“Sao, lại nhớ ta rồi à? Ồ, tìm được Âm Dương Thiên Ấn rồi ?”

“Giờ không phải lúc nói giỡn, ngươi xem con yêu thú này, có vấn đề gì?”

Thấy Giang Ly nghiêm túc thế, Bạch Hoành Đồ không hi hi ha ha nữa mà nghe Giang Ly quan sát yêu thú.

Thần thức Bạch Hoành Đồ không thể đi qua Dao Dao Thông Tấn phù, chỉ có thể dùng mắt nhìn yêu thú, để Bạch Hoành Đồ thấy rõ hơn, hắn tại điểm trên trán con yêu thú phát cuồng, yêu thú thân cùng hình hợp lại liền phân giải thành vô số hạt tỏa ra khắp nơi.

Bạch Hoành Đồ nhìn một vòng.

“Đó là... dấu vết Vực Ngoại Thiên Ma để lại?!”

Bạch Hoành Đồ kinh ngạc, cũng không dám chắc chắn suy đoán của mình, nhưng có mấy dấu vết rất giống là của Vực Ngoại Thiên Ma.

Từng có một Vực Ngoại Thiên Ma thi triển Thiên Ma Giải Thể, ô nhiễm thành trì, người bị ô nhiễm mất đi lý trí, gầm gào phát điên, người bị cắn cũng sẽ mất lý trí, trở nguồn lây nhiễm mới.

Nhìn từ cấu tạo, con yêu thú này sẽ không lây nhiễm những con khác, nhưng không có lý trí, chỉ hành động theo bản năng, rất giống cách làm của Vực Ngoại Thiên Ma lúc đó!

“Hai ta kết luận như nhau, chắc chắn là Vực Ngoại Thiên Ma giở trò rồi.”

“Thế giới này mạnh thế nào? Có Vực Ngoại Thiên Ma còn chưa bị xâm chiếm?!” Bạch Hoành Đồ giật mình, Nhân Hoàng, sức mạnh tín ngưỡng, Tiên khí, Độ Kiếp kỳ đại năng vv... Cửu Châu liều mạng, dùng hết tất cả tài nguyên mới có thể tạm chống lại được.

Cửu Châu là thế giới thực lực số một, số hai Tiên giới, thế giới này trông không mạnh lắm nhưng chống lại được Vực Ngoại Thiên Ma?

Bạch Hoành Đồ không dám xem nhẹ thế giới này, cảm thấy kính nể bọn họ.

Bạch Hoành Đồ nhìn thấy Minh Chung, biết đó là người thế giới này, vì thế cũng kính nể y.

Minh Chung bị ảnh Bạch Hoành Đồ nhìn xấu hổ, y cảm giác người này có lẽ có hiểu lầm gì đó về y.

“Lạ ở chỗ đó, hình như Vực Ngoại Thiên Ma chỉ giở trò với yêu thú làm yêu thú tấn công nhân loại, không tấn công thẳng bọn họ.”

“Giới thiệu một chút, vị này là lãnh tụ Nhân tộc thế giới này, Tổng thống số 506, ngươi có thể gọi y là Minh Chung.”

“Đây là Bạch Hoành Đồ, Tông chủ Đạo tông, Độ Kiếp kỳ.”

Giang Ly giới thiệu hai người với nhau.

“Chào ngươi.”

“Chào Bạch Tông chủ.”

Minh Chung vô cùng sùng bái nhìn Bạch Hoành Đồ, làm Bạch Hoành Đồ không hiểu gì.

“Theo Minh Chung nói, đây là con yêu thú mạnh nhất mà bọn họ gặp, có lẽ là vừa đột phá, trước kia chưa từng thấy, còn uy hiếp của Vực Ngoại Thiên Ma vv… chưa gặp bao giờ.”

“Gì - Hợp Thể kỳ - mạnh nhất?” Bạch Hoành Đồ hơi đơ, Vực Ngoại Thiên Ma làm gì vậy, Hợp Thể kỳ mà mong xâm chiếm một thế giới, loại này nếu dám đến Cửu Châu là Đạo tông có thể ăn lẩu yêu thú Hợp Thể kỳ trong ngày.

Hắn thấy vẻ mặt là lạ của Minh Chung, nhận ra thứ không vấn đề với Cửu Châu lại đe dọa lớn với thế giới này.

“A, ý ta là Hợp Thể kỳ cũng rất mạnh.” Bạch Hoành Đồ vội vàng chữa cháy.

Nếu không biết đối phương là đại năng Độ Kiếp kỳ, Minh Chung sẽ tin Bạch Hoành Đồ nói thật, nhưng vấn đề là y biết rồi!

Độ Kiếp kỳ nói Hợp Thể kỳ mạnh, không giả à?! Càng xấu hổ hơn có được không!

Lúc này Minh Chung thật hi vọng mình cũng không có tình cảm, như vậy sẽ không cảm thấy xấu hổ.

“Còn có một chuyện ngươi cần biết, Âm Dương Thiên Ấn nói nó cảm giác được nhân quả Đạo Tổ ở đây, nghi bản nhân đang ở đây.”

“Tổ sư ở đó?!” Bạch Hoành Đồ vui mừng hỏi, hai mắt phát sáng, cái này thật đúng là thu hoạch ngoài ý muốn, đối với Đạo tông mà nói thì là tin tức tốt vô cùng.

“Giờ còn chưa tìm được tung tích liên quan Đạo Tổ, nhưng Âm Dương Thiên Ấn cảm giác chắc không sai.”

“Ngươi nghĩ thế nào?” Bạch Hoành Đồ tỉnh táo lại, một vị Đại Thừa kỳ đi đến thế giới này, Tổ sư không thể không biết, nhưng vẫn không có tìm được Tổ sư, có nghĩa chắc Tổ sư xảy ra chuyện rồi.

“Ta thấy có thể Đạo Tổ đang đấu với Vực Ngoại Thiên Ma, không để ý chúng ta được.” Giang Ly phát hiện nơi này có tung tích Vực Ngoại Thiên Ma thì có suy đoán mới.

“Vậy vất vả cho ngươi rồi.” Bạch Hoành Đồ trịnh trọng nói, chuyện này hắn không giúp được gì, chỉ có thể dựa vào Giang Ly.

Ngắt Dao Dao Thông Tấn phù, Giang Ly quay đầu hỏi Minh Chung đang nhìn mũi chân: “Yêu thú - cũng chính là Hung thú các ngươi gọi, chỉ có ở đây thôi à?”

“Không, đây chỉ là một phần, còn lại chúng nó ở trong lãnh địa.” Minh Chung chỉ hướng ngược lại với lãnh thổ con người, Hung thú tới từ bên đó.

“Nhưng bên đó thế nào ta không rõ lắm, máy móc đi vào lãnh địa yêu thú nghiên cứu đều bị chúng phá hư, ít có số liệu truyền về.”

Minh Chung cũng bắt đầu sửa miệng gọi Hung thú là yêu thú.

Giang Ly gật đầu: “Đi, qua đó nhìn thử.”

Lãnh địa yêu thú hoàn toàn khác với con người, cổ thụ cao vài trăm mét tận trời ở đâu cũng thấy, không chừng có con yêu thú nào đó nấp trong tán cây, phục kích đồng loại, đương nhiên, nhìn thấy bọn Giang Ly, cũng muốn phục kích bọn họ.

Những con yêu thú đó chết rất thê thảm, tính hết cũng không được một con toàn thây.

Giang Ly giết một con yêu thú, Minh Chung sẽ vui một lát, đoạn đường này y cười không khép miệng, cười đến khô cả họng.

Trên đường đi gặp được vài con Hợp Thể kỳ, Minh Chung mới phát hiện, yêu thú đã tiến hóa vượt xa con người, nếu không có Giang Ly đến, có lẽ mấy trăm năm sau bọn họ liền sẽ bị yêu thú giết không còn một người.

Đương nhiên, y không phân biết đâu là Hóa Thần kỳ, Hợp Thể kỳ, là Âm Dương Thiên Ấn nói cho y.

Minh Chung cũng mở mang kiến thức, hóa ra còn nhiều loại yêu thú con người không biết như vậy, bọn họ biết được chỉ là số ít.

“Yêu thú đều bị Vực Ngoại Thiên Ma giở trò.” Giang Ly phân tích không ít yêu thú, chúng đều là không có lý trí, hành động theo bản năng, trong cơ thể có dấu vết bị Vực Ngoại Thiên Ma lây nhiễm.

Lĩnh vực Yêu thú thật sự quá lớn, lớn đến đa phần yêu thú đều không biết hóa ra bên kia đại lục còn có con người, yêu thú Minh Chung đánh mấy ngàn năm chỉ là những con nhỏ yếu nhất, bị những yêu thú khác đuổi ra ngoài lĩnh vực.

Nhưng không có yêu thú đột phá đến Độ Kiếp kỳ, Độ Kiếp kỳ không phải cảnh giới dựa vào huyết mạch là được, cần cảm ngộ sâu sắc với Thiên Đạo và nhiều điều kiện khác, những con yêu thú không có lý trí đương nhiên không thể đột phá đến Độ Kiếp kỳ.

“Ngươi có cảm giác mật độ linh khí ngày càng nồng không?” Âm Dương Thiên Ấn hỏi.

“Ừ.” Giang Ly phát hiện linh khí nơi này đã bằng với Cửu Châu, nếu không phải yêu thú không có linh trí, xuất hiện vài Độ Kiếp kỳ cũng không lạ.

“Dừng lại!” Giang Ly đột nhiên hô.

“Sao vậy?” Âm Dương Thiên Ấn không đi tới nữa.

“Phía trước có lẽ nguy hiểm.”

Giang Ly nhíu mày, hắn dùng thần thức nhìn thấy mấy trăm km, có một con yêu thú thành tiên mờ mờ!

Nhưng yêu thú không có lý trí đến Độ Kiếp kỳ còn không được, sao có thể thành tiên!

Hơn nữa Thang trời thành tiên ở đâu ra?!

Chẳng lẽ thế giới này có Thang trời thành tiên?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương