấn, toàn bộ mảnh đại địa này bị chin cây cột sáng khóa chặt lại, một kết giới màu đỏ cực kỳ đáng sợ cứ như vậy được tạo thành.
Bạch Tố Tố cảm thấy không ổn, cực độ không ổn. Khuôn mặt xinh đẹp nhẹ nhàng nhíu lại ánh mắt thủy chung không cách nào nhìn đi nơi khác, ánh mắt của nàng khóa chặt vào thương khung, đúng hơn là khóa chặt vào một thân ảnh đáng đứng trên không trung nằm ở vị trí giữa Cửu Vương.
Một đầu tóc vàng, thân thể to lớn, một thân áo vàng cùng một cái áo choàng tung bay trong gió cát, khuôn mặt đeo một chiếc mặt nạ sư tử dữ tợn cùng mái tóc bồng bềnh kia khiến hắn thực sự rất giống một đầu sư tử tu luyện thành người, đặc biệt nhất là khí thế kẻ này, một loại khí thế cực kỳ kinh khủng như muốn xé nát tất cả, muốn hủy diệt tất cả.
Khi Bạch Tố Tố nhìn thấy kẻ này đồng thời nhìn xuống hai cánh tay của hắn liền lập tức giật mình, đôi cánh tay kia không ngờ lại là Hoàng Kim Thủ.
“Hoàng Kim Sư?, ngươi... Dĩ nhiên ngươi cũng đến đây”.
Bạch Tố Tố lần này thực sự sợ, Hoàng Kim Sư chính là Tứ Hoàng trong Thất Hoàng, kẻ này danh tiếng trong Đông Thiên Yêu Giới cực kỳ cao, một đôi Hoàng Kim Quyền đánh đâu thắng đó, một đầu tóc vàng bễ nghễ thiên hạ, điều đáng sợ nhất Hoàng Kim Sư kẻ này là 24 Trùng Thiên Chân Thần cường giả hàng thật giá thật.
Hoàng Kim Sư đầy cuồng ngạo liếc nhìn Bạch Tố Tố sau đó ánh mắt lập tức chuyển động.
“Tôn giá chắc cũng biết trận thế kinh khủng này vốn không nhằm vào cô ta đúng không?”.
Hoàng Kim Sư không ngờ lại chắp tay hướng về hư không, đúng hơn là hướng về phía đầu địa long đang nằm im trên mặt đất.
Hoàng Kim Sư vừa dứt lời thì một giọng nói có chút cợt nhả vang lên.
“Quả thật bằng sức nàng thì trận hình này căn bản là quá thừa, chin kẻ kia không cần tạo thành trận pháp chỉ sợ cũng có thể vây nàng ở đây đến chết, cộng thêm ngươi nữa lại càng giống dùng dao mổ trâu giết gà có điều nếu trận thế này dành cho ta quả thật có chút không đáng tiền”.
Giọng nói này vô cùng cợt nhả, giọng nói thậm chí có chút coi thường, hắn như không chút nào để ý đến đội hình khủng bố đang bao vây toàn bộ Hắc Kỳ Thương Hội, đội hình 6 Vĩnh Sinh Chân Thần, 4 Cực Đạo Chân Thần nhưng trong lời nói của hắn dĩ nhiên lại nhẹ nhàng đến thế, dĩ nhiên lại không đáng tiền đến thế.
Người này lên tiếng tưởng như chọc giận Hoàng Kim Sư nhưng không ngờ Hoàng Kim Sư chỉ mỉm cười ôm quyền.
“Tại hạ được Thiên Tôn cử đến đây đặc biệt chỉ để hỏi tôn giá một câu, người là thù hay bạn?”.
Hoàng Kim Sư lễ phép cò thừa, cung kính cũng là có thừa đương nhiên Vô Song cũng sẽ bán cho hắn mặt mũi, trong lều trướng của mình Vô Song vẫn ôm lấy vòng eo hai mỹ nhân bên cạnh, ánh mắt của hắn rốt cuộc cũng chậm rãi mở ra.
“Không biết là thù hay bạn nhưng Đông Nam bản đế nhận rồi các ngươi tốt nhất thu tay lại đi”.
Hoàng Kim Sư nghe đến đây bật cười, hai tay hắn thu lại rồi mạnh mẽ đánh thẳng về phía trước.
“Hoàng Kim Quyền – Song Phục Quyền”.
Hai tay đáng ra mang theo kinh thiên quyền kinh, trực tiếp đánh thẳng vào đầu Địa Long đang nằm dưới đất kia, Hoàng Kim Sư tuyệt đối không có chút nể nang gì, hai quyền đánh ra đập nát thân thể của địa long, thân thể khổng lồ nổ tung trên mặt đất đồng thời vô số hàng hóa của Hắc Kỳ Thương Hội cũng lập tức bị phá hủy chỉ sau một quyền này.
Dư chấn mà nó gây ra kinh khủng đến mức trên mặt đất bất kể là coa thủ của Hoang hay của Hắc Kỳ Thương Hội đều ngã rạp trên mặt đất, một vụ nổ khổng lồ thổi bay tất cả mọi người.
Đánh xong một quyền duy nhất Hoàng Kim Sư không ngờ lại quay về với vẻ lễ độ thường thấy.
“Không biết ta cùng Đông Nam Thần Quân ai hơn ai?”.
Câu hỏi rất đơn giản cũng rất thực tế, Hoàng Kim Sư đánh ra một quyền duy nhất chỉ để Vô Song hắn nhìn, một quyền này hắn muốn biết hắn cùng vị bá chủ Đông Nam kia ai mạnh ai yếu.
Khói bụi tan đi để lộ thân hình Vô Song lơ lửng trên không trung, hai tay hắn vẫn cứ ôm lấy eo của Hạ Linh cùng Vũ Linh, khuôn mặt thản nhiên như không có bất cứ việc gì xảy ra, khóe miệng từ từ cong lên.
“Để xem nào, nếu Bạch Phá Thiên 10 điểm thì ngươi được 8, ngươi so với Bạch Phá Thiên còn kém không chỉ một chút”.
...
Vô Song rốt cuộc hiện thân trên bầu trời ánh mắt thản nhiên quan sát toàn bộ chiến cuộc.
Nhìn thấy Vô Song hiện ra sau đám bụi mù người bất ngờ nhất đương nhiên là Bạch Tố Tố.
Bạch Tố Tố chỉ biết Vô Song là người đích thân đại ca muốn nàng bảo vệ nhưng lại không hề biết thêm một chút gì về hắn.
Bạch Tố Tố đương nhiên nhìn ra Vô Song còn rất trẻ, ánh mắt trong suốt, làn da trắng nõn như da em bé cùng với một cơ thể đầy thư sinh cộng thêm hai hầu gái xinh đẹp động lòng người ngoài ra hắn không có thêm bất cứ thứ gì.
Bạch Tố Tố tất cả mọi lúc nhìn thấy Vô Song thì hắn đều cực kỳ ngả ngớn, luôn cực kỳ lười biếng đợi hay mỹ nữ nhân tộc hầu hạ, hắn lười đến mức không thèm động tay vào một việc gì, một nam tử không có chút khí thế, không có một chút sức mạnh lại có hai mỹ nữ nhân tộc hầu hạ lại còn là một cặp song sinh thì tuyệt đối phải là nhị thế tổ.
Bạch Tố Tố không nhận ra Vô Song có điểm gì lợi hại, trong mắt nàng hắn tất nhiên là loại nam nhân không có thực lực, nam nhân không có thực lực lấy tư cách gì đứng trước mặt nàng dương oai, lấy tư cách gì để nàng coi trọng?.
Mắt đẹp mở thật lớn nhìn Vô Song, nàng không bao giờ ngờ người bị nàng coi thường kia lại là nguyên nhân khiến Hoang hoàn toàn dồn sức vào hành động lần này, nàng không ngờ phế vật trong mắt nàng lại đang ngạo nghễ đứng giữa không trung thậm chí hắn còn không thèm nhìn nàng, một cái nhìn lạnh nhạt cũng không có.
...
Nhận được câu trả lời của Vô Song bản thân Hoàng Kim Sư trong mắt chỉ ánh lên chút thất vọng chứ hắn tuyệt đối không giận dữ cũng không hề chỉ trích Vô Song, hơn ai hết Hoàng Kim Sư biết mình tất nhiên không bằng Bạch Phá Thiên.
Bạch Phá Thiên nhân vật này hùng bá Đông Nam suốt 3000 năm, loại thực lực cỡ này Hoàng Kim Sư lấy tư cách gì so sánh?, cho dù Nhất Hoàng đích thân đến Đông Nam cũng chưa chắc có thể tự tin đánh bại Bạch Phá Thiên.
Đừng nghĩ Bạch Phá Thiên thua Vô Song mà nói hắn yếu, kể cả đánh bại Bạch Phá Thiên thì Vô Song cũng chưa một lần đánh giá thấp vị cường nhân này, không phải ai cũng có tư cách để Vô Song phải đích thân mời chào.
Trận chiến đó nếu Bạch Phá Thiên thực sự muốn giết Vô Song, thực sự muốn sinh tử quyết đấu không chết không thôi thì Vô Song hắn chắc chắn sẽ rất thảm tất nhiên Bạch Phá Thiên thì lại nắm chắc cái chết tuyệt không có đường sống.
Hai chân đạp hư không, hai tay ôm lấy vòng eo của Hạ Vũ cùng Hạ Linh, ánh mắt quan sát toàn bộ mặt đất bên dưới, Vô Song từ từ mỉm cười.
Hắn thả cả Hạ Linh cùng Hạ Vũ xuống sau đó Hoàng Kim Chuông từ bên trong tai hắn bắt đầu phóng to ra lập tức bảo vệ lấy hai nàng rồi rơi thẳng xuống đất.
Hai tay không còn nắm hai vòng eo tinh mỹ nữa, Vô Song ánh mắt lập tức lạnh lại sau đó trong ánh mắt không thể tin tưởng được của mọi người xung quanh, một ngón tay hắn điểm ra.
“Hoàng Tuyền Chỉ”.
Hoàng Tuyền Chỉ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh, một chiêu này là yếu nhất trong Hoàng Tuyền Tam Chiêu có điều với Vô Song lúc này có lẽ là quá đủ rồi.
Một chỉ điểm ra, mục tiêu không phải là bất cứ ai trong Cửu Vương cũng chẳng phải là Tứ Hoàng – Hoàng Kim Sư mà một chỉ này nhắm thẳng vào đỉnh đầu Hạ lão.
Một chỉ xuyên đầu Hạ lão, một chỉ này làm không gian lặng như tờ.
(Xin lỗi mọi người vì mấy ngày qua mình không up chương nhé, mình phải sắp xếp một số việc, từ mai bắt đầu rảnh rồi: P)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook