Đan Phù Chí Tôn
Chương 20: Phá trận

<!---->Huyền Hiểu cuối cùng vẫn là chết trong tay Bắc Thần. Sau khi dọn dẹp chiến trường, Bắc Thần vác Lục Ngân Đao lên lưng, tiếp tục đi về phía trước.

“Tu chân nghịch thiên, xem ra, tất cả mọi người đều chuẩn bị tốt tâm lý sống chết tùy lúc rồi.”

Bắc Thần đưa tay vào túi trữ vật tùy thân của ba người Huyền Hiểu, thu hoạch một nhóm linh thảo linh túy chất lượng cùng số lượng không tệ. Ba người Huyền Hiểu, hẳn là từ được truyền tống trực tiếp vào trong khu vực trung ương. Bằng không với thực lực ba người bọn họ, muốn trong thời gian ngắn thu thập nhiều linh thảo như vậy, gần như là lên trời.

“Phi Hành Phù chỉ có hai đạo thượng đẳng, sáu đạo trung đẳng, lúc này mới qua không đến một nửa thời gian, ta đã tiêu hao sáu phần Phi Hành Phù, đến tột cùng là do ta rất hiếu chiến, hay là trong Cực Đạo Cung này thật sự quá hung hiểm!”

Bắc Thần lần thứ hai kiểm kê lại đạo phù dự trữ của chính mình, chau mày. Dự trữ Hỏa Đạn Phù, Hàn Băng Phù, Thổ Cương Phù khác coi như phong phú, nhưng là Phi Hành Phù bị hắn luân phiên tiêu hao, đã giống như nghèo rớt mồng tơi.

Linh quang chợt lóe, Bắc Thần lấy ra túi trữ vật trọng lượng lớn bên hông, run lên mặt đất, rơi ra nhiều vật. Túi trữ vật này là Bắc Thần dùng đựng chiến lợi phẩm, mấy thứ không dùng được thu được trong mấy lần đối chiến, Bắc Thần đều để vào đây, tính toán trở lại tông môn kiểm kê cẩn thận lại.

Tìm kiếm hồi lâu, Bắc Thần mới từ bên trong đó nhặt ra mấy đạo phù, bốn đạo Phi Hành Phù, ba đạo Hỏa Đạn Phù, một đạo Hàn Băng Phù, đáng tiếc đều là phẩm chất hạ đẳng. Về phần mấy hoàng phù trung phẩm, Bắc Thần trực tiếp để trở lại bên trong túi trữ vật.

- Tóm lại còn chút ít vẫn là hơn không!

Sau khi thu thập tốt, Bắc Thần lần thứ hai hướng đi đỉnh núi. Lúc xuất phát, ven đường cũng có chút thu hoạch. Khi hắn đi vào sườn núi, một đạo trận pháp không trọn vẹn, trước tiên hấp dẫn chú ý của hắn.

Đây là một đạo trận Nguyệt Nha, thời điểm toàn thịnh, hẳn là một đạo trận pháp nhiều màu, trải qua năm tháng hao mòn, hiện giờ chỉ còn lại hai đảo màu.

Bốn phía trận Nguyệt Nha đã có hai đội nhân mã. Nhìn tông phục, Bắc Thần cũng đoán đại khái được lai lịch của đối phương. Một phương là hai người Đạo Linh Tông, một nam một nữ, đều là tu vi Hóa Huyết tầng chín, Linh Mộc, Linh Nguyệt. Một phương hẳn là đệ tử Tiên Cực Môn, có ba người, một Hóa Huyết tầng chín, hai Hóa Huyết tầng bảy, ba người đều là nữ nhân, lần lượt là Thái Nhụy, Thái Yên, Thái Mai.

Bắc Thần vừa đến rất nhanh khiến năm người chú ý. Đặc biệt là Lục Ngân Đao trên lưng Bắc Thần, khiến ánh mắt năm người ngưng thần, tâm tư khác nhau.

So với vẻ mặt bất đồng của năm người, biểu tình Bắc Thần đơn giản hơn nhiều, trực tiếp bị kinh diễm rồi. Khác không nói, chỉ là bốn vị đại mỹ nhân này đã đủ để Bắc Thần ngắm nhìn nửa ngày rồi.

Đối phương không có đấu võ trước tiên, nói rõ năm người này không phải người gì gặp lợi quên nghĩa. Sau khi Bắc Thần thả lỏng tâm tư, cũng bắt đầu cẩn thận đánh giá năm người.

Linh Nguyệt một thân đạo bào xanh, trung gian điểm xuyết nguyệt tinh quang, phụ trợ cho dung nhan có một không hai kia thêm phần tiên linh thanh nhã, như tiên nhập phàm trần. Trong mắt Bắc Thần, dung mạo của Linh Nguyệt này cơ hồ có thể so sánh với Chỉ Điệp.

Ba nữ nhân Thái Nhụy, Thái Yên, Thái Mai thì tuổi tác nhỏ hơn, tương đương tuổi Bắc Thần, dung nhan non nớt nhưng cũng khuynh quốc khuynh thành, xuất thân Tiên Cực Môn, khiến cho trên người ba nàng nhiều thêm một phần trần khí mờ ảo.

Về phần Linh Mộc, bộ dạng cũng mày kiếm mắt sáng, anh tuấn phi phàm. Nhưng mà Bắc Thần ở nơi này trực tiếp bị hắn xem nhẹ.

- Thái Nhụy tỷ tỷ, tiểu tử của Nam Huyền Tông này rất vô lễ, nhìn chằm chằm chúng ta cả buổi, nếu không trực tiếp thịt hắn đi! Với thực lực tệ hại đó, cũng không giúp được chúng ta!

- Đúng vậy, Thái Nhụy tỷ tỷ, tỷ nhìn xem hắn sắp chảy cả nước miếng ra rồi kìa.

Thái Yên kiêu ngạo, ánh mắt nhìn Bắc Thần rất phản cảm. Thái Mai ở một bên, trừng hai mắt linh động, còn trợn trắng mắt liếc nhìn Bắc Thần.

Trong lòng Bắc Thần nháy mắt lạnh lẽo, nào có tiểu mỹ nhân tu chân trong veo như nước chứ, nào có dung nhan xinh đẹp như mỹ ngọc yên tĩnh theo năm tháng đâu! Này còn chưa nói đến một câu, đã mở miệng làm thịt! Hình tượng của các ngươi sụp đổ cũng quá nhanh rồi đi!

Thái Nhụy, nhìn bộ dáng Bắc Thần phấn nộn trắng nõn, hai mắt trong vắt, trong lòng cũng không giận, ngược lại trêu ghẹo nói:

- Tiểu đệ đệ, đệ nhìn thêm vài lần, tỷ tỷ cũng sẽ không trở nên thêm hấp dẫn đâu!

Bắc Thần thu hồi tầm mắt, gãi gãi tóc, cười nói:

- Nàng đừng thấy là ta nhỏ, vài ngày nữa ta cũng sắp mười bốn, nàng nhìn cũng không lớn hơn ta, mới mở miệng đã thành tỷ tỷ của ta, chiếm tiện nghi của ta a!

- Tiểu tử thối, không biết xấu hổ, tỷ tỷ cũng là ngươi có thể gọi sao, Thái Nhụy tỷ tỷ mấy ngày hôm trước nữa đã mười bốn tuổi, làm tỷ tỷ ngươi còn chiếm tiện nghi ngươi! Hừ! Cô nãi nãi ta ngày hôm qua cũng mười bốn, ngươi nhỏ nhất nơi này!

Thái Nhụy cười khanh khách mấy tiếng, nói với Bắc Thần:

- Tiểu đệ đệ, tỷ lớn hơn đệ, tu vi của tỷ cũng cao hơn đệ, làm tỷ tỷ của đệ được chứ?

Bắc Thần hung hăng xem thường, nói với Thái Nhụy:

- Không được, ta đã có một tỷ tỷ, không muốn lại có thêm một người, vị tiên tử này tên là gì, ta tên là Bắc Thần.

- Thái Nhụy Tiên Cực Môn, hai người này sư muội của tỷ, Thái Yên, Thái Mai! Hai vị kia là Linh Mộc sư huynh cùng Linh Nguyệt đạo hữu của Đạo Linh Tông!

Thái Yên, Thái Mai không thích Bắc Thần, thời điểm Thái Nhụy giới thiệu, hai người không hẹn mà đưa đến một ánh mắt mười phần lực sát thương với Bắc Thần. Trái lại Linh Mộc cùng Linh Nguyệt ở một bên gật đầu đáp lễ với Bắc Thần.

Sau khi giới thiệu xong, Thái Nhụy nhìn lục Ngân Đao của Bắc Thần nói:

- Bắc Thần đệ đệ, trên lưng đệ là huyền khí thứ phẩm của Nam Huyền Tông Lục Ngân Đao sao, không biết đệ có thể phát huy ra mấy phần uy lực?

- Sư tỷ chính là phải cậy mạnh phá trận, tu vi ta không đủ, miễn cưỡng có thể phát huy ra được uy lực bốn phần huyền khí!

Linh mộc ở một bên nghe vậy gật đầu nói:

- Bốn phần đã là không tồi rồi, tu vi của Bắc Thần sư đệ đã là Hóa Huyết tầng bảy đỉnh phong. Nhưng mà phá vỡ cấm chỉ hai màu này ít nhất cần ba đạo công kích của Cố Nguyên kỳ. Chúng ta năm người thêm cả Bắc Thần sư đệ vẫn là kém một chút. Ta cùng Linh Nguyệt sư muội, Thái Nhụy sư muội miễn cưỡng có thể phát huy ra uy lực sáu phần huyền khí. Hai sư muội Thái Yên, Thái Mai có thể phát huy ba phần, thêm bốn phần của Bắc Thần sư đệ, còn kém hai phần. Xem ra phải chờ thêm một đạo hữu có huyền khí thứ phẩm.

Bắc Thần nghe vậy sửng sốt, nếu nói trên người ba người Linh Mộc, Linh Nguyệt, Thái Nhụy có huyền khí thứ phẩm, hắn vẫn là tin tưởng. Dù sao với tuổi của bọn họ có thể tu luyện đến Hóa Huyết tầng chín, thậm chí Linh Mộc lại còn là Hóa Huyết tầng chín đỉnh phong, tuyệt đối là nhân tài trọng điểm cần bồi dưỡng.

Thế nhưng hai người Thái Yên, Thái Mai đều là Hóa Huyết tầng bảy, thế nhưng cũng có một loại huyền khí thứ phẩm. Sau khi so sánh, Bắc Thần thầm hô chính mình mệnh khổ, tốt xấu cũng là Tiểu Bắc Bá của Đệ Tứ Sơn, vào thời điểm tiến vào, tông môn thế nhưng lại không phân cho một huyền khí thứ phẩm. Cái trên lưng mình chính là cướp của đạt được.

Cùng lúc, ánh mắt ai oán của Bắc Thần chuyển dời đến trên người hai nàng Thái Yên.

- Tiểu tử thối, ánh mắt này của ngươi là gì, nhìn kỹ xem, cô nãi nãi chính là huyền khí thứ phẩm hàng thật giá thật, Ngân Ngọc Kiếm!

Nhìn pháp kiếm ngân bạch như ngọc trên tay Thái Yên Thái Mai, Bắc Thần giật mày, thật đúng là huyền khí tiêu xứng của Tiên Cực Môn, Ngân Ngọc Kiếm.

Bắc Thần gở xuống Lục Ngân Đao, nói với năm người Linh Mộc:

- Nếu là như vậy, chúng ta cũng đồng loạt ra tay, hai phần công kích cuối cùng kia bao trên người ta.

Thấy bộ dạng nóng lòng muốn thử, tâm tư chắc chắn của Bắc Thần, ba người Hóa Huyết tầng chín nhóm Linh Mộc hơi hơi ngưng mắt. Hai nàng Thái Yên, Thái Mai là dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc để nhìn Bắc Thần.

- Tiểu tử thối, ngươi khoác lác phải không, ngươi có hiểu hay không, tất cả công kích phải bùng nổ cùng thời gian mới có thể phá vỡ cấm chỉ màu này. Ngươi thúc giục Lục Ngân Đao đã muốn cực hạn rồi, còn có thể đồng loạt sử dụng thủ đoạn khác?

- Đúng vậy, ngươi nghĩ rằng trên người mấy người nhóm ta sẽ thiếu vài pháp khí này sao. Đáng tiếc là không thể đồng thời thúc giục, bằng không năm chúng ta đã sớm phá vỡ cấm chỉ màu này, còn đợi ngươi tới sao.

Bắc Thần nghe vậy cũng không giận, chỉ vươn tay phải, vung lên năm ngón tay, đồng thời đánh ra năm hỏa đạn, đánh nát năm tảng đá cách đó không xa.

Lần này, Linh Mộc ngây ngẩn cả người, hai miệng nhỏ của Thái Yên, Thái Mai cũng há hốc, chỉ có hai nàng Linh Nguyệt, Thái Nhụy lần thứ hai nổi lên hứng thú đánh giá Bắc Thần.

Cuối cùng vẫn là Linh Mộc phản ứng trước tiên, chỉ nghe hắn kinh hô:

- Một tâm năm dùng, đây là bổn sự một tâm đa dùng a. Này không phải thủ đoạn chỉ có Cố Nguyên kỳ mới có sao!

Bắc Thần cười nói:

- Ta trời sinh thần niệm cường đại, miễn cưỡng có thể làm được một tâm đa dùng, cái này chúng ta có thể hợp tác phá vỡ tàn trận này rồi chứ?

Linh Mộc quái dị liếc mắt nhìn Bắc Thần, rồi lấy ra huyền khí phi kiếm của chính mình.

Năm người Linh Mộc chuẩn bị tốt công kích, thời điểm muốn thét to đồng loạt ra tay, Bắc Thần đột nhiên hô to một tiếng:

- Chờ một chút!

Năm người đã lên dây, chỉ vì tiếng kêu của hắn, thiếu chút nữa không thở nổi, đều trừng mắt liếc hắn một cái.

Bắc Thần bị mọi người chỉ trích trong giây lát lại nở nụ cười hắc hắc:

- Các vị sư huynh sư tỷ này, chúng ta còn chưa nói xong, đồ vật tốt bên trong là phân thế nào. Đừng đến lúc đó các ngươi đều là nhóm hai ba người, khi dễ ta chỉ là một tiểu hài tử!

- Ta phi, tâm tư ngươi không nhỏ a, cô nãi nãi còn có thể chiếm tiện nghi ngươi. Chúng ta sớm nói xong rồi, dựa vào cống hiến mà phân phối linh thảo linh túy bên trong, tương đương bồi thường linh thạch khi không thể chia đều.

Linh Mộc cười khổ một tiếng, giải thích sau Thái Yên:

- Bắc Thần sư đệ yên tâm, dựa vào cống hiến phá trận mà phân phối. Tất cả bảo bối bên trong đều dựa vào chia đều cho ba mươi phần. Chúng ta dựa theo cống hiến phá vỡ cấm chỉ màu để phân phối là tốt rồi.

- Cái này tốt, chúng ta đây bắt đầu đi.

Sau đó, sáu người đều đứng ở vị trí cố định, sau tiếng thét ra lệnh dài của Linh Mộc, đã cùng nhau động thủ. Bắc Thần đồng thời thúc giục Lục Ngân Đao, hóa ra tâm thần, châm Hỏa Đạn Phù thượng đẳng, đánh gãy tia liên tiếp cuối cùng của cấm chỉ màu.

Sau đó, cả tòa trận nổ liên tục, nhộn nhịp đi lên trời cao nhẹ nhàng, trở thành một không gian tàn cấm bên trong mật cảnh Cực Đạo Cung này!

Nhìn trước mắt, ước chừng hai mẫu linh điền lớn nhỏ, cùng với một gốc linh thảo linh quang tán tán ở mặt trên, sáu người Bắc Thần đều lộ ra mỉm cười.

- Đây là một linh thảo dùng để tạo linh điền, cái này thật sự là bảo bối khó kiếm!

Không cần phải nhiều lời nữa, sáu người đều tự xuất ra hộp ngọc, rất nhanh đã ngắt hết linh thảo. Sau đó dựa vào cấp bậc cùng số lượng phân phối thành ba mươi phần, đều dựa vào cống hiến của bản thân mà có thành quả thu hoạch như thế.

- Hai mươi mốt góc linh thảo cấp địa, một trăm bốn mươi hai phần linh thảo cấp linh, Bắc Thần xem như được một phần năm chỗ bảo địa này!

Bắc Thần vỗ vỗ túi trữ vật của chính mình, sắc mặt như thần giữ của, chọc cho hai người Thái Yên, Thái Mai tức giận trào phúng với hắn.

- Thái Nhụy sư muội, Bắc Thần sư đệ, chúng ta đừng đi như vậy. Linh Thực Viên này, không biết còn có bao nhiêu ưu đãi, thời gian còn lại cho chúng ta cũng không nhiều nữa rồi.

Nói xong, Linh Mộc mang theo Linh Nguyệt, tiếp tục đi đến chỗ cao.

Thái Nhụy cười nói với Bắc Thần:

- Bắc Thần đệ đệ, đệ chỉ có một người như vậy, có cần đi cùng với tỷ không?

Bắc Thần nhìn nhìn Thái Yên, Thái Mai trừng mắt nhìn, lắc đầu nói:

- Không được, ta còn có chuyện khác, phải qua chỗ này, ngày khác nếu rảnh, sư tỷ có thể đi Nam Huyền Sơn tìm ta.

Sau đó, Bắc Thần cùng ba người Thái Nhụy nói lời từ biệt, sau khi đi xa vạn dặm, từ trong ngực Bắc Thần mới lấy Ngọc Phù tỏa hoàng quang.

- Giả Tuấn, tiểu tử ngươi rốt cuộc xuất hiện rồi!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương