Đạo Chu
Chương 685: Đối đầu

Trước kiếm khí sắc nhọn do Vũ Vô Cực bắn ra, ngay lập tức một người học viện Tượng Giáp lập tức vọt tới. Nhất thời một hồn hoàn của hắn loé sáng lên, thân thể hắn theo đó bành trướng. Hai tay trực tiếp đặt trước ngực mình chắn lại bộ vị yếu hại. Thân thể ngạnh kháng trực tiếp đòn tấn công Vũ Vô Cực để bảo vệ đồng đội mình.

Xẹt, xẹt, xẹt... Nhất thời toàn bộ kiếm khí đánh lên người tên học viện Tượng Giáp này. Song sự phòng ngự khủng bố trên thân thể học viện Tượng Giáp làm cho đám kiếm khí sắc nhọn này lập tức biến hoá thành giống như xẹt qua một vật rắn chắc vô cùng. Chúng chỉ hơi ở trên làn da tên học viện Tượng Giáp này vạch ra một chút da, máu tươi theo đó chảy ra.

Vụt, vụt... Thân ảnh Chu Trúc Thanh nhanh chóng vọt lên. Bàn tay nàng xuất hiện móng vuốt sắc nhọn trực tiếp đâm thẳng về phía người thanh niên kia. Song móng vuốt nàng cũng trực tiếp hoa trên người hắn một vết hằn mà không có bất cứ tác dụng gì.

Vụt! Thân thể người học viện Tượng Giáp lập tức né tránh để lại một lỗ hổng cho người đằng sau. Nhanh như chớp người đằng kéo căng chiếc nỏ trực tiếp ấn mạnh. Mũi tên trực tiếp xé gió đi xuyên qua nách người học viện Tượng Giáp tông vừa bảo vệ hắn công kích về phía Vũ Vô Cực với tốc độ nhanh chóng.

Ninh Vinh Vinh cũng vừa lúc đó sử dụng một cây nấm phi hành, nàng trực tiếp đem nó bỏ vào miệng nuốt chửng. Một cái cánh đằng sau lưng nàng xuất hiện. Hai cánh vọt mạnh trực tiếp lùi về phía sau. Hiện giờ nàng biết bản thân mình ở nơi này cũng chỉ là gánh nặng cho đồng đội mà thôi. Bất quá nàng đứng ở nơi xa vẫn nhìn về phía bốn người mà tràn ngập lo lắng.

Mũi tên mang theo sức rít gió khủng bố, nó xoay tít tròn phá không đánh về phía Vũ Vô Cực. Bản thân Vũ Vô Cực cũng biết đối phương sẽ tiến hành đánh lén nên hắn đã chuẩn bị sẵn. Ngay lập tức hắn dịch khai thân mình đồng thời bàn tay ma hồn chắn trước mình bảo hộ cơ thể hắn.

“...” Đột nhiên thân thể Vũ Vô Cực như cứng lại. Một cảm giác đau đột ngột lan tràn toàn thân hắn. Kèm theo sau đó là cảm giác ê ẩm đầu óc, đôi mắt hoa lên, cảnh vật có vài phần không chân thật. Miệng Vũ Vô Cực muốn phát ra một âm thanh: “Độc!” Song mũi tên đá khá khai sự phòng ngự bởi đôi tay ma hồn trực tiếp hướng thẳng ngực hắn mà đi.

Phanh! Âm thanh sắc nhóc khủng bố phá nát da thịt Vũ Vô Cực phát ra. Máu tươi cùng thịt nát theo đó vẩy ra cả bên ngoài. Cảnh tượng này rõ ràng là giả nhưng trông nó thực đến mức làm cho mấy cô gái nhìn về phía cảnh này mà hoảng hồn.

Hai hàm răng Chu Trúc Thanh theo đó nghiến chặt lại. Hồn lực tụ vào bộ móng vuốt. Hai trảo lập tức chém mạnh ra. Đây là một loại hồn kỹ mà nàng học được ở Thiên Địa tông. Theo đó nắm cái trảo nhỏ bắn ra năm vết cắt hình nửa vầng trăng màu u ám đánh thẳng vào mắt của tên học viên vừa tấn công Vũ Vô Cực.

Ở một bên khác, Tiểu Y và Diễm Linh Cơ đang săn giết hồn thú. Họ tạo ra một bộ phòng ngự bằng những cây cối đem thân thể nàng cùng với Diễm Linh Cơ che lại. Ở bên trong, hai người hoàn toàn có thể tự hấp thu hồn hoàn giải phóng hồn lực mà không có chút nào lo lắng. Song hai mắt xinh đẹp các nàng không hẹn mà đồng thời nhăn lại.

Hai võ hồn Mộc Yêu Linh và Viêm Thuỷ Yêu Linh đều có một năng lực cực kỳ đặc biệt. Năng lực đặc biệt có thể thông qua võ hồn truyền lại hình ảnh mà mình thấy. Đột nhiên từ trên không trung xuất hiện hai bóng người cao lớn. Họ từ không trung trực tiếp nhảy thẳng áp xuống khi hai người đang tấn công một con hồn thú.

Ầm! Ầm! Hai âm thanh vang dội phát ra. Hai thân thể cao lớn lập tức phát ra âm thanh bạo phát khi mà họ va đập vào mặt đất phát ra. Đá vụn bắn tung toé khắp mọi nơi. Hai chân Chiếu Mỹ Minh và Thiên Thủ Cương Thủ trong nháy mắt đạp mặt đất, thân hình lùi về phía sau. Ánh mắt tràn ngập cảnh giác nhìn về phía hai người này.

Đất đá bắn tung toé, hai chân người học viện Tượng Giáp đạp vỡ nát mặt đất. Đồng thời đôi tay đánh mạnh lên mặt đất. Thân hình to con trong nháy mắt làm cho Chiếu Mỹ Minh và Cương Thủ mang theo vài phần áp lực. Họ không nghĩ tới ở một nơi như vậy lại có thể bị tìm được nhanh như vậy.

Hai hồn hoàn từ phía dưới chân người thanh niên nhanh ở quanh thân hắn phiêu phù lên. Một người khác thì một hồn hoàn màu vàng cũng theo đó phiêu phù xung quanh cơ thể hắn. Áp lực nhất thời từ trên người Diễm Linh Cơ và Tiểu Y.

Mặc dù hồn hoàn của người thanh niên này đã đạt đến hai hoàn. Điều này chứng tỏ hắn đã đạt đến cấp bậc đại hồn sư, các nàng vẫn còn trong hoàn sư bồi hồi. Song bản thân hai nàng cũng không có vì thế mà sợ hãi.Vì các nàng hoàn toàn có thể chạy trốn.

“Ân...” Người thanh niên kinh ngạc quay đầu nhìn về phía hai nàng Chiếu Mỹ Minh và Thiên Thủ Cương Thủ: “Tránh thoát!”

“Thiếu gia...” Một người thanh niên khác có thân hình to con so với người thanh niên này không kém chút nào. Hắn mở miệng lên tiếng nói: “Hai nàng là Hoả Mị Yêu Cơ và Thiếu Tư Mệnh.” Trong giọng nói có vài phần lo lắng.

“Ngươi lo cái gì!?” Hô Duyên Lực mở miệng. Không sai người tấn công đám người này chính là Hô Duyên Lực, cháu của Hô Duyên Chấn. Thiếu gia của Tượng Giáp tông. Đầu hắn theo đó gật gù vài cái, giọng nói mang theo vài phần khinh thường: “Còn không phải là hồn sư sao? Ta còn sợ rằng các nàng còn chưa đạt đến hồn sư kia.”

“Đại hồn sư!” Thiên Thủ Cương Thủ nhìn về phía hô Duyên Lực, đôi mắt nheo lại và tràn đầy đề phòng. Thân mình nàng đứng thẳng, ánh mắt như híp lại. Giọng nói nàng cũng theo đó biến đổi, ánh mắt quay về nhìn Chiếu Mỹ Minh một cái: “Một đại hồn sư, một hồn sư...cô có thể chứ?”

“Không cần hành động hiếu suy nghĩ!” Chiếu Mỹ Minh lập tức nhắc nhở: “Hồn lực họ đều cao hơn chúng ta. Mặc dù chúng ta có thể dùng tự nghĩ ra hồn kỹ đánh với họ nhưng học viện Tượng Giáp, hồn sư đều có tình phòng ngự cực cao.”

“Cẩn thận, họ có phi hành ma cô tràng, đừng để họ chạy thoát!” Hô Duyên Lực hơi hất cằm đối với người thanh niên học viện Tượng Giáp tông nhắc nhở: “Ân...” Đột nhiên Hô Duyên Lực theo đó hơi ngẩn ra.

Một âm thanh vũ mị tràn ngập mê hoặc rơi vào trong tai Hô Duyên Lực cùng với tên thanh niên học viện Tượng Giáp. Âm thanh tràn ngập mị hoặc làm cho mấy người họ cảm giác được xương mình có chút run rẩy: “Thiếu chủ học viện Tượng Giáp muốn giữ lại chúng ta so? E rằng các vị còn chưa có bản lĩnh này!”

Thân mình Diễm Linh Cơ va Tiểu Y từ trong một đám phòng ngự cây cối uyển chuyển đi ra. Hô Duyên Lực nhìn về phía hai nàng này theo nuốt ực một ngụm nước miếng. Thực sự hai người thiếu nữ này quá mê người, nhưng hắn lại không có cách nào hưởng dụng. Nếu như hai người này là nữ nhân của hắn thì tốt biết bao.Trong nháy mắt đó, Hô Duyên Lực có ý nghĩ như vậy.

Bất quá, hai người này thiên phú không những cao hơn hắn quá nhiều. Đồng thời thân phận càng là cao hơn hắn quá nhiều. Tượng Giáp tông so với học viện Thiên Địa quả thực chính là đom đóm so với ánh trăng. Hai tông môn không phải là cùng đứng trên một cấp bậc. Nếu hai người chỉ là bình thường, hắn sẽ không tiếc hết thảy đoạt hai người về. Đáng tiếc thực lực không đủ không có cách nào?

“Thật không thú vị đây!” Diễm Linh Cơ nhoẻn miệng khẽ cười, ngón tay chỏ khẽ đặt nở má mình, nàng nghiêng đầu khẽ nói với Tiểu Y nói: “Ta cứ tưởng chúng ta có thể thoải mái giết hồn thú cơ? Không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị người học viện Tượng Giáp tìm tới rồi!”

Tiểu Y lập tức nhướng mày đối với nàng một cái. Tuy nhiên sau đó Tiểu Y trả lời nàng chính là hai tay kết ấn. Lá cây theo đó trực tiếp bay múa, đôi mắt trực nhìn thẳng về phía hai người học viện Tượng Giáp. Đối với hai người này, nàng muốn đem cả hai trực tiếp giải quyết.

Tàn xương thịt nát bắn ra từ cánh tay Vũ Vô Cực. Cánh tay hắn theo đó cũng hoàn toàn phế đi. Đúng lúc đó, Chu Trúc Thanh cũng đã hành động. Bàn tay nàng chém ra mười vệt sáng sắc nhọn màu u ám bắn ra đánh thẳng vào mắt người thanh niên đang kéo cung.

“Đừng hòng!” Người thanh niên đang bảo hộ hắn lập tức nháy mắt đi tới. Bàn tay vung ra trực tiếp che chắn cho đôi mắt người thanh niên kia.

“A...” Đáng tiếc một âm thanh hét thảm vang lên. Một vệt ám kim đánh thẳng vào mắt hắn làm cho đôi mắt hắn trực tiếp truyền đến đau đớn. Trong nháy mắt đó máu tươi tràn ngập dàn dụa hai mắt hắn. Đôi mắt hắn xem ra đã phế.

Vút! Một âm thanh phá không phát ra, một mũi tên khủng bố bắn ra. Âm thanh vọt vào tai Chu Trúc Thanh làm nàng giật mình. Ngay sau đó nàng lập tức hét lên: “Vinh Vinh cẩn thận!” Âm thanh mũi tên phát ra, nàng muốn cảnh cáo nhưng đã muộn. Mũi tên phá không từ một chỗ ẩn nấp kín đáo đánh thẳng về phía Ninh Vinh Vinh đang bay ở trên bầu trời.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương