Danh Y Cải Tạo Tứ Phương
-
Chương 17
“Ân! Ô ~” có cảm giác khó thở , Nhiêu Tông Tuấn chịu được cảm giác ruột
tiến tiến xuất xuất vào chính mình hậu huyệt .
Mẹ nó! Đường Tuấn Phổ chỉ lo chính mình thích căn bản mặc kệ hắn, ngay
Đường Tuấn Phổ một khắc càng không ngừng ở hắn trong thân thể trừu sức,
xát đắc nóng lên, chịu không nổi hắn đành phải ôm lấy vai của người phía
trên , cúi đầu chôn ở Đường Tuấn Phổ trên vai, một chút hấp khí.
“Chậm một chút ~ a!” Cuối cùng một tiếng, kêu đắc có điểm giống “Rên rĩ”.
Đường Tuấn Phổ ngừng một chút, trên mặt *** hơi thở chính nùng,
Nhiêu Tông Tuấn ủy khuất đến mau khóc, điều nầy sao giống ghét bỏ thê tử
“Nếu ngươi thật sự nghĩ gian thi ta sẽ không nói cái gì , nếu ngươi
? Ta đây là người bằng xương bằng thịt , không phải nhân tạo . Ngươi
sung khí đứa nhỏ ngoạn lâu có phải hay không đã quên sao vậy cùng người
khác làm?”
Lời hắn nói cùng có điểm nước mắt lưng tròng bộ dáng làm cho Đường Tuấn
đây là một nụ hôn ôn nhu, trong thời gian này nó thật sự rất hiệu quả .
Nhiêu Tông Tuấn rên rỉ một tiếng, cả người triền đi lên, hé miệng cùng
Thật lâu sau, hai người tách ra đều có điểm thở dốc đều có điểm dồn dập,
“Có cảm giác?” Đường Tuấn Phổ giơ lên khóe miệng nhìn hắn, hạ thân ngừng
Nhiêu Tông Tuấn đóng nhắm mắt, theo trong lỗ mũi hanh vài tiếng, chính
Hắn giật giật thắt lưng, nói: “Lại cho ta điểm cảm giác —— “
Động tác của hắn làm cho chôn ở hắn trong thân thể Đường Tuấn Phổ cũng
“Như ngươi mong muốn.” Rồi mới lại hôn ở Nhiêu Tông Tuấn.
“A ~ điểm nhẹ! Không trơn không được ~” kháng nghị bị xem nhẹ, tiếp theo
Đợi hai người đều tiến vào trạng thái sau , còn lại chỉ có Đường Tuấn
Gắt gao ôm chặt vai người trên, mồ hôi ướt đầy thân thể làm cho tay đều
Tuấn hơi hơi ngẩng đầu, liếm liếm môi, đầu lưỡi dính vào vị mồ hôi , làm
cho hắn nhớ tới hương vị ngón tay của Đường Tuấn Phổ .
“Thắt lưng lại nâng lên cao một chút ——” Đường Tuấn Phổ đột nhiên nói
Nhiêu Tông Tuấn bị đỉnh đắc run rẩy một chút, hoãn lại đây sau khi, hắn
người sau kêu rên, rồi mới vươn đầu lưỡi liếm chính mình dấu răng.
Đường Tuấn Phổ có chút thô bạo nắm cằm hắn , hung hăn hôn hắn. Mang
một chút trừng phạt ý tứ hàm xúc hôn sâu, làm cho hai người càng thêm
đầu nhập.
Thẳng đến dục vọng mầm móng bùng nổ, Nhiêu Tông Tuấn cảm thấy được trong
chính mình cũng theo sát bắn đi ra, đem Đường Tuấn Phổ bụng phun đầy.
Lần đầu tiên có thể dùng mặt sau đạt tới cao trào, chính hắn đều không
thể không bội phục chính mình.
Có loại phải thăng thiên cảm giác —— thân thể giống như phao vào nước ấm.
“Ân!” Đường Tuấn Phổ rút đi ra thời điểm, Nhiêu Tông Tuấn nhíu mày một
cảm giác được Đường Tuấn Phổ ghé vào lỗ tai hắn thổi khí ——
“Ngươi tên gì?” (pó tay anh công,làm cho đã rồi,hỏi tên gì! kakakaka^^)
“—— “
Hắn nhất định phải giết hắn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook