Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Bản Người Dịch)
Chapter 369: Thánh Nữ Vân Sương

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 369: Thánh Nữ Vân Sương

Ria mép khẽ run, Vân Huyền Cơ thấy Trác Phàm xem như biến tướng đáp ứng, không khỏi lộ ra mừng rỡ nụ cười. Còn cái giá phải trả, hắn từ lâu chuẩn bị tốt: “Trác quản gia muốn nghịch thiên cải mệnh, tạo phúc thương sinh, quả thật thiên đại thiện sự. Từ nay về sau, ta Vân gia nguyện ý để Trác quản xem gia như thiên lôi sai đâu đánh đó, tùy ngài sai phái. Đoạn thiên cơ, biết đường sáng, để phòng Trác quản gia nói bừa làm loạn, để thương sinh thiên hạ càng thêm khốn khổ!”

Ánh mắt không khỏi sáng lên, Trác Phàm thầm mừng rỡ.

Phủ tế tự đứng thứ ba trong tứ trụ, thế mà toàn bộ tìm đến hắn xin nương tựa, chuyện này đối với hắn có thể nói là một trợ lực vô cùng lớn a. Phải biết, đại tế ti Vân Huyền Cơ, người được xưng là bán Thần, có thể nhìn phá thiên ý. Tuy không thể nhìn rõ hắn.

Nhưng dù vậy, cũng có thể cho hắn đề nghị chuẩn xác nhất, để phòng một ít kẻ xấu thừa dịp hắn phải đối phó với những mãnh thú kia, ở sau lưng âm hắn một đao.

Quả nhiên, khi hắn đang nghĩ như vậy, giọng nói của Vân Huyền Cơ đã vang vọng vào lỗ tai hắn: “Trác quản gia, Vân gia luôn luôn trung lập, lời này vốn dĩ không nên nói, bất quá lão phu vì thương sinh trong thiên hạ, nên phá lệ lần này. Đêm qua lão phu nhìn thiên tượng, đoạn ra đại thế thiên hạ hôm nay, Lạc gia đã quật khởi, nhưng lại có bốn cỗ cường thế có thể phá đại thế của Lạc gia!”

“Bốn cỗ nào?” Lông mày nhíu lại, Trác Phàm khẩn cấp hỏi.

“Một là Đế Vương Môn, Địa Long chi thế; Hai là hoàng thất tại đế đô, Bàn Long chi thế; Ba vì thừa tướng của để quốc, Gia Cát Trường Phong, Ẩn Long chi thế: Bốn...”

Nói đến đây, Vân Huyền Cơ khẽ híp mắt, thở dài, chỉ chỉ phương Bắc nói: 

“Ai, đây cũng là cỗ khí thế khiến lão phu lo lắng nhất, cũng là cỗ khí thế có thể khiến sinh linh đồ thán nhất, nước Khuyển Nhung, Tà Long chi thế!”

Tròng mắt không khỏi bỗng nhiên co rụt lại, Trác Phàm kinh hãi nói: 

“Khuyển Nhung? Bọn chúng ở cách vạn dặm xa, các phe phái thế lực trong đế đô quyết chiến, mắc mớ gì đến bọn chúng?

 Chẳng lẽ nói, bọn họ nhân cơ hội này thừa cơ tiến công? Thế nhưng chuyện này cũng không liên quan đến Lạc gia, mà nên là Độc Cô Chiến Thiên đi nghênh chiến a!”

“Ai, lão phu cũng không rõ ràng. Dù sao lão phu không ở trong triều, đối với quyền mưu tranh đấu không hiểu lắm. Chỉ là xem xét thiên tượng đại thế, bốn đại thế lực này rất có khả năng sẽ cùng hướng về Lạc gia!” Chậm rãi lắc đầu, Vân Huyền Cơ ai thán lên tiếng.

Trong lòng suy nghĩ thật lâu, hai mắt Trác Phàm mê võng, không nghĩ ra điều quan trọng bên trong.

Nếu như nói Vân Huyền Cơ không đoán sai, Khuyển Nhung nhất lưu, lại xem như một phái?

Khẽ híp mắt, Trác Phàm lại nhớ lúc ở Bách gia tranh minh, khi hắn gặp thiếu nữ dị tộc trong Thú Vương Sơn, luôn cảm thấy trong này có chút kỳ quặc.

Chẳng lẽ nói... Có người cùng Khuyển Nhung âm thầm xã giao? Nếu không phải vậy, một cái thế lực ngoại quốc, làm sao có thể nhảy vào trong Thiên Vũ loạn đấu?

Nghĩ tới đây, Trác Phàm lại suy nghĩ tới ba cỗ thế lực khác, tựa hồ cũng có khả năng sẽ cùng Khuyển Nhung hợp tác, bất giác càng thêm cẩn thận.

Xem ra hắn vẫn suy nghĩ có chút đơn giản, thế mà chỉ nhìn chằm chằm vào chiến lực của tam phương lúc này. Ai có thể ngờ được, trong ba phe nhân mã này, lại có người không biết xấu hổ kéo thêm ngoại viện?

Nha, nha, phi, không biết đạo lý phù sa không lưu ruộng người ngoài sao?

Trong lòng thầm mắng một tiếng, Trác Phàm bỗng cảm thấy may mắn, may mắn hôm nay hắn đến gặp Vân Huyền Cơ, được hắn đề điểm, nếu không, hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ ra, đối phương sẽ còn ra chiêu này.

Sau đó hắn vội vàng bái hạ, cảm kích nói: “Đa tạ Vân lão chỉ giáo, tại hạ ngay lập tức trở về chuẩn bị, quyết không để ngoại tộc phạm Thiên Vũ, khiến cho sinh linh đồ thán!”

“Ha ha ha... Trác quản gia có thể đại thông đại ngộ, có đảm đương này, thực sự đáng mừng! Bất quá, trước khi ngài đi, lão phu còn có một lễ vật muốn đưa tặng!”

Nhàn nhạt cười cười, Vân Huyền Cơ nhìn về phía đồng tử đang quỳ sát cửa, vung tay lên nói: “Tiểu Đông Tử, đi gọi Sương Nhi đến đây!”

“Vâng!” Đồng tử khẽ gật đầu, liền đứng dậy rời đi.

Trác Phàm một mặt quái dị nhìn lấy vị đại tế ti này, không biết hắn muốn đưa cho mình thứ đồ vật trân phẩm gì, chỉ thấy trên gương mặt mo kia, một mực treo nụ cười thần bí, thật lâu không tan.

Chỉ chốc lát sau, nương theo lấy một trận lục lạc nhẹ nhàng vang động, một bộ làn gió thơm đột nhiên nhào vào trong mũi Trác Phàm, làm cho tâm thần hắn thanh thản, đồng thời một giọng nữ tử dễ nghe truyền vào hắn trong tai: “Gia gia, ngươi tìm ta?”

Không khỏi khẽ giật mình, Trác Phàm quay đầu nhìn qua, lại thấy một đôi mắt như tuyết thủy thanh tịnh đập vào mi mắt hắn, da thịt trắng nõn, lúm đồng tiền nhàn nhạt, khiến cho Trác Phàm chỉ thấy một lần, liền có loại cảm giác giống như đã từng quen biết!

Ngưng Nhi!

Trên thực tế, tướng mạo của vị cô nương này cùng Tiết Ngưng Hương cũng không giống nhau, hoặc là nói, nàng mỹ lệ hơn nhiều so với Tiết Ngưng Hương. Thế nhưng có một chỗ khiến Trác Phàm cho rằng họ giống nhau.

Chính là cảm giác các nàng mang cho hắn, đều linh động và thuần khiết, tựa như tuyết đọng trên đỉnh núi cao nguyên, sạch sẽ không pha trộn một chút tạp chất.

“Sương Nhi, ngươi qua đây!”

Vân Huyền Cơ cưng chiều vẫy tay, sau đó nhìn về phía Trác Phàm giới thiệu: 

“Đây là tôn nữ của ta, Vân Sương!”

Trác Phàm khẽ gật đầu, khóe miệng xẹt qua một nụ cười nhàn nhạt, có lẽ bởi vì nàng cho hắn cảm giác rất giống Tiết Ngưng Hương, Trác Phàm chỉ mới lần đầu tiên gặp mặt, liền đã có một loại hảo cảm không rõ: “Ngươi tốt, ta là quản gia của Lạc gia, Trác Phàm!”

“Ngươi tốt!”

Vân Sương cũng là mỉm cười, hướng về phía Trác Phàm thi lễ, lục lạc trên tay cũng phát ra tiếng vang êm tai.

Vân Huyền Cơ thấy thế thì hài lòng gật đầu, tiếp theo liền nói ra một câu khiến cho cả hai người đều thất kinh:

 “Trác quản gia, từ hôm nay trở đi, Sương Nhi sẽ là tỳ nữ của ngươi, tùy thân phục thị!”

Cái gì?

Bất giác hít sâu một hơi, Trác Phàm cùng Vân Sương đều cả kinh, tròng mắt trừng lên như sắp rơi ra ngoài.

“Gia gia...” Vân Sương nhìn vào vẻ mặt kiên định của Vân Huyền Cơ, đầy bụng ủy khuất, trong mắt dần dần tràn ngập vụ khí.

Trác Phàm cũng hung hăng khoát khoát tay, lạnh lùng nói: “Đại tế ti, ngài nguyện ý giúp Lạc gia ta, Trác mỗ đã thấy vô cùng cảm kích, việc gì phải làm ra quyết định ác tâm như vậy chứ? Chẳng lẽ Trác mỗ nhìn giống một kẻ háo sắc, thích làm việc khi nam phách nữ, ngay cả đồng minh của mình cũng không ngoại trừ sao?”

“Ha ha ha... nếu nghĩ ngài là người như vậy, lão phu làm sao có thể đem cháu gái ruột đưa vào miệng hổ chứ?”

Bật cười lắc đầu, Vân Huyền Cơ thản nhiên nói: “Thực không dám giấu giếm, cháu gái lão phu cũng giống như lão phu, có một đôi thần đồng có thể phá thiên cơ, sớm đã được coi là người thừa kế vị trí gia chủ Vân gia đời thứ tám, được người đời xưng tụng là Thánh Nữ Vân Sương! Lão phu để cho nàng theo ngươi là muốn nàng thời khắc dẫn đạo ngươi, tránh cho phát sinh chuyện, gây nên đại nạn cho thương sinh thiên hạ. Dù sao, trong Bách gia tranh minh, ngài đã một lần mất đi lý trí, Lạc gia vốn có thể ẩn tàng thêm mấy năm, ngư ông đắc lợi, cuối cùng lại tiến vào bên trong cuộc phân tranh này quá sớm, khiến thiên hạ bách tính phải sớm nghênh đón chiến loạn. Bất luận là đối với Lạc gia, hay là đối với đại thế của thiên hạ mà nói, đây đều là một sai lầm cực lớn a!”

Gương mặt bất giác đỏ bừng, Trác Phàm sờ mũi một cái, từ chối cho ý kiến.
Trong lòng hắn cũng hết sức rõ ràng, hành động của hắn đối với Hoàng Phủ Thanh Thiên lúc trước có chút lỗ mãng, hắn cũng từng tự suy ngẫm qua, đây không phải là chuyện mà người cơ trí nên làm.

Bất quá, có một số việc, cho dù biết rõ là sai, nhưng vẫn muốn làm đến cùng. Nếu cho hắn một cơ hội lặp lại một lần nữa mà nói, hắn vẫn muốn giết chết Hoàng Phủ Thanh Thiên.

Tiểu tử này không chết, hắn không cam tâm a!

Mà được gia gia nói ra lý do, Vân Sương lúc này mới nhút nhát nhìn về phía Trác Phàm, bên trong hai đồng tử đột nhiên biến thành một mảnh đen kịt, điểm điểm tinh quang sáng chói nở rộ, đúng là giống y hệt Vân Huyền Cơ.

Sau một lúc, nàng mới kinh dị nói: “A! Hắn... Hắn lại không có vận mệnh quấn quanh, chẳng lẽ hắn chính là kỳ nhân nhảy ra khỏi trói buộc của vận mệnh mà gia gia thường xuyên nhắc tới?”

“Không sai, chính là người này, đại quản gia cuaryLạc gia, Trác Phàm!”

Cười khẽ một tiếng, Vân Huyền Cơ nhìn về phía Vân Sương, vạn phần không muốn nói: “Sương Nhi, đừng trách gia gia tâm địa ngoan độc, ta cũng không có cách nào a, muốn cứu thương sinh thiên hạ, chỉ có thể dựa vào người này nghịch thiên cải mệnh. Bất quá người này thủ đoạn độc ác, không phải người lương thiện, loại chuyện làm ảnh hưởng xấu đến thiên hạ cũng không phải là làm không được. Cho nên gia gia mới muốn ngươi ở bên cạnh hắn, dẫn đạo lời nói và việc làm của hắn, đưa hắn vào chính đạo, cứu vãn thương sinh, đây là đại công a...”

“Khụ khụ khụ... Đại tế ti, ta không phải là muốn trách cứ ngài cái gì, chỉ là ngươi nói xấu ta ở ngay trước mặt ta, như vậy cũng được sao?” Bất giác vội ho một tiếng, Trác Phàm không còn gì để nói.

Vân Huyền Cơ lại thờ ơ khoát khoát tay, cười nói: “Ha ha ha... Trác quản gia luôn luôn tự nhận mình là ác nhân, những lời ta vừa nói lại tính là cái gì? Ngươi cứ coi như là ta khen ngươi tốt!”

“Đại tế ti, hiện tại ta đã biết vì sao ngươi lại nói bộ dáng vô sỉ của ta, có phong phạm của ngươi năm đó. Bất quá, coi như hiện tại, ngài chính là càng già càng dẻo dai, phong thái cũng không giảm so với năm đó a! Ta coi như có vô sỉ, cũng không có giống như ngươi, dám trắng trợn chỉ hòa thượng mắng đồ đầu trọc a.”

“Đâu có, đâu có, vừa nãy Trác quản gia ở ngay cửa ra vào, dùng tài ăn nói kém chút nữa đem Thần Toán Tử tức hộc máu, lão phu tuyệt đối làm không được a! Đây quả thật chính là trường giang sóng sau đè sóng trước, một đời càng mạnh hơn một đời a...”

Phốc!

Vân Sương thấy gia gia cùng vị Trác quản gia này đối đáp trào phúng lẫn nhau thì bất giác cười khẽ một tiếng, không còn vẻ đau thương như lúc trước.

Thấy thế, Vân Huyền Cơ cưng chiều vỗ vỗ đầu nàng, đem nàng giao cho Trác Phàm, cười nói: “Trác quản gia, về sau Sương Nhi giao cho ngươi chiếu cố. Mà nha đầu này, cũng sẽ trợ giúp cho ngươi, sẽ không trở thành gánh nặng, mong ngươi tuyệt đối không nên bỏ qua nàng. Lão phu không thể lúc nào cũng ở trước mặt ngươi đề điểm, nàng lại có thể. Nàng, là hữu dụng!”

Khẽ nhướng mày, Trác Phàm cảm thấy mấy câu nói của lão nhân này tựa hồ có hàm nghĩa khác, bất quá cũng không truy cứu quá nhiều, liền gật gật đầu.

Lão nhân này nói đúng, bên người có một người thời khắc có thể phá thiên cơ, xác thực so với hắn mỗi ngày chạy đến chỗ này thì tốt hơn nhiều.

Sau đó hắn khẽ gật đầu, đáp ứng.

Kết quả là, Vân Huyền Cơ tự mình đưa hai người ra ngoài cửa, nhìn bọn họ rời đi. Vân Sương vạn phần không muốn, hai mắt chan chứa lệ nóng, nhưng lại bị Trác Phàm cứng rắn lôi đi.

Đây chính là một cái bảo bối a, không cần thì phí!

Nếu để người khác nhìn thấy tình cảnh này mà nói, không chừng sẽ coi Trác Phàm là bọn buôn người lừa bán phụ nữ …

Thế nhưng, tất cả mọi người lại không chú ý tới, không lâu sau khi thân ảnh hai người biến mất, trong một con hẻm u tối gần phủ tế tự, một đôi lãnh mâu ẩn giấu bên trong một kiện áo choàng màu đen rộng thùng thình bỗng nhiên hiện ra, không thể thấy rõ bộ dạng.

Chỉ chốc lát sau, một đạo hắc ảnh lóe lên, đi đến bên hắn khẽ thì thầm vài câu, người kia liền hơi hơi gật gật đầu, lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Hừ, lão gia hỏa này không muốn sống nữa rồi, hắn đứng ở thế trung lập đã trên trăm năm, nay lại phá lệ a...”

Vừa dứt lời, bóng đen kia liền xoay người một cái, biến mất không thấy đâu nữa. Chỉ có bầu trời trên phủ tế tự, lại nhanh chóng trở nên tối tăm, tựa hồ như muốn báo một trận giông bão sắp đến!

Đại tế ti đang chuẩn bị trở về phòng, thân thể bỗng hơi chậm lại, quay đầu nhìn lên trời, sắc mặt đã không còn nhẹ nhàng thoải mái như lúc trước mà phủ đầy cảm giác nặng nề, thở dài: “Ai, vì thương sinh thiên hạ, vinh nhục tộc ta lại tính là cái gì? Ha ha ha...”

Vân Huyền Cơ cười khổ, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ quyết tử...

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương