đam Mỹ Trói Buộc
C31: Tức giận

tầng cao nhất của tòa nhà, hắn đạp mạnh cửa phòng bế cậu trên tay bước vào, thay vì bế cậu đến giường thì hắn lại bế cậu đi thẳng về hướng bồn tắm thẳng tay ném cậu xuống

hắn tay cầm vòi hoa sen xả nước ra phun thẳng vào người cậu, dòng nước lạnh băng chảy thẳng vào người cậu khiến cậu run lên

hiện tại đang là mùa đông bên ngoài trời vẫn còn đang có tuyết rơi, thời tiết cực kỳ lạnh lạnh đến thấu xương, vậy mà hiện cậu đang phải ngâm mình trong bồn nước lạnh lẽo này, tay hắn cầm vòi nước liên tục phun xuống người cậu, cứ như hắn đang muốn gọt rửa toàn bộ mùi pheromone trên người cậu sạch sẽ vậy

cơ thể cậu run rẩy từng cơn, gương mặt tái nhợt vì lạnh cố gắng cắn chặt môi chịu đựng, một lúc sau hắn ném vòi nước sang một bên, đưa tay ra bóp chặt miệng cậu. “không phải nói với em rồi sao ở nhà ăn uống rồi đi ngủ sớm, tại sao lại ở đây?”

“em lo anh sẽ gặp chuyện nên mới đến đây tìm” cậu thật sự lo cho hắn nên mới đến đây cùng Thiệu Hoa, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện thế này

hắn im lặng nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen nhánh của cậu, như muốn nhìn thấu cậu, hắn đột ngột cúi đầu xuống cắn mạnh vào dấu hôn đỏ nhạt ở cổ cậu


“ư…đau”. cơn đau từ cổ cậu truyền đến, cậu cắn răng chịu đựng

“đau?” môi hắn rời cổ cậu để lại dấu răng đang chảy máu trên chiếc cổ nhỏ xinh của cậu, hắn nhìn cậu đang run rẩy trong bồn tắm và gương mặt tái nhợt, thì đột ngột kéo cậu ra khỏi bồn tắm hung hăng cắn mút môi cậu

khi môi hắn rời môi cậu thì môi cậu đã sưng đỏ, hắn đột nhiên lật người cậu lại tay ấn mạnh xuống lưng cậu giữ chặt

“ư…” cậu cảm giác phía dưới có một thứ to lớn đang ở bên trong, tay cậu nắm chặt thành bồn tắm cắn răng chịu đựng đau đớn

“đây là hình phạt cho việc em không nghe lời”. tay hắn nắm chặt eo cậu mạnh bạo ra vào, vì không có dạo đầu hay nới lỏng trước nên khiến cậu rất đau, phía dưới nhỏ hẹp buộc phải cố gắng thích ứng với kích thước to lớn kia của hắn, cậu không biết hiện tại bởi vì lạnh mà gương mặt cậu tái nhợt hay vì sự đau đớn mà phía dưới mang lại mà khiến gương mặt cậu trở nên nhợt nhạt

tại sao? mình rõ ràng là vì lo cho anh ấy mới đến đây vậy mà bây giờ phải chịu đựng sự đau đớn này, cậu ấm ức nước mắt không kìm được mà rơi xuống

“dừng…uh…hức…lại…”

“dừng lại? Niệm Niệm em có biết đây là đâu không mà dám đến đây?” hắn lạnh giọng hỏi

“ư…hức…không…biết” cậu thật sự không biết đây là nơi như nào cả, cậu được Thiệu Hoa đưa đến đây sau đó cậu ta biến mất không một chút dấu vết để lại cậu một mình ở nơi này

“không biết mà cũng dám đến? xem hôm nay tôi có làm em liệt giường không” hắn càng tức giận hơn khi nghe câu trả lời của cậu


sau lời nói đó hắn liền thúc mạnh vào bên trong cậu. con thỏ nhỏ này hôm nay lại không ngoan, lại một mình chạy đến nơi tạp nham này, nếu không phải mình là chủ của nơi này thì e là con thỏ nhỏ này sớm đã bị người khác xâu xé và ăn tươi nuốt sống từ lâu rồi

“đừng…hức… xin…lỗi em …sẽ…ức…không như… vậy nữa…” ngày mai cậu có buổi dạy cuối cùng của học kỳ nên không thể vắng mặt được

“ồ em là xin lỗi vì không nghe lời hay là vì ngày mai có việc nên không thể nằm liệt trên giường?” hắn đưa tay lên véo mạnh nhũ hoa cậu

“Aly…hức… đừng làm nữa… em đau quá…”

hắn xoay người cậu lại đối diện với hắn “không có lần sau” một tiếng gọi Aly cũng đủ làm ngọn lửa tức giận trong lòng hắn dập tắt

cậu vừa khóc vừa gật đầu ôm chặt lấy hắn, hắn thở dài một hơi sau đó bế cậu ra ngoài để cậu xuống giường, lấy khăn lông trùm cả người cậu lại, hắn bước đến mở tủ ra lấy áo sơ mi từ trong tủ ra


“em mặc tạm cái áo sơ mi này anh sẽ gọi người mang quần áo của em đến sau”. hắn vừa nói vừa đưa áo sơ mi cho cậu, cậu cầm lấy áo sơ mi từ tay hắn sau đó mặc vào, hắn nhìn cậu mặc áo sơ mi của bản thân thì có chút đỏ mặt, đây là lần đầu tiên cậu mặc đồ của người khác nên có chút ngại ngùng xấu hổ

vì những quần áo của mỗi người sẽ lưu lại mùi pheromone của họ trên đó, nên hầu như những A. O sẽ không được mặc quần áo của đối phương, nhằm ngăn pheromone của họ ảnh hưởng đến người khác

“em ăn tối chưa?” hắn vừa cầm cái điều khiển máy sưởi điều chỉnh nhiệt độ vừa nhẹ nhàng hỏi cậu

cậu ngoan ngoãn gật đầu, cậu cảm thấy căn phòng trở nên rất ấm áp, người cậu cũng dần ấm lên không còn lạnh như lúc ban nãy

bây giờ cậu mới nhìn kỹ căn phòng này, căn phòng này được trang trí theo kiểu hiện đại và đầy đủ thiết bị tiên tiến, có cả những thiết bị điện tử chưa được biết đến trên thị trường, nơi này như một thế giới hiện đại khác vậy

bỗng có tiếng gõ cửa phòng rất khẽ, hắn đi đến mở cửa sau đó tay cầm một khay đồ ngọt cùng tách trà táo bước đến để trên đầu tủ nhỏ bên cạnh giường “em uống chút trà nóng cho ấm người, tôi đi tắm rồi sẽ ra ngay” hắn đưa tách trà cho cậu sao đó quay người đi vào phòng tắm

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương