Đại Thừa Kỳ Mới Có Hệ Thống Nghịch Tập
-
Chương 67
“Lấy luật pháp ràng buộc Linh bảo có linh trí, có nhiều ích lợi với quốc vận Đại Chu ta.” Cơ Chỉ lấy giọng không cho phản bác nói: "Đề tài thảo luận tiếp theo, làm sao quy định luật thích hợp với Linh bảo.”
Chúng đại thần xưng vâng, đều hiểu đạo lý Chu Hoàng nói.
Quốc vận Đại Chu ở luật pháp, như có người không tuân thủ luật pháp, quốc vận sẽ suy giảm, trái lại, như có càng nhiều “người” tuân thủ luật pháp, vậy quốc vận sẽ mạnh lên.
‘Người’ cũng không chỉ nhân tộc, mà là tất cả sinh mệnh có trí tuệ, ví dụ như Nhân tộc, Yêu tộc hay Linh bảo có linh trí.
Đại Chu có bao nhiêu Linh bảo, không ai biết con số chính xác, nhưng không ai biết con số đó có thể còn nhiều hơn mình tưởng tượng.
Linh khí thượng phẩm mười tu sĩ không được một món, nhưng Linh khí hạ phẩm thì đầy đường.
Theo Cơ Chỉ tính toán, bình quân cứ ba tu sĩ thì có một Linh khí hạ phẩm, nếu những linh khí đó tuân thủ luật pháp Đại Chu thì quốc vận sẽ tăng mạnh mà mắt thường cũng thấy được!
Nhưng quyết định lập pháp dễ dàng, khó là lập thế nào.
Nếu lập pháp không hợp lý, một khi ban bố ra, linh khí không tuân thủ lợi dụng sơ hở, vậy sẽ có tổn hại lớn đến quốc vận.
Đông đảo đại thần không ngừng đưa ra kiến giải, lại không ngừng bị những người khác tìm được lỗ hổng, khi sửa lại lỗ hổng rồi, còn xuất hiện lỗ hổng mới làm mọi người khá là khổ não.
“Ta đề nghị trao quyền lợi Linh bảo giống với người.”
“Nếu lúc đánh nhau Linh bảo tách ra, chẳng lẽ phải để người đền mạng?”
“Linh bảo giết người thì làm sao?”
“Vậy cấm Linh bảo giết người.”
“Linh bảo không được giết người, tu sĩ đấu pháp dựa vào văn đấu à!”
“Linh bảo phải nghe theo tất cả mệnh lệnh của chủ nhân.”
“Chủ nhân dùng Linh bảo tự sát thì sao? Vậy là Linh bảo giết người hay là tự sát?”
Hồi đó lập pháp mới dù gì còn có pháp cũ tham khảo, giờ lập pháp cho Linh bảo thì phải bắt đầu từ con số không.
Giang Ly bay trên bầu trời Hoàng cung Đại Chu, đợi đến các đại thần rời Dưỡng Tâm điện hắn mới đi tìm Cơ Chỉ.
Cơ Chỉ sắc mặt tiều tụy, tinh thần uể oải, Giang Ly thấy cũng giật mình: “Ngươi bị người hạ độc hay là bước vào Thiên Nhân Ngũ Suy?”
Cơ Chỉ nhìn trời: “Nói chuyện đàng hoàng được không, ta đang rầu thúi ruột đây!”
“Vì cuộc thảo luận vừa rồi với các đại thần?”
“Còn không phải do Thiên Ấn rách đó của Đạo tông quậy, làm Linh bảo đều có linh trí!” Cơ Chỉ oán giận.
“Hay ngươi nghe chút suy nghĩ của ta?” Giang Ly đi đến đây là vì việc này, nói suy nghĩ mình ở Đạo tông lại một lần nữa, Cơ Chỉ nghe mà hai phát sáng.
“Diệu đó Giang huynh!” Cơ Chỉ vừa nghe liền hiểu được, ba quy tắc và quy tắc bổ sung Giang Ly đưa ra, ngăn trường hợp Linh bảo phản sát chủ nhân, đặt ra cái sườn.
Có sườn rồi, vậy những việc nhỏ còn lại sẽ được bổ sung hoàn thiện nhanh hơn!
Cơ Chỉ đồng ý xong, Giang Ly cần tìm một chỗ bế quan vài ngày nên về Nhân Hoàng điện lâu không trở lại.
Nhân Hoàng điện địa vị siêu nhiên, ở trung tâm Cửu Châu, cao thủ trong đó trừ Giang Ly, còn có sáu vị Thống lĩnh, một vị Độ Kiếp kỳ, năm vị Hợp Thể Hậu kỳ, trừ đó ra còn có trăm hộ vệ Nhân Hoàng, Giang Ly không ở, vị Độ Kiếp kỳ sẽ thường niên tọa trấn Nhân Hoàng điện.
Thật ra còn có một vị Thống lĩnh Độ Kiếp kỳ nữa, nhưng đã ngã xuống khi đánh nhau với Vực Ngoại Thiên Ma trước khi Giang Ly kế vị, đáng tiếc.
“Điện chủ!”
Hai hộ vệ đứng ở Nhân Hoàng điện nhìn thấy Giang Ly, mắt sáng lên, vội vàng đứng thẳng người hơn.
Bọn họ có xúc động cảm động muốn khóc, bao lâu, đã bao lâu rồi bọn họ mới được thấy Điện chủ.
Mới đầu gia nhập hộ vệ Nhân Hoàng, nghĩ là ngày nào cũng được chiêm ngưỡng tôn vinh Nhân Hoàng, ai ngờ mấy mươi năm trôi qua, số lần Nhân Hoàng về Nhân Hoàng điện có thể đếm trên đầu ngón tay.
Mà mấy lần đó còn không phải ca trực của bọn họ.
Theo như các đồng nghiệp nói, Điện chủ đi Đạo tông còn nhiều hơn về Nhân Hoàng điện.
Thân là hộ vệ mấy mươi năm của Nhân Hoàng, lần đầu tiên nhìn thấy Nhân Hoàng thật, đúng không dễ gì.
Giang Ly trở về động phủ của mình, bắt đầu bế quan.
Hắn múa bút thành văn, công pháp Hợp Thể kỳ như cải thảo không đáng giá tiền, dễ dàng viết ra, có đôi khi phát huy hơn hẳn bình thường, còn viết ra được một quyển công pháp Độ Kiếp kỳ.
Mười ngày trôi qua, công pháp trong động phủ chất đống đầy đất, đến chỗ đặt chân cũng không có.
Hắn bán những công pháp này hết cho hệ thống, nhận được một đống nguyên điểm.
Chắc hệ thống không nghĩ là Giang Ly có thể viết ra nhiều công pháp vậy, thiếu chút nữa chết máy.
Công pháp số lượng nhiều nhưng chất lượng thấp, luyện thành cũng không có tác dụng gì, ví dụ như Thôn Thiên Phệ Địa Công, người tu luyện công pháp này sức ăn sẽ tăng gấp mười với người cùng cảnh giới, trừ cái đó ra không tác dụng gì, hay như Vô Niệm Vô Tưởng Công, tu luyện công pháp này, có thể vô niệm vô tưởng, nhanh đi vào giấc ngủ.
Tuy thế, nhưng nó là công pháp có thể luyện đến Hợp Thể kỳ thật, hệ thống chỉ có thể theo mức công pháp Hợp Thể kỳ mà mua.
Số lượng công pháp Giang Ly viết cao như núi, nguyên điểm không ngừng tăng lên, cuối cùng hệ thống mua tất cả công pháp, hiện ra nguyên điểm của Giang Ly.
[Nguyên điểm: ???]
“Tình huống gì đây?” Giang Ly khó hiểu, mua đại một món trong cửa hàng, phát hiện nguyên điểm vẫn là “???”
Tuy không hiểu chuyện gì, nhưng Giang Ly biết có vẻ nguyên điểm đã vượt quá con số có thể hiện ra.
Khi Giang Ly mua được tấm bia đá Đạo Tổ thì đã biết, đồ trong cửa hàng không phải trống rỗng tạo ra, mà là tồn tại thật, không thì không lý do gì tới thế giới khác cửa hàng mới cập nhật.
Cho nên cách tìm được những Tiên khí còn lại cũng rất rõ ràng.
“Mua Phạm Thiên tháp, Đại Nho Tự Thiếp, Như Ý Hồ Lô, Tha Sơn thạch, Long Châu, Cổ Kim kiếm.”
Giang Ly tìm được những Tiên khí này trong cửa hàng, chọn mua từng cái.
Sao nhất định phải tới thế giới khác, mua hàng qua mạng không sướng hơn à?
Động phủ xuất hiện sáu vòng ánh sáng, Tiên khí rơi xuống từ vòng ánh sáng.
“Chuyện gì vậy?”
“Đây là đâu? Ta sắp thành lập Hoàng triều rồi!”
“Là Giang Nhân Hoàng!”
Các Tiên khí nhao nhao, chúng nó mới ở thế giới khác chưa hưởng thụ được mấy ngày tiêu dao thì bị Giang Ly dùng cách gì đó không biết lôi về.
Còn chạy trốn, đối mặt Giang Ly đã có chuẩn bị, Tiên khí không tên nào chạy thoát.
Nhưng không phải tìm được tất cả Tiên khí, Phạm Thiên tháp không rơi ra từ vầng sáng, Giang Ly nhìn thấy vòng sáng rung rung một chút, sau đó yên tĩnh lại, hắn muốn lôi Phạm Thiên tháp về, nhưng còn chưa kịp động thủ, Phạm Thiên tháp bỏ chạy biệt tăm.
“Không hổ là Tiên khí nắm giữ Không Gian Chi Lực, dùng hệ thống cũng không bắt được ngươi.” Giang Ly cũng không sốt ruột, hắn dùng cửa hàng mua Tiên khí là mưu lợi, cách khác cũng có, lợi dụng sức mạnh nhân quả của m Dương Thiên Ấn, Phạm Thiên tháp chạy tới đâu hắn cũng tìm được, nhưng phí chút thời gian.
Còn vòng sáng Cổ Kim kiếm, không có chút động tĩnh gì, Giang Ly suy đoán là Cổ Kim kiếm trốn vào sông Thời gian, ở đó thủ đoạn không gian vô dụng, hệ thống cũng không cách.
Hắn đang chuẩn bị nhích người đi tìm Phạm Thiên tháp thì hệ thống tuyên bố một nhiệm vụ khá thú vị.
Nhiệm vụ là gì không quan trọng, hấp dẫn Giang Ly là phần thưởng nhiệm vụ.
[Thưởng nhiệm vụ: Mở ra nhiệm vụ đặc biệt “Tìm kiếm mảnh vỡ Thang trời thành tiên”]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook