Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Bản Người Dịch)
Chapter 231 Hộ Long Thành Vệ Thứ Ba

Chương 231: Hộ Long Thành Vệ Thứ Ba

“Đồ Ma Lệnh một khi phát động, những nơi Cổ Tam Thông đi qua, đều là bị bảy nhà đồ diệt! Cho nên từ đó về sau, mọi người vì sinh tồn, chỉ cần nhìn thấy hài đồng này, liền kêu đánh kêu giết, giống như chuột chạy qua đường, người người có thể tru diệt. Hắn không cách nào dừng chân tại bất kỳ một thành trì nào, bởi vì toàn bộ đế quốc đều đã trở thành địch nhân của hắn. Lúc đó Cổ Tam Thông dù sao cũng chỉ là một hài đồng, trong lúc cô đơn, tứ cố vô thân cùng bị người người oán hận, cũng buồn rầu một trận. Truyền ngôn khi đó, sau khi cung phụng bảy nhà đuổi kịp hắn, hắn cũng không còn ham chiến mà chỉ co cẳng chạy, Đồ Ma Lệnh cũng có được hiệu quả nhất định, chí ít cũng khiến chiến ý của tiểu quái vật kia tiêu tan hơn phân nửa.”

Trác Phàm nhìn Quỷ Hung Sát, khẽ gật đầu.

Hắn hiểu được cảm giác này, dạng tình cảnh này tu giả ma đạo bọn hắn cũng thường gặp phải. Cũng bởi vì một ít nguyên nhân, làm thịt một số kẻ thích ra vẻ đạo mạo, người khác không buồn hỏi phải trái đúng sai đã mở miệng kêu đánh kêu giết, chỉ vì chữ Ma trên đầu đỉnh bọn hắn.

Loại cảm giác không có người tương trợ cô lập, quả thực làm cho lòng người sinh thê lương. Cho nên hắn vẫn luôn cho rằng, tu giả ma đạo có thể tự lập, là một loại tu luyện tâm cảnh trọng yếu.

Cho dù chỉ còn một người, cũng phải có dũng khí đối địch cùng thiên hạ.

Bởi vậy coi như ngày sau hắn trở thành Ma Hoàng, cũng vẫn không hề mở tông lập phái, cũng có thể coi như là kẻ cô độc nhất trong Bát Hoàng. Bất quá đây cũng là một loại tu luyện tâm tính trong ma đạo, chỉ là một khi xảy ra chuyện, không có trợ thủ cũng có chút phiền phức.
Mà Cổ Tam Thông lúc đó tuy đã là thiên hạ vô địch, nhưng tâm tính vẫn như cũ chỉ là một đứa bé, chịu cảnh cô độc cùng xa lánh này càng làm cho hắn tuổi còn nhỏ nhưng tâm linh lại phải chịu nhiều thương tổn, phòng tuyến tâm lý càng dễ sụp đổ.

Ai, cái Đồ Ma Lệnh này thật sự là một trận tâm lý chiến a!

Trác Phàm thở dài một tiếng, nhìn về phía Quỷ Hung Sát: “Về sau hắn làm như thế nào mà đột phá được tâm ma, trở thành Bất Bại Ngoan Đồng hiện tại?”

“Khặc khặc khặc... Trác quản gia quả nhiên thông minh, thế mà cũng biết tên kia cũng có lúc không oai phong như danh hào!” Quỷ Hung Sát nhảy nhót, cười to.

Trác Phàm nhếch miệng lên, cười nói: “Nếu như bị người cô lập thì lòng sinh uể oải, có dạng tâm trí này coi như thực lực có mạnh hơn, cũng tuyệt đối không được gọi là bất bại!”

“Ha ha ha, không sai, lúc đó tiểu tử này từng một lần bị cung phụng bảy nhà bức đến tuyệt lộ, chịu đói khổ lạnh lẽo, như muốn tự diệt. Thế nhưng không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì, tiểu tử này triệt để biến mất. Chỉ là ẩn nặc ba tháng, đợi đến khi tất cả mọi người cho là hắn đã chịu không được loại áp bách này, tự diệt vong,  đang ở bốn phía tìm kiếm thi thể của hắn, thì hắn bỗng dưng lại xuất hiện. Mà lần này đã khác trước kia. Nếu nói lúc trước hắn còn bảo lưu dáng vẻ hài đồng hồn nhiên ngây thơ, thì lần này đã triệt để hóa thân thành ma quỷ, làm ra sự tình đừng nói là khiến bảy nhà kinh hãi, mà ngay cả hoàng thất đều Thiên Vũ đều đứng ngồi không yên. Loại phong cách hành sự kia , thật sự là có phong phạm ma đạo như ta, khặc khặc khặc...”
“Hả, hắn đã làm cái gì?” Ánh mắt không khỏi sáng lên, Trác Phàm trong lòng có phần có hứng thú, Lệ Kinh Thiên cũng nhịn không được nhìn qua.

Lần nữa cười lớn nhảy nhót, Quỷ Hung Sát tựa hồ đang vô cùng hưng phấn, nhếch miệng lộ ra đường cong tàn nhẫn: “Lấy đạo của người, trả lại cho người! Sau khi hắn lần nữa xuất hiện, liền tuyên bố muốn hủy toàn bộ Thiên Vũ. Ngươi, con mẹ nó, không phải là phát động Đồ Ma Lệnh sao, những nơi thành trì lão tử đi qua đều bị đồ diệt, dùng cái này cô lập lão tử sao? Vậy thì tốt, lão tử không cần các ngươi đi đồ những thành trì kia, mỗi một thành trì lão tử đến, trước hết sẽ đem nó san thành bình địa. Chờ đến khi lão tử đi qua toàn bộ Thiên Vũ này, đế quốc này coi như chấm hết!”

“Khặc khặc khặc... Trác quản gia, Lệ lão đầu, các ngươi có thể suy nghĩ một chút  quái lực của tiểu tử kia. Cơ hồ một quyền một cước liền có thể đem thành trì kia trong nháy mắt bị san bằng, lần này không chỉ có bảy thế gia bị kinh ngạc đến ngây người, mà tất cả thế gia Thiên Vũ đều bị chấn động đến kinh hoàng không hiểu, sợ đến vỡ mật. Đoán chừng bọn hắn đang âm thầm muốn khóc, thầm nói chuyện này mắc mớ gì đến chúng ta a, chúng ta thế nhưng là vô tội a, ha ha ha... Một đám đần độn!”

Nhắc đến việc này, ba quỷ còn lại dường như cũng vô cùng hưng phấn, hận không thể cùng đi theo giúp đỡ gây sự, Quỷ Lanh Lợi thậm chí còn nhảy ra đánh gãy lời của Quỷ Hung Sát.

Quỷ Hung Sát hung ác nguýt hắn một cái, liền dùng một chân đem hắn đá lăn, nổi giận mắng: “Quỷ Lanh Lợi đáng chết, đoạn này đặc sắc nhất phải để lão tử nói chứ!”

Quỷ Lanh Lợi quyệt miệng, trong lòng thầm hừ, nhưng cũng không dám lên tiếng.
Hai người Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên cũng đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, Lệ Kinh Thiên càng là bất khả tư nghị nói: “Tuy lão phu từng nghe qua uy danh của tiểu tử này, nhưng không nghĩ tới vậy mà ngoan độc đến thế, muốn tiêu diệt toàn bộ người của một nước?”

Thế nhưng Trác Phàm lại chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, ba ba ba vỗ tay, tán thán nói: “Kẻ này thật sự là hảo phách lực, sự kiện này nếu là ta, lão tử cũng sẽ như vậy làm!”

“Hừ, đến mức những kẻ tự nhận là người vô tội, trong lúc hắn tao ngộ Đồ Ma Lệnh, không đi đối kháng trận đồ sát vô lý của bảy thế gia, ngược lại trong lúc sợ hãi còn trở thành đồng lõa của bọn hắn, cho nên rốt cuộc cũng không phải là kẻ vô tội. Mà nếu đã trở thành địch nhân, coi như bị đối thủ giết chết, cũng đừng oán đừng hối!”

Trác Phàm khinh thường cười lạnh, trong mắt lóe lên một đạo tinh quang, gật đầu nói: “Ta hiện tại, ngược lại là càng ngày càng ưa thích tiểu quỷ này.”

Lệ Kinh Thiên thật sâu liếc hắn một cái, suy nghĩ một chút cảm thấy đúng là như thế, liền hơi hơi gật gật đầu.

Ở thế giới tàn khốc này, không phải ngươi giết ta, chính là ta giết ngươi, liền xem như kẻ vô tội bị giết ở chỗ nào cũng có. Đã trở thành địch nhân như vậy, thì càng không có quyền oán niệm.

Nhất tướng công thành vạn cốt khô, Trác quản gia quả nhiên là người làm đại sự, Lệ Kinh Thiên trong lòng âm thầm tán thưởng!

“Sau đó thì sao?” Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên cùng nhau hỏi.
Hung hăng trừng ba huynh đệ kia một chút, phòng ngừa bọn hắn lại một lần nữa chen miệng, Quỷ Hung Sát mới dương dương cổ, tiếp tục nói: “Hắc hắc hắc... Về sau đó mới gọi cái đặc sắc tuyệt luân, thật là tu giả ma đạo điển hình như ta. Trong thời gian ngắn ngủi nửa năm, tiểu tử này quả thật thực hiện lời hứa của hắn, đạp nát một nửa đất đai Thiên Vũ, những nơi đi qua, không còn một ngọn cỏ. Khi đó, phàm là nghe đến tên hắn, biết hắn muốn tới, trong nháy mắt người trong thành tất cả đều chạy hết. Cung phụng bảy nhà muốn liên hợp vây quét hắn, nhưng không biết sao thực lực lại không đủ, tới bao nhiêu chết bấy nhiêu, tiểu tử kia triệt để đại khai sát giới. Cho nên mọi người cũng tặng  hắn một cái biệt hiệu, gọi Bất Bại Hoàn Đồng! Ý chỉ chỗ hắn đến, thì tất cả chấm hết!”

“Lúc này, hoàng thất cũng rốt cục cũng không nhẫn nại được nữa, thấy cục diện bảy nhà càng lúc càng rối rắm, nếu vẫn không ra tay thì toàn bộ Đế Quốc thật sự sẽ kết thúc. Sau đó vội vàng xuất động 50 tên Hộ Long Thần Vệ của toàn bộ Đế Quốc...”

Quỷ Hung Sát nước bọt bay tung tóe, càng nói càng hưng phấn, dường như cao thủ đang trắng trợn đồ sát Thiên Vũ lúc đó là hắn vậy, Trác Phàm vội vàng khoát khoát tay, la lên: “Chờ một chút, ngươi nói... Hộ Long Thần Vệ có bao nhiêu?”

Quỷ Hung Sát chớp chớp đôi mắt đang mê mang mở to, duỗi ra năm ngón tay, lẩm bẩm nói: “50 tên, làm sao?”

Tê!

Bất giác hít vào một ngụm khí lạnh, Trác Phàm kinh dị nói: “Lúc đó lại có 50 tên Hộ Long Thần Vệ? Như vậy nói cách khác, có 50 cao thủ Thần Chiếu tuyệt đỉnh giống như Ngọc Tiêu Kiếm Thần Phương Thu Bạch?”

“Hắc hắc hắc... Trác quản gia, ngươi có chỗ không biết, lúc đó tư cách vào đội Hộ Long Thần Vệ trong hoàng thất không có nghiêm ngặt như hiện tại như thế, làm sao có thể có 50 cái gia hỏa giống như Ngọc Tiêu Kiếm Thần?”

Nghe lời này, Trác Phàm gật gật đầu tỏ ý không sai, thở dài ra một hơi. Nếu quả thật có 50 cái Ngọc Tiêu Kiếm Thần, vậy thì quá kinh khủng. 

Mấu chốt là đội hình khủng bố như thế, tiểu tử kia còn có thể gắng gượng vượt qua, thì càng con mẹ nó khủng bố.

Thế nhưng không đợi trong lòng hắn bình tĩnh lại, Quỷ Hung Sát liền thản nhiên nói: “Khi đó chiến lực hoàng thất còn tương đối mạnh mẽ, có chừng hai mươi cao thủ tương đương Ngọc Tiêu Kiếm Thần đi. Mà lại ba mươi người còn lại, cũng tất cả đều là cao thủ trên Thần Chiếu ngũ trọng cảnh. Riêng bên trong có ba vị danh xưng là Thiên Địa Nhân Hỗn Nguyên Tam Thánh, so với Ngọc Tiêu Kiếm Thần kia còn còn mạnh hơn nhiều. Cho dù là Bất Bại Ngoan Đồng kia, cũng cùng ba người này tiêu hao thật lâu, mới khó khăn thủ thắng!”

Trác Phàm không khỏi giật mình, cùng Lệ Kinh Thiên liếc nhìn nhau, quả thực không dám tưởng tượng, nguyên lai chiến lực trước kia của hoàng thất lại mạnh như vậy.

Tựa hồ nhìn ra tâm tư bọn hắn, Ma Sách Tứ Quỷ không khỏi tất cả đều xùy cười rộ lên, Quỷ Hung Sát càng là khinh thường nói: “Khặc khặc khặc... Lại không có kiến thức a, ngươi cho rằng Thiên Vũ hoàng thất cùng ngự hạ thất gia tích lũy ngàn năm, cũng chỉ có chút chiến lực như hiện tại? Tưởng tượng 300 năm trước, hoàng thất có 50 tên Hộ Long Thần Vệ thiên hạ vô địch, Đế Vương Môn cũng có trăm tên cao thủ Thần Chiếu, mà sáu nhà còn lại, cũng có vài chục tên cao thủ Thần Chiếu, cho nên bảy nhà mới có thể nằm ở thế thăng bằng.”

“Thế nhưng từ sau trận chiền cùng Cổ Tam Thông này, bảy nhà hợp lại mấy trăm tên cao thủ Thần Chiếu gần như toàn diệt, cho dù là 50 tên Hộ Long Thần Vệ của hoàng thất, cũng bị diệt chỉ còn lại Hỗn Nguyên Tam Thánh một mực đang cùng hắn giao chiến, bất phân cao thấp. Một trận chiến này đánh một lần hết một năm nửa năm, có thể nói kinh thiên động địa. Sau đến Thiên Địa Nhị Thánh đều là bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi mà vẫn lạc, chỉ còn lại Nhân Thánh mạnh nhất Tam Thánh, cùng tiểu quái vật kia triền đấu. Bất quá lúc này, hai người cũng đã đạt đến gần như cực hạn, nếu cứ như thế tiếp tục nữa, có lẽ kết quả cũng là cả hai đều bại vong...”

Hai người Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên nghe vậy đều trợn mắt há mồm, đồng thời trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn.

May mà 300 năm trước Bất Bại Ngoan Đồng cùng toàn bộ Thiên Vũ đánh nhau một trận, nếu không phải vậy mà nói, hắn làm sao có thể khiến Lạc gia trong vòng mười năm vượt qua bảy thế gia? Đừng nói là 10 năm, coi như trăm năm cũng không có khả năng a!

Trác Phàm sờ sờ mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng một trận reo hò!

“Đúng, sau cùng kết quả giao chiến của bọn hắn thế nào?Hiện tại tiểu tử này còn sống, như vậy Nhân Thánh kia đã chết? Nhưng nếu đã như vậy mà nói, vì sao tiểu tử này tựa hồ suốt 300 năm không hiện thân nữa?”

Gật gật đầu, Quỷ Hung Sát nhìn về phía Trác Phàm cười nói: “Đây chính là nhờ vị Nhân Thánh kia sau cùng có chút thông minh. Hắn biết một khi hai người bọn hắn đều bại vong, như vậy hoàng thất sẽ bị cô lập khó tiếp tục chèo chống, bảy nhà sẽ lập tức đem Thiên Vũ chia cắt! Cho nên trong thời khắc sống còn, hắn thấy tâm tính tiểu tử này còn trẻ con, không thông thế sự, liền vô sỉ lừa hắn, cùng hắn đánh cược một trận ước định ngàn năm. Hắn sẽ đứng vững bất động, đón đỡ tiểu tử kia mười quyền, nếu sau mười quyền này hắn không chết, tiểu tử kia phải thay thế hắn, trở thành Hộ Long Thần Vệ cho hoàng thất, bảo vệ ngàn năm cơ nghiệp của hoàng thất!”

“Nếu không, hắn coi như bỏ mình, Cổ Tam Thông liền có thể đạp bằng  Thiên Vũ , không có người nào có thể đến ngăn cản hắn! Khặc khặc khặc... Trác quản gia, ngươi nói đây có phải là chuyện cười lớn nhất thiên hạ hay không? Nhân Thánh kia một khi bỏ mình, Hộ Long Thần Vệ hoàng thất toàn diệt, còn có ai có thể ngăn cản tiểu quái vật kia? Cái này căn bản là một cái bẫy rập, nhưng tiểu tử kia lúc đó lại dễ dàng đồng ý, có lẽ là quá tự tin đối với thực lực của mình. Thế nhưng sau mười quyền, Nhân Thánh kia lại êm đẹp đứng đấy, bởi vậy Bất Bại Ngoan Đồng kia không thể không không may mà bị hoàng thất sai sử đến bây giờ, hắc hắc hắc... Thật sự là ngu ngốc a! Nếu cho ta, sau khi đánh hắn mười quyền ta sẽ không nhận nợ, ha ha ha...”

“Lão đại thực là anh minh, so với tiểu tử kia thì cao minh nhiều!”

Quỷ Hung Sát vừa dứt lời, ba quỷ còn lại liền quái khí kêu lên, lại gần giơ ngón tay cái lên tán thưởng, Quỷ Hung Sát thì dương dương đắc ý ngẩng đầu cười to.

Thế nhưng là Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên, lại càng cả kinh không nói ra lời. Bọn hắn vạn vạn không nghĩ đến, Bất Bại Ngoan Đồng Cổ Tam Thông này lại chính là Hộ Long Thần Vệ thứ ba của hoàng thất …

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương