Đạo Thống Vô Nhất
-
Chương 1: Vạn sự khởi đầu nan
Đêm khuya tại biệt viện của Tô gia trưởng tử, đại công tử Tô Thụy đang say giấc thì hoảng hốt tỉnh dậy, không biết từ khi nào trong đầu hắn lại nhiều ra một đầu tu đạo tâm pháp. Tô Thụy cảm giác rất mơ hồ, càng thật là rất hoang đường một sự tình.
Người nào nhận được một quyển thượng thừa tu đạo chi pháp đều lấy làm mừng, chì là Tô Thụy nội tâm lại hết sức bất đắc dĩ:
"Lão thiên gia thật biết trêu đùa, người tặng cho bản công tử một bản tu luyện pháp môn thì lại làm sao? Nó có là tiên cấp công pháp cũng vô tác dụng."
Thì ra là Tô Thụy thân tại trong võ đạo gia tộc nhưng hắn tại mới sinh ra lại bị phán định là không thể tu luyện thể chất. Tô gia mặc dù đời đời đều là đơn truyền, gia cảnh có vẻ đơn điệu nhưng gia tộc lại rất có danh vọng, gia gia của Tô Thụy là một trong những cao thủ hàng đầu ở Chiêu Dương quận, phụ thân của hắn cũng là cao thủ uy chấn một phương, ngay cả tỷ tỷ hắn lại là thiên tài tu tiên, được một vị cao nhân dẫn vào đỉnh cấp tu tiên đạo môn.
Thân là một trong những võ đạo gia tộc có đại danh vọng ở Chiêu Dương quận, Tô gia tổ kiến tại đây đã có hơn 500 năm lịch sử, đặc biệt hơn là vị trí Tô gia chọn để kiến gia lập nghiệp chính tại Vọng Lô thành. Vọng Lô thành làm là Chiêu Dương quận vương thành, bên trong có quận vương phủ tọa trấn cùng mặt khác tam đại gia tộc tạo thế chân vạc. Với tư cách là một trong 72 quận của Đông Hoa hoàng triều, diện tích của Châu Dương quận lại lớn hơn nhiêu so với các quận khác, mà càng quan trọng hơn là Chiêu Dương quận do một trong ngũ đại quận vương Thương Ân Vương trấn thủ, thế nên sự phồn hoa của nó là có thể hiểu được.
Khi Tô Thụy mới trào đời không được bao lâu, gia gia hắn từng dùng qua chân khí tuần hoàn để kiểm tra kinh mạch lẫn đan điền của hắn. Nhưng là Tô lão gia tử buồn thay cùng thất vọng khi phát hiện Tô Thụy có kinh mạch bế tắc, còn đan điền thì héo rút khô cằn, điều này đồng nghĩa với Tô Thụy không có khả năng lắm bước lên con đường tu võ hoặc tu tiên. Dù vậy thì trời không tuyệt đường người, kinh mạch cùng với đan điền thiếu khuyết có thể dùng đan dược tẩm bổ, hoặc là mời cao nhân giúp đỡ đả thông kinh mạch hay tái tạo đan điền.
Tại Vọng Lô thành, hay nói tại toàn bộ Chiêu Dương quận, Tô gia có quan hệ rộng rãi cùng rất lớn tiếng nói không kém mặt khác tam đại gia tộc. Vì thề, khi Tô lão gia tử tuyên bố thu mua đại lượng bổ khuyết kinh mạch thiếu hụt dược tài cùng mời chào các phương tiền bối cho tôn tử chữa trị thể chất, đại đa số người quen với một số tiếng tăm đại phu đều xuôi nhau đổ về Vọng Lô thành Tô gia báo danh.
Tô Thụy tuy được chồng chất một mảng lớn linh đan diệu dược, nhưng thể chất của hắn cũng không được cải thiện mấy, đan dược chỉ có thể để cho kinh mạch của Tô Thụy càng thêm rắn chắc nhưng lại không thể mở rộng. Về phần tìm cao nhân đến giúp khai thông thể chất thì càng vô vọng, trừ khi Tô lão gia tử có thể mời ra đỉnh cấp ẩn thế cao thủ. Không thể làm gì khác, Tô gia chỉ đành buông tha cho việc cải thiện thể chất của Tô Thụy.
Tô Thụy vì là thiên sinh không thể tu luyện nhưng Tô gia cũng không ghét bỏ hắn, dù sao Tô Thụy cũng là Tô gia duy nhất tôn tử. Vì thế, dưới sự giáo dưỡng của Tô gia, Tô Thụy không tính là bất học vô thuật nhưng bản thân hắn lại bắt đầu sa đọa. Lúc Tô Thụy chưa trưởng thành, hắn đã bắt đầu trêu ghẹo hết thảy nha hoàn trong Tô gia phủ, lúc Tô Thụy mới thành niên, Tô Thụy lại quan hệ giường chiếu với bản thân thiếp thân nha hoàn Tô Điềm.
Đến hiện tại Tô Thụy đã 14 tuổi, tại toàn bộ Vọng Lô thành, Tô Thụy tiếng tăm nhưng là như sấm bên tai, xú danh lan xa toàn bộ Vọng Lô thành. Phải nói từ 2 năm trước khi Tô Thụy trút bỏ thân xử nam sau khi giao hợp cùng Tô Điềm, Tô Thụy bắt đầu trầm mê tửu sắc, trêu hoa ghẹo nguyệt. Thân ở võ đạo gia tộc, Tô Thụy cũng rất mặc cảm nên để thỏa mãn sự thiếu sót ấy, Tô Thụy thường mang theo Tô phủ tinh anh hộ vệ khoa trương dạo chơi trong Vọng Lô thành.
Tô gia phủ đối với hành vi của Tô Thụy hết sức rõ ràng nhưng không ai đi kiềm chế Tô Thụy, mọi người đều cảm thấy Tô Thụy nên có được như thế quyền lợi sống an nhàn mà có thể phóng túng nhân sinh, không cần lo xa vì Tô gia nghĩ có chút thiệt thòi Tô Thụy. Đặc biệt là Tô Thụy mẫu thân Tào Khuynh Nghiên luôn luôn nuông chiều hắn, ngay cả khi Tô Thụy làm sai sự tình, nàng cũng sẽ bao che hắn, chỉ cần Tô Thụy không làm ra chuyện động đến gia tộc căn cốt thì hắn xú danh bao nhiêu Tô gia cũng mặc bay.
Trở lại đêm nay, Tô Thụy một lần nữa thăm dò bộ kia thần bí công pháp, dù sao thì Tô Thụy cũng vô vọng vời tu luyện con đường, hắn nghĩ lật xem một hồi cũng không mất bao nhiêu sức lực. Tô Thụy trong lúc tìm tòi bộ này công pháp điểm mấu chốt lại giật mình phát hiện công pháp này rất đặc thù, nó hầu như phá vỡ mọi thường thức quan niệm về tu luyện đạo lộ.
Tô Thụy một hồi lâu tìm hiểu bản công pháp quái dị này thì không phát hiện được một điểm tin tức về nguồn gốc của nó, nhưng Tô Thụy lại đầy mặt phấn chấn, nội tâm cuồng tiếu:
"Trời không bỏ ta! Trời không bỏ ta! Ha...ha...ha..."
Người nào nhận được một quyển thượng thừa tu đạo chi pháp đều lấy làm mừng, chì là Tô Thụy nội tâm lại hết sức bất đắc dĩ:
"Lão thiên gia thật biết trêu đùa, người tặng cho bản công tử một bản tu luyện pháp môn thì lại làm sao? Nó có là tiên cấp công pháp cũng vô tác dụng."
Thì ra là Tô Thụy thân tại trong võ đạo gia tộc nhưng hắn tại mới sinh ra lại bị phán định là không thể tu luyện thể chất. Tô gia mặc dù đời đời đều là đơn truyền, gia cảnh có vẻ đơn điệu nhưng gia tộc lại rất có danh vọng, gia gia của Tô Thụy là một trong những cao thủ hàng đầu ở Chiêu Dương quận, phụ thân của hắn cũng là cao thủ uy chấn một phương, ngay cả tỷ tỷ hắn lại là thiên tài tu tiên, được một vị cao nhân dẫn vào đỉnh cấp tu tiên đạo môn.
Thân là một trong những võ đạo gia tộc có đại danh vọng ở Chiêu Dương quận, Tô gia tổ kiến tại đây đã có hơn 500 năm lịch sử, đặc biệt hơn là vị trí Tô gia chọn để kiến gia lập nghiệp chính tại Vọng Lô thành. Vọng Lô thành làm là Chiêu Dương quận vương thành, bên trong có quận vương phủ tọa trấn cùng mặt khác tam đại gia tộc tạo thế chân vạc. Với tư cách là một trong 72 quận của Đông Hoa hoàng triều, diện tích của Châu Dương quận lại lớn hơn nhiêu so với các quận khác, mà càng quan trọng hơn là Chiêu Dương quận do một trong ngũ đại quận vương Thương Ân Vương trấn thủ, thế nên sự phồn hoa của nó là có thể hiểu được.
Khi Tô Thụy mới trào đời không được bao lâu, gia gia hắn từng dùng qua chân khí tuần hoàn để kiểm tra kinh mạch lẫn đan điền của hắn. Nhưng là Tô lão gia tử buồn thay cùng thất vọng khi phát hiện Tô Thụy có kinh mạch bế tắc, còn đan điền thì héo rút khô cằn, điều này đồng nghĩa với Tô Thụy không có khả năng lắm bước lên con đường tu võ hoặc tu tiên. Dù vậy thì trời không tuyệt đường người, kinh mạch cùng với đan điền thiếu khuyết có thể dùng đan dược tẩm bổ, hoặc là mời cao nhân giúp đỡ đả thông kinh mạch hay tái tạo đan điền.
Tại Vọng Lô thành, hay nói tại toàn bộ Chiêu Dương quận, Tô gia có quan hệ rộng rãi cùng rất lớn tiếng nói không kém mặt khác tam đại gia tộc. Vì thề, khi Tô lão gia tử tuyên bố thu mua đại lượng bổ khuyết kinh mạch thiếu hụt dược tài cùng mời chào các phương tiền bối cho tôn tử chữa trị thể chất, đại đa số người quen với một số tiếng tăm đại phu đều xuôi nhau đổ về Vọng Lô thành Tô gia báo danh.
Tô Thụy tuy được chồng chất một mảng lớn linh đan diệu dược, nhưng thể chất của hắn cũng không được cải thiện mấy, đan dược chỉ có thể để cho kinh mạch của Tô Thụy càng thêm rắn chắc nhưng lại không thể mở rộng. Về phần tìm cao nhân đến giúp khai thông thể chất thì càng vô vọng, trừ khi Tô lão gia tử có thể mời ra đỉnh cấp ẩn thế cao thủ. Không thể làm gì khác, Tô gia chỉ đành buông tha cho việc cải thiện thể chất của Tô Thụy.
Tô Thụy vì là thiên sinh không thể tu luyện nhưng Tô gia cũng không ghét bỏ hắn, dù sao Tô Thụy cũng là Tô gia duy nhất tôn tử. Vì thế, dưới sự giáo dưỡng của Tô gia, Tô Thụy không tính là bất học vô thuật nhưng bản thân hắn lại bắt đầu sa đọa. Lúc Tô Thụy chưa trưởng thành, hắn đã bắt đầu trêu ghẹo hết thảy nha hoàn trong Tô gia phủ, lúc Tô Thụy mới thành niên, Tô Thụy lại quan hệ giường chiếu với bản thân thiếp thân nha hoàn Tô Điềm.
Đến hiện tại Tô Thụy đã 14 tuổi, tại toàn bộ Vọng Lô thành, Tô Thụy tiếng tăm nhưng là như sấm bên tai, xú danh lan xa toàn bộ Vọng Lô thành. Phải nói từ 2 năm trước khi Tô Thụy trút bỏ thân xử nam sau khi giao hợp cùng Tô Điềm, Tô Thụy bắt đầu trầm mê tửu sắc, trêu hoa ghẹo nguyệt. Thân ở võ đạo gia tộc, Tô Thụy cũng rất mặc cảm nên để thỏa mãn sự thiếu sót ấy, Tô Thụy thường mang theo Tô phủ tinh anh hộ vệ khoa trương dạo chơi trong Vọng Lô thành.
Tô gia phủ đối với hành vi của Tô Thụy hết sức rõ ràng nhưng không ai đi kiềm chế Tô Thụy, mọi người đều cảm thấy Tô Thụy nên có được như thế quyền lợi sống an nhàn mà có thể phóng túng nhân sinh, không cần lo xa vì Tô gia nghĩ có chút thiệt thòi Tô Thụy. Đặc biệt là Tô Thụy mẫu thân Tào Khuynh Nghiên luôn luôn nuông chiều hắn, ngay cả khi Tô Thụy làm sai sự tình, nàng cũng sẽ bao che hắn, chỉ cần Tô Thụy không làm ra chuyện động đến gia tộc căn cốt thì hắn xú danh bao nhiêu Tô gia cũng mặc bay.
Trở lại đêm nay, Tô Thụy một lần nữa thăm dò bộ kia thần bí công pháp, dù sao thì Tô Thụy cũng vô vọng vời tu luyện con đường, hắn nghĩ lật xem một hồi cũng không mất bao nhiêu sức lực. Tô Thụy trong lúc tìm tòi bộ này công pháp điểm mấu chốt lại giật mình phát hiện công pháp này rất đặc thù, nó hầu như phá vỡ mọi thường thức quan niệm về tu luyện đạo lộ.
Tô Thụy một hồi lâu tìm hiểu bản công pháp quái dị này thì không phát hiện được một điểm tin tức về nguồn gốc của nó, nhưng Tô Thụy lại đầy mặt phấn chấn, nội tâm cuồng tiếu:
"Trời không bỏ ta! Trời không bỏ ta! Ha...ha...ha..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook