Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
-
Chương 84: Top 4: Tứ cường sinh ra!
Chuỗi trận đấu 13 tiến 7 thúc với phần thua thuộc về Lạc Lãng, có thể nói thực lực của Lạc Lãng và Diệp Nhứ là ngang nhau, nhưng bởi vì hôm qua Lạc Lãng đã tốn quá nhiều năng lượng, hôm nay lại chưa khôi phục lại như cũ nên đã ngã xuống trước một giây, rồi bị định thắng bại.
Có thể nói sau trận đấu này ai cũng tiếc cho Lạc Lãng, nhưng tiếc cũng không thể làm gì vì trận đấu đã chính thức kết thúc.
Bất quá dù vậy, danh vọng của Lạc Lãng trong lớp đặc cấp cũng tăng lên không ngừng, bởi vì trận đấu này đã chứng minh thực lực của Lạc Lãng cũng không kém nhiều so với Diệp Nhứ, thậm chí thực lực của cậu có thể tiến vào top 3 cũng được.
Nhưng mà giờ phút này, tầm mắt của tất cả học sinh đặc cấp ban 1 đều đang hướng về phía Lăng Lan và Tề Long, nếu thực lực của Lạc Lãng đã có thể tiến vào top 3 thì thực lực của Lăng Lan và Tề Long mạnh đến mức nào, phải biết rằng Lạc Lãng là người kém nhất trong bộ 3 Lăng Lan - Tề Long - Lạc Lãng .
Bất quá bọn họ đều tin tưởng, thực lực thật sự của Lăng Lan và Tề Long nhất định sẽ hiện ra ở trước mặt bọn họ, chỉ cần chờ tới lúc đó thì có thể biết Lăng Lan, Lạc Lãng sâu cạn ra sao.
Nữa tiếng sau, trận đấu 7 tiến 4 liền được diễn ra. Tuy rằng Diệp Nhứ rất hi vọng bản thân có thể miễn đấu để khôi phục thể lực cho vòng sau nhưng đáng tiếc, học viện không muốn cho Diệp Nhứ cơ hội đó, cơ hội miễn đấu lần này được dành cho Tề Long.
Trận đấu 7 tiến 4 bởi vì Tề Long được miễn nên chỉ còn lại 3 trận, vận khí của Lăng Lan cũng không kém với Tề Long, đối thủ của cô chính là người đã tiêu hao hết thể lực, không còn khả năng tái chiến Diệp Nhứ. Mà Lý Anh Kiệt đánh với người thứ 5 - Giang Nguyên, Vũ Cảnh đánh với người đứng thứ 4 Truyền Vinh, đều là những trận chiến gây cấn.
Diệp Nhứ vừa nhìn thấy tên đối thủ thì vẻ mặt nhất thời đau khổ, đối thủ của cậu lại là Lăng Lan, vận khí thật sự quá tệ.
Nguyên bản cậu còn hy vọng có thể đi tiếp nhưng đối thủ lại là Lăng Lan, cho dù thể lực cậu dư thừa, thì cũng không nắm chắc có thể đánh bại đối phương, huống chi là ở tình huống hiện tại… Diệp Nhứ không thể không lo lắng vị trí sau của top 4, phải biết rằng trận đấu xếp vị trí 13-8, 7-5 sẽ được đồng thời diễn ra, nếu như cậu tiêu hao hết thể lực vào lúc này thì đến vị trí thứ 5 cũng không thể đảm bảo có được.
Không thể không nói, những đứa trẻ có thực lực càng mạnh thì khả năng phán đoán và năng lực thừa nhận đều rất mạnh. Chúng biết rằng, có khi buông tha cũng là một loại dung khí.
Khi trọng tài trên lôi đài vừa nói bắt đầu thì Diệp Nhứ liền quyết đoán nhấc tay nhận thua. Cứ như vậy, Lăng Lan lại lần nữa thoải mái đi tiếp, trở thành người đầu tiên có mặt ở vòng trong. (không tính Tề Long)
Mà trận đấu của Lý Anh Kiệt và Vũ Cảnh cũng rất kịch liệt, tuy rằng Lý Anh Kiệt và Vũ Cảnh là hai người đứng đầu ban 1, nhưng thực lực của bọn họ cũng không đạt tới mức kỹ áp quần hùng, nếu so sánh với đối thủ thì cũng chỉ hơi cao một bậc, cho nên cuối cùng ai là người dành thắng lợi cũng không thể đoán trước được. Cơ hội của mọi người là ngang nhau.
Nhưng mà dù sao thì 2 người này cũng không đơn giản gì. Lý Anh Kiệt là truyền nhân trực hệ của gia tộc thứ nhất Liên Bang, cách đấu thuật của dòng họ cậu ta đã trải qua ngàn năm thiên chuy bách luyện, mới lưu lại những chiêu thức tấn công cơ bản cao nhất, nếu đặt lên bàn cân mà so sánh thì khởi điểm của cậu ta đã mạnh hơn người thường rất nhiều. Còn Vũ Cảnh cũng là con cháu của gia tộc bốn đời làm quân sự, chỉ cần dùng những chiêu thức vật lộn trong quân dụng cũng khiến cho cậu đánh bại rất nhiều bạn cùng trang lứa. Chính vì vậy, rất nhanh hai người cũng đánh bại được đối thủ và thành công tiến thêm một bước, vào top 4 cuối cùng.
Những trận đấu buổi sáng cũng vì tìm ra top 4 mà kết thúc, tiếp theo tiến hành cuộc chiến xếp hạng 13-8, 7-5. Mà lúc này vận khí của Diệp Nhứ đã trở lại, cậu được cơ hội miễn đấu tiến thêm một bước.
Lạc Lãng vận khí cũng không tồi, chật vật dành chiến thắng với một người thực lực không kém mình rồi cũng được miễn thi đấu, sau đó nghỉ ngơi ngồi chờ đối thủ để tranh vị trí thứ 8.
Cứ như vậy, Lạc Lãng lấy vị trí thứ tám, mà Diệp Nhứ cũng lấy được vị trí thứ năm.
Trên danh sách top 50, tuy Diệp Nhứ đã rớt hạng so với lúc mới vào học, nhưng cũng không làm giảm địa vị của mình trong lòng học sinh cùng lớp, thực lực của Diệp Nhứ tuyệt đối là nổi tiếng, chỉ là cũng không ai nghĩ tới, ban 1 sẽ xuất hiện hai kẻ yêu nghiệt và kỳ ba như Lăng Lan và Tề Long, đương nhiên kỳ ba ở đây chính là chỉ Tề Long, mà Lăng Lan khẳng định là yêu nghiệt.
Mà Lạc Lãng dành vị trí thứ tám cũng làm cho mọi người than phục, thậm chí có mấy bạn học còn cho rằng Lạc Lãng còn có thể tiến thêm 1,2 bước nữa, dù sao cậu cũng đánh ngang nhau với Diệp Nhứ, thứ sáu cũng có thể là cậu. Bất quá thực lực của top 10 ban 1 đều không kém nhau là mấy nên cũng không quá để ý với thứ tự này.
Chỉ còn lại top 4 là chưa có danh sách chính thức. Trận đấu bán kết top 4 sẽ được diễn ra vào buổi chiều nên dù cho học sinh ai cũng tò mò muốn biết ai sẽ đối đầu với ai thì cũng chỉ có thể đi căn tin ăn trưa, chờ các trận đấu sẽ diễn ra vào buổi chiều.
Lúc ăn cơm Hàn Kế Quân từng lo lắng Lăng Lan sẽ đụng phải Tề Long trước, nhưng Tề Long một chút lo lắng cũng không có, ngược lại cậu còn rất hưng phấn, cho rằng mình có thể đánh vui vẻ với Lan lão đại một lần.
Lăng Lan nghe vậy, tuy trên mặt vẫn lạnh nhạt như trước, nhưng trong lòng lại quyết đoán xin quang não của học viện cố gắng một chút, đem thằng nhóc phiền toái này quăng cho người khác xử lý dùm.
Mọi người cứ như vậy nói nói cười cười cho đến khi hết giờ ăn cơm trưa, sau đó lại cùng nhau về phòng cách đấu quán, chờ đợi thông tin về 2 trận quyết đấu tiếp theo.
Thời gian rốt cục cũng đến, danh sách đối thủ rốt cục được gởi tới. Hàn Kế Quân và Lạc Lãng bên này hưng phấn nhảy dựng lên, mà Vũ Cảnh bên kia thì nhíu mày, sắc mặt trầm trọng.
Không sai, đối thủ tiếp theo của cậu chính là người mà cậu tối cố kị nhất, Lăng Lan. Nếu có thể, cậu thật sự không muốn đụng phải Lăng Lan ở vòng bán kết chút nào, cậu hi vọng mình có thể dùng tư thái tốt nhất để tiến đến trận chung kết cuối cùng.
Bất quá Vũ Cảnh rất nhanh liền khôi phục tâm tình, làm con cháu của một gia đình có gia về mặt quân sự, cậu không e ngại với bất cứ khiêu chiến nào. Thật ra Vũ Cảnh đã chuẩn bị rất đầy đủ cho cuộc đấu này, từ khi Lăng Lan dùng 1 chiêu mà thăng cấp liên tiếp cậu liền chú ý tới Lăng Lan, cho rằng Lăng Lan chính là đối thủ lớn nhất của mình.
Đúng vậy, ở trong mắt Vũ Cảnh, thằng nhóc kiêu ngạo Lý Anh Kiệt căn bản không xứng trở thành đối thủ của mình, tuy hiện tại thực lực của cậu ta bằng mình, nhưng Vũ Cảnh tin rằng chỉ cần 3 năm sau, mình tuyệt đối sẽ đạp Lý Anh Kiệt xuống, để cậu ta trở thành bàn đạp kê chân cho mình đi lên.
Vũ Cảnh nghiên cứu qua thực lực trước mắt của Lăng Lan đã cao hơn bọn họ một bậc, muốn đánh bại cậu ta, thật sự rất khó khăn. Bất quá cậu cũng không có ý định bởi vậy mà nhận thua, cậu từng liên lạc với cha mình, đem thủ pháp của Lăng Lan trình bày một phen, hi vọng có thể được cha chỉ điểm.
Vũ Cảnh không phải không muốn cho cha của mình xem những đoạn clip ghi lại trận đấu của Lăng Lan, nhưng ở học viện đồng quân, những hình ảnh tư liệu của học sinh được kiểm soát vô cùng nghiêm ngặt. Từ bên trong học viện không thể gởi tài liệu ra bên ngoài, mà người từ trong học viện đi ra ngoài thì những dụng cụ có thể lưu trữ thông tin đều phải được kiểm tra chặt chẽ. Nếu phát hiện có tư liệu thì sẽ tự động cắt bỏ, cho dù là những quang não hiện đại nhất cũng không thể phục hồi lại.
Đây là biện pháp mà học viện dùng để bảo hộ học sinh, nghiêm cấm học sinh tiết lộ tư liệu, hình ảnh cụ thể ra ngoài, đương nhiên nếu kể lại thì không sao cả.
Cha Vũ Cảnh sau khi nghe xong thì trầm tư suy nghĩ một lúc mới nói với cậu, phải chờ thời cơ trước, nếu có thể duy trì được mười chiêu của đối phương thì có lẽ sẽ tìm được cơ hội thắng lợi.
Vả lại sự thật là Lăng Lan rất ít khi động thủ, nên Vũ Cảnh cũng không biết điểm yếu của đối phương là ở đâu. Mà những lời của cha nói thì Vũ Cảnh đương nhiên sẽ làm theo, trận đấu 13 tiến 7 đã chứng minh những gì cha của Vũ Cảnh nói là chuẩn xác.
Là do Tần Dật quá nóng vội, lúc còn chưa hoàn toàn thăm dò thực lực của Lăng Lan liền mù quáng hành động, Vũ Cảnh tự cảnh cáo chính mình, nhất định phải nhẫn nại, cho dù Lăng Lan công kích mãnh liệt như thể nào, thậm chí lộ ra bao nhiêu lỗ hổng thì lúc còn chưa nắm chắc phần thắng, cần phải nhẫn nại tới cùng.
Rất nhanh, hai trận đấu chính thức bắt đầu. Hàn Kế Quân do dự một chút rồi quyết định đi xem trận đấu giữa Tề Long và Lý Anh Kiệt. Mà Lạc Lãng lựa chọn đi xem trận đấu của Lăng Lan, cậu muốn nhìn rõ cách đấu thật sự của Lăng Lan là gì.
Nói tới cũng thật xót xa, bọn họ ở cùng Lăng Lan nửa năm, số lần đấu tập nhiều vô kể nhưng bọn họ chưa từng thấy hệ thống cách đấu thật sự của Lăng Lan. Bởi vì, mỗi khi đánh nhau cơ bản Lăng Lan không hề ra bất cứ chiêu thức gì, chỉ có bản năng công kích thôi, vừa trực tiếp, lại vừa đơn giản.
Cũng bởi vì vậy mà Hàn Kế Quân luôn không đánh giá được lai lịch thật sự của Lăng Lan, tuy Hàn Kế Quân từng nói bóng nói gió, nhưng Lăng Lan lại cười không nói, kết quả là có bí mật, hay là không có bí mật bọn họ cũng không biết rõ.
Lăng Lan nếu như biết vì lai lịch của mình mà đám Tề Long lại rối rắm như vậy, chỉ sợ là sẽ cười rớt răng hàm. Lúc này Lăng Lan cũng không biết rõ địa vị chân thực của cha mình, cho rằng mình chỉ là con cháu vượt bỏ quan hệ với một tiểu gia tộc không danh tiếng.
Không thể không nói ở phương diện này Lăng Lan có chút qua loa , đương nhiên một phần nguyên nhân cũng vì tiểu Tứ luôn không nhắc nhở Lăng Lan tình huống thật sự của Lăng Tiêu, cho nên Lăng Lan chỉ biết cha mình Lăng Tiêu chỉ là một thiếu tướng (Liên Bang có rất nhiều thiếu tướng) trên đường ra chiến trường không may mà tử nạn.
Trận đấu rốt cục bắt đầu, Vũ Cảnh cũng lựa chọn phương án giống Tần Dật, né sang 1 bên cẩn thận phòng bị, khiến Lăng Lan lại đau đầu.
Mà lúc này trận đấu của Mà Tề Long bên kia lại đánh kịch liệt ngay từ đâu. Tề Long vốn là một đứa trẻ dựa vào bản năng, cậu vừa nghe trọng tài nói bắt đầu, liền xông lên
Có thể nói sau trận đấu này ai cũng tiếc cho Lạc Lãng, nhưng tiếc cũng không thể làm gì vì trận đấu đã chính thức kết thúc.
Bất quá dù vậy, danh vọng của Lạc Lãng trong lớp đặc cấp cũng tăng lên không ngừng, bởi vì trận đấu này đã chứng minh thực lực của Lạc Lãng cũng không kém nhiều so với Diệp Nhứ, thậm chí thực lực của cậu có thể tiến vào top 3 cũng được.
Nhưng mà giờ phút này, tầm mắt của tất cả học sinh đặc cấp ban 1 đều đang hướng về phía Lăng Lan và Tề Long, nếu thực lực của Lạc Lãng đã có thể tiến vào top 3 thì thực lực của Lăng Lan và Tề Long mạnh đến mức nào, phải biết rằng Lạc Lãng là người kém nhất trong bộ 3 Lăng Lan - Tề Long - Lạc Lãng .
Bất quá bọn họ đều tin tưởng, thực lực thật sự của Lăng Lan và Tề Long nhất định sẽ hiện ra ở trước mặt bọn họ, chỉ cần chờ tới lúc đó thì có thể biết Lăng Lan, Lạc Lãng sâu cạn ra sao.
Nữa tiếng sau, trận đấu 7 tiến 4 liền được diễn ra. Tuy rằng Diệp Nhứ rất hi vọng bản thân có thể miễn đấu để khôi phục thể lực cho vòng sau nhưng đáng tiếc, học viện không muốn cho Diệp Nhứ cơ hội đó, cơ hội miễn đấu lần này được dành cho Tề Long.
Trận đấu 7 tiến 4 bởi vì Tề Long được miễn nên chỉ còn lại 3 trận, vận khí của Lăng Lan cũng không kém với Tề Long, đối thủ của cô chính là người đã tiêu hao hết thể lực, không còn khả năng tái chiến Diệp Nhứ. Mà Lý Anh Kiệt đánh với người thứ 5 - Giang Nguyên, Vũ Cảnh đánh với người đứng thứ 4 Truyền Vinh, đều là những trận chiến gây cấn.
Diệp Nhứ vừa nhìn thấy tên đối thủ thì vẻ mặt nhất thời đau khổ, đối thủ của cậu lại là Lăng Lan, vận khí thật sự quá tệ.
Nguyên bản cậu còn hy vọng có thể đi tiếp nhưng đối thủ lại là Lăng Lan, cho dù thể lực cậu dư thừa, thì cũng không nắm chắc có thể đánh bại đối phương, huống chi là ở tình huống hiện tại… Diệp Nhứ không thể không lo lắng vị trí sau của top 4, phải biết rằng trận đấu xếp vị trí 13-8, 7-5 sẽ được đồng thời diễn ra, nếu như cậu tiêu hao hết thể lực vào lúc này thì đến vị trí thứ 5 cũng không thể đảm bảo có được.
Không thể không nói, những đứa trẻ có thực lực càng mạnh thì khả năng phán đoán và năng lực thừa nhận đều rất mạnh. Chúng biết rằng, có khi buông tha cũng là một loại dung khí.
Khi trọng tài trên lôi đài vừa nói bắt đầu thì Diệp Nhứ liền quyết đoán nhấc tay nhận thua. Cứ như vậy, Lăng Lan lại lần nữa thoải mái đi tiếp, trở thành người đầu tiên có mặt ở vòng trong. (không tính Tề Long)
Mà trận đấu của Lý Anh Kiệt và Vũ Cảnh cũng rất kịch liệt, tuy rằng Lý Anh Kiệt và Vũ Cảnh là hai người đứng đầu ban 1, nhưng thực lực của bọn họ cũng không đạt tới mức kỹ áp quần hùng, nếu so sánh với đối thủ thì cũng chỉ hơi cao một bậc, cho nên cuối cùng ai là người dành thắng lợi cũng không thể đoán trước được. Cơ hội của mọi người là ngang nhau.
Nhưng mà dù sao thì 2 người này cũng không đơn giản gì. Lý Anh Kiệt là truyền nhân trực hệ của gia tộc thứ nhất Liên Bang, cách đấu thuật của dòng họ cậu ta đã trải qua ngàn năm thiên chuy bách luyện, mới lưu lại những chiêu thức tấn công cơ bản cao nhất, nếu đặt lên bàn cân mà so sánh thì khởi điểm của cậu ta đã mạnh hơn người thường rất nhiều. Còn Vũ Cảnh cũng là con cháu của gia tộc bốn đời làm quân sự, chỉ cần dùng những chiêu thức vật lộn trong quân dụng cũng khiến cho cậu đánh bại rất nhiều bạn cùng trang lứa. Chính vì vậy, rất nhanh hai người cũng đánh bại được đối thủ và thành công tiến thêm một bước, vào top 4 cuối cùng.
Những trận đấu buổi sáng cũng vì tìm ra top 4 mà kết thúc, tiếp theo tiến hành cuộc chiến xếp hạng 13-8, 7-5. Mà lúc này vận khí của Diệp Nhứ đã trở lại, cậu được cơ hội miễn đấu tiến thêm một bước.
Lạc Lãng vận khí cũng không tồi, chật vật dành chiến thắng với một người thực lực không kém mình rồi cũng được miễn thi đấu, sau đó nghỉ ngơi ngồi chờ đối thủ để tranh vị trí thứ 8.
Cứ như vậy, Lạc Lãng lấy vị trí thứ tám, mà Diệp Nhứ cũng lấy được vị trí thứ năm.
Trên danh sách top 50, tuy Diệp Nhứ đã rớt hạng so với lúc mới vào học, nhưng cũng không làm giảm địa vị của mình trong lòng học sinh cùng lớp, thực lực của Diệp Nhứ tuyệt đối là nổi tiếng, chỉ là cũng không ai nghĩ tới, ban 1 sẽ xuất hiện hai kẻ yêu nghiệt và kỳ ba như Lăng Lan và Tề Long, đương nhiên kỳ ba ở đây chính là chỉ Tề Long, mà Lăng Lan khẳng định là yêu nghiệt.
Mà Lạc Lãng dành vị trí thứ tám cũng làm cho mọi người than phục, thậm chí có mấy bạn học còn cho rằng Lạc Lãng còn có thể tiến thêm 1,2 bước nữa, dù sao cậu cũng đánh ngang nhau với Diệp Nhứ, thứ sáu cũng có thể là cậu. Bất quá thực lực của top 10 ban 1 đều không kém nhau là mấy nên cũng không quá để ý với thứ tự này.
Chỉ còn lại top 4 là chưa có danh sách chính thức. Trận đấu bán kết top 4 sẽ được diễn ra vào buổi chiều nên dù cho học sinh ai cũng tò mò muốn biết ai sẽ đối đầu với ai thì cũng chỉ có thể đi căn tin ăn trưa, chờ các trận đấu sẽ diễn ra vào buổi chiều.
Lúc ăn cơm Hàn Kế Quân từng lo lắng Lăng Lan sẽ đụng phải Tề Long trước, nhưng Tề Long một chút lo lắng cũng không có, ngược lại cậu còn rất hưng phấn, cho rằng mình có thể đánh vui vẻ với Lan lão đại một lần.
Lăng Lan nghe vậy, tuy trên mặt vẫn lạnh nhạt như trước, nhưng trong lòng lại quyết đoán xin quang não của học viện cố gắng một chút, đem thằng nhóc phiền toái này quăng cho người khác xử lý dùm.
Mọi người cứ như vậy nói nói cười cười cho đến khi hết giờ ăn cơm trưa, sau đó lại cùng nhau về phòng cách đấu quán, chờ đợi thông tin về 2 trận quyết đấu tiếp theo.
Thời gian rốt cục cũng đến, danh sách đối thủ rốt cục được gởi tới. Hàn Kế Quân và Lạc Lãng bên này hưng phấn nhảy dựng lên, mà Vũ Cảnh bên kia thì nhíu mày, sắc mặt trầm trọng.
Không sai, đối thủ tiếp theo của cậu chính là người mà cậu tối cố kị nhất, Lăng Lan. Nếu có thể, cậu thật sự không muốn đụng phải Lăng Lan ở vòng bán kết chút nào, cậu hi vọng mình có thể dùng tư thái tốt nhất để tiến đến trận chung kết cuối cùng.
Bất quá Vũ Cảnh rất nhanh liền khôi phục tâm tình, làm con cháu của một gia đình có gia về mặt quân sự, cậu không e ngại với bất cứ khiêu chiến nào. Thật ra Vũ Cảnh đã chuẩn bị rất đầy đủ cho cuộc đấu này, từ khi Lăng Lan dùng 1 chiêu mà thăng cấp liên tiếp cậu liền chú ý tới Lăng Lan, cho rằng Lăng Lan chính là đối thủ lớn nhất của mình.
Đúng vậy, ở trong mắt Vũ Cảnh, thằng nhóc kiêu ngạo Lý Anh Kiệt căn bản không xứng trở thành đối thủ của mình, tuy hiện tại thực lực của cậu ta bằng mình, nhưng Vũ Cảnh tin rằng chỉ cần 3 năm sau, mình tuyệt đối sẽ đạp Lý Anh Kiệt xuống, để cậu ta trở thành bàn đạp kê chân cho mình đi lên.
Vũ Cảnh nghiên cứu qua thực lực trước mắt của Lăng Lan đã cao hơn bọn họ một bậc, muốn đánh bại cậu ta, thật sự rất khó khăn. Bất quá cậu cũng không có ý định bởi vậy mà nhận thua, cậu từng liên lạc với cha mình, đem thủ pháp của Lăng Lan trình bày một phen, hi vọng có thể được cha chỉ điểm.
Vũ Cảnh không phải không muốn cho cha của mình xem những đoạn clip ghi lại trận đấu của Lăng Lan, nhưng ở học viện đồng quân, những hình ảnh tư liệu của học sinh được kiểm soát vô cùng nghiêm ngặt. Từ bên trong học viện không thể gởi tài liệu ra bên ngoài, mà người từ trong học viện đi ra ngoài thì những dụng cụ có thể lưu trữ thông tin đều phải được kiểm tra chặt chẽ. Nếu phát hiện có tư liệu thì sẽ tự động cắt bỏ, cho dù là những quang não hiện đại nhất cũng không thể phục hồi lại.
Đây là biện pháp mà học viện dùng để bảo hộ học sinh, nghiêm cấm học sinh tiết lộ tư liệu, hình ảnh cụ thể ra ngoài, đương nhiên nếu kể lại thì không sao cả.
Cha Vũ Cảnh sau khi nghe xong thì trầm tư suy nghĩ một lúc mới nói với cậu, phải chờ thời cơ trước, nếu có thể duy trì được mười chiêu của đối phương thì có lẽ sẽ tìm được cơ hội thắng lợi.
Vả lại sự thật là Lăng Lan rất ít khi động thủ, nên Vũ Cảnh cũng không biết điểm yếu của đối phương là ở đâu. Mà những lời của cha nói thì Vũ Cảnh đương nhiên sẽ làm theo, trận đấu 13 tiến 7 đã chứng minh những gì cha của Vũ Cảnh nói là chuẩn xác.
Là do Tần Dật quá nóng vội, lúc còn chưa hoàn toàn thăm dò thực lực của Lăng Lan liền mù quáng hành động, Vũ Cảnh tự cảnh cáo chính mình, nhất định phải nhẫn nại, cho dù Lăng Lan công kích mãnh liệt như thể nào, thậm chí lộ ra bao nhiêu lỗ hổng thì lúc còn chưa nắm chắc phần thắng, cần phải nhẫn nại tới cùng.
Rất nhanh, hai trận đấu chính thức bắt đầu. Hàn Kế Quân do dự một chút rồi quyết định đi xem trận đấu giữa Tề Long và Lý Anh Kiệt. Mà Lạc Lãng lựa chọn đi xem trận đấu của Lăng Lan, cậu muốn nhìn rõ cách đấu thật sự của Lăng Lan là gì.
Nói tới cũng thật xót xa, bọn họ ở cùng Lăng Lan nửa năm, số lần đấu tập nhiều vô kể nhưng bọn họ chưa từng thấy hệ thống cách đấu thật sự của Lăng Lan. Bởi vì, mỗi khi đánh nhau cơ bản Lăng Lan không hề ra bất cứ chiêu thức gì, chỉ có bản năng công kích thôi, vừa trực tiếp, lại vừa đơn giản.
Cũng bởi vì vậy mà Hàn Kế Quân luôn không đánh giá được lai lịch thật sự của Lăng Lan, tuy Hàn Kế Quân từng nói bóng nói gió, nhưng Lăng Lan lại cười không nói, kết quả là có bí mật, hay là không có bí mật bọn họ cũng không biết rõ.
Lăng Lan nếu như biết vì lai lịch của mình mà đám Tề Long lại rối rắm như vậy, chỉ sợ là sẽ cười rớt răng hàm. Lúc này Lăng Lan cũng không biết rõ địa vị chân thực của cha mình, cho rằng mình chỉ là con cháu vượt bỏ quan hệ với một tiểu gia tộc không danh tiếng.
Không thể không nói ở phương diện này Lăng Lan có chút qua loa , đương nhiên một phần nguyên nhân cũng vì tiểu Tứ luôn không nhắc nhở Lăng Lan tình huống thật sự của Lăng Tiêu, cho nên Lăng Lan chỉ biết cha mình Lăng Tiêu chỉ là một thiếu tướng (Liên Bang có rất nhiều thiếu tướng) trên đường ra chiến trường không may mà tử nạn.
Trận đấu rốt cục bắt đầu, Vũ Cảnh cũng lựa chọn phương án giống Tần Dật, né sang 1 bên cẩn thận phòng bị, khiến Lăng Lan lại đau đầu.
Mà lúc này trận đấu của Mà Tề Long bên kia lại đánh kịch liệt ngay từ đâu. Tề Long vốn là một đứa trẻ dựa vào bản năng, cậu vừa nghe trọng tài nói bắt đầu, liền xông lên
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook