Đại Hào Môn
-
Chương 324: Sờ cốt
Diêm đại sư lập tức kính nể hẳn lên, run rẩy đứng dậy, hướng Tiêu Phàm chắp tay làm lễ.
- Tiêu chân nhân đại giá quang lâm, hàn xá vẻ vang cho kẻ hèn này.
Tiêu Phàm vội vàng đứng dậy đáp lễ, khách khí vài câu.
Diêm Thái Hoa trên mặt lộ ra thần sắc cực kỳ kinh ngạc, tin đồn có liên quan tới Vô Cực Môn ông ta không chỉ một lần nghe sư phụ nói tới, nhất là tin đồn về chưởng giáo đương đại Vô Cực Môn - Chỉ Thủy tổ sư lại nghe qua không ít. Thân là thuật sư, cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ đối với Chỉ Thủy tổ sư vị lãnh tụ thuật pháp đương đại này. Thật không ngờ, vị Tiêu tiên sinh tuổi trẻ trước mắt này lại chính là đệ tử thân truyền của Chỉ Thủy tổ sư, còn tiếp chưởng môn hộ Vô Cực Môn.
- Tiêu chân nhân không cần phải khách khí, mời ngồi, mời ngồi! Chỉ Thủy tổ sư thân thể còn khỏe mạnh chứ?
- Cảm phiền Diêm đại sư quan tâm, sư phụ tôi thân thể rất khỏe mạnh, còn thường xuyên ra ngoài dạo chơi.
Diêm đại sư không khỏi vô cùng kinh ngạc, thở dài, nói:
- Chỉ Thủy tổ sư đã hơn trăm tuổi rồi, còn có thể thường xuyên ra ngoài dạo chơi, thật là khiến người ta hâm mộ a...
Bản thân Diêm đại sư tuổi cũng đã cao, tuy nhiên so sánh với Chỉ Thủy tổ sư, ông ấy lại trẻ hơn. Người ta hơn một trăm tuổi rồi còn có thể ra ngoài dạo chơi, còn ông ta tám chín mươi tuổi lại đã phải cần người nâng đỡ. So sánh với nhau, tự nhiên không kìm nổi than thở.
Kỳ thật sự kinh ngạc trong lòng Diêm đại sư, trong lòng Tiêu Phàm chỉ có càng thêm kinh ngạc.
Đối với lợi hại của"nơi thất sát ", hắn là rất rõ. Diêm đại sư hàng năm sinh sống ở nơi này, rõ ràng còn có thể sống đến tám mươi chín mươi tuổi, thậm chí hiện tại cũng vẫn còn tai thính mắt tinh, so sánh với rất nhiều lão nhân cao tuổi khác, dường như thân thể còn tốt hơn một chút, đủ thấy trình độ thuật pháp của lão nhân gia này cao thâm cỡ nào.
Thuật sư bình thường làm sao có thể trấn áp được sát khí xung thiên của "nơi thất sát " chứ?
Chỉ không biết Diêm đại sư vì sao kiên trì phải sống ở tuyệt địa này?
Dưới ánh sáng mặt trời chói chang, Diêm Đại Sư cẩn thận đánh giá Tiêu Phàm vài lần, muốn nói lại thôi.
Tiêu Phàm cười cười, nói:
- Diêm Đại Sư, có chuyện mời nói thẳng.
Diêm đại sư hai hàng lông mày tuyết trắng dần dần vắt đến cùng nhau, trầm giọng hỏi:
- Trước đó không lâu, Tiêu chân nhân có phải đã trải qua đại kiếp nạn nghịch thiên hay không?
Diêm Thái Hoa lập tức liền đứng thẳng người lên, trong khoảng thời gian này tiếp xúc với Tiêu Phàm, Diêm Thái Hoa cảm thấy trên người Tiêu Phàm cất dấu bí mật lớn nào đó, chỉ là bị lực thiên cơ che đậy rồi, không thể thăm dò được. Hiện giờ sư phụ một lời nói toạc ra, y tự nhiên liền trở nên lưu tâm.
Ánh mắt của Tiêu Phàm lập tức cũng trở nên nghiêm túc, khom người, nói:
- Mời lão tiên sinh chỉ giáo!
Diêm đại sư khoát tay áo, nói:
- Chỉ giáo không dám nhận. Tiêu chân nhân đã là chưởng giáo của Vô Cực Môn, là y bát truyền nhân của Chỉ Thủy tổ sư, trình độ thuật pháp là không cần phải nói rồi, khẳng định rất cao minh. Nhưng tướng mạo Tiêu chân nhân vì sao lại bày ra nhiều loại tình cảnh ác nghịch như vậy? Nhất là trong ấn đường, huyết quang hiện lớn, sơn căn hung sát mạnh, đây là thể hiện thọ ngắn. Hơn nữa Thiên đình mây đen che đỉnh, đại kiếp nạn chỉ ở trước mắt... Ứng đối không thỏa đáng, còn có nguy cơ đến tính mạng...
Giọng nói của lão nhân gia càng thêm trầm trọng.
- Này, lão tiên sinh, ông đừng hù dọa người tốt chứ?
Uyển Thiên Thiên nghe thấy hết hồn, Diêm đại sư lời còn chưa nói hết, liền không nhịn được kêu to lên, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đỏ bừng, lại là khẩn trương, lại là kích động. Nếu không phải bởi vì Diêm đại sư thật sự quá già, đổi là người khác, "Nói hươu nói vượn" như thế, nguyền rủa Tiêu Phàm, Uyển Đại đương gia chỉ sợ lập tức sẽ trở mặt động thủ.
Không có thể động dụng nội lực, mười ngón tay nhỏ dài, cong cũng móc đi con ngươi của ngươi, Uyển Thiên Thiên mới không quản cao thủ có phong phạm hay không.
- Thiên Thiên!
Tiêu Phàm khoát tay chặn lại, đã chặn Uyển Thiên Thiên lại, thần sắc cũng càng phát ra ngưng trọng.
- Diêm đại sư thật có thể kham phá thiên cơ?
Diêm Đại Sư nói:
- Kham phá thiên cơ, đương nhiên không dám khoe khoang như vậy. Nếu như Tiêu chân nhân không ngại, có thể cho lão nhân tôi sờ sờ cốt cho ngài?
Tiêu Phàm hơi sững sờ. Từ trước tới giờ đều là hắn sờ cốt bắt mạch cho người ta, suy diễn tướng mệnh, bói toán hỏi quẻ, thật đúng là có rất ít người đề xuất sờ cốt cho hắn.
Diêm Thái Hoa vội vàng nói:
- Tiêu chân nhân, cha của sư phụ tôi, cũng chính là sư tổ tôi, thập tam thái công, là đại sư sờ cốt đại danh đỉnh đỉnh trong vùng này, nổi danh Diêm bán tiên. Sư phụ tôi được thập tam thái công chân truyền, xem tướng sờ cốt, rất nắm chắc.
Diêm đại sư lắc đầu liên tục, nói:
- Chút điểm ấy nào dám khoe khoang ở trước mặt truyền thừa chính tông của Vô Cực Môn? Tiêu chân nhân nếu cảm thấy không thích hợp, thì thôi. Là lão nhân tôi quá lỗ mãng.
Miệng là nói như vậy, tuy nhiên nhìn ra được, lão nhân thật là muốn sờ cốt cho Tiêu Phàm.
Cái gọi là "Thấy cái mình thích là thèm" chính là cái ý tứ này sao. Lão nhân gia cả đời này xem vô số tướng cho người ta, sờ qua cốt của không ít người, nhưng suy diễn cốt tướng cho chưởng giáo chân nhân của Vô Cực Môn, cũng không phải dễ gặp được như vậy. Đây là duyên phận rất lớn.
Hơn nữa trên người vị chưởng giáo chân nhân này, dường như còn cất dấu đại bí mật nào đó mà không muốn người ta biết, thì càng khơi ra hưng thú cho người ta.
Tiêu Phàm nghiêm mặt nói:
- Diêm đại sư, không phải tôi có băn khoăn khác, mấu chốt là lực thiên cơ che đậy quá mạnh, tôi là có chút lo lắng cho lão nhân gia người.
Dựa vào Văn nhị thái gia chỉ có thể suy diễn huyết tương Tiêu Phàm, cũng bởi vì lực thiên cơ cắn trả quá mạnh mẽ mà bị thương nôn ra máu. Diêm đại sư tuổi tác lớn hơn so với Văn nhị thái gia, thân thể càng kém, Tiêu Phàm lo lắng như vậy thật ra là rất có đạo lý. Hắn đi ô-tô hơn một ngàn dặm, đuổi tới sơn thôn hẻo lánh này, nhưng tìm đến Diêm đại sư là để trao đổi khẩu quyết và pháp tướng tu luyện của " Luân Hồi Tương ", cũng không nên chuyện chính còn chưa xử lý xong, trước tiên đã khiến lão nhân bị thương.
- Lực thiên cơ che đậy?
Lão nhân lập tức cười, hơi vẻ ngạo nhiên, nói:
- Chỉ cần Tiêu chân nhân không ngại, lão nhân trái lại nguyện ý thử một lần. Thật sự nếu tình hình không đúng, tôi tự nhiên sẽ không miễn cưỡng.
- Được, Diêm đại sư, mời!
Thấy lão nhân tràn đầy tự tin như thế, Tiêu Phàm cũng không tiện kiên trì nữa.
Diêm Thái Hoa vội vàng đỡ lão nhân gia lên, run rẩy đi tới trước mặt Tiêu Phàm. Tiêu Phàm khom người với ông, liền nghiêm nghị ngồi ngay ngắn. Lão nhân gia vươn hai tay khô héo gầy yếu, run lẩy bẩy đặt ở trên mặt của hắn.
Bên trong tướng thuật sờ cốt tướng mệnh, bất kể trường phái nào, đều thuộc tương pháp vô cùng cao thâm. Tướng mạo tướng tay của người cũng đều có thể bởi vì các loại nhân tố bên ngoài mà có thay đổi hậu thiên, duy chỉ có cốt tương là mệnh cách "Tiên Thiên". Ngoại trừ huyết tương càng cao thâm của Vô Cực Môn, trên cơ bản tất cả trường phái tướng thuật đều xem cốt tương là căn cơ của tướng pháp khác.
Hai tay gầy mà ấm áp của lão nhân gia chậm rãi di động song chưởng trên hai gò má.
Đám người Tân Lâm, Uyển Thiên Thiên, Đường Huyên vẻ mặt chuyên chú, còn lộ ra vẻ hết sức tò mò. Trái lại đại tẩu Thúy Hoa ở một bên tiếp khách lại cười ha hả, dường như không kinh sợ trước những chuyện quái dị.
Thời điểm sờ đến phần lưng của Tiêu Phàm, Diêm đại sư bỗng nhiên "Hừ", nhẹ một tiếng, sắc mặt chợt trở nên trắng bạch, hai tay mãnh liệt rời khỏi lưng Tiêu Phàm, giống như bị chạm điện, bị bắn ra.
- Sư phụ?
Diêm Thái Hoa vẫn ngốc ở bên cạnh vội vàng đỡ lão nhân gia, vội vàng kêu một tiếng.
Tiêu Phàm cũng xoay người lại, nhìn lão nhân gia, quan tâm hỏi han:
- Diêm đại sư, không sao chứ? Thật sự không được, chúng ta không miễn cưỡng.
Bản thân Tiêu Phàm từng nhiều lần gặp phải lực thiên cơ cắn trả, đối với cái này trong lòng xem như có trù bị. Dựa vào khả năng của hắn, tu luyện Hạo Nhiên Chính Khí đại thành, trình độ thuật pháp vô cùng cao thâm, cũng thường xuyên bị lực thiên cơ cắn trả bị thương, chứ không cần nói đến Diêm đại sư gần đất xa trời?
Cưỡng ép suy diễn mệnh cách tương lý hoặc là bói toán cầu quẻ, thời điểm lực thiên cơ cắn trả mãnh liệt, không chỉ có là bị thương hộc máu đơn giản như vậy, thậm chí sẽ trực tiếp cắt giảm thọ nguyên của người thi thuật.
Diêm đại sư điều hoà một chút hô hấp, trên mặt hiện lên một tia ngạo khí, chậm rãi lắc đầu, nói:
- Đừng lo, ta vẫn kiên trì được!
Nói xong, lại đặt hai tay lên trên sống lưng Tiêu Phàm, chậm rãi lần đi xuống.
Khi đụng đến xương cổ tay của Tiêu Phàm, Tiêu Phàm tinh tường cảm giác được thiên địa nguyên khí quanh thân chợt một trận quay cuồng, vội vàng vận hơi thở đại chu thiên, điều động Hạo Nhiên Chính Khí tiến hành phản chế. Đang muốn mở miệng nhắc nhở một câu, lại chỉ nghe Diêm đại sư lại là một tiếng "Hừ" buồn, hai tay lại giống như giật điện văng ra, cả người đều lùi lại ra sau vài bước, nếu không phải Diêm Thái Hoa đúng lúc đỡ lấy, chỉ sợ sẽ ngồi bịch xuống đất.
- Sư phụ, sư phụ...
Diêm Thái Hoa sắc mặt đại biến, liên tiếp kêu la.
Ngay cả Thúy Hoa không quan tâm trên mặt cũng biến sắc, vội vàng chạy tới, cùng Diêm Thái Hoa dìu đỡ lão nhân gia.
Diêm Đại Sư sắc mặt trở nên đỏ sẫm như máu, hai tay không ngừng run rẩy, môi mím chặt, dường như đang cố gắng tiến hành đối kháng với lực lượng nào đó. Tiêu Phàm không chần chờ nữa, nhẹ nhàng tiến lên, duỗi tay ra, liền bắt được mạch cổ tay của Diêm đại sư, Hạo Nhiên Chính Khí liên tục không ngừng chuyển vào trong cơ thể lão nhân gia, đem cổ lực thiên cơ thô bạo đuổi ra ngoài.
Sau một lát, hai gò má đỏ sẫm của Diêm đại sư mới chậm rãi khôi phục bình thường, Tiêu Phàm cũng liền buông tay hắn ra khỏi cổ tay lão nhân.
Diêm đại sư thở phào một hơi, than thở nói:
- Thật là lợi hại... Không hổ là chưởng giáo đương đại Vô Cực Môn, thật lợi hại...
Nhưng lại không biết ông lão đang than thở lực thiên cơ cắn trả quá mạnh mẽ, hay là khen Tiêu Phàm nội lực thâm hậu, trình độ thuật pháp cao cường, hoặc là cả hai đều có.
Tiêu Phàm khẽ mỉm cười, hạ thấp người nói:
- Diêm Đại Sư quá khen, trình độ thuật pháp của đại sư cũng đã đến cảnh giới cực kỳ cao thâm. Khiến người ta khâm phục!
Đây cũng không phải nói khách khí, kham phá lực thiên cơ che đậy mạnh mẽ như thế để suy diễn cốt tương cho hắn, không ngờ không có trọng thương hộc máu. Cho dù bởi vì hai người thuộc trường phái thuật pháp khác nhau, không có liên hệ trực tiếp, nhưng vẫn được coi là vô cùng lợi hại rồi.
Lão nhân có thể sống ở "nơi thất tuyệt" nhất nhiều năm như vậy, cho tới nay vẫn không có hết thọ, khẳng định cũng là có nguyên nhân.
- Lão nhân gia, Tiêu Phàm cốt tương như thế nào? Rất tốt hay là rất xấu?
Uyển Thiên Thiên đã vội vàng hỏi. Cái gọi là lực thiên cơ cắn trả, tiểu nha đầu tự nhiên là không hiểu. Tuy nhiên, thấy bộ dạng Diêm đại sư hao tổn công sức sờ cốt như vậy, Uyển Thiên Thiên liền biết việc này không phải là nhỏ. Bày ra trận chiến lớn như vậy, chung quy hẳn là sẽ có một kết quả rất tường tận chứ?
- Sư phụ, người ngồi xuống trước, chúng ta nghỉ ngơi rồi nói sau.
Diêm Thái Hoa trừng mắt nhìn Uyển Thiên Thiên, liền đỡ Diêm đại sư ngồi xuống ghế, lại vội vàng dâng nước trà cho lão nhân.
Có lẽ ý thức được là mình quá nóng lòng chút, Uyển Thiên Thiên bĩu môi, cũng không thúc giục nữa.
- Tiêu chân nhân đại giá quang lâm, hàn xá vẻ vang cho kẻ hèn này.
Tiêu Phàm vội vàng đứng dậy đáp lễ, khách khí vài câu.
Diêm Thái Hoa trên mặt lộ ra thần sắc cực kỳ kinh ngạc, tin đồn có liên quan tới Vô Cực Môn ông ta không chỉ một lần nghe sư phụ nói tới, nhất là tin đồn về chưởng giáo đương đại Vô Cực Môn - Chỉ Thủy tổ sư lại nghe qua không ít. Thân là thuật sư, cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ đối với Chỉ Thủy tổ sư vị lãnh tụ thuật pháp đương đại này. Thật không ngờ, vị Tiêu tiên sinh tuổi trẻ trước mắt này lại chính là đệ tử thân truyền của Chỉ Thủy tổ sư, còn tiếp chưởng môn hộ Vô Cực Môn.
- Tiêu chân nhân không cần phải khách khí, mời ngồi, mời ngồi! Chỉ Thủy tổ sư thân thể còn khỏe mạnh chứ?
- Cảm phiền Diêm đại sư quan tâm, sư phụ tôi thân thể rất khỏe mạnh, còn thường xuyên ra ngoài dạo chơi.
Diêm đại sư không khỏi vô cùng kinh ngạc, thở dài, nói:
- Chỉ Thủy tổ sư đã hơn trăm tuổi rồi, còn có thể thường xuyên ra ngoài dạo chơi, thật là khiến người ta hâm mộ a...
Bản thân Diêm đại sư tuổi cũng đã cao, tuy nhiên so sánh với Chỉ Thủy tổ sư, ông ấy lại trẻ hơn. Người ta hơn một trăm tuổi rồi còn có thể ra ngoài dạo chơi, còn ông ta tám chín mươi tuổi lại đã phải cần người nâng đỡ. So sánh với nhau, tự nhiên không kìm nổi than thở.
Kỳ thật sự kinh ngạc trong lòng Diêm đại sư, trong lòng Tiêu Phàm chỉ có càng thêm kinh ngạc.
Đối với lợi hại của"nơi thất sát ", hắn là rất rõ. Diêm đại sư hàng năm sinh sống ở nơi này, rõ ràng còn có thể sống đến tám mươi chín mươi tuổi, thậm chí hiện tại cũng vẫn còn tai thính mắt tinh, so sánh với rất nhiều lão nhân cao tuổi khác, dường như thân thể còn tốt hơn một chút, đủ thấy trình độ thuật pháp của lão nhân gia này cao thâm cỡ nào.
Thuật sư bình thường làm sao có thể trấn áp được sát khí xung thiên của "nơi thất sát " chứ?
Chỉ không biết Diêm đại sư vì sao kiên trì phải sống ở tuyệt địa này?
Dưới ánh sáng mặt trời chói chang, Diêm Đại Sư cẩn thận đánh giá Tiêu Phàm vài lần, muốn nói lại thôi.
Tiêu Phàm cười cười, nói:
- Diêm Đại Sư, có chuyện mời nói thẳng.
Diêm đại sư hai hàng lông mày tuyết trắng dần dần vắt đến cùng nhau, trầm giọng hỏi:
- Trước đó không lâu, Tiêu chân nhân có phải đã trải qua đại kiếp nạn nghịch thiên hay không?
Diêm Thái Hoa lập tức liền đứng thẳng người lên, trong khoảng thời gian này tiếp xúc với Tiêu Phàm, Diêm Thái Hoa cảm thấy trên người Tiêu Phàm cất dấu bí mật lớn nào đó, chỉ là bị lực thiên cơ che đậy rồi, không thể thăm dò được. Hiện giờ sư phụ một lời nói toạc ra, y tự nhiên liền trở nên lưu tâm.
Ánh mắt của Tiêu Phàm lập tức cũng trở nên nghiêm túc, khom người, nói:
- Mời lão tiên sinh chỉ giáo!
Diêm đại sư khoát tay áo, nói:
- Chỉ giáo không dám nhận. Tiêu chân nhân đã là chưởng giáo của Vô Cực Môn, là y bát truyền nhân của Chỉ Thủy tổ sư, trình độ thuật pháp là không cần phải nói rồi, khẳng định rất cao minh. Nhưng tướng mạo Tiêu chân nhân vì sao lại bày ra nhiều loại tình cảnh ác nghịch như vậy? Nhất là trong ấn đường, huyết quang hiện lớn, sơn căn hung sát mạnh, đây là thể hiện thọ ngắn. Hơn nữa Thiên đình mây đen che đỉnh, đại kiếp nạn chỉ ở trước mắt... Ứng đối không thỏa đáng, còn có nguy cơ đến tính mạng...
Giọng nói của lão nhân gia càng thêm trầm trọng.
- Này, lão tiên sinh, ông đừng hù dọa người tốt chứ?
Uyển Thiên Thiên nghe thấy hết hồn, Diêm đại sư lời còn chưa nói hết, liền không nhịn được kêu to lên, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đỏ bừng, lại là khẩn trương, lại là kích động. Nếu không phải bởi vì Diêm đại sư thật sự quá già, đổi là người khác, "Nói hươu nói vượn" như thế, nguyền rủa Tiêu Phàm, Uyển Đại đương gia chỉ sợ lập tức sẽ trở mặt động thủ.
Không có thể động dụng nội lực, mười ngón tay nhỏ dài, cong cũng móc đi con ngươi của ngươi, Uyển Thiên Thiên mới không quản cao thủ có phong phạm hay không.
- Thiên Thiên!
Tiêu Phàm khoát tay chặn lại, đã chặn Uyển Thiên Thiên lại, thần sắc cũng càng phát ra ngưng trọng.
- Diêm đại sư thật có thể kham phá thiên cơ?
Diêm Đại Sư nói:
- Kham phá thiên cơ, đương nhiên không dám khoe khoang như vậy. Nếu như Tiêu chân nhân không ngại, có thể cho lão nhân tôi sờ sờ cốt cho ngài?
Tiêu Phàm hơi sững sờ. Từ trước tới giờ đều là hắn sờ cốt bắt mạch cho người ta, suy diễn tướng mệnh, bói toán hỏi quẻ, thật đúng là có rất ít người đề xuất sờ cốt cho hắn.
Diêm Thái Hoa vội vàng nói:
- Tiêu chân nhân, cha của sư phụ tôi, cũng chính là sư tổ tôi, thập tam thái công, là đại sư sờ cốt đại danh đỉnh đỉnh trong vùng này, nổi danh Diêm bán tiên. Sư phụ tôi được thập tam thái công chân truyền, xem tướng sờ cốt, rất nắm chắc.
Diêm đại sư lắc đầu liên tục, nói:
- Chút điểm ấy nào dám khoe khoang ở trước mặt truyền thừa chính tông của Vô Cực Môn? Tiêu chân nhân nếu cảm thấy không thích hợp, thì thôi. Là lão nhân tôi quá lỗ mãng.
Miệng là nói như vậy, tuy nhiên nhìn ra được, lão nhân thật là muốn sờ cốt cho Tiêu Phàm.
Cái gọi là "Thấy cái mình thích là thèm" chính là cái ý tứ này sao. Lão nhân gia cả đời này xem vô số tướng cho người ta, sờ qua cốt của không ít người, nhưng suy diễn cốt tướng cho chưởng giáo chân nhân của Vô Cực Môn, cũng không phải dễ gặp được như vậy. Đây là duyên phận rất lớn.
Hơn nữa trên người vị chưởng giáo chân nhân này, dường như còn cất dấu đại bí mật nào đó mà không muốn người ta biết, thì càng khơi ra hưng thú cho người ta.
Tiêu Phàm nghiêm mặt nói:
- Diêm đại sư, không phải tôi có băn khoăn khác, mấu chốt là lực thiên cơ che đậy quá mạnh, tôi là có chút lo lắng cho lão nhân gia người.
Dựa vào Văn nhị thái gia chỉ có thể suy diễn huyết tương Tiêu Phàm, cũng bởi vì lực thiên cơ cắn trả quá mạnh mẽ mà bị thương nôn ra máu. Diêm đại sư tuổi tác lớn hơn so với Văn nhị thái gia, thân thể càng kém, Tiêu Phàm lo lắng như vậy thật ra là rất có đạo lý. Hắn đi ô-tô hơn một ngàn dặm, đuổi tới sơn thôn hẻo lánh này, nhưng tìm đến Diêm đại sư là để trao đổi khẩu quyết và pháp tướng tu luyện của " Luân Hồi Tương ", cũng không nên chuyện chính còn chưa xử lý xong, trước tiên đã khiến lão nhân bị thương.
- Lực thiên cơ che đậy?
Lão nhân lập tức cười, hơi vẻ ngạo nhiên, nói:
- Chỉ cần Tiêu chân nhân không ngại, lão nhân trái lại nguyện ý thử một lần. Thật sự nếu tình hình không đúng, tôi tự nhiên sẽ không miễn cưỡng.
- Được, Diêm đại sư, mời!
Thấy lão nhân tràn đầy tự tin như thế, Tiêu Phàm cũng không tiện kiên trì nữa.
Diêm Thái Hoa vội vàng đỡ lão nhân gia lên, run rẩy đi tới trước mặt Tiêu Phàm. Tiêu Phàm khom người với ông, liền nghiêm nghị ngồi ngay ngắn. Lão nhân gia vươn hai tay khô héo gầy yếu, run lẩy bẩy đặt ở trên mặt của hắn.
Bên trong tướng thuật sờ cốt tướng mệnh, bất kể trường phái nào, đều thuộc tương pháp vô cùng cao thâm. Tướng mạo tướng tay của người cũng đều có thể bởi vì các loại nhân tố bên ngoài mà có thay đổi hậu thiên, duy chỉ có cốt tương là mệnh cách "Tiên Thiên". Ngoại trừ huyết tương càng cao thâm của Vô Cực Môn, trên cơ bản tất cả trường phái tướng thuật đều xem cốt tương là căn cơ của tướng pháp khác.
Hai tay gầy mà ấm áp của lão nhân gia chậm rãi di động song chưởng trên hai gò má.
Đám người Tân Lâm, Uyển Thiên Thiên, Đường Huyên vẻ mặt chuyên chú, còn lộ ra vẻ hết sức tò mò. Trái lại đại tẩu Thúy Hoa ở một bên tiếp khách lại cười ha hả, dường như không kinh sợ trước những chuyện quái dị.
Thời điểm sờ đến phần lưng của Tiêu Phàm, Diêm đại sư bỗng nhiên "Hừ", nhẹ một tiếng, sắc mặt chợt trở nên trắng bạch, hai tay mãnh liệt rời khỏi lưng Tiêu Phàm, giống như bị chạm điện, bị bắn ra.
- Sư phụ?
Diêm Thái Hoa vẫn ngốc ở bên cạnh vội vàng đỡ lão nhân gia, vội vàng kêu một tiếng.
Tiêu Phàm cũng xoay người lại, nhìn lão nhân gia, quan tâm hỏi han:
- Diêm đại sư, không sao chứ? Thật sự không được, chúng ta không miễn cưỡng.
Bản thân Tiêu Phàm từng nhiều lần gặp phải lực thiên cơ cắn trả, đối với cái này trong lòng xem như có trù bị. Dựa vào khả năng của hắn, tu luyện Hạo Nhiên Chính Khí đại thành, trình độ thuật pháp vô cùng cao thâm, cũng thường xuyên bị lực thiên cơ cắn trả bị thương, chứ không cần nói đến Diêm đại sư gần đất xa trời?
Cưỡng ép suy diễn mệnh cách tương lý hoặc là bói toán cầu quẻ, thời điểm lực thiên cơ cắn trả mãnh liệt, không chỉ có là bị thương hộc máu đơn giản như vậy, thậm chí sẽ trực tiếp cắt giảm thọ nguyên của người thi thuật.
Diêm đại sư điều hoà một chút hô hấp, trên mặt hiện lên một tia ngạo khí, chậm rãi lắc đầu, nói:
- Đừng lo, ta vẫn kiên trì được!
Nói xong, lại đặt hai tay lên trên sống lưng Tiêu Phàm, chậm rãi lần đi xuống.
Khi đụng đến xương cổ tay của Tiêu Phàm, Tiêu Phàm tinh tường cảm giác được thiên địa nguyên khí quanh thân chợt một trận quay cuồng, vội vàng vận hơi thở đại chu thiên, điều động Hạo Nhiên Chính Khí tiến hành phản chế. Đang muốn mở miệng nhắc nhở một câu, lại chỉ nghe Diêm đại sư lại là một tiếng "Hừ" buồn, hai tay lại giống như giật điện văng ra, cả người đều lùi lại ra sau vài bước, nếu không phải Diêm Thái Hoa đúng lúc đỡ lấy, chỉ sợ sẽ ngồi bịch xuống đất.
- Sư phụ, sư phụ...
Diêm Thái Hoa sắc mặt đại biến, liên tiếp kêu la.
Ngay cả Thúy Hoa không quan tâm trên mặt cũng biến sắc, vội vàng chạy tới, cùng Diêm Thái Hoa dìu đỡ lão nhân gia.
Diêm Đại Sư sắc mặt trở nên đỏ sẫm như máu, hai tay không ngừng run rẩy, môi mím chặt, dường như đang cố gắng tiến hành đối kháng với lực lượng nào đó. Tiêu Phàm không chần chờ nữa, nhẹ nhàng tiến lên, duỗi tay ra, liền bắt được mạch cổ tay của Diêm đại sư, Hạo Nhiên Chính Khí liên tục không ngừng chuyển vào trong cơ thể lão nhân gia, đem cổ lực thiên cơ thô bạo đuổi ra ngoài.
Sau một lát, hai gò má đỏ sẫm của Diêm đại sư mới chậm rãi khôi phục bình thường, Tiêu Phàm cũng liền buông tay hắn ra khỏi cổ tay lão nhân.
Diêm đại sư thở phào một hơi, than thở nói:
- Thật là lợi hại... Không hổ là chưởng giáo đương đại Vô Cực Môn, thật lợi hại...
Nhưng lại không biết ông lão đang than thở lực thiên cơ cắn trả quá mạnh mẽ, hay là khen Tiêu Phàm nội lực thâm hậu, trình độ thuật pháp cao cường, hoặc là cả hai đều có.
Tiêu Phàm khẽ mỉm cười, hạ thấp người nói:
- Diêm Đại Sư quá khen, trình độ thuật pháp của đại sư cũng đã đến cảnh giới cực kỳ cao thâm. Khiến người ta khâm phục!
Đây cũng không phải nói khách khí, kham phá lực thiên cơ che đậy mạnh mẽ như thế để suy diễn cốt tương cho hắn, không ngờ không có trọng thương hộc máu. Cho dù bởi vì hai người thuộc trường phái thuật pháp khác nhau, không có liên hệ trực tiếp, nhưng vẫn được coi là vô cùng lợi hại rồi.
Lão nhân có thể sống ở "nơi thất tuyệt" nhất nhiều năm như vậy, cho tới nay vẫn không có hết thọ, khẳng định cũng là có nguyên nhân.
- Lão nhân gia, Tiêu Phàm cốt tương như thế nào? Rất tốt hay là rất xấu?
Uyển Thiên Thiên đã vội vàng hỏi. Cái gọi là lực thiên cơ cắn trả, tiểu nha đầu tự nhiên là không hiểu. Tuy nhiên, thấy bộ dạng Diêm đại sư hao tổn công sức sờ cốt như vậy, Uyển Thiên Thiên liền biết việc này không phải là nhỏ. Bày ra trận chiến lớn như vậy, chung quy hẳn là sẽ có một kết quả rất tường tận chứ?
- Sư phụ, người ngồi xuống trước, chúng ta nghỉ ngơi rồi nói sau.
Diêm Thái Hoa trừng mắt nhìn Uyển Thiên Thiên, liền đỡ Diêm đại sư ngồi xuống ghế, lại vội vàng dâng nước trà cho lão nhân.
Có lẽ ý thức được là mình quá nóng lòng chút, Uyển Thiên Thiên bĩu môi, cũng không thúc giục nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook