Bạch Miêu có một trai một gái, con trai là đạo diễn, trước đó không lâu chỉ đạo một bộ phim danh tiếng rất tốt, còn cầm một giải thưởng nước ngoài.

Con gái Bạch Miêu vẫn được bảo hộ rất khá, đến nay chưa bại lộ trước công chúng, ngẫu nhiên bị phóng viên chụp lén, cũng sẽ bị Bạch Miêu yêu cầu đánh mã mosaic.

Thẩm Nghiệp trực tiếp hỏi: "Là con gái ngài xảy ra chuyện đi?"
Tuy trải qua chuyện của Tiêu Ất Ất, thanh danh Thẩm Nghiệp đại chấn, nhưng Bạch Miêu vẫn bị bản lĩnh Thẩm Nghiệp làm kinh sợ.

Chỉ nhìn tướng mạo ông, liền biết con gí ông xảy ra chuyện......Này cũng quá lợi hại đi?
"Đúng vậy, con gái của tôi hôm trước mất tích......Thỉnh ngài giúp đỡ, nhất định phải giúp tôi tìm được con gái." Bạch Miêu mặt lộ vẻ nôn nóng.
Thẩm Nghiệp nói: "Chúng ta trước lên trên xe nói đi."
Hiện tại vừa lúc là thời điểm tan học, cổng trường người đến người đi, đã có một ít học sinh lấy ra di động chụp Bạch Miêu.

Bạch Miêu là ảnh đế quốc dân, fan điện ảnh trải rộng cả nước, vừa ra mặt nhất định bị vây xem.

Vốn dĩ Bạch Miêu là ở trong xe chờ, chỉ là thấy Thẩm Nghiệp đi ra cổng trường, ông mới tự mình xuống xe nghênh đón.

"Vâng." Bạch Miêu cung kính mà làm thủ thế mời.

Thẩm Nghiệp cùng Thái Chi Vĩ cùng nhau lên xe, trong xe có gối ôm màu hồng nhạt cùng búp bê, rất có hơi thở sinh hoạt, phỏng chừng là vợ Bạch Miêu hoặc là con gái bố trí, này cũng phù hợp tình huống gia đình mỹ mãn của Bạch Miêu.

"Có ảnh chụp con gái ngài không?" Thẩm Nghiệp không vô nghĩa, trực tiếp hỏi.

Di động Bạch Miêu có rất nhiều, lập tức mở app ảnh, đem ảnh chụp mới nhất đưa cho Thẩm Nghiệp.

Thẩm Nghiệp tiếp nhận vừa thấy, tức khắc không nói lên lời.

Trong di động Bạch Miêu đều là ảnh con gái không trang điểm, hơn nữa còn là các loại biểu tình kỳ quái......Ông ba ba này là ma quỷ đi?
Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm trong chốc lát, nói thầm nói: "Kỳ quái......"
Bạch Miêu khẩn trương hỏi: "Đại sư, ngài nhìn ra cái gì?"
"Cung con cái ông hắc khí tận trời, con gái ông vốn không sống được bao lâu......"
Bạch Miêu bị hoảng sợ: "Không sống được bao lâu?!"
Thẩm Nghiệp: "Không cần khẩn trương, tôi nhìn tướng mạo con gái ông, giai đoạn hiện tại y không có bất luận nguy hiểm gì, hơn nữa thật sự vui vẻ."
Bạch Miêu lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Thẩm Nghiệp nói: "Con gái ông mất tích như thế nào, ông trước nói qua trình đi."
Bạch Miêu không giấu giếm, liền đem sự tình nói.


Ba ngày trước con gái ông Bạch Sanh Sanh từ nhà ông bà ở nước ngoài xuất phát, ngồi máy bay về nước, theo đạo lý mà nói ngày hôm sau khoảng giữa trưa là có thể đến Hải Thành, thật sự thì cùng ngày Bạch Sanh Sanh không xuất hiện.

Ngay từ đầu hai vợ chồng cho rằng con gái qua nhà bạn học, cũng không nghĩ nhiều, thẳng đến buổi tối không thấy bóng dáng, điện thoại cũng không gọi được, bọn họ lúc này mới nóng nảy.

Sợ con gái bị bắt cóc, hai vợ chồng suốt đêm báo cảnh sát.

Cảnh sát tra theo dõi, phát hiện Bạch Sanh Sanh xuống máy bay rồi đi đến gara ngầm, lên một chiếc xe hơi màu đen, lúc sau xe đi lhori Hải Thành, lại vô tung ảnh.

Hai ngày này vợ Bạch Miêu chịu đả kích, bị bệnh ở nhà, Bạch Miêu vì tìm con gái, cũng tâm lực tiều tụy.

Vừa lúc việc Tiêu Ất Ất nháo đến ồn ào huyên náo, linh quang Bạch Miêu vừa hiện, liền nghĩ đến tìm Thẩm Nghiệp hỗ trợ.

Thẩm Nghiệp cúi đầu nhìn chằm chằm ảnh chụp Bạch Sanh Sanh, lâm vào trầm tư.

Con cái Bạch Miêu hắc khí nặng nề, tướng mạo Bạch Sanh Sanh lại rất bình thường, tình huống này có chút cổ quái.

Bất quá Thẩm Nghiệp cũng không phải không gặp được vấn đề khó giải quyết, thật ra rất bình tĩnh.

Cậu thậm chí có suy đoán.

Vì xác nhận ý nghĩ trong lòng, cậu nhìn về phía Bạch Miêu: "Có sinh thần bát tự con gái ông không?"
Bạch Miêu nếu tới tìm cậu, khẳng định đã chuẩn bị tất cả, vội vàng đem đồ vật trong di động lấy ra cho cậu xem.

Thẩm Nghiệp tiếp nhận tới nghiên cứu một lát, nói: "Thì ra là thế."
Nghe ý tứ cậu, tựa hồ đã tính ra sao lại thế này, Bạch Miêu kích động hỏi: "Ngài có phải đã tra được con gái của tôi ở đâu hay không?"
Thẩm Nghiệp ừm một tiếng: "Không sai biệt lắm.

Nhưng tôi phải hỏi ông một câu, nếu tìm được con gái ông, ông có trách y không?"
Bạch Miêu sắc mặt thay đổi, không nói gì.

Thẩm Nghiệp nhìn thẳng ông: "Tôi đây đổi vấn đề, ông thật sự không biết con gái ông đi nơi nào?"
Bạch Miêu không dám cùng cậu đối diện, chần chờ, vẫn là không nói chuyện.

Thẩm Nghiệp thở dài: "Tôi phỏng chừng ông hiện tại xác thật không biết y ở đâu, đúng không?"
Bạch Miêu gật đầu.


"Tôi có thể nói cho ông địa chỉ, nhưng là ông nghĩ kỹ, nhìn thấy y, ông cùng vợ ông chuẩn bị làm gì."
Bạch Miêu: "Tôi còn hy vọng có thể tìm được nó, cùng nó hảo hảo nói chuyện."
Thái Chi Vĩ từ lúc lên xe sau liền đảm đương người vô hình, nghe xong đối thoại Thẩm Nghiệp cùng Bạch Miêu, đầu óc hắn bị quay mòng mòng hôn mê, thật sự nhịn không được thấp giọng hỏi Thẩm Nghiệp: "Rốt cuộc là chuyện như thế nào?"
Làm một người có lòng hiếu kỳ, hắn hiện tại tim gan cồn cào.

Thẩm Nghiệp nhìn Bạch Miêu một cái, thấy Bạch Miêu không có ý tứ ngăn cản, liền cùng Thái Chi Vĩ giải thích: "Con gái ông là tự nguyện đi, phỏng chừng là bỏ trốn cùng bạn trai."
Thái Chi Vĩ: "?"
Thẩm Nghiệp đành phải nói rõ ràng: "Trong nhà ảnh đế Bạch khẳng định phản đối con gái kết giao bạn trai."
Nguyên lai là như thế này, việc này thật đúng là cẩu huyết a.

Thái Chi Vĩ vựng vựng hồ hồ mà nghĩ.

Bạch Miêu thấy Thẩm Nghiệp đều tính ra tới, biết giấu không được, liền đem ngọn nguồn nói.

Con gái ông Bạch Sanh Sanh sinh ra thân thể yếu, vì để Bạch Sanh Sanh khỏe mạnh lớn lên, vợ Bạch Miêu từ nhỏ liền đưa y đi nhà ông bà ở nước ngoài tĩnh dưỡng, thẳng đến năm 18 tuổi thân thể tĩnh dưỡng tốt mới về nước định cư.

Về nước sau khi Bạch Sanh Sanh tiến vào đại học, cùng một bạn học nam trong lớp yêu nhau.

Vợ chồng Bạch Miêu cũng không can thiệp y kết giao bạn trai, nhưng gặp qua bạn học nam kia, hai vợ chồng đều tỏ vẻ phản đối.

Thật sự là cử chỉ cậu ta quá ngả ngớn, phẩm tính kham ưu.

Bạch Miêu trộm điều tra qua, bạn học nam lúc ở cùng con gái nhà mình, còn ái muội với ba người con gái khác, hơn nữa còn xuống tay với tiểu thư Phú gia!
Loại tình huống này, vợ chồng Bạch Miêu có thể đồng ý Bạch Sanh Sanh tiếp tục kết giao.

Đáng tiếc con gái hãm sâu vào tình yêu, căn bản không nghe bọn họ khuyên bảo, hơn nữa bạn học nam kia quá biết dụ người, Bạch Sanh Sanh bị dụ đến khăng khăng một mực.

Không có biện pháp, hai vợ chồng chỉ có thể đem con gái tiếp tục đưa ra nhà ông bà bên nước ngoài.

Bạch Sanh Sanh lần này là trộm về nước, vì muốn gặp bạn học nam kia.

"Tên kia hiệu quả và lợi ích tâm rất mạnh, con gái được chúng tôi bảo hộ quá tốt, nên ngây ngốc, chúng tôi liền nghĩ đưa nó ra nước ngoài, để bọn họ tách ra một đoạn thời gian.

Nói thật, sau khi con gái tôi mất tích, trong nhà không nhận được điện thoại bọn bắt cóc, chúng tôi liền đoán được nó cùng cái thằng kia bỏ trốn.


Nếu không phải như vậy, chúng tôi khẳng định càng sốt ruột."
Thẩm Nghiệp biết ông không nói dối, ông nôn nóng không phải giả.

Hơn nữa nhìn ra được, vợ chồng Bạch Miêu cũng không phải cái loại gia trưởng phong kiến, nếu không phải nhân phẩm bạn học nam kia thật sự không tốt, bọn họ cũng sẽ không phản đối.

"Con gái ông tránh ở một trấn nhỏ bên biên cảnh Tây Nam, mọi người theo địa chỉ này đi tìm đi." Thẩm Nghiệp ở trên di động đánh một hàng chữ.

"Cảm ơn ngài!" Bạch Miêu kích động không thôi.

Vài giây sau, ông ở di động tìm một ảnh chụp khác đưa cho Thẩm Nghiệp, nói, "Có thể lại thỉnh ngài hỗ trợ tính hay không, con gái của tôi cùng cậu nam kia bát tự hợp hay không?"
Thẩm Nghiệp nhìn oonh: "Hợp thì thế nào, không hợp thì thế nào?"
"Chỉ cần bọn họ về sau cuộc sống hạnh phúc, tôi cùng vợ cũng sẽ không phản đối." Bạch Miêu thở dài, ông cùng vợ cũng không phải không muốn nhượng bộ, tiền đề là con gái cần phải sống tốt.

Đáng thương lòng cha mẹ!
Thẩm Nghiệp tiếp nhận di động, đảo qua tướng mạo cậu nam kia, không hé răng.

Bạch Miêu nôn nóng mà nhìn cậu.

"Trước đem con gái ông cùng bạn trai y về rồi nói sau." Thẩm Nghiệp trả điện thoại cho ông.

Bạch Miêu trong lòng có điểm hoảng: "Có phải bọn họ không thích hợp hay lhoong......"
Thẩm Nghiệp không trả lời, chỉ nói: "Chờ con gái ông trở lại, tôi lại đi nhà ông một chuyến."
Nói cách khác, Thẩm đại sư nguyện ý nhận vụ này!
Bạch Miêu vui sướng mà đáp ứng.

Thẩm Nghiệp nhìn ông một cái, cùng ông nói thù lao: "Tôi chỉ tính hành tung con gái ông, liền lấy hai vạn, trong lúc khai trương giảm 10%, một vạn tám."
Cậu click mở di động, để Bạch Miêu quét mã.

Cái mã QR trói định với thẻ ngân hàng công ty, thống nhất chị Tư quản lý.

Mỗi tháng lợi nhuận mới có thể chuyển nhập thẻ ngân hàng của cậu, cũng là nộp lên cho Diệp Trạch.

Nhìn Thẩm đại sư đưa qua mã QR, Bạch Miêu sững sờ tại chỗ.

......Ai có thể nghĩ Thẩm đại sư bình dân như vạy?
Hơn nữa chỉ thu hai vạn, còn giảm 10%......Này cũng quá tiện nghi đi?
Hai vạn đối với Bạch Miêu mà nói chính là tiền một bữa cơm, ông sảng khoái mà thanh toán tiền, đặc biệt cảm kích nói: "Cảm ơn ngài, đến lúc đó còn phải thỉnh ngài giúp tôi tính hôn nhân của con gái tôi."
"Không thành vấn đề, bất quá đến lúc đó chi phí khác." Thẩm Nghiệp có chút keo kiệt, ai kêu cậu muốn kiếm tiền nuôi gia đình nha.

"Đương nhiên, đương nhiên." Bạch Miêu ngàn ân vạn tạ mà đi.


Chờ xe Bạch Miêu rời đi, Thái Chi Vĩ liền gấp không chờ nổi hỏi: "Tôi đã sắp nghẹn chết rồi, con gái ảnh đế Bạch cùng bạn trai rốt cuộc thích hợp hay không a?"
"Tạm thời không thể nói cho cậu, chờ sự việc kết thúc, tôi lại cùng cậu nói." Thẩm Nghiệp rất có hành vi chức nghiệp thường ngày.

Thái Chi Vĩ rất sùng bái Thẩm Nghiệp, tuy rằng lòng hiếu kỳ bị khơi mào, nhưng hắn vẫn chịu đựng không truy cứu.

Thẩm Nghiệp ở cổng trường cùng hắn từ biệt, trên đường về nhà, vẫn luôn suy nghĩ việc con gái Bạch Miêu.
Con cái Bạch Miêu hắc khí tận trời, là bởi vì Bạch Miêu cùng con gái ông có mâu thuẫn, cũng không thể ra tới nông nỗi này, nếu ông tiếp tục ngăn trở tình cảm con gái, con gái ông sẽ tự sát.

Đến nỗi vì cái gì tướng mạo Bạch Sanh Sanh không có vấn đề, là bởi vì Bạch Sanh Sanh là tự nguyện đi cùng bạn trai, hiện giai đang rất vui vẻ.

Bất quá......Thẩm Nghiệp tính sinh thần bát tự Bạch Sanh Sanh,liền tính vợ chồng Bạch Miêu đồng ý cô cùng bạn trai kết giao, cô cũng sống không lâu, bởi vì vài năm sau cô sẽ bị bạn trai giết.

Vừa rồi Thẩm Nghiệp chưa nói ra, là sợ Bạch Miêu sốt ruột.

Kỳ thật việc này còn phải xem Bạch Sanh Sanh tự mình lựa chọn.

Bản chất bạn trai Bạch Miêu cùng Dương Minh là một loại người, xuất thân bần hàn, muốn thông đồng tiểu thư Phú gia để hưởng thụ cuộc sống phú quý.

Đều nói Diêm Vương khó cứu quỷ đáng chết, nếu Bạch Sanh Sanh khăng khăng muốn cùng bạn trai ở bên nhau, đó chính là vận mệnh cô đã như vậy, người khác cũng không cứu được cô.

Về đến nhà, Diệp Trạch đang ở cửa sổ sát đất xử lý công việc.

Thẩm Nghiệp nhìn đến anh, tâm tình lập tức tốt.

Vẫn là Diệp Trạch tốt nhất, tìm bạn trai hay là chồng, phải tìm người như Diệp Trạch!
Bất quá......Diệp Trạch loại này là mỹ nam thần nhan, còn có tiền, toàn thế giới hẳn là rất ít đi.

Mà người nam nhân này, hiện tại là vị hôn phu cậu.

Thẩm Nghiệp vui đến không kìm được, đi qua cười hì hì hỏi: "Bà ngoại cùng ông đâu?"
Cậu biết em họ Diệp đã về Đế Đô, nghe nói Diệp gia bên kia còn có việc chờ em họ Diệp đi xử lý.

"Ông cùng bà ngoại ở trong hoa viên uống trà."
"Ừm." Thẩm Nghiệp xoay người đi ra ngoài, "Tôi đi xem."
Diệp Trạch buông văn kiện: "Cùng nhau."
Thẩm Nghiệp biết anh dính người, dùng một loại ánh mắt không có biện pháp bắt người nhìn anh: "Đi thôi."
Diệp Trạch cười sờ sờ đầu cậu.

Vừa đến cửa, nghênh diện liền thấy Từ Tư Tư đi vào: "Thẩm Nghiệp, cậu hôm nay đi gặp Bạch Miêu?"
Thẩm Nghiệp: "Đúng vậy."
Từ Tư Tư tấm tắc: "Cậu cùng Bạch ảnh đế bị chụp, lên hot search......Hiện tại trên mạng đều đang nói cậu quá lợi hại, đến ảnh đế Bạch cũng tìm cậu đoán mệnh.".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương