Đan Đại Chí Tôn
-
Chương 2320: Thu Hoạch Lớn
Khương Phàm nhìn về phía Khương Diễm:
- Thử một chút?
Toàn thân Khương Diễm chợt cảm thấy cơ thể nóng lên như lửa đốt:
- Ta có thể sử dụng Thao Thiết Huyết Hồn Đan kích phát huyết mạch. Nếu như có thể luyện hóa những linh hồn này, hẳn là có thể tiến đến Thánh Vương! Không, ta cam đoan có thể đi đến Thánh Vương!
Thiên Hậu nói:
- Thao Thiết Yêu tộc có hai Thao Thiết đã thôn phệ mấy triệu Thao Thiết để bước vào cảnh giới Thánh Hoàng, Huyết Hồn Đan của bọn chúng đều giữ lại. Một viên cho Kiều Vô Hối, một viên cho Khương Quỳ.
- Còn có ba viên Thánh Vương Huyết Hồn Đan, cũng đều giữ lại, cho Khương Qua, Ngu Thái Bình, còn có Khương Diễm. Các Huyết Hồn Đan cấp bậc Thánh Linh cảnh, Bán Thánh khác, cũng đều phân phối đi xuống.
Huyết Hồn Đan đã sớm xác định thuộc về ai, chỉ là bọn hắn chờ đến khi Khương Phàm trở về, trong lòng nhớ mong, cho nên đều không có ai vội vã bế quan.
Mà bồi dưỡng đối với Khương Diễm, trước đó đã liền định.
Không chỉ có cho Huyết Hồn Đan Thánh Vương để kích phát tiềm lực huyết mạch, còn đều giao hồn phách những Thánh Vương, Thánh Linh Thao Thiết kia cho Khương Diễm.
Bây giờ lại dung hợp hồn phách năm sáu vị Thánh Vương, hẳn là có thể phụ trợ Huyết Hồn Đan, triệt để kích phát ra tiềm lực Liệt Ngục của hắn, biến thành đỉnh cấp chiến lực.
Khương Diễm kích động càng rung động, thật không dễ dàng!
Rốt cuộc cũng đợi đến bước này!
Bách Lý Mạc Yêu và các Huyết Sát cũng đều mừng thay cho Khương Diễm.
Trước đó luôn cảm thấy Thánh Linh rất ưu tú, nhưng khi mà cường giả của Sí Thiên giới càng ngày càng nhiều, thực lực của Ác Nhân cốc bọn hắn rõ ràng không đáng chú ý.
Nếu như Ác Nhân Vương của bọn hắn có thể đi đến Thánh Vương, vậy thì địa vị của Ác Nhân cốc sẽ được trở lại tầng cao nhất.
Lại phối hợp với Bạch Tai, Chu Bất Dĩ, An Minh Hề, địa vị hoàn toàn có thể trì hành cùng Hướng gia, Hỗn Độn Chiến tộc.
- Di thể của lão tổ Thánh Hoàng Thao Thiết, giao cho Cửu Thiên Thần Giáo. Chúng ta nơi này giữ lại Hạo Huyền Minh như vậy là đủ rồi.
Trong lòng Khương Phàm rất vui mừng, chinh chiến Thao Thiết Yêu tộc coi trọng nhất chính là Huyết Hồn Đan đặc biệt của bọn chúng, không nghĩ tới lại có thể lắng đọng đến hai cấp bậc Thánh Hoàng.
Đó thật sự là tuyệt thế trân bảo kích phát tiềm lực huyết mạch, dù sao cũng là dùng tới mấy triệu Thao Thiết lắng đọng, cũng đều không phải Thao Thiết bình thường, bên trong nhất định là có số lượng lớn thuần huyết.
Mặc dù hiệu quả kích phát tiềm lực chưa chắc là trăm phần trăm, nhưng Kiều Vô Hối và Khương Quỳ lại là trường hợp đặc thù!
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Huyết mạch của Kiều Vô Hối là Thiên Hoàng, trước đó bị áp chế, bây giờ đã bắt đầu giải trừ phong ấn, đầu tiên là quốc vận thần triều, sau đó lại là các loại tài nguyên, tiếp đến lại là Thiên Mệnh Chiến Giới tẩm bổ, đã làm tốt chuẩn bị biến đổi.
Khương Quỳ lại càng không cần phải nói, hắn đã dung hợp hoàn chỉnh nguyên một khối đế cốt, huyết mạch không cần đặc biệt kích phát cũng có thể tự hành bước lên Thiên phẩm Thánh Hoàng, bây giờ chỉ cần kích thích một chút, nhất định có thể thành công.
Quả nhiên vẫn là chiến tranh có thể tích lũy tài nguyên nhất.
Hướng Vãn Tình đứng ở sau lưng tỷ tỷ, nghiêng đầu nhìn lấy Khương Phàm đang tươi cười, phấn chấn lại kích động. Trong lòng âm thầm cầu nguyện, chuyện vui mừng đã hoàn thành, tiếp theo nên bắt đầu đau đớn.
Giới Chủ đứng tại chỗ cửa điện, dựa vào cột cửa, mặt mũi tràn đầy thú vị đang chờ lấy xem kịch vui.
Hoa tỷ muội đâu? Còn cất giấu sao!
Khương Phàm chú ý tới ánh mắt của Hướng Vãn Tình, lại nháy mắt mấy cái với nàng, cười nói:
- Tặc Điểu dùng Thái Dương Dực của Hạo Huyền Minh kích phát tiềm lực đồ đằng, tiến vào Thánh Vương. Nàng hẳn là cũng có thể thông qua Thái Âm Dực, kích phát ra tiềm lực của Thái Âm đồ đằng.
- Ừm. Tốt.
Hướng Vãn Tình không dám đụng vào ánh mắt Khương Phàm.
- Thế nào?
Khương Phàm nhìn vẻ mặt Hướng Vãn Tình hơi khác thường.
- Không có gì, rất tốt, thật, rất tốt.
Hướng Vãn Tình xấu hổ cười cười.
Nửa năm không gặp liền xa lạ rồi?
Hôm nào tìm cơ hội làm sâu sắc một chút!
Khương Phàm tươi cười, bây giờ tâm tình là ai đều không ảnh hưởng được, kích động, hắn thật sự rất kích động.
Nhớ ngày đó, vì bồi dưỡng một Thánh Linh đều hao hết tâm huyết, nhìn thấy hoàng đạo khác co ba năm cái Thánh Vương, càng là hâm mộ. Còn từng bị Thánh Vương giết chạy đến khắp nơi.
Mà bây giờ, khổ tận cam lai.
Trải qua chiến tranh kéo dài, không ngừng bồi dưỡng, rốt cuộc bọn hắn cũng đã bắt đầu nghênh đón biến đổi. toàn diện
Số lượng Bán Thánh và Thánh Linh đều đã tăng vọt đến hơn ba mươi vị, số lượng Thánh Vương lại đột phá mười vị.
Nếu như Kiều Vô Hối và Khương Quỳ có thể bước lên cảnh giới Thánh Hoàng, Sí Thiên giới liền thật có được lực lượng nghênh chiến Thương Huyền.
Chỉ là thể hiện kích động tại thời khắc này của Khương Phàm, rơi xuống trong mắt mọi người lại hơi có vẻ xấu hổ, tấp nập nhìn về phía Thiên Hậu, Dạ An Nhiên cùng Kiều Hinh các nàng.
Kiều Hinh hoạt bát cười một tiếng:
- Suy nghĩ kỹ một chút, trên người chàng còn mang theo vật gì tốt không?
Khương Phàm gật đầu:
- Có a, thật sự là có!
- Mời đi ra, chúng ta đều nhìn một chút?
Kiều Hinh ra hiệu đám người ồn ào, nhưng ai dám, nhìn trời nhìn trời, chụp tay chụp tay, còn có cho người ở bên cạnh chỉnh lý y phục.
Khương Phàm đánh cái búng tay, nhìn sau trời nói:
- Đầu tiên là lễ vật của nàng.
- Còn có lễ vật của ta?
Sắc mặt và ngữ khí của Thiên Hậu cũng còn tính là bình tĩnh.
- Ta và thế giới mới đã làm một ít giao dịch, từ nơi đó mời đến một con Cự Côn! Là Cự Côn cảnh giới Bán Thánh!
Đám người kinh hô, đều gương mặt đều có phản ứng.
Lại không lo được Bát Quái, toàn bộ đều gom lại đến phía trước mà nhìn.
Đây chính là hậu đại trực hệ có được huyết mạch Côn Bằng, giống như Huyền Quy đều là bá chủ hải dương chân chính, lại còn có hi vọng có thể tỉnh lại tổ mạch, hóa thân thành siêu cấp hải thú Côn Bằng nhất.
Kim Sí Thiên Bằng ở sau lưng Thiên Hậu lập tức toát ra cảnh giác, nhìn chằm chằm đến Cự Côn chậm rãi dâng lên bên trong hải triều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook