Vương Ngưng nghe được nhập học liền không nói lên lời, trước khi nàng thấy các con của đại ca đại tẩu có thể đi học, trong lòng vẫn luôn hâm mộ.

Chính mình cũng muốn cho tiểu tam tử đi học, nếu không học thì về sau chỉ có thể trồng trọt, cùng cùng cha nó đi làm công nhân.

Cả đời chỉ có thể làm người ở tầng lớp thấp kém.

Nàng cũng đề cập với mẹ chồng cho con trai đi học, nhưng Trịnh lão thái thái bất công nói nhà không có tiền, chẳng thể chu cấp nhiều người như vậy.

Chồng nàng lại rất hiếu nghĩa, chỉ hướng về mẫu thân.


Hiện giờ khó khăn lắm mới có cơ hôi đi học, nàng nhất định để các con được đến lớp.Đến cả nhị nha đầu cũng có thể được đi học.

Nàng thấy chị dâu vì học hành mấy năm mà lúc gả vào Chu gia Trịnh lão thái thái cũng ưu ái mấy phần.

Có thể thấy nữ nhân có văn hoá, học thức rồi lấy chồng sẽ được coi trọng hơn nhiều.

Hơn nữa nàng nghe chồng nói ở trong thành nữ tử đi học rất nhiều, có nhiều điểm tốt.Chuyện quan hệ để hai con đi học rất quan trọng, cắn chặt răng mặc kệ mọi việc khác.

Tóm lại đi đến nhà hiệu trưởng tham vấn không có hại, chỉ có lợi mà thôi.Nhươc Thuỷ khuyên nhủ Vương Ngưng gật đầu liền đi theo Đường Hộ đến Lư gia, Nhược Thuỷ đến nơi thì đã thấy Lư Văn được tin đã cung kính ở cửa chào đón.Lưu Văn ngẩng đầu thấy Đường Hộ mang theo cháu gái cùng một tiểu cô nương khác từ trên xe bước xuống, lúc sau liền chẳng thấy ai nữa.

Trong lòng có chút nôn nóng, đi tới hỏi Đường Hộ :” Lão Đường, đại sư không muón tới xem nhà của ta ư ? Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu không ta cùng đi với ngươi, đem theo chút quà tặng.”Đường Hộ nghe vậy trên mặt có chút xấu hổ, ho khan một tiếng nói :” Lão Lư, nói mê sảng gì vậy.

Đại sư đã đi cùng ta tới.”Lư Văn nghe vậy vội đi vòng quanh xe Đường Hộ đánh giá, sau đó nhíu mày nói :”Lão Đường, đại sư ở đâu ? Ngươi tính gạt ta a ?”Đường Hộ duỗi tay kéo Lư Văn, ngay sau đó cười mỉa đối với Nhược Thuỷ nói :” Đại sư, lão bằng hữu của ta lớn tuổi, mắt mờ cả rồi, ngài đừng hấp nhặt hắn làm gì.” Dứt lời lại quay đầu đối với Lư Văn nói :” Lão Lư, đây là đại sư ta đã nói.

Chu đại sư - Chu Nhược Thuỷ.”Lư Văn nghe Đường Hộ kêu một tiểu cô nương 15-16 tuổi là đại sư thì cả kinh, đại sư đây ư ? Này…cũng quá trẻ tuổi rồi….Theo sau lại nghe tiểu cô nương này là Chu Nhược Thuỷ, sắc mặt càng kinh ngạc, không phải muốn mượn danh một vị đại sư mình biết, nàng cũng Chu đại sư hay sao?Nhược Thuỷ thật ra không quá để ý thái độ Lư Văn, chính mình hiện tại có hơi nhỏ tuổi thật, mọi người thái độ như thế cũng kệ thôi.Lư Văn thấy Nhược Thuỷ đứng yên tại chỗ, khuôn mặt thanh lãnh thanh nhã, dáng vẻ tự tin cũng không giống tiểu cô nương 15-16 tuổi.

Tâm coi thường có bớt đi vài phần.

Ông nhìn Nhược Thuỷ cười nói :”Ta không nghĩ đại sư trẻ tuổi như vậy, làm đại sư chê cười, ta xin cúi đầu nhận lỗi.”Nhược Thủy nhàn nhạt nói: “Không sao.


Ngươi dẫn ta đi trong nhà nhìn xem đi.”Lư Văn vội tránh ra, Nhược Thuỷ cùng mấy người cùng vào trong nhà.

Nhược Thuỷ từ sân vào bắt đầu quan sát mọi thứ xung quanh.

Nhà này thuộc loại kiến trúc châu âu, nhưng bên trong xây dựng lại theo phong cách Trung Quốc pha trộn.

Hơn nữa chủ nhân nơi này khẳng định đã thỉnh qua phong thuỷ sư đến xem.

Nơi này phong thuỷ có phần hoàn mỹ, sơn thuỷ đúng chỗ, không có bất luận điểm gì xấu với ngôi nhà này.Lư Văn thấy Nhược Thuỷ dừng chân quan sát hồi lâu, nhịn không được hỏi :”Đại sư, nơi này phong thuỷ không ổn ư ?”Nhược Thuỷ lắc lắc đầu :”Nơi này phong thuỷ thực tốt, hẳn là đã thỉnh cao nhân chỉ điểm.

Thực ra là phát quan vận, lẽ nào nơi này chủ cũ không nên chết oan uổng mới phải, phải vào bên trong nhìn xem.”Nhược Thuỷ đi vào cổng chính thì cả người đều cảm giác không tốt, đầu tiên là một luồng âm khí thẳng mặt ập tới.


Ngay sau đó liền thấy được trong phòng khách xa xa đủ là âm hồn, có người đọc báo, còn đang nói chuyện xôi nổi, còn như đang tổ chức vui chơi vui vẻ vô cùng.Những quỷ hồn nhìn thấy Nhược Thuỷ vào được, đều ngừng việc đang làm nhìn hướng tới phía nàng, bọn họ cảm nhận được Nhược thuỷ trên người linh khí phát ra đều cảnh giác nhìn chằm chằm.

Tựa hồ đề phòng Nhược Thuỷ có thể ra tay bất lợi bọn họ.Nhược Thuỷ hơi hơi nhăn mày, hướng Dương lâu bốn phía nhìn kỹ, thấy xung quanh phong thuỷ rất tốt, không có đồ vật gì hấp dẫn quỷ hồn, không biết vì lý do gì nơi này lại tụ tập nhiều quỷ hồn đến vậy.

Khó trách Lư gia xui xẻo, quỷ hồn này chắc ở đây đã lâu, Lư gia đến đương nhiên bị coi là quấy phá nơi ở của bọn họ.

Đương nhiên bọn họ sẽ tác quái để cả nhà Lư gia không yên.

Cũng may Lư Văn phúc duyên sâu dày mới chống đỡ được đến giờ, bằng không ông ta cũng cùng chung số phận với vợ và nhi tử.Lư Văn thấy Nhược Thuỷ đứng ở cửa không đi tiếp vào bên trong, chỉ thấy nhìn khắp nơi, không biết Nhược Thuỷ là có ý tứ gì, đành phải mở miệng hỏi :”Đại sư, phòng này có cái gì không ổn sao ? Sao ngài không đi vào trong ngồi ?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương