“Mẹ, người nói em dâu mang theo nhị nha đầu cùng tiểu tam tử đến Trương gia? Sao có thể?” Trần Tố Tố trợn tròn đôi mắt không tin nổi nói.Trần Tố Tố ở thôn Thanh Hà cũng xem như trung lưu, có gia nhân, nàng ta cũng là người được ăn học, ở trong thôn rất ít nữ nhân được học văn hoá, rốt cục cũng vì thông Thanh hà này rất nghèo, trong nhà có tiền đều ưu tiên cho con trai đi học, nữ sanh ngoại tộc nên không học hành gì.

Cho nên Trần Tố Tố gả vào Chu gia vẫn luôn được coi trọng.Vương Ngưng tuy nói lớn lớn lên xinh đẹp, nhưng nhà nàng lại rất nghèo, người trong thôi đều khinh thường nhà nàng.

Từ khi về làm dâu Chu gia luôn bị lão thái thái không ưa.

Tiền nhà nàng cũng bị lão bà bà lấy mang về nuôi gia đình họ.


Vương Ngưng yếu mềm còn thường xuyên bị Trần Tố Tố kích bác Trịnh thái thái chèn ép nàng.

Như thế nào mà vợ chồng nàng vừa về mẹ đẻ một chuyến, trong nhà liền xảy ra chuyện lớn như vậy, cả nhà lão nhị đều dám rời ra ngoài ở a ?Trịnh lão thái thái thở dài, nói :” Là sự thật, nhị nha đầu không còn ngốc, lại cứu nữ tử Trương gia một mạng, là nhị nha đầu xúi giục mẹ nó đến Trương gia, lúc đó phân nửa người trong thôn đều che chở cho bọn chúng, ta cũng không thể gây khó dễ.” Dứt lời Trịnh lão thái thái đem sự tình từ đầu đến cuối kể lại lần nữa.Trần Tố Tố sau khi nghe nghi hoặc hỏi:” Mẹ, nhị nha đầu thật sự biết đoán mệnh, bấm quẻ sao ?”Trịnh lão thái thái hừ một tiếng, nói :”Cái gì mà đoán mệnh, những cái đó là lừa đảo kiếm tiền thì có.

Ngươi cũng là làm công tác văn hoá, như thế nào còn tin mấy thứ vớ vẩn này.

Ta thấy nha đầu kia chính là mèo mù vớ cá rán.


Nó từ trước đến giờ chỉ là một đứa ngốc, vừa hết ngốc liền đòi làm thần tiên a ?”Trần Tố Tố gật gật đầu nới với Trịnh lão thái thái :”Mẹ, cả nhà nó không thể không ở đây.

Nếu không sau này nhị đệ kiếm tiền khẳng định sẽ không phân cho mẹ con ta một nửa, Diệu tổ trồng trọt cũng không được mấy tiền, lớn nhỏ một nhà cùng tiêu tiền, thiếu một nữa tiền không được a.”Trịnh lão thái thái thở dài nói: “Hiện giờ mấy mẹ con nó có Trương Kiến Quốc che chở, ta lại không biết trúng ta gì, chót nói ra những lời đó.

Chúng ta đúng ra không có biện pháp đưa nhà nó về Chu gia”.Trần Tố Tố nghĩ ngợi rồi nói :”Mẹ, nhị đệ nhất nhất hiếu thuận.

Không bằng mẹ gọi đệ ấy trở về, có nhị để ở đây, mẹ con nó còn không trở lại? Không trở lại đây thì nhị đệ chia tay nàng ta.

Nếu ly hôn càng tốt, sau này tiền chúng ta có thể cầm cả, không cần chia phân nửa nữa”Trịnh lão thái thái nghe vậy trước mắt sáng ngời, uỷ nhiệm cho Chu Diệu Tổ đang trầm mặc :” Phu nhân ngươi nói rất đúng, lão đại, chuyện này giao cho ngươi làm”..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương