Đẳng Cấp Ở Rể
-
Chương 57: Lê Tuấn Sinh khiếp đảm
Nghe được lời nói của Liễu Tuấn Sinh, Liễu Tổ Hồng mở to hai mắt, kích động nói “Wow, Công ty Tử Quỳnh đó quy mô trên thị trường rất là lớn, Tuấn Sinh cháu thật lợi hại, lại có thể tiến vào, nhưng mà, ta nghe nói, Tử Quỳnh yêu cầu rất cao, người bình thường không phải muốn vào là vào được đâu?”
Vẻ mặt Liễu Văn Sơn cùng Hàn Tú Quyên hiện lên cao ngạo vô cùng, tươi cười, cảm giác ưu việt hơn hẳn người khác không hề che dấu, Liễu Tuấn Sinh ngẩng đầu lên nói “Đối với mọi người mà nói, cánh cửa của Tử Quỳnh điện ảnh và truyền hình quả thực rất cao, nhưng mà đối với cháu mà nói liền cũng chỉ là như vậy mà thôi, cháu chào hỏi một cái, liền trực tiếp tiến vào".
Lâm Tử Minh nghe được liền sửng sốt, Tử Quỳnh - đây không phải công ty của hắn thì là của ai? Liễu Tuấn Sinh cái con sâu mọt này, sao lại được vào công ty, đây là cái loại tình huống gì?
Nói thật, Lâm Tử Minh đối với chuyện này không mấy vui vẻ, đương nhiên không phải bởi vì Liễu Tuấn Sinh lúc nãy thái độ, mà là hắn nhìn được năng lực của Liễu Tuấn Sinh, chỉ là một kẻ vô dụng mà thôi, người như thể có thể tiến vào Tử Quỳnh, chúng tỏ nội bộ Tử Quỳnh vẫn tồn tại mấy kẻ mưu cầu tư lợi.
Hắn là Chủ tịch của công ty, tự nhiên không hy vọng loại chuyện này phát sinh. Mấy chuyện như vậy thật không tốt, một khi không xử lí tốt, khẳng định sau này chuyện chuyện rắc rối. Thử nghĩ một chút, nếu trong công ty có kẻ lấy việc công làm việc tử, liên tiếp cho vào công ty mấy kẻ tài trí tầm thường, dần dà, công ty khẳng định sẽ bị liên lụy, vạn nhất một trong mấy kẻ đó ngồi lên chức vị cao của công ty, tình huống sẽ càng thêm nghiêm trọng, đem công ty kéo xuống nước cũng không phải là không có khả năng. Cũng bởi vì những chuyện như vậy, từ xưa đến nay cũng không thấy lạ lung gì, việc nhỏ không để ý rồi sẽ xảy ra việc lớn. Cho nên rất nhiều công ty muốn sống sót, đều rất phản đối leo lên bằng quan hê. ở một bên, Sở Phi cũng nghe thấy được, cô cả người đều ngừng lại, trên mặt lộ ra biểu tình ngạc nhiên cùng kích động. Hiển nhiên đã bị mấy chữ công ty Tử Quỳnh làm cho kích động. Trong đầu của cô, kìm không được mà hiện lên thân ảnh cao lớn kia, cùng mặt nạ hề, vị Chủ tịch tốt bụng lạnh lùng kia. Trong lúc nhất thời, tim của cô đập nhanh hơn.
Liễu Tổ Hồng liền đỏ cả con mắt, nhìn xem người ta Liễu Tuấn Sinh, lại nhìn đến Lâm Tử Minh, này không phải chênh lệch quá lớn rồi sao! “Tuấn Sinh, cháu ở Tử Quỳnh làm cái gì chức vị gì?
Tiền lương thế nào?"Liễu Tổ Hồng hỏi.
Liễu Tuấn Sinh trong nháy mắt hiện lên một tia xấu hổ, nhưng ngay lập tức biến mất sạch sẽ, trừ bỏ
Lâm Tử Minh, những người khác ai cũng không phát hiện, “Chức vị à, không cao, cũng chỉ là chức trưởng phòng mà thôi, lương một năm mà nói, trừ thuế gần trăm vạn, miễn cưỡng cũng đủ dùng. Nhưng mà, lãnh đạo cháu nói, cháu trong khoảng thời gian này biểu hiện rất khá, lập được nhiều công trạng, tháng sau, sẽ cho cháu thăng chức tăng lương, ha hả”.
Nói tới đây, hắn cố ý ho khan hai tiếng, nhìn nhìn chén trà của mình, ám chỉ Lâm Tử Minh rót trà cho hắn.
Lâm Tử Minh thờ ơ, Liễu Tổ Hồng lập tức bất mãn đá hắn một cước, mắng: “Ngươi mắt mù à, sao không nhanh rót trà cho khách, thật sự là cái đầu gỗ, một chút cũng không để ý!”
Lâm Tử Minh thực bất đắc dĩ, chính mình tốt xấu gì cũng là Chủ tịch Tử Quỳnh, lại đi rót trà cho Liễu Tuấn Sinh, nếu như Liễu Tuấn Sinh biết chân tướng, chắc là dọa chết hắn đi?
Nhưng thân phận này không được bại lộ, Lâm Tử Minh cũng rót trà cho Liễu Tuấn Sinh, hơn nữa cũng rót luôn cho Liễu Văn Sơn cùng Hàn Tú Quyên.
Liễu Tuấn Sinh nhìn thấy Lâm Tử Minh, liền hé ra khuôn mặt béo phì, tràn ngập cao ngạo cùng khinh thường, hoàn toàn khinh thường nhìnLâm Tử Minh. “Đúng rồi cô, Lâm Tử Minh đã tìm được công việc chưa?"Liễu Tuấn Sinh con người vừa chuyển, đối với Liễu Tổ Hồng nói.
Liễu Tổ Hồng đảo cặp mắt trắng dã nói: “Cháu không nói đến chuyện này còn tốt, vừa nói cô liền tức giận, tên phế vật ở rể này đến nhà của chúng ta đã hơn bốn năm còn vẫn nằm ở nhà ăn cơm chùa, có mà tìm cái rắm gì công việc”.
Một bên Sở Phi có chút nghe không nổi nữa, cảm thấy được mẹ mình trước mặt người ở bên ngoài rất không cho Lâm Tử Minh mặt mũi , không cần phải như vậy, “Mẹ, mẹ nói bậy bạ gì đó đây, Lâm Tử Minh lúc trước đã tìm được công việc rồi
Liễu Tổ Hồng bất mãn nói: “Chính là người môi giới bất động sản? Kia tính là cái rắm gì công việc, ai cũng có thể làm được, tiền lương một tháng đều không được ba nghìn, lấy cái rắm gì mà dùng ? Cùng Tuấn Sinh loại này không có cách nào khác so cùng”.
Hàn Tủ Quyền nghe được liền cười một tiếng, biểu tình khoa trương nói: “Không phải chứ? Môi giới nhà đất? Này cũng có thể kiếm được tiền sao ?"
Liễu Tuấn Sinh nghẹn cười nói: “Mẹ, cũng không thể nói như vậy, môi giới nhà đất kia cũng là công việc, dù sao vẫn hơn là giao hàng? Tốt xấu cũng có thể mặc vest mà? Hơn nữa, người ta năng lực cũng chỉ như vậy, cũng không thể bắt hắn tìm được công việc nào tốt hơn?Mẹ như vậy là làm khó hắn, không phải sao? Dù sao, người với người vẫn phải có chênh lệch, mẹ dù sao cũng không thể lấy của điều kiện của con đến yêu cầu người khác cũng phải như vậy?”
Liễu Văn Sơn cũng cười nói: “Tuấn Sinh nói rất có đạo lý, Lâm Tử Minh có thể làm môi giới nhà đất, kia cũng so với ở nhà làm một tên bất tài, tốt xấu cũng có một công việc không phải tốt hơn sao? Ha ha ha ha".
Bọn họ một nhà ba người nói tới đây, nhìn nhau, sau đó đều nhịn không được, cười to.
Liễu Tổ Hồng sắc mặt lập tức liền đen xuống dưới, bà không có tức giận một nhà anh mình, ngược lại cảm thấy được thực căm tức Lâm Tử Minh, cho rằng chính là Lâm Tử Minh tên phế vật đã đánh mất mặt mũi của bà.
Sở Phi cũng nhíu mày, cô từ trước đến nay không thích một nhà gia đình cậu, là một kẻ nịnh nọt, còn đặc biệt thích trào phúng, mỗi một lần tới chơi, đều nhân cơ hội đối với Lâm Tử Minh trào phúng một phen, từ trên người Lâm Tử Minh mà tìm cảm giác ưu việt. Tuy nói cô cũng xem không vừa mắt Lâm Tử Minh, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Lâm Tử Minh cũng là chồng của cô, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, bọn họ như vậy, chính là hoàn toàn không để ý đến mặt mũi của cô.
Cô nhìn về phía Lâm Tử Minh, hy vọng Lâm Tử Minh có thể tức giận mà phản bác đối phương, chính là cô xem đến Lâm Tử Minh không hề tức giận ngược lại còn lộ vẻ mỉm cười, một bộ không thèm quan tâm, cô trong lòng liền tức giận không có chỗ giải tỏa, thật muốn đến cho Lâm Tử Minh một cước, như thế nào lại là tên đàn ông không cần tôn nghiêm như vậy!
Lâm Tử Minh thật sự là không tức giận, hắn tức giận cái gì? Chính hắn tự mình biết, hắn tất nhiên không phải phế vật, hắn là nhân vật xuất chúng trong giới, nắm giữ mấy trăm tỷ tài sản, công ty Tử Quỳnh điện ảnh và truyền hình, chỉ là một trong mấy công ty của hắn mà thôi, kế tiếp, hắn còn muốn tăng lớn đầu tư, thu mua càng nhiều công ty. “Theo ta được biết, Tử Quỳnh tuyển nhân viên yêu cầu rất nghiêm khắc, ít nhất phải tốt nghiệp đại học chính quy mới có tư cách trúng tuyển? Liễu Tuấn Sinh, ngươi không phải chỉ tốt nghiệp trung học sao, như thế nào có tư cách vào đi Tử Quỳnh? Không phải là tiêu tiền dựa vào quan hệ để tiến vào đi?”Lâm Tử Minh cười nói.
Liễu Tuấn Sinh sắc mặt nhất thời thay đổi, có chút chột dạ cùng kích động đứng lên, Lâm Tử Minh nói không sai, hắn có thể đi vào đi Tử Quỳnh, thật là nhờ vào quan hệ, bằng không lấy năng lực của hắn cùng lí lịch, như thế nào có thể đi vào đây?
Nhưng mà hắn cũng sẽ không thừa nhận điểm ấy, lập tức đứng lên mắng, “Chó má, tôi đường đường chính chính dựa vào năng lực của chính mình mà tiến vào công ty, mới không phải dựa vào quan hệ Tôi Liễu Tuấn Sinh năng lực xuất chúng, mọi người nào công ty đều rất thưởng thức, hừ tôi khinh thường dùng quan hệ?”
Lâm Tử Minh sắc mặt không thay đổi, tiếp tục nói: "Vậy cậu vừa rồi còn nói là chào hỏi một cái? Cậu hiện tại lại nói như vậy, không phải tự mình đánh vào mặt mình sao?"
Vẻ mặt Liễu Văn Sơn cùng Hàn Tú Quyên hiện lên cao ngạo vô cùng, tươi cười, cảm giác ưu việt hơn hẳn người khác không hề che dấu, Liễu Tuấn Sinh ngẩng đầu lên nói “Đối với mọi người mà nói, cánh cửa của Tử Quỳnh điện ảnh và truyền hình quả thực rất cao, nhưng mà đối với cháu mà nói liền cũng chỉ là như vậy mà thôi, cháu chào hỏi một cái, liền trực tiếp tiến vào".
Lâm Tử Minh nghe được liền sửng sốt, Tử Quỳnh - đây không phải công ty của hắn thì là của ai? Liễu Tuấn Sinh cái con sâu mọt này, sao lại được vào công ty, đây là cái loại tình huống gì?
Nói thật, Lâm Tử Minh đối với chuyện này không mấy vui vẻ, đương nhiên không phải bởi vì Liễu Tuấn Sinh lúc nãy thái độ, mà là hắn nhìn được năng lực của Liễu Tuấn Sinh, chỉ là một kẻ vô dụng mà thôi, người như thể có thể tiến vào Tử Quỳnh, chúng tỏ nội bộ Tử Quỳnh vẫn tồn tại mấy kẻ mưu cầu tư lợi.
Hắn là Chủ tịch của công ty, tự nhiên không hy vọng loại chuyện này phát sinh. Mấy chuyện như vậy thật không tốt, một khi không xử lí tốt, khẳng định sau này chuyện chuyện rắc rối. Thử nghĩ một chút, nếu trong công ty có kẻ lấy việc công làm việc tử, liên tiếp cho vào công ty mấy kẻ tài trí tầm thường, dần dà, công ty khẳng định sẽ bị liên lụy, vạn nhất một trong mấy kẻ đó ngồi lên chức vị cao của công ty, tình huống sẽ càng thêm nghiêm trọng, đem công ty kéo xuống nước cũng không phải là không có khả năng. Cũng bởi vì những chuyện như vậy, từ xưa đến nay cũng không thấy lạ lung gì, việc nhỏ không để ý rồi sẽ xảy ra việc lớn. Cho nên rất nhiều công ty muốn sống sót, đều rất phản đối leo lên bằng quan hê. ở một bên, Sở Phi cũng nghe thấy được, cô cả người đều ngừng lại, trên mặt lộ ra biểu tình ngạc nhiên cùng kích động. Hiển nhiên đã bị mấy chữ công ty Tử Quỳnh làm cho kích động. Trong đầu của cô, kìm không được mà hiện lên thân ảnh cao lớn kia, cùng mặt nạ hề, vị Chủ tịch tốt bụng lạnh lùng kia. Trong lúc nhất thời, tim của cô đập nhanh hơn.
Liễu Tổ Hồng liền đỏ cả con mắt, nhìn xem người ta Liễu Tuấn Sinh, lại nhìn đến Lâm Tử Minh, này không phải chênh lệch quá lớn rồi sao! “Tuấn Sinh, cháu ở Tử Quỳnh làm cái gì chức vị gì?
Tiền lương thế nào?"Liễu Tổ Hồng hỏi.
Liễu Tuấn Sinh trong nháy mắt hiện lên một tia xấu hổ, nhưng ngay lập tức biến mất sạch sẽ, trừ bỏ
Lâm Tử Minh, những người khác ai cũng không phát hiện, “Chức vị à, không cao, cũng chỉ là chức trưởng phòng mà thôi, lương một năm mà nói, trừ thuế gần trăm vạn, miễn cưỡng cũng đủ dùng. Nhưng mà, lãnh đạo cháu nói, cháu trong khoảng thời gian này biểu hiện rất khá, lập được nhiều công trạng, tháng sau, sẽ cho cháu thăng chức tăng lương, ha hả”.
Nói tới đây, hắn cố ý ho khan hai tiếng, nhìn nhìn chén trà của mình, ám chỉ Lâm Tử Minh rót trà cho hắn.
Lâm Tử Minh thờ ơ, Liễu Tổ Hồng lập tức bất mãn đá hắn một cước, mắng: “Ngươi mắt mù à, sao không nhanh rót trà cho khách, thật sự là cái đầu gỗ, một chút cũng không để ý!”
Lâm Tử Minh thực bất đắc dĩ, chính mình tốt xấu gì cũng là Chủ tịch Tử Quỳnh, lại đi rót trà cho Liễu Tuấn Sinh, nếu như Liễu Tuấn Sinh biết chân tướng, chắc là dọa chết hắn đi?
Nhưng thân phận này không được bại lộ, Lâm Tử Minh cũng rót trà cho Liễu Tuấn Sinh, hơn nữa cũng rót luôn cho Liễu Văn Sơn cùng Hàn Tú Quyên.
Liễu Tuấn Sinh nhìn thấy Lâm Tử Minh, liền hé ra khuôn mặt béo phì, tràn ngập cao ngạo cùng khinh thường, hoàn toàn khinh thường nhìnLâm Tử Minh. “Đúng rồi cô, Lâm Tử Minh đã tìm được công việc chưa?"Liễu Tuấn Sinh con người vừa chuyển, đối với Liễu Tổ Hồng nói.
Liễu Tổ Hồng đảo cặp mắt trắng dã nói: “Cháu không nói đến chuyện này còn tốt, vừa nói cô liền tức giận, tên phế vật ở rể này đến nhà của chúng ta đã hơn bốn năm còn vẫn nằm ở nhà ăn cơm chùa, có mà tìm cái rắm gì công việc”.
Một bên Sở Phi có chút nghe không nổi nữa, cảm thấy được mẹ mình trước mặt người ở bên ngoài rất không cho Lâm Tử Minh mặt mũi , không cần phải như vậy, “Mẹ, mẹ nói bậy bạ gì đó đây, Lâm Tử Minh lúc trước đã tìm được công việc rồi
Liễu Tổ Hồng bất mãn nói: “Chính là người môi giới bất động sản? Kia tính là cái rắm gì công việc, ai cũng có thể làm được, tiền lương một tháng đều không được ba nghìn, lấy cái rắm gì mà dùng ? Cùng Tuấn Sinh loại này không có cách nào khác so cùng”.
Hàn Tủ Quyền nghe được liền cười một tiếng, biểu tình khoa trương nói: “Không phải chứ? Môi giới nhà đất? Này cũng có thể kiếm được tiền sao ?"
Liễu Tuấn Sinh nghẹn cười nói: “Mẹ, cũng không thể nói như vậy, môi giới nhà đất kia cũng là công việc, dù sao vẫn hơn là giao hàng? Tốt xấu cũng có thể mặc vest mà? Hơn nữa, người ta năng lực cũng chỉ như vậy, cũng không thể bắt hắn tìm được công việc nào tốt hơn?Mẹ như vậy là làm khó hắn, không phải sao? Dù sao, người với người vẫn phải có chênh lệch, mẹ dù sao cũng không thể lấy của điều kiện của con đến yêu cầu người khác cũng phải như vậy?”
Liễu Văn Sơn cũng cười nói: “Tuấn Sinh nói rất có đạo lý, Lâm Tử Minh có thể làm môi giới nhà đất, kia cũng so với ở nhà làm một tên bất tài, tốt xấu cũng có một công việc không phải tốt hơn sao? Ha ha ha ha".
Bọn họ một nhà ba người nói tới đây, nhìn nhau, sau đó đều nhịn không được, cười to.
Liễu Tổ Hồng sắc mặt lập tức liền đen xuống dưới, bà không có tức giận một nhà anh mình, ngược lại cảm thấy được thực căm tức Lâm Tử Minh, cho rằng chính là Lâm Tử Minh tên phế vật đã đánh mất mặt mũi của bà.
Sở Phi cũng nhíu mày, cô từ trước đến nay không thích một nhà gia đình cậu, là một kẻ nịnh nọt, còn đặc biệt thích trào phúng, mỗi một lần tới chơi, đều nhân cơ hội đối với Lâm Tử Minh trào phúng một phen, từ trên người Lâm Tử Minh mà tìm cảm giác ưu việt. Tuy nói cô cũng xem không vừa mắt Lâm Tử Minh, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Lâm Tử Minh cũng là chồng của cô, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, bọn họ như vậy, chính là hoàn toàn không để ý đến mặt mũi của cô.
Cô nhìn về phía Lâm Tử Minh, hy vọng Lâm Tử Minh có thể tức giận mà phản bác đối phương, chính là cô xem đến Lâm Tử Minh không hề tức giận ngược lại còn lộ vẻ mỉm cười, một bộ không thèm quan tâm, cô trong lòng liền tức giận không có chỗ giải tỏa, thật muốn đến cho Lâm Tử Minh một cước, như thế nào lại là tên đàn ông không cần tôn nghiêm như vậy!
Lâm Tử Minh thật sự là không tức giận, hắn tức giận cái gì? Chính hắn tự mình biết, hắn tất nhiên không phải phế vật, hắn là nhân vật xuất chúng trong giới, nắm giữ mấy trăm tỷ tài sản, công ty Tử Quỳnh điện ảnh và truyền hình, chỉ là một trong mấy công ty của hắn mà thôi, kế tiếp, hắn còn muốn tăng lớn đầu tư, thu mua càng nhiều công ty. “Theo ta được biết, Tử Quỳnh tuyển nhân viên yêu cầu rất nghiêm khắc, ít nhất phải tốt nghiệp đại học chính quy mới có tư cách trúng tuyển? Liễu Tuấn Sinh, ngươi không phải chỉ tốt nghiệp trung học sao, như thế nào có tư cách vào đi Tử Quỳnh? Không phải là tiêu tiền dựa vào quan hệ để tiến vào đi?”Lâm Tử Minh cười nói.
Liễu Tuấn Sinh sắc mặt nhất thời thay đổi, có chút chột dạ cùng kích động đứng lên, Lâm Tử Minh nói không sai, hắn có thể đi vào đi Tử Quỳnh, thật là nhờ vào quan hệ, bằng không lấy năng lực của hắn cùng lí lịch, như thế nào có thể đi vào đây?
Nhưng mà hắn cũng sẽ không thừa nhận điểm ấy, lập tức đứng lên mắng, “Chó má, tôi đường đường chính chính dựa vào năng lực của chính mình mà tiến vào công ty, mới không phải dựa vào quan hệ Tôi Liễu Tuấn Sinh năng lực xuất chúng, mọi người nào công ty đều rất thưởng thức, hừ tôi khinh thường dùng quan hệ?”
Lâm Tử Minh sắc mặt không thay đổi, tiếp tục nói: "Vậy cậu vừa rồi còn nói là chào hỏi một cái? Cậu hiện tại lại nói như vậy, không phải tự mình đánh vào mặt mình sao?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook