Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
-
Chương 12: Khảo nghiệm chỗ không người
Lăng Lan lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước miếng, ra vẻ trấn định hỏi: “Anh là người sẽ dạy tôi thể thuật sao?” Lăng Lan đối với việc học thể thuất rất hứng thú, kiếp trước vẫn luôn nằm ở trên giường không hoạt động được, hiện tại đã có một thân thể khỏe mạnh, cô rất muốn học thêm nhiều một chút, không lãng phí cở thể khỏe mạnh ở đời này.
Người nọ mặt không biểu tình gì, lạnh lùng nói: “Không phải, ta chỉ tới để giới thiệu cho cô những thể thuật có thể lựa chọn.”
Lăng Lan nghe vậy thở ra một hơi nhưng cũng tránh không được có chút thất vọng, tuy rằng cảm giác khi đối mặt với người này thật không tốt nhưng như vậy có nghĩa đối phương rất mạnh, nếu có thể trở thành sư phụ của cô thì chắc chắn cô cũng sẽ trở thành cao thủ rồi.
Người nọ không để ý đến Lăng Lan đang rối rắm, tự giới thiệu nói: “Cô có thể gọi ta là Nhất hào (số 1).”
Nhất hào? Đây là số hiệu đi? Chẳng lẽ những người phụ trách trong không gian học tập đều không có tên, chỉ có số hiệu? Là bởi vì không cần hay còn vì nguyên nhân gì khác?
Nhất hào tiếp tục nói: “Đầu tiên, ta sẽ giới thiệu cho cô những nội dung cơ bản nhát của thể thuật cao cấp. Nó có tổng cộng ba phương diện, hệ tấn công, hệ cân bằng và hệ phòng thủ.”
Lăng Lan lắng nghe cẩn thận, vấn đề này có thể liên quan đến cả đời cô, cô không thể để có chuyện gì sai lầm xảy ra.
“Hệ tấn công, tên như ý nghĩa, sử dụng tấn công để làm cở sở cho thể thuật. Hệ cân bằng, vừa sử dụng tấn công cùng phòng thủ để làm cơ sở và hệ phòng thủ, trọng điểm sử dụng phòng thủ để xây dựng nền tảng thể thuật. Người sử dụng có thể lựa chọn một trong ba nội dung trên để tập luyện.” Nhất hào tựa hồ có chút vừa lòng đối với thái độ nghiêm túc của Lăng Lan, ngay lập tức bổ sung thêm: “Ba loại cơ sở thể thuật này không thể đồng thời tập luyện, nếu không sẽ đối thân thể tạo ra nguy hại rất lớn.”
Lăng Lan cả kinh, vừa rồi cô xác thực có ý tưởng này, không nghĩ tới tiểu tâm tư của cô bị Nhất hào nhìn ra, cũng mở miệng nhắc nhở cô. Cô cảm kích nói: “Cám ơn anh, Nhất hào đạo sư (sư phụ)!”
Tuy rằng Nhất hào đã nói người dạy thể thuật không phải mình, nhưng Lăng Lan vẫn cảm thấy Nhất hào cường đại hơn bất cứ người nào, gọi một tiếng đạo sư là cảm giác thật của cô.
Nhất hào tựa hồ có chút ngoài ý muốn đối với cách xưng hô của Lăng Lan, bất quá rất nhanh hắn liền che dấu nó đi, hắn vẫn lạnh lùng như cũ nói: “Hiện tại cô muốn chọn loại thể thuật nào?”
Lăng Lan nghiêm túc suy xét một chút, trong ba loại thể thuật này Lăng Lan có khuynh hướng muốn chọn hệ cân bằng, công thủ hai mặt đều có cho thấy hệ thể thuật này ít có nhược điểm, mà hai loại thể thuật còn lại ở những trường hợp đặc biệt xấu xảy ra thì khuyết điểm lộ ra rất rõ ràng. Lăng Lan không muốn trở thành cao thủ hàng đầu, cô chỉ muốn thân thể được khỏe mạnh. Vào lúc cô chuẩn bị trả lời lựa chọn của mình thì suy nghĩ chợt lé qua liề sửa miệng: “Nhất hào đạo sư, tôi muốn nghe xem đề nghị của anh, tôi thích hợp luyện tập loại thể thuật nào?”
Đôi mắt sắc bén của Nhất hào ngay lập tức bay vụt về phía Lăng Lan, mà cô lúc này chính là mỉm cười tự nhiên, tựa hồ không phát hiện Nhất hào đang tức giận.
Hai người nhìn nhau, khí thế trên người Nhất hào càng ngày càng mạnh, Lăng Lan mặt ngoài biểu hiện tự nhiên nhưng trong xương cốt đang không ngừng run rẩy, cô tự cổ động chính mình cố lên, thêm một chút nữa là tốt rồi.
Rốt cuộc, Lăng Lan cũng chờ được đến lúc Nhất hào thu hồi ánh mắt có thể giết người kia, lúc này cô phát hiện khéo môi Nhất hào hiện lên một tia cười rất nhạt, điều này khiến cho viên gạch trong lòng của Lăng Lan như được hạ xuống, cô biết chính mình làm đúng rồi.
Quả nhiên Nhất hào đưa ra ý kiến của mình: “Tôi kiến nghị cô lựa chọn hệ phòng thủ!”
Kỳ thật, sự xuất hiện của Nhất hào cũng không phải đơn thuần làm người giới thiệu cho người mặc định, nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn chính là làm giám khảo. Từ lúc hắn xuất hiện đến khi nói câu đầu tiên, hắn vẫn luôn giám sát người mặc định, giả vờ biểu hiện một chút cho người mặc định xem, khiến cho người mặc định cho rằng việc lựa chọn thể thuật căn bản phải do chính mình lựa chọn.
Đương nhiên nếu người mặc định có lựa chọn của mình thì Nhất hào cũng sẽ lựa chọn thể thuật đó như nguyện của người mặc định, nhưng điều này lại làm phát sinh một vấn đề, đó chính là loại thể thuật mà người mặc định lựa chọn có thật sự phù hợp với người đó không?
Học tập cơ xuất hiện, chính là để vì bồi dưỡng những thiên tài tuyệt đối ưu tú, tuy rằng loại lựa chọn sai lầm của người mặc định cũng vẫn tạo ra được thiên tài nhưng nó sẽ không bằng lựa chọn mà học tập cơ đưa ra….
Như vậy chỉ có duy nhất một cách giải thích chính là đây vẫn đang nằm trong khảo nghiệm đầu tiên, khảo nghiệm năng lực bản thân cũng như khảo nghiệm khả năng tư duy. Kỳ thật những người thông minh một chút cũng sẽ nghĩ tới một vấn đề rất cơ bản, nếu chỉ cần giới thiệu những cở sở của thể thuật thò cần gì phải cần ngườ mạnh mẽ như Nhất hào đạo sư xuất hiện? Điều này rõ ràng không hợp với logic.
Đương nhiên Lăng Lan cũng không thông minh như vậy, cô cũng chẳng phát hiện ra loại lỗ hổng nhỏ nào cả, thật ra cô cũng bị lừa rồi. Nhưng cô vẫn rõ một điều, đó là Nhất hào rất mạnh, hơn nữa Lăng Lan cũng tin tưởng, không ai có thể so sánh với Nhất hào về độ hiểu biết cả ưu nhược điểm của ba loại thể thuật này. Nếu như đã có một chuyên gia như vậy ở đây thì vì sao không hỏi ý kiến của đối phương một chút, như vậy không phải đang lãng phí nguồn tài nguyên sao.
Cho nên vào thời khắc cuối cùng, Lăng Lan lựa chọn hỏi Nhất hào, điều này cũng khiến cho cô vượt qua được một ải khó khan, không thể không nói, Lăng Lan thật sự rất may mắn.
Nếu Nhất hào đã đưa ra ý kiến thì Lăng Lan cũng sẽ không tự cho mình là đúng, cho rằng lựa chọn của mình sẽ tốt hơn, cô quyết đoán nghe theo kiến nghị Nhất hào, lựa chọn thể thuật hệ phòng thủ.
Lúc Lăng Lan nói ra lựa chọn thể thuật hệ phòng ngự , cô bỗng nhiên thấy khung cảnh lai thay đổi lần nữa, lúc này xuát hiện trước mắt cô là môt khuôn mặt thanh tú của một nữ quân nhân, người đó cười nói: “Xin chào, bắt đầu từ bây giờ tôi sẽ là người phụ trách dạy cô tập luyện, cô có thể gọi tôi là Cửu hào (số 9)!”
Người nữ quân nhân này thân hình có chút gầy yếu, không có cảm giác mạnh mẽ áp bách người khác như Nhất hào vậy. Ở người này có một cảm giác không nỗi bật, nếu cô đứng giữa nhiều người thì cũng chắc cũng chả ai để ý, có thể hình dung hình ảnh cô như một con thỏ cần được người khác bảo vê. Nhưng Lăng Lan tin tưởng, nếu động thủ, thì vị nữ quân nhân này có thể hạ một người đô con cường tráng chỉ trong một chiêu. Cô kính trọng gọi: “Cửu hào đạo sư, xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Cửu hào cũng không nói nhiều, trực tiếp làm một số động giãn thân thể, yêu cầu Lăng Lan làm theo mình.
Lăng Lan phát hiện mấy cái động tác này nhìn như đơn giản, kỳ thật cũng không đơn giản chút nào, nó đem mỗi bộ phận của cơ thể kéo duỗi tới cực hạn. Rõ ràng đây là bài tập gia tăng độ mềm dẻo của cơ thể, những động tác này có chút giống với yoga ở kiếp trước của cô, khiến cho cô có chút áo giác mình vẫn đang ở kiếp trước vậy.
Một bộ bài tập này có tổng cộng chín động tác, sau khi Cửu hào thực hiện liên tục ba lần thì Lăng Lan đã nhớ hết. Cửu hào không chờ cho Lăng Lan có thời gian đặt câu hỏi liền búng tay một cái, đem ý thức của Lăng Lan đuổi về đại sảnh của không gian học tập.
Lăng Lan bị một kích ngoài ý muốn này làm cho đầu óc choáng váng, cô ôm lấy đầu ngồi xổm xuống, chờ đợi cảm giác choáng váng kia biến mất. Lúc này, Tiểu Tứ-người luôn đứng bên ngoài chờ thấy vậy luống cuống không thôi, nó nôn nóng chạy xung quanh cô, thập phần lo lắng.
“Ta không có việc gì, Tiểu Tứ. Bất quá có chút mệt, cần phải nghĩ ngơi một chút.” Lăng Lan cố gắng cười, an ủi Tiểu Tứ đang sợ hãi. Cô cảm giác tinh thần của mình đã bị tiêu hao rất nhiều, mệt đến mức cô muốn ngủ một chút.
Thấy vậy cô liền trực tiếp tạm biệt cới Tiểu Tứ, về bản thể, lúc này đây cô thật sự triệt để ngủ như chết.
Lâm vào tình tranh ngủ say, Lăng Lan cũng không biết trong lúc lo lắng Tiểu Tứ đã lén lút vận dụng năng lực của mình, giúp Lăng Lan khởi động dưỡng thân khí quyết (bài tập dưỡng thân), một lần lại một lần, thẳng cho đến khi dưỡng thân khí quyết tự có thể vận chuyển, nó mới thu hồi năng lực.
Sau khi làm tốt mọi thứ thì hình ảnh của Tiểu Tứ ở trong không gian học tập lập tức phai nhạc rất nhiều……
Người nọ mặt không biểu tình gì, lạnh lùng nói: “Không phải, ta chỉ tới để giới thiệu cho cô những thể thuật có thể lựa chọn.”
Lăng Lan nghe vậy thở ra một hơi nhưng cũng tránh không được có chút thất vọng, tuy rằng cảm giác khi đối mặt với người này thật không tốt nhưng như vậy có nghĩa đối phương rất mạnh, nếu có thể trở thành sư phụ của cô thì chắc chắn cô cũng sẽ trở thành cao thủ rồi.
Người nọ không để ý đến Lăng Lan đang rối rắm, tự giới thiệu nói: “Cô có thể gọi ta là Nhất hào (số 1).”
Nhất hào? Đây là số hiệu đi? Chẳng lẽ những người phụ trách trong không gian học tập đều không có tên, chỉ có số hiệu? Là bởi vì không cần hay còn vì nguyên nhân gì khác?
Nhất hào tiếp tục nói: “Đầu tiên, ta sẽ giới thiệu cho cô những nội dung cơ bản nhát của thể thuật cao cấp. Nó có tổng cộng ba phương diện, hệ tấn công, hệ cân bằng và hệ phòng thủ.”
Lăng Lan lắng nghe cẩn thận, vấn đề này có thể liên quan đến cả đời cô, cô không thể để có chuyện gì sai lầm xảy ra.
“Hệ tấn công, tên như ý nghĩa, sử dụng tấn công để làm cở sở cho thể thuật. Hệ cân bằng, vừa sử dụng tấn công cùng phòng thủ để làm cơ sở và hệ phòng thủ, trọng điểm sử dụng phòng thủ để xây dựng nền tảng thể thuật. Người sử dụng có thể lựa chọn một trong ba nội dung trên để tập luyện.” Nhất hào tựa hồ có chút vừa lòng đối với thái độ nghiêm túc của Lăng Lan, ngay lập tức bổ sung thêm: “Ba loại cơ sở thể thuật này không thể đồng thời tập luyện, nếu không sẽ đối thân thể tạo ra nguy hại rất lớn.”
Lăng Lan cả kinh, vừa rồi cô xác thực có ý tưởng này, không nghĩ tới tiểu tâm tư của cô bị Nhất hào nhìn ra, cũng mở miệng nhắc nhở cô. Cô cảm kích nói: “Cám ơn anh, Nhất hào đạo sư (sư phụ)!”
Tuy rằng Nhất hào đã nói người dạy thể thuật không phải mình, nhưng Lăng Lan vẫn cảm thấy Nhất hào cường đại hơn bất cứ người nào, gọi một tiếng đạo sư là cảm giác thật của cô.
Nhất hào tựa hồ có chút ngoài ý muốn đối với cách xưng hô của Lăng Lan, bất quá rất nhanh hắn liền che dấu nó đi, hắn vẫn lạnh lùng như cũ nói: “Hiện tại cô muốn chọn loại thể thuật nào?”
Lăng Lan nghiêm túc suy xét một chút, trong ba loại thể thuật này Lăng Lan có khuynh hướng muốn chọn hệ cân bằng, công thủ hai mặt đều có cho thấy hệ thể thuật này ít có nhược điểm, mà hai loại thể thuật còn lại ở những trường hợp đặc biệt xấu xảy ra thì khuyết điểm lộ ra rất rõ ràng. Lăng Lan không muốn trở thành cao thủ hàng đầu, cô chỉ muốn thân thể được khỏe mạnh. Vào lúc cô chuẩn bị trả lời lựa chọn của mình thì suy nghĩ chợt lé qua liề sửa miệng: “Nhất hào đạo sư, tôi muốn nghe xem đề nghị của anh, tôi thích hợp luyện tập loại thể thuật nào?”
Đôi mắt sắc bén của Nhất hào ngay lập tức bay vụt về phía Lăng Lan, mà cô lúc này chính là mỉm cười tự nhiên, tựa hồ không phát hiện Nhất hào đang tức giận.
Hai người nhìn nhau, khí thế trên người Nhất hào càng ngày càng mạnh, Lăng Lan mặt ngoài biểu hiện tự nhiên nhưng trong xương cốt đang không ngừng run rẩy, cô tự cổ động chính mình cố lên, thêm một chút nữa là tốt rồi.
Rốt cuộc, Lăng Lan cũng chờ được đến lúc Nhất hào thu hồi ánh mắt có thể giết người kia, lúc này cô phát hiện khéo môi Nhất hào hiện lên một tia cười rất nhạt, điều này khiến cho viên gạch trong lòng của Lăng Lan như được hạ xuống, cô biết chính mình làm đúng rồi.
Quả nhiên Nhất hào đưa ra ý kiến của mình: “Tôi kiến nghị cô lựa chọn hệ phòng thủ!”
Kỳ thật, sự xuất hiện của Nhất hào cũng không phải đơn thuần làm người giới thiệu cho người mặc định, nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn chính là làm giám khảo. Từ lúc hắn xuất hiện đến khi nói câu đầu tiên, hắn vẫn luôn giám sát người mặc định, giả vờ biểu hiện một chút cho người mặc định xem, khiến cho người mặc định cho rằng việc lựa chọn thể thuật căn bản phải do chính mình lựa chọn.
Đương nhiên nếu người mặc định có lựa chọn của mình thì Nhất hào cũng sẽ lựa chọn thể thuật đó như nguyện của người mặc định, nhưng điều này lại làm phát sinh một vấn đề, đó chính là loại thể thuật mà người mặc định lựa chọn có thật sự phù hợp với người đó không?
Học tập cơ xuất hiện, chính là để vì bồi dưỡng những thiên tài tuyệt đối ưu tú, tuy rằng loại lựa chọn sai lầm của người mặc định cũng vẫn tạo ra được thiên tài nhưng nó sẽ không bằng lựa chọn mà học tập cơ đưa ra….
Như vậy chỉ có duy nhất một cách giải thích chính là đây vẫn đang nằm trong khảo nghiệm đầu tiên, khảo nghiệm năng lực bản thân cũng như khảo nghiệm khả năng tư duy. Kỳ thật những người thông minh một chút cũng sẽ nghĩ tới một vấn đề rất cơ bản, nếu chỉ cần giới thiệu những cở sở của thể thuật thò cần gì phải cần ngườ mạnh mẽ như Nhất hào đạo sư xuất hiện? Điều này rõ ràng không hợp với logic.
Đương nhiên Lăng Lan cũng không thông minh như vậy, cô cũng chẳng phát hiện ra loại lỗ hổng nhỏ nào cả, thật ra cô cũng bị lừa rồi. Nhưng cô vẫn rõ một điều, đó là Nhất hào rất mạnh, hơn nữa Lăng Lan cũng tin tưởng, không ai có thể so sánh với Nhất hào về độ hiểu biết cả ưu nhược điểm của ba loại thể thuật này. Nếu như đã có một chuyên gia như vậy ở đây thì vì sao không hỏi ý kiến của đối phương một chút, như vậy không phải đang lãng phí nguồn tài nguyên sao.
Cho nên vào thời khắc cuối cùng, Lăng Lan lựa chọn hỏi Nhất hào, điều này cũng khiến cho cô vượt qua được một ải khó khan, không thể không nói, Lăng Lan thật sự rất may mắn.
Nếu Nhất hào đã đưa ra ý kiến thì Lăng Lan cũng sẽ không tự cho mình là đúng, cho rằng lựa chọn của mình sẽ tốt hơn, cô quyết đoán nghe theo kiến nghị Nhất hào, lựa chọn thể thuật hệ phòng thủ.
Lúc Lăng Lan nói ra lựa chọn thể thuật hệ phòng ngự , cô bỗng nhiên thấy khung cảnh lai thay đổi lần nữa, lúc này xuát hiện trước mắt cô là môt khuôn mặt thanh tú của một nữ quân nhân, người đó cười nói: “Xin chào, bắt đầu từ bây giờ tôi sẽ là người phụ trách dạy cô tập luyện, cô có thể gọi tôi là Cửu hào (số 9)!”
Người nữ quân nhân này thân hình có chút gầy yếu, không có cảm giác mạnh mẽ áp bách người khác như Nhất hào vậy. Ở người này có một cảm giác không nỗi bật, nếu cô đứng giữa nhiều người thì cũng chắc cũng chả ai để ý, có thể hình dung hình ảnh cô như một con thỏ cần được người khác bảo vê. Nhưng Lăng Lan tin tưởng, nếu động thủ, thì vị nữ quân nhân này có thể hạ một người đô con cường tráng chỉ trong một chiêu. Cô kính trọng gọi: “Cửu hào đạo sư, xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Cửu hào cũng không nói nhiều, trực tiếp làm một số động giãn thân thể, yêu cầu Lăng Lan làm theo mình.
Lăng Lan phát hiện mấy cái động tác này nhìn như đơn giản, kỳ thật cũng không đơn giản chút nào, nó đem mỗi bộ phận của cơ thể kéo duỗi tới cực hạn. Rõ ràng đây là bài tập gia tăng độ mềm dẻo của cơ thể, những động tác này có chút giống với yoga ở kiếp trước của cô, khiến cho cô có chút áo giác mình vẫn đang ở kiếp trước vậy.
Một bộ bài tập này có tổng cộng chín động tác, sau khi Cửu hào thực hiện liên tục ba lần thì Lăng Lan đã nhớ hết. Cửu hào không chờ cho Lăng Lan có thời gian đặt câu hỏi liền búng tay một cái, đem ý thức của Lăng Lan đuổi về đại sảnh của không gian học tập.
Lăng Lan bị một kích ngoài ý muốn này làm cho đầu óc choáng váng, cô ôm lấy đầu ngồi xổm xuống, chờ đợi cảm giác choáng váng kia biến mất. Lúc này, Tiểu Tứ-người luôn đứng bên ngoài chờ thấy vậy luống cuống không thôi, nó nôn nóng chạy xung quanh cô, thập phần lo lắng.
“Ta không có việc gì, Tiểu Tứ. Bất quá có chút mệt, cần phải nghĩ ngơi một chút.” Lăng Lan cố gắng cười, an ủi Tiểu Tứ đang sợ hãi. Cô cảm giác tinh thần của mình đã bị tiêu hao rất nhiều, mệt đến mức cô muốn ngủ một chút.
Thấy vậy cô liền trực tiếp tạm biệt cới Tiểu Tứ, về bản thể, lúc này đây cô thật sự triệt để ngủ như chết.
Lâm vào tình tranh ngủ say, Lăng Lan cũng không biết trong lúc lo lắng Tiểu Tứ đã lén lút vận dụng năng lực của mình, giúp Lăng Lan khởi động dưỡng thân khí quyết (bài tập dưỡng thân), một lần lại một lần, thẳng cho đến khi dưỡng thân khí quyết tự có thể vận chuyển, nó mới thu hồi năng lực.
Sau khi làm tốt mọi thứ thì hình ảnh của Tiểu Tứ ở trong không gian học tập lập tức phai nhạc rất nhiều……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook