Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế (Dịch)
-
Chương 50: Lôi Điểu Trọng Thương, Lâm Hỏa Nhi Bị Bắt Đi (2)
Sư tôn đối với nàng ân trọng như núi, chẳng những thu nàng làm đệ tử thân truyền, còn truyền cho nàng công pháp Thần cấp mạnh mẽ, lại trợ giúp Lâm gia nàng vượt qua nguy nan, còn giao đại yêu Hóa Hải Cảnh mạnh mẽ cho nàng, sao nàng có thể để cho người ta nói năng lỗ mãng với sư tôn nàng được.
"Mạnh mẽ hơn Thần Hoàng Môn ta gấp một vạn lần, ha ha!" Ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn bị Lâm Hỏa Nhi vô tri chọc cười.
"Vô tri!"
"Thôi, không rảnh nói nhảm với ngươi nữa, hôm nay cho dù là ngươi đồng ý hay không thì đều phải theo ba người chúng ta trở về Thần Hoàng Môn." Hồng Côn nói: "Địa vực lạc hậu sẽ hạn chế tầm mắt của ngươi, chờ ngươi đi đến Thần Hoàng Môn ta, nhìn thấy Thần Hoàng Môn mạnh mẽ, khi đó ngươi mới hiểu được sư tôn trong miệng ngươi là buồn cười cỡ nào trước mặt Thần Hoàng Môn."
Nói xong.
Hồng Côn vươn tay, lăng không khẽ vồ, trong nháy mắt một con linh khí cự chưởng ngưng tụ ra, bắt lấy Lâm Hỏa Nhi, muốn mạnh mẽ mang đi.
"Dừng tay." Lâm Hỏa Nhi liều mạng giãy dụa, đồng thời hai mắt đỏ bừng quát: "Ta nói rồi, ta sẽ không đi theo các ngươi."
Ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn không thèm để ý nàng, dẫn theo nàng rời khỏi Lâm gia, bay về Đông Hoang đại địa.
Đám tầng lớp cấp cao của Lâm gia thấy Lâm Hỏa Nhi bị ba người này đưa đi, lập tức lo lắng vạn phần, chuẩn bị phái người tiến đến vương triều Đại Hạ liên hệ vị sư tôn của Hỏa Nhi.
Bây giờ.
Cũng chỉ có sư tôn của Hỏa Nhi có thể cứu nàng, hơn nữa ba người này ngay cả đồ đệ của vị đó cũng dám cưỡng chế đưa đi.
Phải biết, vị đó là trưởng lão Đạo Tông, phía sau có Đạo Tông, hỏa nhi là đệ tử quan môn của hắn, như vậy thì tương đương với đệ tử thân truyền của Đạo Tông.
Đệ tử thân truyền bị người ta cưỡng chế bắt đi, chuyện này chắc hẳn Đạo Tông sẽ không mặc kệ, hơn nữa còn là là yêu nghiệt có được huyết mạch Phượng Hoàng như Hỏa Nhi.
Nếu như chuyện này truyền về Đạo Tông thì chắc chắn Đạo Tông sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nghĩ một hồi, gia chủ Lâm gia chuẩn bị tự mình tiến về vương triều Đại Hạ một chuyến, đi tìm sư tôn của Hỏa Nhi, mời hắn xuất thủ.
Dù sao Hỗn Loạn Chi Vực cách Huyền Vực chỗ vương triều Đại Hạ quá xa, thực lực mạnh nhất Lâm gia chính là hắn, phái người khác đi thì không biết ngày tháng năm nào mới có thể chạy tới vương triều Đại Hạ, hắn chỉ có thể tự mình đi một chuyến.
Mà bên phía Lâm Hỏa Nhi.
Khi bị ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn cưỡng chế đưa ra khỏi Lạc Sơn Thành, chuẩn bị rời khỏi Thần Châu, tiến về Đông Hoang.
Lâm Hỏa Nhi triệu hoán Lôi Điểu tới, Lôi Điểu hình thể quá lớn, bình thường nàng cho Lôi Điểu ở lại trong rừng rậm bên ngoài Lạc Sơn Thành, có việc mới triệu hoán nàng.
Lôi Điểu cảm nhận được Lâm Hỏa Nhi gặp nguy hiểm, đang nóng nảy triệu hoán mình thì lập tức nhất phi trùng thiên từ trong rừng rậm, bay lên đánh tới ba người Thần Hoàng Môn trên không trung.
Thấy trong rừng rậm phía dưới, một con đại yêu Hóa Hải Cảnh trên người có lôi điện kinh khủng bay đánh tới ba người mình, vị trưởng lão Thần Hoàng Môn bên người Hồng Côn hừ lạnh một tiếng.
Đưa tay một cái, hỏa diễm đỏ sậm kinh khủng tràn ngập xung quanh hắn, giống như muốn thiêu đốt cả bầu trời, một con hỏa diễm cự chưởng đỏ sậm ngưng tụ, trong lòng cự chưởng, hư ảnh một con Phượng Hoàng gáy lên một tiếng phượng gáy, vang vọng chín tầng trời.
Một chưởng này oanh sát xuống Lôi Điểu đang bay tới, lập tức đánh cho Lôi Điểu rơi từ không trung xuống rừng rậm bên dưới.
Rơi xuống rừng rậm phía dưới, xuất hiện một cái hố sâu lớn, lôi điện trên người Lôi Điểu đã cực kỳ yếu ớt, khóe miệng có vết máu, nhiều chỗ trên người bị Ám Hắc Sắc Hỏa Diễm kinh khủng đó làm bỏng.
Một chưởng của cường giả Bất Hủ Cảnh, há là một yêu thú Hóa Hải Cảnh như nó có thể chống cự.
Nhưng mà dù như thế thì Lôi Điểu vẫn giãy dụa tiếp tục đứng lên, muốn đi ngăn cản ba người đó đưa Lâm Hỏa Nhi đi.
Lâm Hỏa Nhi thấy thế thì thương tâm khóc lên, nàng vội vàng thông qua khế ước chủ tớ truyền tin tức cho Lôi Điểu, nói: "Tiểu Thanh, ngươi đừng động, không cần đuổi theo ta, ngươi không phải đối thủ của ba người này, ngươi đi vương triều Đại Hạ tìm sư tôn ta, mời hắn tới cứu ta."
Lôi Điểu rên rỉ một tiếng, gật gật đầu quay người bay tới vương triều Đại Hạ.
"Hừ, một súc sinh Hóa Hải Cảnh mà cũng dám quát tháo ở trước mặt chúng ta, không biết sống chết." Trưởng lão Thần Hoàng Môn đánh rơi Lôi Điểu đó hừ lạnh nói, hắn cũng nhìn ra con Lôi Điểu này có liên quan tới Lâm Hỏa Nhi.
Xem ra là Lâm Hỏa Nhi này cho nó đi liên hệ vị sư tôn gì đó của nàng.
Hắn cũng không có ngăn cản mà là bỏ mặc nó rời đi.
Tu sĩ có thể thu phục đại yêu Hóa Hải Cảnh, hẳn là Bất Hủ Cảnh.
Bất Hủ Cảnh, ở trước mặt những tu sĩ chưa từng thấy việc đời ở Hỗn Loạn Chi Vực này thì đúng là sẽ được tôn sùng như thần linh.
Trách không được Lâm Hỏa Nhi này mê tính sư tôn nàng như thế.
Nếu Lâm Hỏa Nhi đã chấp nhất vị sư tôn đó của nàng như thế, vậy thì để súc sinh này đi mời sư tôn của nàng đến, chờ sư tôn của nàng đến Thần Hoàng Môn, lại để cho những Vô Thủy Cảnh trong Thần Hoàng Môn xuất thủ, diệt sát ngay trước mặt Lâm Hỏa Nhi.
Để Lâm Hỏa Nhi tận mắt nhìn, vị sư tôn không ai bì nổi trong miệng nàng không là cái thá gì trước mặt Thần Hoàng Môn cả.
Cũng đứt đoạn nàng tưởng niệm, để cho sau này nàng sẽ chăm chỉ tu hành ở Thần Hoàng Môn.
Lôi Điểu kéo thân thể trọng thương, liều lĩnh bay đến vương triều Đại Hạ trong Huyền Vực, với trạng thái của nó bây giờ, muốn đuổi tới vương triều Đại Hạ thì sợ là phải mất bảy ngày.
Bảy ngày quá lâu, nó nhất định phải nhanh chóng đưa tin tức tới, viên yêu đan trong cơ thể Lôi Điểu lập tức điên cuồng vận chuyển, yêu lực cuồn cuộn sôi trào, trong nháy mắt tốc độ tăng lên gấp đôi.
Nó đang tiêu hao tu vi, qua lần này, bản nguyên trong yêu đan khô kiệt, cảnh giới của nó sợ là sẽ rơi xuống dưới Hóa Hải Cảnh.
Nhìn Lôi Điểu liều mạng thiêu đốt tu vi bay tới phương xa, Lâm Hỏa Nhi nước mắt rơi như mưa, ánh mắt lạnh lùng nhìn ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn, chờ sư tôn đến thì nhất định phải làm cho bọn họ trả giá đắt mới được!
"Mạnh mẽ hơn Thần Hoàng Môn ta gấp một vạn lần, ha ha!" Ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn bị Lâm Hỏa Nhi vô tri chọc cười.
"Vô tri!"
"Thôi, không rảnh nói nhảm với ngươi nữa, hôm nay cho dù là ngươi đồng ý hay không thì đều phải theo ba người chúng ta trở về Thần Hoàng Môn." Hồng Côn nói: "Địa vực lạc hậu sẽ hạn chế tầm mắt của ngươi, chờ ngươi đi đến Thần Hoàng Môn ta, nhìn thấy Thần Hoàng Môn mạnh mẽ, khi đó ngươi mới hiểu được sư tôn trong miệng ngươi là buồn cười cỡ nào trước mặt Thần Hoàng Môn."
Nói xong.
Hồng Côn vươn tay, lăng không khẽ vồ, trong nháy mắt một con linh khí cự chưởng ngưng tụ ra, bắt lấy Lâm Hỏa Nhi, muốn mạnh mẽ mang đi.
"Dừng tay." Lâm Hỏa Nhi liều mạng giãy dụa, đồng thời hai mắt đỏ bừng quát: "Ta nói rồi, ta sẽ không đi theo các ngươi."
Ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn không thèm để ý nàng, dẫn theo nàng rời khỏi Lâm gia, bay về Đông Hoang đại địa.
Đám tầng lớp cấp cao của Lâm gia thấy Lâm Hỏa Nhi bị ba người này đưa đi, lập tức lo lắng vạn phần, chuẩn bị phái người tiến đến vương triều Đại Hạ liên hệ vị sư tôn của Hỏa Nhi.
Bây giờ.
Cũng chỉ có sư tôn của Hỏa Nhi có thể cứu nàng, hơn nữa ba người này ngay cả đồ đệ của vị đó cũng dám cưỡng chế đưa đi.
Phải biết, vị đó là trưởng lão Đạo Tông, phía sau có Đạo Tông, hỏa nhi là đệ tử quan môn của hắn, như vậy thì tương đương với đệ tử thân truyền của Đạo Tông.
Đệ tử thân truyền bị người ta cưỡng chế bắt đi, chuyện này chắc hẳn Đạo Tông sẽ không mặc kệ, hơn nữa còn là là yêu nghiệt có được huyết mạch Phượng Hoàng như Hỏa Nhi.
Nếu như chuyện này truyền về Đạo Tông thì chắc chắn Đạo Tông sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nghĩ một hồi, gia chủ Lâm gia chuẩn bị tự mình tiến về vương triều Đại Hạ một chuyến, đi tìm sư tôn của Hỏa Nhi, mời hắn xuất thủ.
Dù sao Hỗn Loạn Chi Vực cách Huyền Vực chỗ vương triều Đại Hạ quá xa, thực lực mạnh nhất Lâm gia chính là hắn, phái người khác đi thì không biết ngày tháng năm nào mới có thể chạy tới vương triều Đại Hạ, hắn chỉ có thể tự mình đi một chuyến.
Mà bên phía Lâm Hỏa Nhi.
Khi bị ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn cưỡng chế đưa ra khỏi Lạc Sơn Thành, chuẩn bị rời khỏi Thần Châu, tiến về Đông Hoang.
Lâm Hỏa Nhi triệu hoán Lôi Điểu tới, Lôi Điểu hình thể quá lớn, bình thường nàng cho Lôi Điểu ở lại trong rừng rậm bên ngoài Lạc Sơn Thành, có việc mới triệu hoán nàng.
Lôi Điểu cảm nhận được Lâm Hỏa Nhi gặp nguy hiểm, đang nóng nảy triệu hoán mình thì lập tức nhất phi trùng thiên từ trong rừng rậm, bay lên đánh tới ba người Thần Hoàng Môn trên không trung.
Thấy trong rừng rậm phía dưới, một con đại yêu Hóa Hải Cảnh trên người có lôi điện kinh khủng bay đánh tới ba người mình, vị trưởng lão Thần Hoàng Môn bên người Hồng Côn hừ lạnh một tiếng.
Đưa tay một cái, hỏa diễm đỏ sậm kinh khủng tràn ngập xung quanh hắn, giống như muốn thiêu đốt cả bầu trời, một con hỏa diễm cự chưởng đỏ sậm ngưng tụ, trong lòng cự chưởng, hư ảnh một con Phượng Hoàng gáy lên một tiếng phượng gáy, vang vọng chín tầng trời.
Một chưởng này oanh sát xuống Lôi Điểu đang bay tới, lập tức đánh cho Lôi Điểu rơi từ không trung xuống rừng rậm bên dưới.
Rơi xuống rừng rậm phía dưới, xuất hiện một cái hố sâu lớn, lôi điện trên người Lôi Điểu đã cực kỳ yếu ớt, khóe miệng có vết máu, nhiều chỗ trên người bị Ám Hắc Sắc Hỏa Diễm kinh khủng đó làm bỏng.
Một chưởng của cường giả Bất Hủ Cảnh, há là một yêu thú Hóa Hải Cảnh như nó có thể chống cự.
Nhưng mà dù như thế thì Lôi Điểu vẫn giãy dụa tiếp tục đứng lên, muốn đi ngăn cản ba người đó đưa Lâm Hỏa Nhi đi.
Lâm Hỏa Nhi thấy thế thì thương tâm khóc lên, nàng vội vàng thông qua khế ước chủ tớ truyền tin tức cho Lôi Điểu, nói: "Tiểu Thanh, ngươi đừng động, không cần đuổi theo ta, ngươi không phải đối thủ của ba người này, ngươi đi vương triều Đại Hạ tìm sư tôn ta, mời hắn tới cứu ta."
Lôi Điểu rên rỉ một tiếng, gật gật đầu quay người bay tới vương triều Đại Hạ.
"Hừ, một súc sinh Hóa Hải Cảnh mà cũng dám quát tháo ở trước mặt chúng ta, không biết sống chết." Trưởng lão Thần Hoàng Môn đánh rơi Lôi Điểu đó hừ lạnh nói, hắn cũng nhìn ra con Lôi Điểu này có liên quan tới Lâm Hỏa Nhi.
Xem ra là Lâm Hỏa Nhi này cho nó đi liên hệ vị sư tôn gì đó của nàng.
Hắn cũng không có ngăn cản mà là bỏ mặc nó rời đi.
Tu sĩ có thể thu phục đại yêu Hóa Hải Cảnh, hẳn là Bất Hủ Cảnh.
Bất Hủ Cảnh, ở trước mặt những tu sĩ chưa từng thấy việc đời ở Hỗn Loạn Chi Vực này thì đúng là sẽ được tôn sùng như thần linh.
Trách không được Lâm Hỏa Nhi này mê tính sư tôn nàng như thế.
Nếu Lâm Hỏa Nhi đã chấp nhất vị sư tôn đó của nàng như thế, vậy thì để súc sinh này đi mời sư tôn của nàng đến, chờ sư tôn của nàng đến Thần Hoàng Môn, lại để cho những Vô Thủy Cảnh trong Thần Hoàng Môn xuất thủ, diệt sát ngay trước mặt Lâm Hỏa Nhi.
Để Lâm Hỏa Nhi tận mắt nhìn, vị sư tôn không ai bì nổi trong miệng nàng không là cái thá gì trước mặt Thần Hoàng Môn cả.
Cũng đứt đoạn nàng tưởng niệm, để cho sau này nàng sẽ chăm chỉ tu hành ở Thần Hoàng Môn.
Lôi Điểu kéo thân thể trọng thương, liều lĩnh bay đến vương triều Đại Hạ trong Huyền Vực, với trạng thái của nó bây giờ, muốn đuổi tới vương triều Đại Hạ thì sợ là phải mất bảy ngày.
Bảy ngày quá lâu, nó nhất định phải nhanh chóng đưa tin tức tới, viên yêu đan trong cơ thể Lôi Điểu lập tức điên cuồng vận chuyển, yêu lực cuồn cuộn sôi trào, trong nháy mắt tốc độ tăng lên gấp đôi.
Nó đang tiêu hao tu vi, qua lần này, bản nguyên trong yêu đan khô kiệt, cảnh giới của nó sợ là sẽ rơi xuống dưới Hóa Hải Cảnh.
Nhìn Lôi Điểu liều mạng thiêu đốt tu vi bay tới phương xa, Lâm Hỏa Nhi nước mắt rơi như mưa, ánh mắt lạnh lùng nhìn ba vị trưởng lão Thần Hoàng Môn, chờ sư tôn đến thì nhất định phải làm cho bọn họ trả giá đắt mới được!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook