Đại Boss Xinh Đẹp: Trả Vớ Tôi Về
-
Chương 26: Uống say
Buổi tiệc này quả nhiên là lớn, nhìn đâu cũng thấy mấy ông tai to bụng bự bên cạnh còn kẹp thêm một em xinh tươi.
Chậc chậc...hảo hảo thú vị!
Cô ngồi cạnh anh trong một góc tối, cứ đảo mắt nhìn tứ phía rồi lại gật gù một mình.
"Bảo bối...đang suy nghĩ cái gì mà đờ đẫn vậy"
Anh đưa tay qua xiết nhẹ vòng eo cô, dùng giọng ma mị hỏi cô.
"Tôi đang suy nghĩ, ở đây có nhiều mỹ nữ như vậy...anh không chú ý đến một ai cả sao"
Cô vuốt vuốt cầm, làm ra vẻ tò mò nhìn sang anh.
"Chú ý? Có chứ...anh có chú ý một người"
Anh nheo mắt rồi cười nhẹ một cái thích thú nhìn cô.
"Là cái cô Bạch Bạch tổng giám đốc gì đó phải không...tôi biết ngay mà"
Cô bỉu môi, hừ nhẹ một cái với anh.
"Không...là em đó, anh thật sự để ý đến em..."
Ý cười trên mặt anh càng ngày càng đậm, tự dưng thấy cô bày ra thái độ như vậy lại rất vui mừng, trong lòng như đang nở hoa vậy.
Có phải, là cô ghen không?
"Cái...cái gì? Đồ điên...xê ra, tôi đi ăn, đói chết mất"
Nghe xong lời anh nói, hai má cô đỏ bừng, miệng nói không thành một câu rõ ràng, liền xấu hổ đứng dậy bỏ đi.
Anh nhìn theo cười đến vui vẻ, vô cùng thưởng thức dáng vẻ xấu hổ của cô.
10 phút sau khi cô rời đi, anh ngồi yên vị trên ghế hai hàng lông mày nheo lại.
Quái lạ, cô đi ăn kiểu gì mà lại lâu đến như vậy...
Suy nghĩ rồi đứng dậy đi tìm con mèo hoang của mình.
Vừa bước đến nơi để thức ăn của buổi tiệc, mặt anh liền xuất hiện vài vạch đen, hai mắt vẫn không rời đôi nam nữ đang cười nói phía trước, đặt biệt là cô gái kia, hai má đỏ bừng...cả người giường như đứng không vững.
Đúng, đó chính là bà xã yêu quý của anh!
Quả nhiên là ăn gan trời!
"Bà xã..."
Giọng anh lạnh lùng vang lên, hai mắt dáng chặt vào cơ thể cô, đôi chân dài cứ thế mà sải bước đến cạnh cô.
"Aaaa...Tùng Quân, anh đến rồi...hức"
Cô nheo đôi mắt đã phũ một lớp sương mờ ảo nhìn anh, giọng nói ma mị đầy quyến rũ.
"Hừ...ai cho phép em uống rượu, còn dám cùng người đàn ông khác..."
Anh vòng tay qua eo cô, ôm vào lòng...nheo ánh mắt nguy hiểm nhìn cô.
"Hức...là anh ta mời em...hức vả lại rượi ngon quá...nên khoái"
Cô cười khì khì nhìn anh rồi lại chỉ tay vào tên con trai đang đứng đối diện.
"Về nhà để xem anh xử em như thế nào..."
Anh ghé sát vào tai cô, giọng chứa đầy tức giận.
Mèo nhỏ này hôm nay thật hư, dám uống rượu say, nếu không có anh ở đây thì cô phải làm thế nào, phải phạt...trừng trị thích đáng mới được.
Chậc chậc...hảo hảo thú vị!
Cô ngồi cạnh anh trong một góc tối, cứ đảo mắt nhìn tứ phía rồi lại gật gù một mình.
"Bảo bối...đang suy nghĩ cái gì mà đờ đẫn vậy"
Anh đưa tay qua xiết nhẹ vòng eo cô, dùng giọng ma mị hỏi cô.
"Tôi đang suy nghĩ, ở đây có nhiều mỹ nữ như vậy...anh không chú ý đến một ai cả sao"
Cô vuốt vuốt cầm, làm ra vẻ tò mò nhìn sang anh.
"Chú ý? Có chứ...anh có chú ý một người"
Anh nheo mắt rồi cười nhẹ một cái thích thú nhìn cô.
"Là cái cô Bạch Bạch tổng giám đốc gì đó phải không...tôi biết ngay mà"
Cô bỉu môi, hừ nhẹ một cái với anh.
"Không...là em đó, anh thật sự để ý đến em..."
Ý cười trên mặt anh càng ngày càng đậm, tự dưng thấy cô bày ra thái độ như vậy lại rất vui mừng, trong lòng như đang nở hoa vậy.
Có phải, là cô ghen không?
"Cái...cái gì? Đồ điên...xê ra, tôi đi ăn, đói chết mất"
Nghe xong lời anh nói, hai má cô đỏ bừng, miệng nói không thành một câu rõ ràng, liền xấu hổ đứng dậy bỏ đi.
Anh nhìn theo cười đến vui vẻ, vô cùng thưởng thức dáng vẻ xấu hổ của cô.
10 phút sau khi cô rời đi, anh ngồi yên vị trên ghế hai hàng lông mày nheo lại.
Quái lạ, cô đi ăn kiểu gì mà lại lâu đến như vậy...
Suy nghĩ rồi đứng dậy đi tìm con mèo hoang của mình.
Vừa bước đến nơi để thức ăn của buổi tiệc, mặt anh liền xuất hiện vài vạch đen, hai mắt vẫn không rời đôi nam nữ đang cười nói phía trước, đặt biệt là cô gái kia, hai má đỏ bừng...cả người giường như đứng không vững.
Đúng, đó chính là bà xã yêu quý của anh!
Quả nhiên là ăn gan trời!
"Bà xã..."
Giọng anh lạnh lùng vang lên, hai mắt dáng chặt vào cơ thể cô, đôi chân dài cứ thế mà sải bước đến cạnh cô.
"Aaaa...Tùng Quân, anh đến rồi...hức"
Cô nheo đôi mắt đã phũ một lớp sương mờ ảo nhìn anh, giọng nói ma mị đầy quyến rũ.
"Hừ...ai cho phép em uống rượu, còn dám cùng người đàn ông khác..."
Anh vòng tay qua eo cô, ôm vào lòng...nheo ánh mắt nguy hiểm nhìn cô.
"Hức...là anh ta mời em...hức vả lại rượi ngon quá...nên khoái"
Cô cười khì khì nhìn anh rồi lại chỉ tay vào tên con trai đang đứng đối diện.
"Về nhà để xem anh xử em như thế nào..."
Anh ghé sát vào tai cô, giọng chứa đầy tức giận.
Mèo nhỏ này hôm nay thật hư, dám uống rượu say, nếu không có anh ở đây thì cô phải làm thế nào, phải phạt...trừng trị thích đáng mới được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook