Đại Minh Tinh - Hoa Mãn Trọng Lâu
-
Chương 34
"Ưm... đừng sờ..." Hai chân Lâm Tri run lên, nghe Tiêu Minh nói đây là kính một chiều, cậu đúng là đã động tâm, nhưng muốn cậu mặc kệ mọi chuyện làm trong xe là chuyện cậu không làm được, "Anh tập trung lái xe đi..."
Mặc dù dòng xe bị tắc nghẽn nhưng việc di chuyển cũng không quá khó khăn, Tiêu Minh một tay giữ vô lăng, một tay làm chuyện khiến người ta đỏ mặt, Lâm Tri sợ hắn xảy ra sự cố nên không chịu cho hắn đụng vào.
"Vậy thì em tự làm ướt đi, sau đó anh sẽ lại giúp em." Tiêu Minh cố ý hiểu lầm ý của Lâm Tri, vừa lòng khi thấy cậu đỏ mặt, thật đáng yêu. Lâm Tri rất muốn, lại còn bị Tiêu Minh ảnh hưởng phần nào, do dự một hồi, cuối cùng chịu không nổi đưa hai ngón tay hướng xuống thân dưới của mình.
Quần lót ôm chặt hai mông căng mẩy bị kéo sang một bên, dương v*t sung huyết dựng thẳng, Lâm Tri chưa từng làm chuyện này trên xe, không tránh khỏi có chút ngượng ngùng. Hai cánh hoa ở bên dưới ngày càng tham lam, ngón tay mới đưa vào đã bị cắn chặt, mặc dù không có thứ thô to hơn nhưng âm môi của Lâm Tri vẫn cắn chặt lấy làm chính bản thân cậu sướng tới thở hổn hển.
Bên ngoài cửa sổ, xe cộ đi lại đông đúc, không ít người mở cửa sổ, ồn ào nhốn nháo, mặc dù biết mình sẽ không bị nhìn thấy nhưng Lâm Tri vẫn rất xấu hổ nhìn ra ngoài cửa sổ, sự xấu hổ này càng làm tăng thêm sự phấn khích của cậu. Thực ra, vừa nãy lúc chụp ảnh, cậu đã rất nỗ lực nhẫn nại trước mặt mọi người, thiếu chút nữa khiến cậu bị nội thương. Cơn sóng tình tấn công khiến Lâm Tri thậm chí không kịp cởi quần đã thò ngón tay vào an ủi. Vì cảm thấy ngại ngùng nên cậu cắn chặt môi dưới, ngăn không cho tiếng rên rỉ phát ra, nhưng phản ứng cơ thể vượt quá khả năng kiểm soát của cậu. Đây là lần đầu tiên dù có Tiêu Minh bên người mà cậu vẫn phải tự mình an ủi. Hơn nữa, vừa rồi cậu đã triều thổi một lần. Nhìn nước dâm dính trên ngón tay mình, cậu càng trở nên khẩn trương, vì phun ra quá nhiều nên tấm da bọc trên ghế không thể tránh thoát được. Mùi hương của d*m thủy bay ra khắp xe.
Lâm Tri cảm thấy vô cùng xấu hổ. Đây không phải ở nhà, không nên làm bừa như vậy. Hơn nữa, cậu biết một số người đàn ông rất mê xe, lần này cậu làm bẩn xe của hắn, không biết hắn có tức giận hay không. Lâm Tri dừng lại động tác, quần áo ở thân trên phẳng phiu còn bên dưới lại vô cùng bừa bãi. côn th*t dựng đứng, nhục huyệt run rẩy, hiển nhiên là chưa được ăn no. Lâm Tri nhịn không được nhìn sang Tiêu Minh, may mắn cơ thể này đã bị hắn điều giáo qua, chỉ cần cơ thể không có côn th*t cắm vào là không thể bắn ra, vì vậy mới có thể tránh được một màn bắn tinh làm bẩn xe.
Đường vẫn tắc, phải đợi một lúc lâu mới nhích lên được một chút, tầm mắt của Tiêu Minh đảo qua đảo lại trên người Lâm Tri, bảo bối của hắn đúng là rất nghe lời, nhìn cậu tự mình an ủi khiến cho côn th*t của hắn càng trở nên cứng rắn, giống như một giây tiếp theo sẽ nhảy ra làm chết yêu tinh trước mặt.
"Thật ngoan, để anh kiểm tra kết quả xem em có lười biếng không." Kiểm tra chỉ là viện cớ, Tiêu Minh nhân cơ hội đổ thêm dầu vào, thuận thế còn cho một mồi lửa. Củi khô dễ cháy, Lâm Tri ngồi trên ghế phó lái, không cần phải để ý mọi thứ nên hành động vô cùng tự do. Cậu liên tục tìm cơ hội cọ lên người Tiêu Minh. Dục hỏa đốt người làm sao cậu có thể chịu được, nếu được thì cậu sẽ lập tức bổ nhào vào người Tiêu Minh, bắt đầu một trận hoan ái mãnh liệt. ngôn tình ngược
Tiêu Minh thuận theo Lâm Tri, để cậu giải phóng côn th*t to lớn của mình ra, Lâm Tri đang cầm trên tay cự vật khổng lồ gớm ghiếc màu tím đen, tham lam nhìn ngắm, bộ dáng ấy khiến Tiểu Minh bật cười.
"Thích hay không?" Tiêu Minh nhân cơ hội hỏi.
"Ừ, rất thích." Lâm Triệt nghiêm túc gật đầu, cậu thật sự đang rất hưng phấn, Tiêu Minh nói gì cũng nghe theo.
"Nào, tự mình ngồi lên đi." Tiêu Minh tiếp tục điều khiển xe. Dù lúc này đường rất tắc, xe di chuyển cũng chậm nhưng không thể rời khỏi ghế lái được. Nếu Lâm Tri muốn thì phải cưỡi lên trên người hắn, đây chính là một tư thế rất khó.
"Như vậy không tốt lắm..." Lâm Tri có chút do dự, Land Rover của Tiêu Minh vốn là một mẫu xe tương đối rộng rãi, nhưng dù nói gì đi nữa, không gian ghế lái vẫn có hạn, huống chi Tiêu Minh vẫn phải lái xe, đề nghị này có chút đáng sợ.
Lâm Tri cắn môi dưới do dự một chút. Tiêu Minh nhìn cậu chằm chằm, chân dài duỗi ra càng để lộ côn th*t đáng sợ. Cậu cuối cùng cũng hạ quyết tâm, trực tiếp ngồi lên đùi Tiêu Minh. Vừa ngồi xuống Lâm Tri đã cảm thấy hối hận, hai người bọn họ thân cao mét tám, cơ thể rắn chắc, chen chúc trong một không gian chật hẹp làm cho da thịt dính sát vào nhau. Thân dưới cậu trần trụi, nửa người trên lộn xộn, còn Tiêu Minh thì quần áo chỉnh tề nhưng hơi ấm của hắn vẫn khiến Lâm Tri mềm nhũn. Hình như cậu lại càng muốn hơn rồi.
Lâm Tri là người dám nói dám làm, không quan tâm mấy thứ nhỏ nhặt nữa, cậu thử xê dịch một chút, khiến cho quy đầu to lớn của Tiêu Minh chống lên tao huyệt của mình. Nhục huyệt đã cao trào một lần trở nên vô cùng mềm mại, tùy tiện ngồi xuống đã lập tức ngậm vào một khúc nhỏ.
"Ưm..." Lâm Tri nhỏ giọng rên rỉ, cậu quả thật đã nghẹn rất lâu, tất cả đều là do Tiêu Minh hết. Đường đường là một tổng tài lại đi chụp ảnh tạp chí. Tuy hắn rất đẹp trai, dáng người không cần soi mói,...
Tiêu Mình lúc này vô cùng thoải mái, không gian nhỏ khiến hai người dính sát vào nhau. Lâm Tri so với hắn thì có chút gầy gò nhưng khi ôm vẫn rất thích, huống chi lúc này Lâm Tri đang chủ động. Cả thể xác và tinh thần của Tiêu Minh đều chiếm được sự thỏa mãn, sung sướng đến hai mắt có chút mờ đi.
"Bíp... Bíp... Bíp..." Vì quá sung sướng nên hắn quên mất hai người đang bị kẹt xe. Dòng xe dù có tắc nhưng vẫn tiến lên được, lúc này Tiêu Minh dừng xe lại giữa đường khiến người khác chú ý tới. Tiếng còi xe vang lên giục bọn họ đi về phía trước, kẹt xe lâu khiến tâm trạng của ai cũng không tốt, xe của bọn họ trực tiếp trở thành mục tiêu cho người khác chỉ trích, thậm chí còn có người gõ cửa xe hỏi bọn họ đang làm cái gì.
Hai người đều giật bắn mình, Lâm Tri càng thể hiện rõ hơn, cơ thể không thể trụ được nữa ngồi mạnh xuống, côn th*t của Tiêu Minh trực tiếp đâm vào bên trong, thậm chí còn xuyên qua hoa tâm đâm tới tử cung, cậu sung sướng kêu to. Phía cửa sổ bên kia lại có một người nữa bước tới, gõ mấy cái lên cửa sổ xe, có lẽ đây là chủ chiếc xe bên cạnh. Cho dù cách một lớp cửa kính nhưng cậu cảm thấy vô cùng sợ hãi. Nếu Tiêu Minh hạ cánh cửa này xuống, bọn họ sẽ lập tức được lên trang nhất tạp chí mất.
May là Tiêu Minh tỉnh táo lại rất nhanh, hắn nhanh chóng nhìn ra vấn đề, xe của bọn họ đã cách xe phía trước một đoạn khá dài, thảo nào những người này lại sốt ruột như vậy. Hắn không quan tâm đến tư thế khó xử của mình, vội vàng tiến lên một đoạn, người bên ngoài tự nhiên cũng rời đi, nhưng người đó vẫn vô cùng tò mò quay lại nhìn, sao lại không mở cửa sổ ra?
Hết chương 34.
11/11/2020.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook