Đánh Cược Trái Tim
-
Chương 12
Người ta vẫn nói tức cảnh sinh tình,người ta nhìn thấy cảnh đẹp thì tâm hồn cũng trở nên thư thái dễ chịu.Chiều mùa đông Hà Nội,hồ tay xao động sóng,lăn tăn từng đợt trong ánh chiếu tà dương.Một ngày chủ nhật an bình và đượm buồn như chính những dãy phố rêu phong cổ kính Hà Nội vậy.
Trái với Sài Gòn nơ chốn phồn hoa,Hà Nội lại cổ kính e lệ như nàng thiếu nữ hà thành xưa.Trên thân mặc chiếc áo dài thướt tha,tóc đen búi cao hiền dịu,đôi má ửng hồng e thẹn,làn môi chúm chím cười ngọt ngào,trên cổ đeo 1 chiếc kiềng bạc thanh tao,dáng đi tao nhã mễm mại,hiền dịu.Hà Nội trong tâm trí tôi là như thế.Giống 1 nàng thiếu nữ lúc nào cũng hiền lành khiến người ta da diết nhớ mỗi khi đi xa.
Khung cảnh chiều tà Hồ Tây đẹp như tranh vẽ,mái chùa trấn quốc nghiêng nghiêng như đón lấy ánh chiều tà nhẹ nhàng.Ông mặt trời mùa đông đỏ ửng vì cái lạnh Hà Nội in bóng mình xuống dòng nước Hồ Tây,những đôi uyên ương trên thuyền đạp vịt nhởn nhơ trong dòng nước,đắm mình trong cái lành lạnh nhàn nhạt của mùa đông.Họ ngồi gần nhau hơn,siết chặt tay nhau hơn để biết ấm êm hạnh phúc..
Vâng,như đã nói ở câu đầu,người ta thường nói “Tức cảnh sinh tình”,nhưng Ngọc cứ nhìn cái con bé đang ngồi ăn tới cốc kem thứ 5 ở trước mặt thì hoàn toàn chẳng còn tí cảm giác “tức cảnh sinh tình” nào nữa.
Nhi và Ngọc chiều chủ nhật rù nhau đi chơi,chúng rẽ vào 1 quán nổi trên hồ Tây và quyết định ngắm cảnh đẹp.Nhưng kết quả người ngắm cảnh chỉ có mình Ngọc,và chỉ sau có 10’ đầu tiên nó dần dần xám ngoét mặt lại,chỉ còn có thể nói được 1 câu “Mày phải ăn bao nhiêu nữa mới hạ hỏa?”
Trước cảnh đẹp chiều hồ Tây,mà con bạn nó cứ ngồi hùng hục như con heo con ăn vô cùng hùng hổ hết cốc kem này tới cốc kem khác,quả thật làm cho nó hoàn toàn ko thể thấy được cảnh đẹp tí nào nữa.
“Chị ơi!” Nhi giơ tay gọi cô phục vụ. “Cho em thêm ly kem nữa!”
Ngọc đập tay vào trán cái bộp.. Mặt nhăn lại ko biết nói gì.
Người ta vẫn nói rất nhiều người thích ăn kem mùa đông,cái này đúng.Sở thích khá đặc biệt nhưng ko phải là cá biệt.Nhưng ăn cái kiểu này.Có nên gọi là đặc biệt cá biệt ko?
Đột nhiên Ngọc đôi mắt mở to “Ơ”
“Chào em!” một chàng trai tươi cười vẫy tay chào Ngọc ở chiếc bàn phía sau.
“Chào anh!” Ngọc nở 1 nụ cười hiền hòa,nhìn người con gái đang ngồi xuống đang nhìn cô vẻ ngơ ngác,lại vừa pha chút ko vui,cô hiểu ngay “Thì ra bạn gái anh Duy!”
Hắn đang nằm dài ở nhà,bực bội ngủ ko được.Xem phim thì lại quá chán rồi.Kết luận là chẳng biết nên làm gì.Hôm qua bị con khủng long chơi cho 1 vố trong nhà vệ sinh.Khi toàn trường ập tới cô ta còn thản nhiên giả vờ khóc,lúc đó anh hoàn toàn chân tay luống cuống ko biết làm gì.Nhưng rõ ràng anh ko nhìn nhầm,dưới khuôn mặt cúi gầm lấy tay che ngang mặt lau nước mắt kia,cô ta lè lưỡi trêu ngươi anh.Rõ ràng.. rõ ràng là âm mưu.Nhìn cả trường nhìn anh với ánh mắt nhìn tên dâm tặc biến thái,anh uất,anh hận.. Hận nhất là với 1 người đẹp đẽ cỡ Taylor Swift thì còn có thể,chứ đằng này lại bị vu tội quấy rối vì 1 con khủng long bạo chúa.Có cái nhục nào bằng cái nhục này????Lăn mình trên giường đảo qua đảo lại,nhìn đôi giầy trắng đặt ở bàn,anh lại thấy khó chịu.Đang vô cùng bứt rứt thì anh thấy điện thoại mình reo lên,có tin nhắn.
“Tao vừa gặp nhà mày!” – from: Duy
Hắn nhíu mày.Thằng này đang giở trò gì?Bèn nhấc mấy gọi lại
“Mày đang nói cái gì thế?”
“Ko hiểu à?”
“Hiểu thì tao hỏi làm gì?” hắn đáp cộc lốc
“Vậy thì là cái người làm mày ngày đêm khó chịu đó!” giọng nói đầy vẻ hứng thú.
“Ở đâu?” đôi mắt nâu của hắn bỗng mở to hơn,ánh lên tia sáng ko rõ là vui mừng hay tức giận,nhưng trong mắt hắn có chút dịu dàng.
“Eureka!” thằng bạn đáp gọn lỏn.
“Chị ơi,cho em thêm 1 cốc kem.” Nhi gọi tới lần thứ tám.
“Rốt cuộc mày định ăn tới bao giờ?” Ngọc nhíu mày nhìn nó,gương mặt hơi cúi lại tránh ánh mắt những người xung quanh.
“Mày việc gì phải xấu hổ?Tao lại ko phải ăn quịt ăn cắp của ai.” Nhi nói bàn tay vẫn giơ thẳng giọng vẫn vang như thường.
Đang ngán ngẩm ko dám nhìn vào cô phục vụ,Ngọc quay đi hướng khác nhìn về phía bàn cách đó ko xa,đôi trai gái đang chuyện trò vui vẻ.Haizz cảnh đẹp nên thơ,tình yêu dạt dào,ấy thế mà con bạn nó cứ thảm nhiên ăn hết miếng này đến miếng khác ko hề có chút cảm nhận nào hết.Bỗng đôi mắt Ngọc mở to,cái bóng dáng cao cao điển trai kia,đích thị chỉ có 1 người.
Hắn bước lên bậc thang đã nhìn thấy ngay con khủng long bạo chúa.Tuy chỉ nhìn từ phía sau lưng nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng được ra đôi mắt đen láy đang nổi giận.Cứ nhìn cái dáng đang hùng hục của cô là biết.Hắn khẽ mỉm cười,có vẻ như hắn ko phải là người duy nhất tức giận.
Trên mặt Duy nở 1 nụ cười tinh quái,hắn vừa bắt gặp 1 khuôn mặt hiếm hoi của thằng bạn thân.Khi hắn mới bước vào đôi mắt đã chỉ dán vào cái bàn phía đắng sau kia.Thiếu gia ơi thiếu gia,cuối cùng là cậu đi cưa cô ta,hay cô ta đã cưa đổ cậu đây?Hắn giật mạnh tay thằng bạn để dứt hắn ra khỏi cái ngẩn ngơ trong đầu.
“Này!” Duy nói khẽ cười.
Hắn quay xuống nhìn thằng bạn “Chào!” đôi mắt lại hơi ngước về phía bàn trong.
Duy mỉm cười,nhìn cô gái đối diện hiền hòa “Chúng ta đổi chỗ được ko em?”
Cô gái tuy ko hiểu gì nhưng cũng gật đầu.Duy gọi người phục vụ,kết cục họ dọn tới làm hàng xóm của con khủng long bạo chúa.2 nhà cách nhau 1 lối đi,hay nói cách khác như là 2 nhà mặt đường đối diện nhau.
Duy và cô bạn gái ngồi cùng phía,cùng 1 dãy với Ngọc,còn hắn ngồi phía đối diện,ngang hàng với cô.
Ngọc mỉm cười nhìn hắn “Anh Tú!” đôi mắt ấm áp rạng rỡ.
Hắn khẽ giơ tay gật đầu “Ưm chào!”,quay sang nhìn phản ứng của người bên kia.
Nhi đang thản nhiên cho thêm 1 thìa kem vào miệng,kem tan chảy ngay trên đầu lưỡi của cô,cô như cảm thấy được kem vừa chạm vào đã bốc hơi thành khói hết vì quá nóng.Rốt cuộc cái tên oan gia này,phải đi đâu mới ko phải gặp hắn đây?Nghĩ lại sự việc lúc trưa hôm qua cổ họng cô ko khỏi nghẹn lại.Tức.Tức.Tức.. Cô cảm giác mặt mình đang nóng bừng lên,nhưng chắc chắn ko phải do sốt.Cuối cùng là kẻ nào?Kẻ nào to gan bịa đặt ra cái tin đồn cô là kẻ thứ 3 xen vào mối tình trung học?Vì cô nên Tú mới vào nhà vệ sinh nữ để có ý đồ xấu.Cái lũ xấu xa đó,đây là hành vi cưỡng hiếp,cưỡng hiếp có hiểu ko hả?Cô lại chưa phải người trưởng thành nghĩa là hắn có thể bị cho đi tù 10 năm như chơi.Hiểu chưa hả?Ko phải là tiểu thuyết ngôn tình mà vào đuổi theo để quyết liệt cướp lấy tình yêu đâu!Đúng là cái lũ bã đậu,đầu óc để quên trong nhà hộ sinh hết rồi.Tiểu thuyết ngôn tình với hành vi cưỡng hiếp mà cũng ko phân biệt được.1 cái là yêu quá làm liều và chỉ với duy nhất 1 người,còn 1 cái rõ ràng là phạm tội.Là phạm tội đấy hiểu chưa?Có muốn bịa chuyện thì câu chuyện cũng nên có tính xác thực 1 chút chứ.Phải tôn trọng quyền tác giả chứ?Bà cô này là tác giả còn chưa viết thêm tình tiết mà có kẻ dám giật bút cướp trắng công sức sáng tạo của ta thế à?Ta hận..Ta hận.. Ta mà biết kẻ nào lôi ta vào.. Ta thề.. kể cả hắn có chui vào cùng trời cuối đất ta cũng nhất định tìm cho ra!!!
Nghĩ tới đây lửa hận lại bừng bừng.Thâm tâm dày xéo,ánh mắt nảy lửa,bàn tay đưa liên tục hết thìa kem này đến thìa kem khác lên miệng.Càng nghĩ càng thấy tức,càng nghĩ càng thấy hỏa thiêu trong người.Cứ tưởng rằng cho hắn 1 vố ko ngẩng đầu lên được,toàn bộ giáo viên ở phía cô,cả trường đều nhìn hắn như kẻ biến thái,ấy vậy mà.. Giờ thì sao?Kết cục của tin tức là luôn có 2 chiều,mà cái chiều còn lại,họ công nhận hắn biến thái,nhưng cũng công nhận cô cũng là người có lỗi.Kết cục chỉ có thầy giám thị được hưởng lợi là người đàn ông ngây thơ bị cắm sừng mà ko biết.Càng nghĩ càng nghẹn lời.Có bao giờ tác giả biến thành mẹ kế của con nhân vật chính ko chứ??
“Chị ơi,cho em 1 cốc kem nữa!” Nhi giơ cao tay đôi mắt đen láy vô cùng khó chịu.Phải ăn nữa.Phải cần nhiều đá hơn nữa.Ko thì cái dạ dày của cô sẽ chẳng khác gì món dạ dày nướng ở phố gầm cầu mất.
Ngọc vội kéo bàn tay con bạn thân lại,nhìn sang bàn bên cạnh cười 1 cái chữa ngượng “Mày ăn chưa đủ sao?” cô nói thật nhỏ.
“Chưa!” Nhi đáp 1 từ lạnh lùng,đôi mắt đen láy giận dữ “Chị ơi cho em cốc nữa!”
Ko thể ngăn nổi con bạn,Ngọc đảnh rút quân về thủ thành.Giờ chỉ dám ngồi rụt cổ như con rùa,nhìn những người ở dãy bàn xung quanh nhìn 2 cô cười cười.Đúng là ko biết nên giấu mặt ở đâu cho phải.
Cô phục vụ nhẹ nhàng đặt chiếc ly xuống cho Nhi,cô nhìn cô gái rồi khẽ lấy tay che miệng cười “Cô bé này ăn giỏi thật.Trời lạnh vậy mà!”
Tú nhìn sang con khủng long hàng xóm đang tiếp tục ăn hùng hục như bò mộng,trong lòng khẽ nôn nao “Cô ta đúng là Gozila mà!Ăn cũng hơn người ta!”.
Nhưng từ lúc anh đến tới giờ,cô ta hoàn toàn chẳng thèm liếc mắt lấy 1 cái.Tuy ko phải bạn bè thân thích,nhưng ít nhất cũng là kẻ thù ko đội trời chung,vờ như anh ko hề tồn tại vậy có phải hơi quá rồi ko?Hớp 1 ngụm cà phê anh quay lên thì bắt gặp 1 nụ cười tinh quái của thằng bạn thân đang ngồi trước mặt.
“Cười gì?” hắn hỏi,mỗi khi hắn cười như vậy là hắn vừa thấy điều gì thú vị lắm.
“Ko có gì!” hắn cười đáp lại.Nhìn sang cô gái đang ăn kem kia.Cô ta quả thật thú vị.KHiến thằng bạn đào hoa của hắn trở thành con bù nhìn rơm hoàn toàn ko làm gì được cô ta.Thật sự là 1 cô gái giỏi giang.Con gái ai chẳng mơ mộng,muốn làm quen với hoàng tử,mà khổ nỗi thằng bạn thân của hắn,đẹp trai có thừa,tiền thì vung tay chẳng hết..Hiếm hoi lại là 1 trong số ít hoàng tử còn xót lại.Ở cái thế gian này giờ cái gì cũng nói vật chất.Con gái muốn tìm 1 chỗ dựa hùng mạnh là đương nhiên.Các hotgirl thì cũng chỉ toàn chơi với con đại gia cả.Thằng bạn hắn lại ko may là đối tượng lý tưởng.Nhưng kết cục từ khi gặp cô nhóc này xem ra nó tốn ko ít công sức.Kết luận là sức hấp dẫn từ vẻ ngoài của nó,bị cô ta kéo xuống làm giẻ lau nhà,còn tiền trong ví nó bị cô ta mang ra hỉ mũi rồi vứt.Hắn thật sự thê thảm rồi.
Duy ban đầu chỉ muốn xem trò vui,cứ nghĩ rằng khi nó cưa đổ cô gái này,phải yêu trong 100 ngày chắc chắn có nhiều điều thú vị.Nhưng giờ tới gần tháng trời mà thằng bạn thậm trí còn chẳng cưa nổi cô ta,còn quá sức tưởng tượng của anh hơn.Và điều làm hắn hiện tại thú vị nhất,có lẽ là .. thằng bạn của hắn đang bị cô ta cuốn hút.
“Mày cười cái gì?” Tú nhìn mặt thằng bạn đột nhiên mỉm cười rất tươi với gương mặt dò xét.
“À ko có gì!” Duy che miệng.Nói rồi quay sang nhìn bàn bên cạnh. “Em tên là Nhi phải ko nhỉ?”
Mồm vẫn đang ngậm 1 miếng kem,đột nhiên có người hỏi,cô bị sặc ho sặc sụa.Ngọc nhìn nó “Ko sao chứ?”
“Này!” từ phía hàng xóm đối diện,1 bàn tay với chiếc nhẫn vòng bản to đeo ở ngón giữa,đang cầm 1 cốc nước giơ sang.
Nhi với lấy cốc nước gần hết trên bàn uống cạn. “Vâng!” đôi mắt đen láy nhìn vào Duy trả lời câu hỏi vừa rồi.
Hắn bàn tay run run,vẫn đang để cốc nước lưng chừng trời quay sang nhìn con khủng long tức giận.Rõ ràng đang bơ hắn.Rút cốc nước về uống gần 1 hơi.
“Chị ơi cho em cốc nước!”
“Em ơi ở đây 1 cốc nước!”
Hắn và cô đồng thanh làm cho cô phục vụ ngẩn người nhìn lên.Rồi khẽ cười.Cô tiến lại rót nước cho Nhi trước,rồi mới sang rót cho anh hàng xóm. “Hai người này thật hợp ý!” trong lòng cô nghĩ vậy.
Duy che miệng cười,nhìn thằng bạn thân đang vô cùng bực bội.Cái chuyện tình học đường lần trước hắn đã nghe rồi,quả thật cô rất thông minh,cô có thể biến những lợi thế của kẻ thù thành vũ khí của mình.Gặp phải 1 đối thủ như vậy,thằng bạn của anh chỉ có vẻ bề ngoài,và cái ví thì chẳng thể làm gì cô được.Hèn gì cao thủ như nó chỉ dậm chân tại chỗ mà thôi.
“Hai em học cùng lớp à?” Duy lại tiếp tục dò hỏi hàng xóm.
Ngọc gật đầu “Vâng!” đôi mắt hơi ngước nhìn Tú,dù lúc này anh đã quay đi hướng khác,nhưng đôi lúc đôi mắt nâu của anh vẫn đảo qua chiếc bàn này.
Còn cái con bạn thân vô cảm cảnh đẹp,phá hoại thiên nhiên,đạp tan tình cảm của nó thì vẫn đang thản nhiên ăn tì tì.Hoàn toàn ko thèm nhìn sang lấy 1 cái.Nó chỉ đang chăm chăm vào cái cốc kem đang vơi dần của nó.Tiếp theo nó liếm mép.. Ko..Ko ổn rồi!Đừng…!
“Chị ơi cho em 1 cốc nữa!”
Ngọc cảm thấy mặt mình đang nóng ran lên.Đôi tai nó cũng đỏ lừ.Nó hơi rụt cổ lại.Vai cũng hơi khum vào.Xấu hổ chết đi được cái con ranh này.Rốt cuộc mày định ăn tới bao giờ??
“Sao thế?” Nhi đôi mắt đen mở to nhìn con bạn thân đang dùng ánh mắt căm hờn nhìn mình,tay đưa cốc nước lên uống 1 ngụm,ko quên liếm môi 1 cái.
Tú nuốt nước bọt cái ực.Động tác liếm môi của cô ta cũng ko qua nổi mắt anh.Đột nhiên thấy cổ họng hơi khan khan,anh cầm cốc cà phê uống 1 ngụm.
Thằng bạn đôi mắt nheo lại đầy tà ý,nhìn anh với gương mặt,tao biết rồi nhé.Anh có linh cảm xấu.Rốt cuộc cái thằng lắm mưu nhiều kế này đang nghĩ cái gì trong đầu.Từ lúc anh tới đây hắn cứ nhìn anh rồi cười.Rốt cuộc nó muốn làm gì?
Chị phục vụ bê ra cốc kem thứ 10,nhìn cô gái vô cùng nể phục.Quả thật là quá sức tưởng tượng.Tháng 1 trời lạnh căm căm,lại ngồi ngoài trời,mà cô ăn 1 mạch 10 cốc kem.Cô thật sự ko biết lạnh là gì ư?
Nhưng khổ 1 nỗi là giờ đây trong cái lòng đang bốc hỏa Nhi đã có mùi khét như lòng nướng.Cứ ăn vào là lại bốc hơi đi đâu hết cả.Cái vố này bị chơi quá là đau đi.Cô đã chịu nhục để làm con cừu non bị dâng lên miệng cọp rồi,cuối cùng thì sao?Cuối cùng thì lại thành hắn vì ngôn tình ko cầm lòng,tuổi trẻ bồng bột,hành động thiếu suy nghĩ?Tự dưng chui đâu ra cái tình tiết biến 1 thằng tội phạm dâm đãng,thành lãng tử ngôn tình…Cái trò sởn gai ốc,nổi da gà ở đâu chui ra vậy??Vừa nghĩ tới đây bụng cô lại sôi quặn lên,muốn ói!Tại sao?Tại sao?Tại sao ta lại từ 1 con cừu non trở thành thiếu nữ thứ 3 chen vào tình cảm nhà người ta?Chuyện tình học đường ta viết ko có chuối nải như thế?Vố này đúng là “gậy ông đập lưng ông”.Chưa bao giờ nó thấy mình thất bại như thế.
Đang ngồi vô cùng bất mãn vì độ nóng của cơ thể,nó vẫn tiếp tục ăn kem mê say.Thì bỗng nhiên lần đầu tiên từ lúc Tú bước vào quán,nó đã quay sang hướng nhà hàng xóm.
“Cô bé có vẻ thích ăn kem nhỉ?” 1 tên con trai đầu dựng ngược,mặc chiếc áo khoác cao cổ dáng body có khóa kéo,trên cổ quàng 1 chiếc khăn caro thời trang,khuôn mặt trông cũng có phần ưa nhìn,chiếc quần vải sáng màu với chiếc áo sẫm màu tạo nên 1 tương quan màu sắc hài hòa.Hắn đứng đó nở nụ cười nhìn cô gái buộc tóc đuôi ngựa cao,đôi mắt đen láy,đôi môi hồng đang ngậm cái thìa nhìn lên.
Nhi nhìn gã con trai từ chân tới đầu,từ đầu đến chân.Cái tên ẽo ợt này rốt cuộc muốn cái gì?Cô khẽ nhíu mày.
“Anh có thể làm quen với em ko?” hắn nở 1 nụ cười hiền hòa.
Nhi nhíu mày.Cái tên bại não này đang tập kịch của thế kỉ nào thế?Cái phương pháp củ chuối làm người ta buồn nôn này mà cũng lôi ra xài sao?
Hắn từ từ tiến lại gần ghế của Nhi ngồi hơn,đang trình diễn cái dáng đi trên sàn catwalk thì bỗng nhiên hắn ngã nhào.Ngước nhìn lên phía bàn đối diện,1 gương mặt điển trai trắng trẻo,đôi mắt nâu đen sâu thẳm nhìn hắn đầy khó chịu,bàn chân dài với đôi giầy raddi đang giơ ra ngang đường khiến hằn mất đi hoàn toàn phong độ ban đầu.
“Xin lỗi chân tôi hơi dài!” Tú đáp lạnh lùng.Cái gì đây?Làm quen với khủng long ư?Cái tên này đúng là ko biết tự lượng sức mình mà.Ngươi nên cám ơn ta vì đã cảnh báo trước cho ngươi đấy.
Duy nhìn thằng bạn thân chỉ biết quay đi mà cười.Cô gái ngồi bên cạnh dựa vào vai Duy dịu dàng nhìn người con trai đối diện.Cái dáng vẻ lạnh lùng của anh ta lúc này,sao đến cả lúc nổi giận cũng đẹp trai như vậy?Trong lòng ko khỏi có chút tiếc nuối.Nếu chúng ta gặp nhau sớm hơn.
Cậu trai cố lấy lại phong độ,bám vào bàn mà đứng lên “Ko sao!” tiếp tục nở nụ cười quay lại phía con khủng long vẫn đang ngậm thìa.
“Này!” Nhi lúc này mới mở miệng.
Cậu trai nhìn cô gái với đôi mắt đen láy lấp lánh trong ánh chiều tà,đôi môi đỏ của cô đang mấp máy,dù âm điệu vô cùng sấc xược,nhưng hắn vẫn cứ thấy du dương.Hắn nở 1 nụ cười với cô,chờ đợi xem cô nói gì.
Nhi vẫy vẫy bàn tay,ý là hắn cúi gần xuống.Hắn ngơ ngác 1 chút,trong lòng ko khỏi vui mừng “Cắn câu sớm vậy sao?”.Rồi hiền từ nhẹ nhàng cúi người xuống ghé tai sát xuống gần cô.
Sau đó,mặt hắn bắt đầu biến sắc, nụ cười đang tươi tắt đột nhiên tắt cái vụt,như cúp điện toàn khu vực.Đôi mắt đột nhiên trắng dã đờ đẫn,khuôn mặt hiền từ phút chốc biến thành hốc hác như mặt khỉ yoyo,mồm há hốc chỉ toàn sọc thẳng.
Nhi mỉm cười với hắn 1 cái,gương mặt cười dịu dàng hiền từ,đôi mắt đen sáng lấp lánh mê hoặc người khác,chiếc răng khểnh khẽ ló ra ngoài như răng nanh Dracula.Hắn nhìn cô rồi lập tức chạy biến về bàn mình,ko 1 lần nhìn lại.
Tú nhíu mày nhìn con khủng long nghi hoặc.Cô ta lại giở trò gì vậy hả trời?Nãy khi thấy hắn cúi xuống hắn có chút tức giận,nhưng nhìn cái gương mặt tức cười của hắn ta lúc này.Hắn lại cười thầm trong bụng.Đã nói rồi mà khủng long ko phải là dễ ăn thịt đâu.
Nhi lại thảm nhiên ăn kem,mặc cho ánh mắt vô cùng tò mò của 3 người đối diện.Duy quả thật bất ngờ,ko phải vì cái hành động của thằng bạn thân,mà vì cái cách cô gái này có thể đuổi được tên đó đi.Rốt cuộc cô ta nói gì mà chỉ 1 câu khiến cho cái tên tán tỉnh đó vù 1 cái chạy mất dép ko thèm quay lại.
Ngọc níu níu tay con bạn thân lại gần, “Mày nói cái gì với hắn vậy?” Ngọc ghé sát tai Nhi hỏi nhỏ.
Nhi nhìn con bạn,đôi mắt long lanh cười “Tò mò à!”
“Dĩ nhiên!”
“Tao nói với hắn quần hắn rách rồi!” Nhi trả lời đôi mắt đen lấp lánh sáng tinh quái.
Ngọc đơ mặt nhìn con bạn thân ko dám nói thêm câu gì..Nó.. rốt cuộc phải gọi nó là vô cùng thông minh,hay vô cùng độc ác đây.
Nhi thản nhiên ngồi tiếp tục chiến nốt cốc kem của mình,chẳng thèm bận tâm con bạn mình đang ngệt mặt ra nhìn ra sao.
Duy nhìn mặt Ngọc đang ngệt ra trong lòng vô cùng tò mò,rốt cuộc cô gái kia đã nói gì.Nhịn ko được cất tiếng hỏi “Nhi,em nói gì với hắn thế?”
Nhi ngậm chiếc thìa trong miệng,đôi mắt đen lấp lánh nhìn Duy “Anh thử hỏi hắn xem!”
Duy nhìn lại đằng sau,cái gã đó đang quay lại,mặt mày có vẻ hoàn toàn nổi đóa lên.Tiến tới bàn của Nhi đập cái rầm.
“Này..” hắn quát. “Cô thấy vui lắm hả?Đừng tưởng con gái thì muốn làm sao thì làm.Tưởng mình có giá lắm à?Xấu như ma còn làm trò!”
Tú bàn tay nắm chặt,ko rõ tại sao nghe thằng cha này nói ko lọt lỗ tai chút nào.Khủng long bạo chúa đúng là ko xinh,nhưng đôi mắt đen láy tinh nghịch của cô ta rất sống động,đôi môi hồng của cô ta cũng duyên dáng ko kém ai,chiếc răng khểnh của cô thì duyên tới có thể gây họa.Cái thằng chỉ biết nói lời đường mật để cưa con gái này,cưa ko được lại dám quay lại sủa bậy sao.
“Ko về vá quần sao?” Nhi ko thèm nhìn lên vẫn tiếp tục ăn.
“Vá cái đầu cô có rách đâu mà vá!” hắn nổi khùng gào tướng lên.
“Thật ko rách sao?” Nhi nghiêng đầu,đôi mắt đen mở to nhìn hắn,đôi môi hồng khẽ cười 1 nụ cười nửa miệng hở ra chiếc răng khểnh đáng yêu.Đặt thìa xuống,cô đứng dậy.Trong đầu nghĩ.Ta đang khó chịu trong người,ngươi lại tới đây cho ta trút giận thật đúng là ngu ngốc mà.
Rồi rất nhanh cô đứng dậy song phi 1 cái vào trọng tâm của tên tán tỉnh.Bao nhiêu lửa hận đều dồn hết vào cú đòn này.Tên con trai chỉ biết trời đất sa sầm,cúi xuống ôm lấy bảo vật,nghe 1 tiếng roạt rất to.
“Giờ thì rách rồi đấy!” Nhi nhả 1 câu nhìn cái tướng đang nằm vạ vật ôm đất quằn quại của hắn ở dưới đất,khóc ko thành tiếng,rên cũng chẳng thể rên nổi. “Lần sau thì nhớ.Muốn tán tỉnh thì động não mà suy nghĩ 1 chút.Mấy cái lời thoại cũ rích từ thế kỉ trước đừng có mà lôi ra.” Nói rồi cô ko quên đạp cho hắn thêm 1 cái,rồi đi vào phía trong nhà tính tiền.Ngọc nhìn thân hình con trai đang đau đớn quằn quại nước mắt nước mũi ròng ròng,ko khỏi chạnh lòng.
“Nó là đứa vô cùng ghét con trai,lại lựa đúng lúc nó lửa giận ngùn ngụt mà đến xin làm quen.Trách số anh quá đen thôi!” Ngọc lắc đầu.
Duy khuôn mặt vẫn còn đang đơ ra nhìn cái gã đang nằm lăn dưới đất.Rồi ko kìm được mà cười 1 tràng vô cùng sảng khoái.Cô ta vô cùng thú vị,thú vị hơn nhiều so với những gì anh có thể tưởng tượng.
Nhi sau khi tính tiền xong lại bước ra ngoài để đi về,lúc đi ngang qua chỗ tên đang nằm đau đớn,còn tàn nhẫn bồi thêm 1 cú đạp nữa.Rồi mới hả giận bước đi.Đột nhiên bàn tay cô bị nắm lại.
“Đợi đã!” hắn giữ lấy tay cô,bàn tay nóng ran chạm vào đôi tay lạnh băng của cô khiến hắn giật thót người.
Cô ko nói cũng ko quay lại,cô rất rất rất ko muốn nhìn thấy cái tên này.Vô cùng,vô cùng ghét cái tên đáng ghét này.Cô giật mạnh bàn tay mình ra,bước tiếp tục.
Nhưng hắn lại ko dễ dàng buông tha,hắn lao tới chặn đường cô tiến,đôi mắt nâu nhìn cô giận dữ.Cô gây cho tôi bao nhiêu bực bội giờ lại bơ tôi như người vô hình.Ko dễ vậy đâu.Ngay cả lúc này khi cái tên kia tới làm quen,cô quay sang nhưng cũng chẳng thèm liếc mắt tới hắn lấy 1 tích tắc,làm cho lúc đó trái tim hắn thật sự đã chờ đợi,nhưng kết quả lại hoàn toàn thất vọng.Vô cùng khó chịu mà ko rõ lý do.Hắn cần phải cho cô 1 trận nên thân.Giở trò trong nhà vệ sinh,trốn thật nhanh về lúc tan học,làm hắn tìm mãi cũng ko thấy.Cô lần này ko thoát được đâu khủng long ạ.
Cô vờ như ko nhìn thầy hắn,cố lao qua bước tường thành chắn trước mặt.Nhưng hắn cứ bám lấy cô ko buông.Giằng co như người ta chơi rồng rắn lên mây 1 lúc,cô bực bội,đưa đôi mắt đen láy lên nhìn nhân vật chính của mình đầy bức xúc.
“Rốt cuộc cậu muốn gì?”
Cuối cùng cũng chịu nhìn tôi rồi hả?Hắn nghĩ,tôi còn tưởng cô cứng đầu chứ! “Nói chuyện!” hắn lạnh băng đáp.
Nhi nhíu mày,dỗi hơi.Tôi thì có chuyện quái gì nói với cậu?Tôi chưa cầm dao băm cậu ra làm chả đã là may cho cậu lắm rồi,còn ở đây chuyện với trò.
“Hôm qua là cô bẫy tôi phải ko?” đôi mắt nâu của hắn nhíu lại nhìn vào gương mặt cô,cố gắng để trấn áp cô 1 lần khi đối mặt.
Cô ngước đôi mắt đen láy lên nhìn hắn,hoàn toàn ko sợ hãi,đôi mắt sáng lên lấp lánh trong ánh sáng của buổi chiều tà.Hắn hoàn toàn bị hút hồn vào trong đôi mắt ấy.Cô chậm rãi “Giờ cậu mới biết là tôi bẫy cậu sao?”
Hắn khẽ nuốt nước bọt,nghe rõ cả tiếng yết hầu mình cử động.Môi trở nên khô đắng,khắp người cảm thấy tê dại khó tả.Đang lúc hắn đứng chết chân tại chỗ thì hắn nghe tiếng ồn ào đắng sau.Thì ra cái kẻ tán tỉnh lúc nãy,đã hồi đủ công lực đi gọi viện binh tới cho con bé đó 1 trận.
Nhi đảo đôi mắt đen sáng long lanh của mình nhìn về hướng 3 tên đang hùng hổ hỏi “Đứa nào?” còn 1 tên tay vẫn đang giữ bộ hạ,dáng đi gần như lệch bên, tập tễnh đang chỉ về phía cô.Đôi môi cô nhếch lên 1 nụ cười nửa miệng.
Cô ôm lấy tay hắn nói bằng cái giọng khó tin “Người yêu ơi,anh đánh người mạnh quá đấy.Họ quay lại rồi kìa.”
Ngọc đần mặt nhìn con bạn.Còn hắn chân tay tê cứng,cảm giác cánh tay như có 1 luồng điện chạy qua,trái tim đột nhiên nghẹn lại,rồi gia tốc đến chóng mặt đập liên hồi.Cô.. cô ta vừa nói cái gì?
“Thì ra mày là người yêu của con nhỏ này à?” Một thằng đã tới gần hắn nhìn khó chịu.
Tên thất thủ lúc này thì nói “Hèn gì nãy đưa chân ngáng tao!”
Hắn,chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập mỗi lúc 1 nhanh,thân nhiệt cũng ngày càng nóng lên.Cô đứng đằng sau hắn,tay nắm cánh tay hắn “Người yêu cứu em!” giọng yếu ớt nho nhỏ.
Cái gì đang xảy ra thế này?Anh… anh hoàn toàn ko biết nên làm gì nữa.Cái cảm giác lâng lâng đang từ từ lan từ cánh tay ra khắp người,trái tim cứ thình thịch thình thịch biểu tình ngày càng dữ dội.Rốt cuộc là chuyện gì?
Còn chưa định hình gì thì bọn chúng đã xông vào.Duy theo bản năng cũng nhảy vào cuộc.Nhi chỉ chờ có thể kéo tay Ngọc đang ngơ ngác ko hiểu gì ra khỏi cái mớ hỗn độn toàn những cái đầu ko biết suy nghĩ kia.Tên tập tễnh nhìn cô chạy trốn gào lên “Nó chạy kìa!” Nhi thuận chân đạp cho hắn thêm phát nữa.
Tú thấy thân hình sau lưng mình vụt kéo Ngọc qua,hơi ấm sau lưng ko còn nữa,vừa giơ tay đấm 1 thằng lao tới,anh tức giận nhận ra “Trần Hiểu Nhi cô đứng lại.Tôi còn chưa nói xong mà!!”
Lúc này con nhỏ đã chạy ra tới chỗ để xe,vui vẻ vẫy tay nhìn lại hắn “Người yêu anh giải quyết nốt nhé!”
Hắn.. hắn… nắm chặt bàn tay bốc hỏa.. Nhìn thấy tên nào là đập tên đấy ko thương tiếc.Rốt cuộc lại bị cô ta lừa 1 vố.
Nhưng vì hiện tại ko phải trong trường,hắn tuyệt cũng ko nhận điểm thua.
Trái với Sài Gòn nơ chốn phồn hoa,Hà Nội lại cổ kính e lệ như nàng thiếu nữ hà thành xưa.Trên thân mặc chiếc áo dài thướt tha,tóc đen búi cao hiền dịu,đôi má ửng hồng e thẹn,làn môi chúm chím cười ngọt ngào,trên cổ đeo 1 chiếc kiềng bạc thanh tao,dáng đi tao nhã mễm mại,hiền dịu.Hà Nội trong tâm trí tôi là như thế.Giống 1 nàng thiếu nữ lúc nào cũng hiền lành khiến người ta da diết nhớ mỗi khi đi xa.
Khung cảnh chiều tà Hồ Tây đẹp như tranh vẽ,mái chùa trấn quốc nghiêng nghiêng như đón lấy ánh chiều tà nhẹ nhàng.Ông mặt trời mùa đông đỏ ửng vì cái lạnh Hà Nội in bóng mình xuống dòng nước Hồ Tây,những đôi uyên ương trên thuyền đạp vịt nhởn nhơ trong dòng nước,đắm mình trong cái lành lạnh nhàn nhạt của mùa đông.Họ ngồi gần nhau hơn,siết chặt tay nhau hơn để biết ấm êm hạnh phúc..
Vâng,như đã nói ở câu đầu,người ta thường nói “Tức cảnh sinh tình”,nhưng Ngọc cứ nhìn cái con bé đang ngồi ăn tới cốc kem thứ 5 ở trước mặt thì hoàn toàn chẳng còn tí cảm giác “tức cảnh sinh tình” nào nữa.
Nhi và Ngọc chiều chủ nhật rù nhau đi chơi,chúng rẽ vào 1 quán nổi trên hồ Tây và quyết định ngắm cảnh đẹp.Nhưng kết quả người ngắm cảnh chỉ có mình Ngọc,và chỉ sau có 10’ đầu tiên nó dần dần xám ngoét mặt lại,chỉ còn có thể nói được 1 câu “Mày phải ăn bao nhiêu nữa mới hạ hỏa?”
Trước cảnh đẹp chiều hồ Tây,mà con bạn nó cứ ngồi hùng hục như con heo con ăn vô cùng hùng hổ hết cốc kem này tới cốc kem khác,quả thật làm cho nó hoàn toàn ko thể thấy được cảnh đẹp tí nào nữa.
“Chị ơi!” Nhi giơ tay gọi cô phục vụ. “Cho em thêm ly kem nữa!”
Ngọc đập tay vào trán cái bộp.. Mặt nhăn lại ko biết nói gì.
Người ta vẫn nói rất nhiều người thích ăn kem mùa đông,cái này đúng.Sở thích khá đặc biệt nhưng ko phải là cá biệt.Nhưng ăn cái kiểu này.Có nên gọi là đặc biệt cá biệt ko?
Đột nhiên Ngọc đôi mắt mở to “Ơ”
“Chào em!” một chàng trai tươi cười vẫy tay chào Ngọc ở chiếc bàn phía sau.
“Chào anh!” Ngọc nở 1 nụ cười hiền hòa,nhìn người con gái đang ngồi xuống đang nhìn cô vẻ ngơ ngác,lại vừa pha chút ko vui,cô hiểu ngay “Thì ra bạn gái anh Duy!”
Hắn đang nằm dài ở nhà,bực bội ngủ ko được.Xem phim thì lại quá chán rồi.Kết luận là chẳng biết nên làm gì.Hôm qua bị con khủng long chơi cho 1 vố trong nhà vệ sinh.Khi toàn trường ập tới cô ta còn thản nhiên giả vờ khóc,lúc đó anh hoàn toàn chân tay luống cuống ko biết làm gì.Nhưng rõ ràng anh ko nhìn nhầm,dưới khuôn mặt cúi gầm lấy tay che ngang mặt lau nước mắt kia,cô ta lè lưỡi trêu ngươi anh.Rõ ràng.. rõ ràng là âm mưu.Nhìn cả trường nhìn anh với ánh mắt nhìn tên dâm tặc biến thái,anh uất,anh hận.. Hận nhất là với 1 người đẹp đẽ cỡ Taylor Swift thì còn có thể,chứ đằng này lại bị vu tội quấy rối vì 1 con khủng long bạo chúa.Có cái nhục nào bằng cái nhục này????Lăn mình trên giường đảo qua đảo lại,nhìn đôi giầy trắng đặt ở bàn,anh lại thấy khó chịu.Đang vô cùng bứt rứt thì anh thấy điện thoại mình reo lên,có tin nhắn.
“Tao vừa gặp nhà mày!” – from: Duy
Hắn nhíu mày.Thằng này đang giở trò gì?Bèn nhấc mấy gọi lại
“Mày đang nói cái gì thế?”
“Ko hiểu à?”
“Hiểu thì tao hỏi làm gì?” hắn đáp cộc lốc
“Vậy thì là cái người làm mày ngày đêm khó chịu đó!” giọng nói đầy vẻ hứng thú.
“Ở đâu?” đôi mắt nâu của hắn bỗng mở to hơn,ánh lên tia sáng ko rõ là vui mừng hay tức giận,nhưng trong mắt hắn có chút dịu dàng.
“Eureka!” thằng bạn đáp gọn lỏn.
“Chị ơi,cho em thêm 1 cốc kem.” Nhi gọi tới lần thứ tám.
“Rốt cuộc mày định ăn tới bao giờ?” Ngọc nhíu mày nhìn nó,gương mặt hơi cúi lại tránh ánh mắt những người xung quanh.
“Mày việc gì phải xấu hổ?Tao lại ko phải ăn quịt ăn cắp của ai.” Nhi nói bàn tay vẫn giơ thẳng giọng vẫn vang như thường.
Đang ngán ngẩm ko dám nhìn vào cô phục vụ,Ngọc quay đi hướng khác nhìn về phía bàn cách đó ko xa,đôi trai gái đang chuyện trò vui vẻ.Haizz cảnh đẹp nên thơ,tình yêu dạt dào,ấy thế mà con bạn nó cứ thảm nhiên ăn hết miếng này đến miếng khác ko hề có chút cảm nhận nào hết.Bỗng đôi mắt Ngọc mở to,cái bóng dáng cao cao điển trai kia,đích thị chỉ có 1 người.
Hắn bước lên bậc thang đã nhìn thấy ngay con khủng long bạo chúa.Tuy chỉ nhìn từ phía sau lưng nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng được ra đôi mắt đen láy đang nổi giận.Cứ nhìn cái dáng đang hùng hục của cô là biết.Hắn khẽ mỉm cười,có vẻ như hắn ko phải là người duy nhất tức giận.
Trên mặt Duy nở 1 nụ cười tinh quái,hắn vừa bắt gặp 1 khuôn mặt hiếm hoi của thằng bạn thân.Khi hắn mới bước vào đôi mắt đã chỉ dán vào cái bàn phía đắng sau kia.Thiếu gia ơi thiếu gia,cuối cùng là cậu đi cưa cô ta,hay cô ta đã cưa đổ cậu đây?Hắn giật mạnh tay thằng bạn để dứt hắn ra khỏi cái ngẩn ngơ trong đầu.
“Này!” Duy nói khẽ cười.
Hắn quay xuống nhìn thằng bạn “Chào!” đôi mắt lại hơi ngước về phía bàn trong.
Duy mỉm cười,nhìn cô gái đối diện hiền hòa “Chúng ta đổi chỗ được ko em?”
Cô gái tuy ko hiểu gì nhưng cũng gật đầu.Duy gọi người phục vụ,kết cục họ dọn tới làm hàng xóm của con khủng long bạo chúa.2 nhà cách nhau 1 lối đi,hay nói cách khác như là 2 nhà mặt đường đối diện nhau.
Duy và cô bạn gái ngồi cùng phía,cùng 1 dãy với Ngọc,còn hắn ngồi phía đối diện,ngang hàng với cô.
Ngọc mỉm cười nhìn hắn “Anh Tú!” đôi mắt ấm áp rạng rỡ.
Hắn khẽ giơ tay gật đầu “Ưm chào!”,quay sang nhìn phản ứng của người bên kia.
Nhi đang thản nhiên cho thêm 1 thìa kem vào miệng,kem tan chảy ngay trên đầu lưỡi của cô,cô như cảm thấy được kem vừa chạm vào đã bốc hơi thành khói hết vì quá nóng.Rốt cuộc cái tên oan gia này,phải đi đâu mới ko phải gặp hắn đây?Nghĩ lại sự việc lúc trưa hôm qua cổ họng cô ko khỏi nghẹn lại.Tức.Tức.Tức.. Cô cảm giác mặt mình đang nóng bừng lên,nhưng chắc chắn ko phải do sốt.Cuối cùng là kẻ nào?Kẻ nào to gan bịa đặt ra cái tin đồn cô là kẻ thứ 3 xen vào mối tình trung học?Vì cô nên Tú mới vào nhà vệ sinh nữ để có ý đồ xấu.Cái lũ xấu xa đó,đây là hành vi cưỡng hiếp,cưỡng hiếp có hiểu ko hả?Cô lại chưa phải người trưởng thành nghĩa là hắn có thể bị cho đi tù 10 năm như chơi.Hiểu chưa hả?Ko phải là tiểu thuyết ngôn tình mà vào đuổi theo để quyết liệt cướp lấy tình yêu đâu!Đúng là cái lũ bã đậu,đầu óc để quên trong nhà hộ sinh hết rồi.Tiểu thuyết ngôn tình với hành vi cưỡng hiếp mà cũng ko phân biệt được.1 cái là yêu quá làm liều và chỉ với duy nhất 1 người,còn 1 cái rõ ràng là phạm tội.Là phạm tội đấy hiểu chưa?Có muốn bịa chuyện thì câu chuyện cũng nên có tính xác thực 1 chút chứ.Phải tôn trọng quyền tác giả chứ?Bà cô này là tác giả còn chưa viết thêm tình tiết mà có kẻ dám giật bút cướp trắng công sức sáng tạo của ta thế à?Ta hận..Ta hận.. Ta mà biết kẻ nào lôi ta vào.. Ta thề.. kể cả hắn có chui vào cùng trời cuối đất ta cũng nhất định tìm cho ra!!!
Nghĩ tới đây lửa hận lại bừng bừng.Thâm tâm dày xéo,ánh mắt nảy lửa,bàn tay đưa liên tục hết thìa kem này đến thìa kem khác lên miệng.Càng nghĩ càng thấy tức,càng nghĩ càng thấy hỏa thiêu trong người.Cứ tưởng rằng cho hắn 1 vố ko ngẩng đầu lên được,toàn bộ giáo viên ở phía cô,cả trường đều nhìn hắn như kẻ biến thái,ấy vậy mà.. Giờ thì sao?Kết cục của tin tức là luôn có 2 chiều,mà cái chiều còn lại,họ công nhận hắn biến thái,nhưng cũng công nhận cô cũng là người có lỗi.Kết cục chỉ có thầy giám thị được hưởng lợi là người đàn ông ngây thơ bị cắm sừng mà ko biết.Càng nghĩ càng nghẹn lời.Có bao giờ tác giả biến thành mẹ kế của con nhân vật chính ko chứ??
“Chị ơi,cho em 1 cốc kem nữa!” Nhi giơ cao tay đôi mắt đen láy vô cùng khó chịu.Phải ăn nữa.Phải cần nhiều đá hơn nữa.Ko thì cái dạ dày của cô sẽ chẳng khác gì món dạ dày nướng ở phố gầm cầu mất.
Ngọc vội kéo bàn tay con bạn thân lại,nhìn sang bàn bên cạnh cười 1 cái chữa ngượng “Mày ăn chưa đủ sao?” cô nói thật nhỏ.
“Chưa!” Nhi đáp 1 từ lạnh lùng,đôi mắt đen láy giận dữ “Chị ơi cho em cốc nữa!”
Ko thể ngăn nổi con bạn,Ngọc đảnh rút quân về thủ thành.Giờ chỉ dám ngồi rụt cổ như con rùa,nhìn những người ở dãy bàn xung quanh nhìn 2 cô cười cười.Đúng là ko biết nên giấu mặt ở đâu cho phải.
Cô phục vụ nhẹ nhàng đặt chiếc ly xuống cho Nhi,cô nhìn cô gái rồi khẽ lấy tay che miệng cười “Cô bé này ăn giỏi thật.Trời lạnh vậy mà!”
Tú nhìn sang con khủng long hàng xóm đang tiếp tục ăn hùng hục như bò mộng,trong lòng khẽ nôn nao “Cô ta đúng là Gozila mà!Ăn cũng hơn người ta!”.
Nhưng từ lúc anh đến tới giờ,cô ta hoàn toàn chẳng thèm liếc mắt lấy 1 cái.Tuy ko phải bạn bè thân thích,nhưng ít nhất cũng là kẻ thù ko đội trời chung,vờ như anh ko hề tồn tại vậy có phải hơi quá rồi ko?Hớp 1 ngụm cà phê anh quay lên thì bắt gặp 1 nụ cười tinh quái của thằng bạn thân đang ngồi trước mặt.
“Cười gì?” hắn hỏi,mỗi khi hắn cười như vậy là hắn vừa thấy điều gì thú vị lắm.
“Ko có gì!” hắn cười đáp lại.Nhìn sang cô gái đang ăn kem kia.Cô ta quả thật thú vị.KHiến thằng bạn đào hoa của hắn trở thành con bù nhìn rơm hoàn toàn ko làm gì được cô ta.Thật sự là 1 cô gái giỏi giang.Con gái ai chẳng mơ mộng,muốn làm quen với hoàng tử,mà khổ nỗi thằng bạn thân của hắn,đẹp trai có thừa,tiền thì vung tay chẳng hết..Hiếm hoi lại là 1 trong số ít hoàng tử còn xót lại.Ở cái thế gian này giờ cái gì cũng nói vật chất.Con gái muốn tìm 1 chỗ dựa hùng mạnh là đương nhiên.Các hotgirl thì cũng chỉ toàn chơi với con đại gia cả.Thằng bạn hắn lại ko may là đối tượng lý tưởng.Nhưng kết cục từ khi gặp cô nhóc này xem ra nó tốn ko ít công sức.Kết luận là sức hấp dẫn từ vẻ ngoài của nó,bị cô ta kéo xuống làm giẻ lau nhà,còn tiền trong ví nó bị cô ta mang ra hỉ mũi rồi vứt.Hắn thật sự thê thảm rồi.
Duy ban đầu chỉ muốn xem trò vui,cứ nghĩ rằng khi nó cưa đổ cô gái này,phải yêu trong 100 ngày chắc chắn có nhiều điều thú vị.Nhưng giờ tới gần tháng trời mà thằng bạn thậm trí còn chẳng cưa nổi cô ta,còn quá sức tưởng tượng của anh hơn.Và điều làm hắn hiện tại thú vị nhất,có lẽ là .. thằng bạn của hắn đang bị cô ta cuốn hút.
“Mày cười cái gì?” Tú nhìn mặt thằng bạn đột nhiên mỉm cười rất tươi với gương mặt dò xét.
“À ko có gì!” Duy che miệng.Nói rồi quay sang nhìn bàn bên cạnh. “Em tên là Nhi phải ko nhỉ?”
Mồm vẫn đang ngậm 1 miếng kem,đột nhiên có người hỏi,cô bị sặc ho sặc sụa.Ngọc nhìn nó “Ko sao chứ?”
“Này!” từ phía hàng xóm đối diện,1 bàn tay với chiếc nhẫn vòng bản to đeo ở ngón giữa,đang cầm 1 cốc nước giơ sang.
Nhi với lấy cốc nước gần hết trên bàn uống cạn. “Vâng!” đôi mắt đen láy nhìn vào Duy trả lời câu hỏi vừa rồi.
Hắn bàn tay run run,vẫn đang để cốc nước lưng chừng trời quay sang nhìn con khủng long tức giận.Rõ ràng đang bơ hắn.Rút cốc nước về uống gần 1 hơi.
“Chị ơi cho em cốc nước!”
“Em ơi ở đây 1 cốc nước!”
Hắn và cô đồng thanh làm cho cô phục vụ ngẩn người nhìn lên.Rồi khẽ cười.Cô tiến lại rót nước cho Nhi trước,rồi mới sang rót cho anh hàng xóm. “Hai người này thật hợp ý!” trong lòng cô nghĩ vậy.
Duy che miệng cười,nhìn thằng bạn thân đang vô cùng bực bội.Cái chuyện tình học đường lần trước hắn đã nghe rồi,quả thật cô rất thông minh,cô có thể biến những lợi thế của kẻ thù thành vũ khí của mình.Gặp phải 1 đối thủ như vậy,thằng bạn của anh chỉ có vẻ bề ngoài,và cái ví thì chẳng thể làm gì cô được.Hèn gì cao thủ như nó chỉ dậm chân tại chỗ mà thôi.
“Hai em học cùng lớp à?” Duy lại tiếp tục dò hỏi hàng xóm.
Ngọc gật đầu “Vâng!” đôi mắt hơi ngước nhìn Tú,dù lúc này anh đã quay đi hướng khác,nhưng đôi lúc đôi mắt nâu của anh vẫn đảo qua chiếc bàn này.
Còn cái con bạn thân vô cảm cảnh đẹp,phá hoại thiên nhiên,đạp tan tình cảm của nó thì vẫn đang thản nhiên ăn tì tì.Hoàn toàn ko thèm nhìn sang lấy 1 cái.Nó chỉ đang chăm chăm vào cái cốc kem đang vơi dần của nó.Tiếp theo nó liếm mép.. Ko..Ko ổn rồi!Đừng…!
“Chị ơi cho em 1 cốc nữa!”
Ngọc cảm thấy mặt mình đang nóng ran lên.Đôi tai nó cũng đỏ lừ.Nó hơi rụt cổ lại.Vai cũng hơi khum vào.Xấu hổ chết đi được cái con ranh này.Rốt cuộc mày định ăn tới bao giờ??
“Sao thế?” Nhi đôi mắt đen mở to nhìn con bạn thân đang dùng ánh mắt căm hờn nhìn mình,tay đưa cốc nước lên uống 1 ngụm,ko quên liếm môi 1 cái.
Tú nuốt nước bọt cái ực.Động tác liếm môi của cô ta cũng ko qua nổi mắt anh.Đột nhiên thấy cổ họng hơi khan khan,anh cầm cốc cà phê uống 1 ngụm.
Thằng bạn đôi mắt nheo lại đầy tà ý,nhìn anh với gương mặt,tao biết rồi nhé.Anh có linh cảm xấu.Rốt cuộc cái thằng lắm mưu nhiều kế này đang nghĩ cái gì trong đầu.Từ lúc anh tới đây hắn cứ nhìn anh rồi cười.Rốt cuộc nó muốn làm gì?
Chị phục vụ bê ra cốc kem thứ 10,nhìn cô gái vô cùng nể phục.Quả thật là quá sức tưởng tượng.Tháng 1 trời lạnh căm căm,lại ngồi ngoài trời,mà cô ăn 1 mạch 10 cốc kem.Cô thật sự ko biết lạnh là gì ư?
Nhưng khổ 1 nỗi là giờ đây trong cái lòng đang bốc hỏa Nhi đã có mùi khét như lòng nướng.Cứ ăn vào là lại bốc hơi đi đâu hết cả.Cái vố này bị chơi quá là đau đi.Cô đã chịu nhục để làm con cừu non bị dâng lên miệng cọp rồi,cuối cùng thì sao?Cuối cùng thì lại thành hắn vì ngôn tình ko cầm lòng,tuổi trẻ bồng bột,hành động thiếu suy nghĩ?Tự dưng chui đâu ra cái tình tiết biến 1 thằng tội phạm dâm đãng,thành lãng tử ngôn tình…Cái trò sởn gai ốc,nổi da gà ở đâu chui ra vậy??Vừa nghĩ tới đây bụng cô lại sôi quặn lên,muốn ói!Tại sao?Tại sao?Tại sao ta lại từ 1 con cừu non trở thành thiếu nữ thứ 3 chen vào tình cảm nhà người ta?Chuyện tình học đường ta viết ko có chuối nải như thế?Vố này đúng là “gậy ông đập lưng ông”.Chưa bao giờ nó thấy mình thất bại như thế.
Đang ngồi vô cùng bất mãn vì độ nóng của cơ thể,nó vẫn tiếp tục ăn kem mê say.Thì bỗng nhiên lần đầu tiên từ lúc Tú bước vào quán,nó đã quay sang hướng nhà hàng xóm.
“Cô bé có vẻ thích ăn kem nhỉ?” 1 tên con trai đầu dựng ngược,mặc chiếc áo khoác cao cổ dáng body có khóa kéo,trên cổ quàng 1 chiếc khăn caro thời trang,khuôn mặt trông cũng có phần ưa nhìn,chiếc quần vải sáng màu với chiếc áo sẫm màu tạo nên 1 tương quan màu sắc hài hòa.Hắn đứng đó nở nụ cười nhìn cô gái buộc tóc đuôi ngựa cao,đôi mắt đen láy,đôi môi hồng đang ngậm cái thìa nhìn lên.
Nhi nhìn gã con trai từ chân tới đầu,từ đầu đến chân.Cái tên ẽo ợt này rốt cuộc muốn cái gì?Cô khẽ nhíu mày.
“Anh có thể làm quen với em ko?” hắn nở 1 nụ cười hiền hòa.
Nhi nhíu mày.Cái tên bại não này đang tập kịch của thế kỉ nào thế?Cái phương pháp củ chuối làm người ta buồn nôn này mà cũng lôi ra xài sao?
Hắn từ từ tiến lại gần ghế của Nhi ngồi hơn,đang trình diễn cái dáng đi trên sàn catwalk thì bỗng nhiên hắn ngã nhào.Ngước nhìn lên phía bàn đối diện,1 gương mặt điển trai trắng trẻo,đôi mắt nâu đen sâu thẳm nhìn hắn đầy khó chịu,bàn chân dài với đôi giầy raddi đang giơ ra ngang đường khiến hằn mất đi hoàn toàn phong độ ban đầu.
“Xin lỗi chân tôi hơi dài!” Tú đáp lạnh lùng.Cái gì đây?Làm quen với khủng long ư?Cái tên này đúng là ko biết tự lượng sức mình mà.Ngươi nên cám ơn ta vì đã cảnh báo trước cho ngươi đấy.
Duy nhìn thằng bạn thân chỉ biết quay đi mà cười.Cô gái ngồi bên cạnh dựa vào vai Duy dịu dàng nhìn người con trai đối diện.Cái dáng vẻ lạnh lùng của anh ta lúc này,sao đến cả lúc nổi giận cũng đẹp trai như vậy?Trong lòng ko khỏi có chút tiếc nuối.Nếu chúng ta gặp nhau sớm hơn.
Cậu trai cố lấy lại phong độ,bám vào bàn mà đứng lên “Ko sao!” tiếp tục nở nụ cười quay lại phía con khủng long vẫn đang ngậm thìa.
“Này!” Nhi lúc này mới mở miệng.
Cậu trai nhìn cô gái với đôi mắt đen láy lấp lánh trong ánh chiều tà,đôi môi đỏ của cô đang mấp máy,dù âm điệu vô cùng sấc xược,nhưng hắn vẫn cứ thấy du dương.Hắn nở 1 nụ cười với cô,chờ đợi xem cô nói gì.
Nhi vẫy vẫy bàn tay,ý là hắn cúi gần xuống.Hắn ngơ ngác 1 chút,trong lòng ko khỏi vui mừng “Cắn câu sớm vậy sao?”.Rồi hiền từ nhẹ nhàng cúi người xuống ghé tai sát xuống gần cô.
Sau đó,mặt hắn bắt đầu biến sắc, nụ cười đang tươi tắt đột nhiên tắt cái vụt,như cúp điện toàn khu vực.Đôi mắt đột nhiên trắng dã đờ đẫn,khuôn mặt hiền từ phút chốc biến thành hốc hác như mặt khỉ yoyo,mồm há hốc chỉ toàn sọc thẳng.
Nhi mỉm cười với hắn 1 cái,gương mặt cười dịu dàng hiền từ,đôi mắt đen sáng lấp lánh mê hoặc người khác,chiếc răng khểnh khẽ ló ra ngoài như răng nanh Dracula.Hắn nhìn cô rồi lập tức chạy biến về bàn mình,ko 1 lần nhìn lại.
Tú nhíu mày nhìn con khủng long nghi hoặc.Cô ta lại giở trò gì vậy hả trời?Nãy khi thấy hắn cúi xuống hắn có chút tức giận,nhưng nhìn cái gương mặt tức cười của hắn ta lúc này.Hắn lại cười thầm trong bụng.Đã nói rồi mà khủng long ko phải là dễ ăn thịt đâu.
Nhi lại thảm nhiên ăn kem,mặc cho ánh mắt vô cùng tò mò của 3 người đối diện.Duy quả thật bất ngờ,ko phải vì cái hành động của thằng bạn thân,mà vì cái cách cô gái này có thể đuổi được tên đó đi.Rốt cuộc cô ta nói gì mà chỉ 1 câu khiến cho cái tên tán tỉnh đó vù 1 cái chạy mất dép ko thèm quay lại.
Ngọc níu níu tay con bạn thân lại gần, “Mày nói cái gì với hắn vậy?” Ngọc ghé sát tai Nhi hỏi nhỏ.
Nhi nhìn con bạn,đôi mắt long lanh cười “Tò mò à!”
“Dĩ nhiên!”
“Tao nói với hắn quần hắn rách rồi!” Nhi trả lời đôi mắt đen lấp lánh sáng tinh quái.
Ngọc đơ mặt nhìn con bạn thân ko dám nói thêm câu gì..Nó.. rốt cuộc phải gọi nó là vô cùng thông minh,hay vô cùng độc ác đây.
Nhi thản nhiên ngồi tiếp tục chiến nốt cốc kem của mình,chẳng thèm bận tâm con bạn mình đang ngệt mặt ra nhìn ra sao.
Duy nhìn mặt Ngọc đang ngệt ra trong lòng vô cùng tò mò,rốt cuộc cô gái kia đã nói gì.Nhịn ko được cất tiếng hỏi “Nhi,em nói gì với hắn thế?”
Nhi ngậm chiếc thìa trong miệng,đôi mắt đen lấp lánh nhìn Duy “Anh thử hỏi hắn xem!”
Duy nhìn lại đằng sau,cái gã đó đang quay lại,mặt mày có vẻ hoàn toàn nổi đóa lên.Tiến tới bàn của Nhi đập cái rầm.
“Này..” hắn quát. “Cô thấy vui lắm hả?Đừng tưởng con gái thì muốn làm sao thì làm.Tưởng mình có giá lắm à?Xấu như ma còn làm trò!”
Tú bàn tay nắm chặt,ko rõ tại sao nghe thằng cha này nói ko lọt lỗ tai chút nào.Khủng long bạo chúa đúng là ko xinh,nhưng đôi mắt đen láy tinh nghịch của cô ta rất sống động,đôi môi hồng của cô ta cũng duyên dáng ko kém ai,chiếc răng khểnh của cô thì duyên tới có thể gây họa.Cái thằng chỉ biết nói lời đường mật để cưa con gái này,cưa ko được lại dám quay lại sủa bậy sao.
“Ko về vá quần sao?” Nhi ko thèm nhìn lên vẫn tiếp tục ăn.
“Vá cái đầu cô có rách đâu mà vá!” hắn nổi khùng gào tướng lên.
“Thật ko rách sao?” Nhi nghiêng đầu,đôi mắt đen mở to nhìn hắn,đôi môi hồng khẽ cười 1 nụ cười nửa miệng hở ra chiếc răng khểnh đáng yêu.Đặt thìa xuống,cô đứng dậy.Trong đầu nghĩ.Ta đang khó chịu trong người,ngươi lại tới đây cho ta trút giận thật đúng là ngu ngốc mà.
Rồi rất nhanh cô đứng dậy song phi 1 cái vào trọng tâm của tên tán tỉnh.Bao nhiêu lửa hận đều dồn hết vào cú đòn này.Tên con trai chỉ biết trời đất sa sầm,cúi xuống ôm lấy bảo vật,nghe 1 tiếng roạt rất to.
“Giờ thì rách rồi đấy!” Nhi nhả 1 câu nhìn cái tướng đang nằm vạ vật ôm đất quằn quại của hắn ở dưới đất,khóc ko thành tiếng,rên cũng chẳng thể rên nổi. “Lần sau thì nhớ.Muốn tán tỉnh thì động não mà suy nghĩ 1 chút.Mấy cái lời thoại cũ rích từ thế kỉ trước đừng có mà lôi ra.” Nói rồi cô ko quên đạp cho hắn thêm 1 cái,rồi đi vào phía trong nhà tính tiền.Ngọc nhìn thân hình con trai đang đau đớn quằn quại nước mắt nước mũi ròng ròng,ko khỏi chạnh lòng.
“Nó là đứa vô cùng ghét con trai,lại lựa đúng lúc nó lửa giận ngùn ngụt mà đến xin làm quen.Trách số anh quá đen thôi!” Ngọc lắc đầu.
Duy khuôn mặt vẫn còn đang đơ ra nhìn cái gã đang nằm lăn dưới đất.Rồi ko kìm được mà cười 1 tràng vô cùng sảng khoái.Cô ta vô cùng thú vị,thú vị hơn nhiều so với những gì anh có thể tưởng tượng.
Nhi sau khi tính tiền xong lại bước ra ngoài để đi về,lúc đi ngang qua chỗ tên đang nằm đau đớn,còn tàn nhẫn bồi thêm 1 cú đạp nữa.Rồi mới hả giận bước đi.Đột nhiên bàn tay cô bị nắm lại.
“Đợi đã!” hắn giữ lấy tay cô,bàn tay nóng ran chạm vào đôi tay lạnh băng của cô khiến hắn giật thót người.
Cô ko nói cũng ko quay lại,cô rất rất rất ko muốn nhìn thấy cái tên này.Vô cùng,vô cùng ghét cái tên đáng ghét này.Cô giật mạnh bàn tay mình ra,bước tiếp tục.
Nhưng hắn lại ko dễ dàng buông tha,hắn lao tới chặn đường cô tiến,đôi mắt nâu nhìn cô giận dữ.Cô gây cho tôi bao nhiêu bực bội giờ lại bơ tôi như người vô hình.Ko dễ vậy đâu.Ngay cả lúc này khi cái tên kia tới làm quen,cô quay sang nhưng cũng chẳng thèm liếc mắt tới hắn lấy 1 tích tắc,làm cho lúc đó trái tim hắn thật sự đã chờ đợi,nhưng kết quả lại hoàn toàn thất vọng.Vô cùng khó chịu mà ko rõ lý do.Hắn cần phải cho cô 1 trận nên thân.Giở trò trong nhà vệ sinh,trốn thật nhanh về lúc tan học,làm hắn tìm mãi cũng ko thấy.Cô lần này ko thoát được đâu khủng long ạ.
Cô vờ như ko nhìn thầy hắn,cố lao qua bước tường thành chắn trước mặt.Nhưng hắn cứ bám lấy cô ko buông.Giằng co như người ta chơi rồng rắn lên mây 1 lúc,cô bực bội,đưa đôi mắt đen láy lên nhìn nhân vật chính của mình đầy bức xúc.
“Rốt cuộc cậu muốn gì?”
Cuối cùng cũng chịu nhìn tôi rồi hả?Hắn nghĩ,tôi còn tưởng cô cứng đầu chứ! “Nói chuyện!” hắn lạnh băng đáp.
Nhi nhíu mày,dỗi hơi.Tôi thì có chuyện quái gì nói với cậu?Tôi chưa cầm dao băm cậu ra làm chả đã là may cho cậu lắm rồi,còn ở đây chuyện với trò.
“Hôm qua là cô bẫy tôi phải ko?” đôi mắt nâu của hắn nhíu lại nhìn vào gương mặt cô,cố gắng để trấn áp cô 1 lần khi đối mặt.
Cô ngước đôi mắt đen láy lên nhìn hắn,hoàn toàn ko sợ hãi,đôi mắt sáng lên lấp lánh trong ánh sáng của buổi chiều tà.Hắn hoàn toàn bị hút hồn vào trong đôi mắt ấy.Cô chậm rãi “Giờ cậu mới biết là tôi bẫy cậu sao?”
Hắn khẽ nuốt nước bọt,nghe rõ cả tiếng yết hầu mình cử động.Môi trở nên khô đắng,khắp người cảm thấy tê dại khó tả.Đang lúc hắn đứng chết chân tại chỗ thì hắn nghe tiếng ồn ào đắng sau.Thì ra cái kẻ tán tỉnh lúc nãy,đã hồi đủ công lực đi gọi viện binh tới cho con bé đó 1 trận.
Nhi đảo đôi mắt đen sáng long lanh của mình nhìn về hướng 3 tên đang hùng hổ hỏi “Đứa nào?” còn 1 tên tay vẫn đang giữ bộ hạ,dáng đi gần như lệch bên, tập tễnh đang chỉ về phía cô.Đôi môi cô nhếch lên 1 nụ cười nửa miệng.
Cô ôm lấy tay hắn nói bằng cái giọng khó tin “Người yêu ơi,anh đánh người mạnh quá đấy.Họ quay lại rồi kìa.”
Ngọc đần mặt nhìn con bạn.Còn hắn chân tay tê cứng,cảm giác cánh tay như có 1 luồng điện chạy qua,trái tim đột nhiên nghẹn lại,rồi gia tốc đến chóng mặt đập liên hồi.Cô.. cô ta vừa nói cái gì?
“Thì ra mày là người yêu của con nhỏ này à?” Một thằng đã tới gần hắn nhìn khó chịu.
Tên thất thủ lúc này thì nói “Hèn gì nãy đưa chân ngáng tao!”
Hắn,chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập mỗi lúc 1 nhanh,thân nhiệt cũng ngày càng nóng lên.Cô đứng đằng sau hắn,tay nắm cánh tay hắn “Người yêu cứu em!” giọng yếu ớt nho nhỏ.
Cái gì đang xảy ra thế này?Anh… anh hoàn toàn ko biết nên làm gì nữa.Cái cảm giác lâng lâng đang từ từ lan từ cánh tay ra khắp người,trái tim cứ thình thịch thình thịch biểu tình ngày càng dữ dội.Rốt cuộc là chuyện gì?
Còn chưa định hình gì thì bọn chúng đã xông vào.Duy theo bản năng cũng nhảy vào cuộc.Nhi chỉ chờ có thể kéo tay Ngọc đang ngơ ngác ko hiểu gì ra khỏi cái mớ hỗn độn toàn những cái đầu ko biết suy nghĩ kia.Tên tập tễnh nhìn cô chạy trốn gào lên “Nó chạy kìa!” Nhi thuận chân đạp cho hắn thêm phát nữa.
Tú thấy thân hình sau lưng mình vụt kéo Ngọc qua,hơi ấm sau lưng ko còn nữa,vừa giơ tay đấm 1 thằng lao tới,anh tức giận nhận ra “Trần Hiểu Nhi cô đứng lại.Tôi còn chưa nói xong mà!!”
Lúc này con nhỏ đã chạy ra tới chỗ để xe,vui vẻ vẫy tay nhìn lại hắn “Người yêu anh giải quyết nốt nhé!”
Hắn.. hắn… nắm chặt bàn tay bốc hỏa.. Nhìn thấy tên nào là đập tên đấy ko thương tiếc.Rốt cuộc lại bị cô ta lừa 1 vố.
Nhưng vì hiện tại ko phải trong trường,hắn tuyệt cũng ko nhận điểm thua.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook