Phía Tây Nam chưa đến 100 mét, trước cửa một tòa nhà màu hồng có một logo con thỏ khổng lồ và dòng chữ “khách sạn chủ đề”, khiến trong lòng anh ta chợt lạnh.

Vừa đến cửa thì thấy một nam một nữ kề vai sát cánh đi từ bên trong ra, người phụ nữ đúng là bạn gái của anh ta Vương Chỉ Hân, người đàn ông nhai kẹo cao su, cũng là người anh ta quen, phú nhị đại Triệu Nhất Thịnh nổi danh trong làng đại học.

“Ai ui, đây không phải là Chu đại thiếu của chúng ta sao, có phải đến nhầm chỗ không, nơi này là khách sạn chủ đề tình lữ, anh tới một mình sao? Chơi gì thế?” Triệu Nhất Thịnh trêu đùa.

Gương mặt Vương Chỉ Hân trắng bệch, cơ thể cứng đờ.

Chu Soái nghiến răng, đôi mắt đỏ bừng: “Hai người có quan hệ gì?”
Triệu Nhất Thịnh nhướng mày, cúi đầu nhìn thoáng qua người phụ nữ trong lòng, lại nhìn biểu cảm của Chu Soái một lát thì hiểu ra.

“Đây là bạn gái anh à, ai da, thật sự ngại quá, anh xem anh cũng không nói trước với tôi một tiếng, tôi đều đã ngủ xong.


“Đừng, đừng nói nữa.

” Vương Chỉ Hân cắn môi, nhỏ giọng cầu xin.

Triệu Nhất Thịnh coi như không nghe thấy, nhìn mặt Chu Soái, còn trào phúng nói:
“Nhưng mà Chu đại thiếu à, ánh mắt của anh đúng là chẳng ra sao, người bạn gái này ấy à, một lọ nước hoa ngàn tệ là có thể đi theo, đúng là quá rẻ.



Sau khi nói xong, còn dán sát bên tai Chu Soái nói: “Nhưng mà, hương vị thật sự không tệ.


“Con mẹ mày!” Cuối cùng Chu Soái không nhịn được nữa, trở tay đánh một quyền.

“A!”
Xung quanh lập tức tràn ngập tiếng thét chói tai…

Phòng phát sóng trực tiếp, Lê Kiến Mộc nói xong Chu Soái không còn xuất hiện nữa.

Mấy người còn lại chán muốn chết cũng không rời đi, đối với chuyện bạn gái của Chu Soái cũng sinh ra rất nhiều suy đoán, mấy người còn trò chuyện rất vui vẻ.

Lê Kiến Mộc thấy không còn chuyện của mình, thì tiếp tục ăn cơm.

Một bát cơm nhanh chóng ăn xong, bỗng nhiên nghe thấy được tiếng xe bên ngoài.

Đốc công lão Vương đi tới: “Ăn cơm xong có rảnh đều tới dỡ hàng đi!”
“Nóng muốn chết, còn để người ta sống hay không, đang giữa trưa mà!”
Lão Vương vui vẻ:
“Còn không định kiếm tiền à, chậm trễ tiếp công trình không hoàn thành, đến lúc đó chúng tôi không phát tiền lương nữa đâu!”
Mọi người không dám lại oán trách, đều sôi nổi đứng dậy.


Lão Vương cũng biết mọi người mệt, nói:
“Lát nữa dỡ hàng mấy xe xong, sẽ mua đồ uống cho mọi người, buổi tối bảo chị Trương thêm món thịt, tôi bỏ tiền.

Mọi người mau đi làm đi.


Mọi người hoan hô một tiếng, đều đi làm việc.

Lê Kiến Mộc thấy thế, cũng đứng dậy tính toán tắt phát sóng trực tiếp đi bốc gạch.

Lại không nghĩ tới cầm di động lên xem, không biết từ khi nào phòng phát sóng trực tiếp có nhiều người tới như vậy.

Số người online bên góc phải là 180, bình luận phía dưới còn tăng nhanh.

[Không phải là phát sóng trực tiếp huyền học sao? Sao lại ở công trường?]
[Em gái nhỏ này còn khá xinh đẹp, nhưng mà hiện giờ cosplay đều cosplay tới công trường rồi sao?]
[Nhìn thấy khen thưởng nên vào, không nghĩ tới có ít người như vậy, còn là người mới.

]
[Người mới mà nhiều khen thưởng như vậy, không phải là thân thích với nền tảng mới được như vậy đấy chứ.

]
Lê Kiến Mộc nhìn một lát, mới hiểu được.

Hóa ra là “đẹp trai nhất vũ trụ” khen thưởng hai quả bom nổ dưới nước gây ra.

Nói chung đối với những phần thưởng lớn, sẽ có một dòng chữ nhỏ nổi phía trên APP, một số người dùng vì tò mò sẽ ấn vào và vào phòng phát sóng trực tiếp.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương