Đặc Thù Không Gian
-
Quyển 7 - Chương 50: Cầm thú cũng không bằng
Edward vì muốn kéo dài thời gian giúp Larry tiếp thu công lực của bốn vị trưởng lão nên tự mình dẫn đầu tấn công Long Vũ.
Long Vũ lúc này cũng không gấp, hắn liền phi thân đón đánh Edward.
Larry lúc này thấy Edward không cách gì khống chế được Long Vũ, ngay tức thì trong tâm liền xuất hiện suy nghĩ muốn đánh thắng hắn, liền đồng ý để cho thỉnh cầu của các vị trưởng lão tiếp nhận hết công lực từ họ.
Sau khi truyền công, bốn vị trưởng lão quả nhiên teo tóp trong khoảnh khắc kiệt lực mà chết.
Larry quay đầu quỳ lạy bốn vị trưởng lão, trong tâm tự thề:
- Larry ta cho dù thịt nát xương tan, thần hồn tận diệt cũng quyết liều chết bảo vệ gia tộc, các vị lão nhân hãy yên tâm nhắm mắt.
Larry duỗi tay ôm lấy bốn thân ảnh lần cuối, sâu trong ánh mắt hằn một nỗi đau buồn vô hạn. Hắn nhất thời gầm lên một tiếng, cước bộ dậm mạnh phi đến bên Edward cùng nhau đối đầu với Long Vũ.
Edward đem lực lượng ngưng tụ vào song quyền trước mặt, tụ mà không phát, liễm mà không tán tựa hồ hai thiết quyền này đang chờ cơ hội đến lúc có tiếp ứng nhằm Long Vũ mới hoàn toàn bạo phát cỗ lực lượng kinh người.
Lại nhắc đến Larry, hắn vừa mới được bốn vị trưởng lão truyền công, lập tức thể hiện, đưa lực lượng cường đại tỏa ra bao quanh cơ thể, kiếm vũ cuồn cuộn trào dâng không kẽ hở. Lúc này Long Vũ cũng không dám khinh suất coi thường lực lượng của Larry.
Nhìn thấy hai người liên thủ cùng nhau chống mình. Trong đầu Long Vũ ngay lập tức đề ra kế hoạch tác chiến chống địch.
Long Vũ bỗng dưng cười lớn, thân thể bắt đầu quay tròn.
Tiếp đó một cổ cường lực mang theo khí tức đại long từ người Long Vũ bắn ra, nhắm thẳng mặt Edward và Larry tiến tới.
Cả Edward cùng Larry hiển nhiên không nghĩ tới việc một kích này của Long Vũ thật quá cường đại, một người tay quyền một người tay kiếm ngay lập tức tung chiêu chống lại công kích cường đại đang xé gió lao tới của Long Vũ.
- Ầm ầm!
Một tiếng nổ xuất hiện, cả hai cùng nhau liên thủ cuối cùng cũng phá được công kích của Long Vũ. Đồng thời không ngần ngại chân nện trên không tung chưởng tiến tới nhắm thẳng Long Vũ. Hai người liên thủ tấn công bất quá lúc này Long Vũ đã nhìn ra sơ hở trước tình hình này Long Vũ, càng tỉ mĩ vừa tránh chiêu vừa đánh giá tình hình bày ra kế sách đối phó.
Long Vũ lúc này cảm ứng được trong chiêu thức công kích của hai người có điều không ổn.
Giữa hai người lúc này, tu vi của Larry là thấp nhất, tuy rằng hắn vừa được bốn vị trưởng lão truyền công lực, nhưng cũng cần một khoảng thời gian để có thể làm quen. Cho nên lúc này thực lực phát huy ra cũng chỉ có hạn cho nên giải quyết hắn quá dễ.
Nhưng trái lại, Edward lại giống như một miếng xương cá thật là khó chịu nuốt không được mà nhổ ra cũng không xong.
Bất quá sức mạnh của cả hai cộng lại đối với Long Vũ vẫn là có chút chênh lệch. Chỉ cần so tay mấy trăm chiêu Long Vũ chắc chắn sẽ giành phần thắng. Vấn đề hiện tại chỉ là thời gian mà thôi.
Thừa dịp Edward trong tích tắc xuất chiêu có phần chậm chạp, Long Vũ liền vận lực lướt tới gần Larry, thần khí dũng mạnh một kiếm chém tới tuyệt không lưu tình nhắm thắng Larry.
Larry thấy thế, trong lòng không khỏi sợ hãi, cả người lùi nửa bước, ngước nhìn Long Vũ dồn toàn bộ công lực tung ra một kiếm.
Đánh giáp lá cà, hai người đối mặt giao phong, kiếm cương vừa chạm vào nhau liền nổ ra tiếng động chấn thiên kinh địa. Lúc này, trên mặt Larry xuất hiện một nụ cười tà. Nhất thời, Long Vũ phát giác có một cỗ khí tức vô cùng tà ác chạy dọc thân kiếm không ngừng hướng cơ thể hắn xâm nhập.
Nhân thấy cỗ lực lương Larry đánh tới thập phần cổ quái, Long Vũ không hề để tâm, không hề lo lắng. Hỗn độn nguyên lực trong thân thể không ngừng lưu chuyển, trong khoảnh khắc cỗ khí tức tà ác kia lập tức tan rã.
Cùng lúc ấy Long Vũ chân trái giơ lên tung cước vào chính giữa bụng Larry.
Chân trái Long Vũ vừa tung, Larry vừa tung chiêu đang đắc ý phòng bị có chút lơ đễnh liền ăn trọn gói một cước vào bụng.
Đang cùng Long Vũ đối kháng ăn nguyên một cước vào bụng, Larry chịu không thấu, lực lượng trong cơ thể nhộn nhạo, cổ hắn ngứa ngáy nhịn không nổi phun ra một ngụm máu tươi, cả người mất thăng bằng rơi tự do.
Toàn bộ sự tình chỉ nháy mắt xảy ra, lúc Edward tới tương cứu thì Larry đã nằm bẹp trên đất thở hổn hển.
Chỉ thấy trên trán Edward gân xanh nổi lên, bộ mặt dữ tợn quay lại nhìn Long Vũ nói:
- Đồ chó con Long Vũ, đây là lần thứ hai mi đả thương đại tướng của ta. Lão phu sẽ đem cái mạng ch ó này của ngươi ra làm thịt….
Lời vừa nói ra, hắn ngay lập tức quay đầu nói nhỏ với Larry:
- Nắm chắc thời gian trị thương…
Larry nghe xong, vội vàng xếp bằng, vội vàng chữa thương.
Edward ngay lập tức hai tay kết ấn, miệng lẩm bẩm đọc chú ngữ.
Nội tâm Long Vũ không ngừng suy nghĩ, chẳng lẽ Edward định tung tuyệt chiêu.
Nghĩ đến đây, trong lòng Long Vũ cảm giác được thật sự không ổn, vội vàng phi thân. Nhưng lúc này, toàn thân Edward sinh ra một cỗ lực lượng cường đại hút ngược trở lại. Càng đứng gần Edward cỗ lực lượng này càng điên cuồng hút vào, cả người Long Vũ đổ mồ hôi lạnh, muốn vận công nhắm Edward tung chiêu nhưng không cách nào xác định được vị trí của Edward, một cơ hội để tấn công cũng không thấy.
Trong lòng vô cùng kinh hãi, Long Vũ liền cấp tốc vận hỗn độn nguyên lực đẩy phát bao phủ toàn thân một cỗ lực lượng màu vàng nhạt.
- Lên giết!
Edward khẽ quát một tiếng, kình lực đang hút Long Vũ bỗng biến đổi hóa thành ngàn lưỡi đao vô cùng sắc bén nhắm Long Vũ quét tới.
- Ầm ầm!
Tiếng động vang lên không dứt. Long Vũ thuận thế nhảy về phía trước hai thước.
Sau khi hạ xuống, chỉ thấy mắt Long Vũ lóe sáng, nhìn về phía Edward nói:
- Edward ngày này năm sau sẽ là ngày dỗ của ngươi!
Lời vừa nói ra, thân ảnh khẽ động đã xuất hiện cách chỗ cũ ba thước, uy thế áp trời.
Lúc này chỉ thấy trên người Long Vũ hai tay nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm. một cỗ lực lượng mang khí xơ xác tiêu điều đang dần dần tỏa ra xung quanh. Larry đang trốn chữa thương cảm giác được tình hình không ổn liền tức tốc dồn lực trị thương.
Long Vũ đối với Edward quả thật là đối thủ truyền kiếp quá khó gặm. Nhìn thấy khí thế uy áp bức người trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ lạnh lẽo, thầm nghĩ trong lòng:
- Thật sự có thể đỡ được một kích này của tên tiểu tử hỗn xược kia không? Thôi coi như ta xui xẻo lại gặp ngay một đối thủ cường đại như vậy.
Trận chiến hôm nay thật không cách nào tránh được.
Nghĩ đến đây, tâm thần Edward lập tức tập trung, trong thân thể dồn hết mười thành lực lượng định thể ra đòn cuối cùng. Bất giác chung quanh người có một cỗ hàn khí bay xung quanh người.
- Tức chết đi mất!
Long Vũ lập tức không hề do dự, thúc dục hỗn độn nguyên lực trong cơ thể, trong mắt sát khí tái hiện, một cỗ kiếm khí nhất thời bắn về Edward. Kiếm quang mãnh liệt nháy mắt cách đỉnh đầu Edward chỉ một thước.
Chiêu đầu vô cùng mãnh liệt, Edward không chút do dự song chưởng hướng về phía trước mà đánh.
- Ầm!
Một tiếng nổ lớn trước nay chưa từng có vang lên. Nhanh hơn tia chớp, lực lượng hai bên chuẩn xác chạm nhau.
Edward xuất ra chưởng phong.
Lực lượng hai người lần này giao phong chính diện.
Một cổ lực lượng cường đại của hai người chạm vào nhau nổ tung ra bốn phương tám hướng, liệt khí mãnh liệt tản ra quét đến đâu san phẳng đến đó.
Edward đứng yên trên mặt đất bị một cỗ lực lượng cương mãnh chụp lên đầu đè xuống, cơ hồ cả người Edward phải quỳ rạp trên mặt đất.
Kình lực bốn phía cuồn cuồn phát ra, giống như đến ngày tận thế vậy.
Kình lực tản đi, Larry choáng váng trước cảnh tượng trước mắt, đợi cả một khoảng thời gian hắn mới khôi phục tinh thần, toàn thân liền cảm thấy một trận hàn khí ập đến.
Từ không trung Long Vũ chậm rãi hạ xuống, trong lòng thầm cảm phục ngoài ra còn có cảm giác sợ hãi. Loại cảm giác này cả đời hắn vĩnh viễn không bao giờ quên.
Long Vũ tiếp được công kích mười thành lực lượng của Edward. Khiến cho kinh mạch toàn thân Edward sớm vỡ vụn, chết thảm tại chỗ.
Nhìn thấy Edward tuyệt khí bỏ mình. Long Vũ nhịn không được thở dài một hơi lắc đầu nói:
- Ta nếu là ngươi, sẽ kiếm chỗ mai danh ẩn tích, tìm kiếm cuộc sống tiêu dao tự tại…
- Larry hiện tại tới phiên ngươi.
Long Vũ cười nói.
Long Vũ nhịn không được nhìn Larry cười nói:
- Có phải hay không ngươi cảm thấy rất buồn bực… nếu ta là ngươi, ta sẽ không làm như thế…
Long Vũ nói ra lời này, hai mắt sát ý nhất thời bạo tăng. Mười ngón tay Larry nắm chặt, toàn thân dồn hết kình lực lên thanh kiếm. nhìn Long Vũ trầm giọng nói:
- Ngươi cứ giết ta đi, chứ ta quyết không thúc thủ chịu trói.
Ánh mắtLarry cấp tốc chuyển biến. Trong lòng Long Vũ hiểu được Larry muốn liều mạng.
Long Vũ đối với Larry cười nói:
- Đừng làm điều vô nghĩa nữa.
Nghe xong lời Long Vũ nói, Larry nhịn không được thầm hừ một tiếng, ánh mắt biến đổi sắc như ánh đao, tựa như biển khơi ngoài xa vô cùng thâm trầm, ánh mắt gắt gao nhìn vào lồng ngực Long Vũ nói:
- Ngay cả khi ta chết cũng kéo ngươi theo làm bạn.
Larry vừa dứt lời, thân thể giống như tên rời cung nháy mắt tấn công Long Vũ. Cổ tay run lên bất thình lình tung ba đạo cường khí nhắm đánh Long Vũ.
Nội tâm Long Vũ vẫn bình tĩnh như thường ngày, hai chân phút chốc di động xuất hiện ngay trước mặt Larry, hỗn độn nguyên lực trong cơ thể nhất thời như lốc xoáy bạo phát, thiên sư pháp kiếm nhắm thẳng Larry xông tới.
Larry vội vàng giơ kiếm đỡ đòn.
Sau một hồi đánh giáp lá cà, Larry cảm thấy lực lượng của chính mình bỗng tụt dốc mạnh mẽ.
Larry phát hiện có điều khác lạ, trong lòng không khỏi thầm hừ một tiếng, trường kiếm trong tay liền thu về. Mười thành tu vi tụ trong kiểm thể nhắm ngay Long Vũ phát ra một kiếm, nhanh như thiểm điện lưu quang đánh trúng tay phải Long Vũ.
Chỉ thấy đường kiếm Larry gần tới nơi, thân hình Long Vũ đã biến mất.
Trong cùng khoảnh khắc, thân hình Long Vũ đột nhiên xuất hiện sau lưng Larry. Thiên sư pháp kiếm thuận thế chém tới, một kiếm nhắm thẳng vào sau gáy Larry, tộc độ cực nhanh động tác lưu loát dứt khoát, thật nhìn không ra một chút sơ hở nào.
Đối mặt trước biến hóa này, Larry cũng không hề bối rối, trong lòng thầm hừ một tiếng, thân thể nhất thời di động hướng về phía trước.
Chứng kiến Larry xuất biến chiêu, trong lòng Long Vũ nhất thời rùng mình, thầm nghĩ Larry có kinh nghiệm chiến đấu thật là khá. Bất quá dù có kinh nghiệm phong phú cùng vô phương chống đối lại lực lượng cường đại của Long Vũ.
Long Vũ hít một hơi sâu, cả người hóa thành một đạo huyền quang, nháy mắt hướng Larry mà đâm tới. Thiên Sư pháp kiếm đồng thời triệu hồi ra năm con Vấn Thiên Thần Long bao vây lấy Larry.
Larry bất đắc dĩ lại rơi vào tình cảnh này, đành phải dừng bước tiến công. Long Vũ nhân cơ hội này một kiếm hướng lồng ngực hắn đâm trúng.
Chỉ thấy tay phải Long Vũ đánh tới, kiếm quang đâm xuyên thân thể Larry được rút ra. Lập tức một cỗ máu tươi bắn ra tung tóe. Larry bổ nhào xuống đất lập tức tuyệt khí bỏ mình.
………………………..
Những ngày sau này gặp toàn chuyện vui vẻ. Trong nháy mắt việc Long Vũ tiêu diệt được Larry cũng đã trôi qua hơn nửa tháng. Trải qua cố gắng, gia tộc Larry cũng đã được giải quyết ổn thỏa. Christine cũng chính thức tuyên bố lưu đày những người còn sống sót trong gia tộc Larry.
Bọn hắn bị kết tội danh cấu kết ngoại nhân, ý đồ phản bội liên bang.
Với tội danh như vậy chắc chắc sẽ bị lưu đầy, coi như là đi lưu vong. Dân chúng khắp liên bang ai nấy đều vui mừng. Đối với chuyện này, Long Vũ cũng hết sức hài lòng.
Giống như lúc Edward bị giết, chuyện tình này cũng được giữ kín. Ngoài những người thân tín, người ngoài căn bản không biết chút gì. Những người biết chuyện không chết, tất bị xóa sạch trí nhớ.
Christine lần nữa được chứng kiến thủ đoạn của Long Vũ. Trong lòng liền không dám sinh ra nửa điểm phản bội. Đồng thời lúc này nhịp tim Metz cũng đập rất gắt gao. Đối với tương lai cũng nên cẩn thận. Nàng thật sự hy vọng có thể đi theo Long Vũ mà không cần phải tiếp quản liên bang vũ ngoại.
Metz tuy rằng tự tin sẽ không phản bội Long Vũ. Nhưng thân mình đang có quyền lợi lớn, có đôi khi một số việc không thể khống chế chỉ bằng suy nghĩ đơn thuần.
Người cũng có tình cảm suy nghĩ như loài vật vậy.
Nhiều khi chính mình bị suy nghĩ cực đoan khống chế.
Metz có chút sợ hãi, quyền lực đương thời không thể giám sát thời gian, nàng căn bản không thế đảm bảo chính mình không phản bội Long Vũ. Nếu tương lai phạm phải sai lầm bị Long Vũ thu thập, thế thì tránh trước cho xong.
Chính ra, Long Vũ cũng không muốn rời xa Metz. Cuối cùng Metz phải phân tích cho hắn hiểu rõ ngọn nguồn khiến cho hắn miễn cưỡng đành chấp nhận lời đề nghị của nàng.
Bất quá, nàng cùng Long Vũ cũng ra ước hẹn năm mươi năm.
Tính toán trong vòng năm mươi năm, hắn nhất định phải quay trở lại đón nàng rời đi.
Sau năm mươi năm, được sự trợ giúp của Metz, Huyết Anh đại đế của vũ nội dần dần tiếp quản được vũ ngoại, đưa vũ trụ đạt tới trạng thái hài hòa.
Đương nhiên Long Vũ cũng nghĩ như vậy. Đối với Huyết Anh đại đế hắn vô cùng tín nhiệm.
Dựa theo kế hoạch của Long Vũ, liên bang tại vũ ngoại đã đi vào ổn định. Hắn tranh thủ đi du lịch nhìn ngắm vài chỗ. Mười ngày sau hắn chính thức rời khỏi vũ ngoại.
Chính là trước mắt còn một chút vấn đề, tựa hồ toàn bộ nữ nhân của hắn không thể mang đi. Nếu không, vũ nội, vũ ngoại thực sự rất khó quản lí.
Kể từ đó hắn phải lưu lại mấy người đến trấn thủ.
Lúc này đã xế chiều, hắn lẳng lặng ngồi trước bàn. Ngóng nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, vận mệnh đưa đẩy hắn toàn những lựa chọn khó khăn. Thời gian không còn nhiều nữa, lưu lại ai, mang đi ai, đây quả thật là một vấn đề nan giải?
Ngoài cửa vang lên một tiếng bước chân nhè nhẹ. Chỉ chốc lát, thân ảnh của một thiếu nữ bạch y xuất hiện lẳng lặng đứng trước mặt Long Vũ. Giọng Long Vũ vang lên:
- Ti Ti…
Ti Ti mặc chiếc áo trắng như tuyết tựa như tiên tử nhìn xinh đẹp vô cùng, thản nhiên nhìn về hướng Long Vũ mỉm cười nói:
- Làm sao vậy? trong lòng có phiền não sao? Nhìn cái mặt anh có vẻ rầu rĩ không vui.
Long Vũ thở dài nói:
- Lựa chọn thật khó khăn?
Hai hàng nước mắt trong suốt theo khuôn mặt Ti Ti chảy xuống, nàng nhẹ giọng nói:
- Anh quyết muốn lưu em lại sao?
Long Vũ đứng dậy, vỗ vỗ vai nàng, nói:
- Đừng lo lắng, anh cũng không có ép em đưa ra ngay lựa chọn cuối cùng.
Ti Ti nín khóc mỉm cười nói:
- Em muốn theo anh.
Long Vũ cười nói:
- Vì cái gì mà lại kiên quyết như vậy? Chẳng lẽ em thật sự đã yêu anh?
Long Vũ nắm lấy tay nàng ngồi xuống bên cạnh, ôn nhu nói:
- Trong lòng em nghĩ như thế nào….?
Ti Ti vùng thoát khỏi bàn tay to của hắn, nhẹ giọng nói:
- Em đi theo anh sẽ gặp phải sự gièm pha cả đời.
Long Vũ cười nói:
- Anh tưởng em luyến tiếc anh?
Ti Ti nói:
- Chẳng lẽ em thích anh, thì mới được phép lưu anh lại sao?
Khuôn mặt Long Vũ nghiêm nghị, đem nàng ôm riết tay sờ nắn, cợt nhả nói:
- Huyết Anh đại đế sau cùng đem em tặng lại cho anh, tất nhiên anh phải có trách nhiệm rồi.
Ti Ti duỗi tay dí vào trán hắn, nhẹ nhàng chọc một cái:
- Biết là tốt rồi, đáp ứng chuyện của người khác là phải làm cho đầu đuôi…
Nàng rốt cuộc không nhịn được bật cười.
Long Vũ gặp được nàng như thằng ăn mày gặp phải cục vàng. Hai người tâm cùng viên ý, chân không chậm trễ bước tới hôn lên trán nàng, nhưng bị nàng đưa tay ngăn lại:
.- Không được gây rối…
Long Vũ ha ha cười nói:
- Em đối với anh chính là như thế này?
Ti Ti lườm hắn một cái nói:
- Muốn giữ lấy em? Được lắm, lần trước em cho anh thời gian suy nghĩ, anh lại trêu em. Lần này lại thay đổi chủ ý, nam nhân các anh thật là bá đạo quá đi…
Long Vũ thở dài một tiếng:
- Khó trách nữ nhân là loại khó nuôi đến vậy, đúng là ngọn nguồn của mọi sự phiền toái. Anh biết anh có một lần đắc tội với em. Nhưng cái này không phải do anh cố ý làm …(QuanDao: Đệ thấy cái này đúng quá)
Ti Ti hung hăng véo mạnh vào tay Long Vũ nói:
. Ý của anh, em là tiểu nhân?
Long Vũ nhân cơ hội vòng tay kéo eo nhỏ, đem nàng ôm vào lòng. Ti Ti khanh khách cười khẽ, cũng ôm vào eo hắn căng thẳng nằm xuống, nhẹ giọng nói:
- Thật sự rất muốn sao?(Biên: Muốn chứ)
Long Vũ thèm thuồng khẽ hôn nàng một cái. Thấp giọng nói:
- Đương nhiên là muốn em, em sẽ trở thành nữ nhân của anh.
Ti Ti mị hoặc cười nói:
- Anh đó, luôn tìm cớ để làm chuyện xấu.
Long Vũ ôm bờ vai nàng hôn nhẹ vào trán, nhẹ giọng nói:
- Rời khỏi cha mẹ ngươi không có cảm giác khổ sở sao?
Ti Ti lần này không có giãy thoát ra khỏi ngực hắn. thấp giọng nói:
- Có anh đang ở bên cạnh em, đây không phải mọi thứ đều giống nhau sao?
Ti Ti tựa hồ cảm nhận được điều gì đó, trán dựa vào ngực hắn nhè nhẹ nói:
- Yên tâm đi. Em không phải cái loại đàn bà hay nũng nịu giống con nhà tiểu thư. Anh mang theo em khẳng định chỉ có chỗ tốt, chứ không có nửa điểm xấu.
Long Vũ ôm thân thể mềm mại của nàng nói:
- Nói gì thì nói, anh cũng sẽ không cưỡng ép em lưu lại…
Ti Ti thấp giọng nói:
- Anh thật sự chuẩn bị thịt em sao?
Long Vũ cười nói:
- Anh thật không hề muốn hại em. Anh chỉ muốn ôm em ngon lành ngủ một giấc… Anh thề sẽ không làm cái gì. Em phải tin tưởng anh? Anh chính là quân tử. Nếu anh nói sai, hôm nay anh sẽ thả Nòng Nọc vào người em.
- Em nhất nhất tin anh.
Ti Ti nhè nhẹ cười nói:
- Về sau này, em nhất định có thể tin tưởng anh.
- Ôm em ngủ luôn và ngay nhé?
Long Vũ cười hỏi.
- Em không sợ.
Ti Ti cười cười:
- Đừng làm cho em thất vọng … Đừng biến thành cầm thú..
Ban đêm, Ti Ti cùng Long Vũ ôm nhau ngủ.
Long Vũ tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa, cũng không có ham hố xuất binh, ôm nàng ngủ một đêm.
Sáng sớm khi tỉnh lại, Long Vũ nhè nhẹ rời giường, trên nệm và chăn vẫn còn lưu lại một chút thân thể mềm mại của nàng. Nhớ tới đêm qua hắn chỉ ôm nàng ngủ, thỉnh thoảng chỉ có sờ mó đôi chút, nhất thời trên gương mặt Long Vũ xuất hiện một nụ cười.
Sau khi rời giường, Long Vũ phát hiện trên bàn có để lại một tin nhắn. cầm lên xem xét cẩn thận, hàng chữ ghi:
- Long Vũ, ngay cả cầm thú anh cũng không bằng…
Long Vũ nhất thời buồn bực, mắng thầm nha đầu kia thở mặt nhanh quá…
Long Vũ lúc này cũng không gấp, hắn liền phi thân đón đánh Edward.
Larry lúc này thấy Edward không cách gì khống chế được Long Vũ, ngay tức thì trong tâm liền xuất hiện suy nghĩ muốn đánh thắng hắn, liền đồng ý để cho thỉnh cầu của các vị trưởng lão tiếp nhận hết công lực từ họ.
Sau khi truyền công, bốn vị trưởng lão quả nhiên teo tóp trong khoảnh khắc kiệt lực mà chết.
Larry quay đầu quỳ lạy bốn vị trưởng lão, trong tâm tự thề:
- Larry ta cho dù thịt nát xương tan, thần hồn tận diệt cũng quyết liều chết bảo vệ gia tộc, các vị lão nhân hãy yên tâm nhắm mắt.
Larry duỗi tay ôm lấy bốn thân ảnh lần cuối, sâu trong ánh mắt hằn một nỗi đau buồn vô hạn. Hắn nhất thời gầm lên một tiếng, cước bộ dậm mạnh phi đến bên Edward cùng nhau đối đầu với Long Vũ.
Edward đem lực lượng ngưng tụ vào song quyền trước mặt, tụ mà không phát, liễm mà không tán tựa hồ hai thiết quyền này đang chờ cơ hội đến lúc có tiếp ứng nhằm Long Vũ mới hoàn toàn bạo phát cỗ lực lượng kinh người.
Lại nhắc đến Larry, hắn vừa mới được bốn vị trưởng lão truyền công, lập tức thể hiện, đưa lực lượng cường đại tỏa ra bao quanh cơ thể, kiếm vũ cuồn cuộn trào dâng không kẽ hở. Lúc này Long Vũ cũng không dám khinh suất coi thường lực lượng của Larry.
Nhìn thấy hai người liên thủ cùng nhau chống mình. Trong đầu Long Vũ ngay lập tức đề ra kế hoạch tác chiến chống địch.
Long Vũ bỗng dưng cười lớn, thân thể bắt đầu quay tròn.
Tiếp đó một cổ cường lực mang theo khí tức đại long từ người Long Vũ bắn ra, nhắm thẳng mặt Edward và Larry tiến tới.
Cả Edward cùng Larry hiển nhiên không nghĩ tới việc một kích này của Long Vũ thật quá cường đại, một người tay quyền một người tay kiếm ngay lập tức tung chiêu chống lại công kích cường đại đang xé gió lao tới của Long Vũ.
- Ầm ầm!
Một tiếng nổ xuất hiện, cả hai cùng nhau liên thủ cuối cùng cũng phá được công kích của Long Vũ. Đồng thời không ngần ngại chân nện trên không tung chưởng tiến tới nhắm thẳng Long Vũ. Hai người liên thủ tấn công bất quá lúc này Long Vũ đã nhìn ra sơ hở trước tình hình này Long Vũ, càng tỉ mĩ vừa tránh chiêu vừa đánh giá tình hình bày ra kế sách đối phó.
Long Vũ lúc này cảm ứng được trong chiêu thức công kích của hai người có điều không ổn.
Giữa hai người lúc này, tu vi của Larry là thấp nhất, tuy rằng hắn vừa được bốn vị trưởng lão truyền công lực, nhưng cũng cần một khoảng thời gian để có thể làm quen. Cho nên lúc này thực lực phát huy ra cũng chỉ có hạn cho nên giải quyết hắn quá dễ.
Nhưng trái lại, Edward lại giống như một miếng xương cá thật là khó chịu nuốt không được mà nhổ ra cũng không xong.
Bất quá sức mạnh của cả hai cộng lại đối với Long Vũ vẫn là có chút chênh lệch. Chỉ cần so tay mấy trăm chiêu Long Vũ chắc chắn sẽ giành phần thắng. Vấn đề hiện tại chỉ là thời gian mà thôi.
Thừa dịp Edward trong tích tắc xuất chiêu có phần chậm chạp, Long Vũ liền vận lực lướt tới gần Larry, thần khí dũng mạnh một kiếm chém tới tuyệt không lưu tình nhắm thắng Larry.
Larry thấy thế, trong lòng không khỏi sợ hãi, cả người lùi nửa bước, ngước nhìn Long Vũ dồn toàn bộ công lực tung ra một kiếm.
Đánh giáp lá cà, hai người đối mặt giao phong, kiếm cương vừa chạm vào nhau liền nổ ra tiếng động chấn thiên kinh địa. Lúc này, trên mặt Larry xuất hiện một nụ cười tà. Nhất thời, Long Vũ phát giác có một cỗ khí tức vô cùng tà ác chạy dọc thân kiếm không ngừng hướng cơ thể hắn xâm nhập.
Nhân thấy cỗ lực lương Larry đánh tới thập phần cổ quái, Long Vũ không hề để tâm, không hề lo lắng. Hỗn độn nguyên lực trong thân thể không ngừng lưu chuyển, trong khoảnh khắc cỗ khí tức tà ác kia lập tức tan rã.
Cùng lúc ấy Long Vũ chân trái giơ lên tung cước vào chính giữa bụng Larry.
Chân trái Long Vũ vừa tung, Larry vừa tung chiêu đang đắc ý phòng bị có chút lơ đễnh liền ăn trọn gói một cước vào bụng.
Đang cùng Long Vũ đối kháng ăn nguyên một cước vào bụng, Larry chịu không thấu, lực lượng trong cơ thể nhộn nhạo, cổ hắn ngứa ngáy nhịn không nổi phun ra một ngụm máu tươi, cả người mất thăng bằng rơi tự do.
Toàn bộ sự tình chỉ nháy mắt xảy ra, lúc Edward tới tương cứu thì Larry đã nằm bẹp trên đất thở hổn hển.
Chỉ thấy trên trán Edward gân xanh nổi lên, bộ mặt dữ tợn quay lại nhìn Long Vũ nói:
- Đồ chó con Long Vũ, đây là lần thứ hai mi đả thương đại tướng của ta. Lão phu sẽ đem cái mạng ch ó này của ngươi ra làm thịt….
Lời vừa nói ra, hắn ngay lập tức quay đầu nói nhỏ với Larry:
- Nắm chắc thời gian trị thương…
Larry nghe xong, vội vàng xếp bằng, vội vàng chữa thương.
Edward ngay lập tức hai tay kết ấn, miệng lẩm bẩm đọc chú ngữ.
Nội tâm Long Vũ không ngừng suy nghĩ, chẳng lẽ Edward định tung tuyệt chiêu.
Nghĩ đến đây, trong lòng Long Vũ cảm giác được thật sự không ổn, vội vàng phi thân. Nhưng lúc này, toàn thân Edward sinh ra một cỗ lực lượng cường đại hút ngược trở lại. Càng đứng gần Edward cỗ lực lượng này càng điên cuồng hút vào, cả người Long Vũ đổ mồ hôi lạnh, muốn vận công nhắm Edward tung chiêu nhưng không cách nào xác định được vị trí của Edward, một cơ hội để tấn công cũng không thấy.
Trong lòng vô cùng kinh hãi, Long Vũ liền cấp tốc vận hỗn độn nguyên lực đẩy phát bao phủ toàn thân một cỗ lực lượng màu vàng nhạt.
- Lên giết!
Edward khẽ quát một tiếng, kình lực đang hút Long Vũ bỗng biến đổi hóa thành ngàn lưỡi đao vô cùng sắc bén nhắm Long Vũ quét tới.
- Ầm ầm!
Tiếng động vang lên không dứt. Long Vũ thuận thế nhảy về phía trước hai thước.
Sau khi hạ xuống, chỉ thấy mắt Long Vũ lóe sáng, nhìn về phía Edward nói:
- Edward ngày này năm sau sẽ là ngày dỗ của ngươi!
Lời vừa nói ra, thân ảnh khẽ động đã xuất hiện cách chỗ cũ ba thước, uy thế áp trời.
Lúc này chỉ thấy trên người Long Vũ hai tay nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm. một cỗ lực lượng mang khí xơ xác tiêu điều đang dần dần tỏa ra xung quanh. Larry đang trốn chữa thương cảm giác được tình hình không ổn liền tức tốc dồn lực trị thương.
Long Vũ đối với Edward quả thật là đối thủ truyền kiếp quá khó gặm. Nhìn thấy khí thế uy áp bức người trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ lạnh lẽo, thầm nghĩ trong lòng:
- Thật sự có thể đỡ được một kích này của tên tiểu tử hỗn xược kia không? Thôi coi như ta xui xẻo lại gặp ngay một đối thủ cường đại như vậy.
Trận chiến hôm nay thật không cách nào tránh được.
Nghĩ đến đây, tâm thần Edward lập tức tập trung, trong thân thể dồn hết mười thành lực lượng định thể ra đòn cuối cùng. Bất giác chung quanh người có một cỗ hàn khí bay xung quanh người.
- Tức chết đi mất!
Long Vũ lập tức không hề do dự, thúc dục hỗn độn nguyên lực trong cơ thể, trong mắt sát khí tái hiện, một cỗ kiếm khí nhất thời bắn về Edward. Kiếm quang mãnh liệt nháy mắt cách đỉnh đầu Edward chỉ một thước.
Chiêu đầu vô cùng mãnh liệt, Edward không chút do dự song chưởng hướng về phía trước mà đánh.
- Ầm!
Một tiếng nổ lớn trước nay chưa từng có vang lên. Nhanh hơn tia chớp, lực lượng hai bên chuẩn xác chạm nhau.
Edward xuất ra chưởng phong.
Lực lượng hai người lần này giao phong chính diện.
Một cổ lực lượng cường đại của hai người chạm vào nhau nổ tung ra bốn phương tám hướng, liệt khí mãnh liệt tản ra quét đến đâu san phẳng đến đó.
Edward đứng yên trên mặt đất bị một cỗ lực lượng cương mãnh chụp lên đầu đè xuống, cơ hồ cả người Edward phải quỳ rạp trên mặt đất.
Kình lực bốn phía cuồn cuồn phát ra, giống như đến ngày tận thế vậy.
Kình lực tản đi, Larry choáng váng trước cảnh tượng trước mắt, đợi cả một khoảng thời gian hắn mới khôi phục tinh thần, toàn thân liền cảm thấy một trận hàn khí ập đến.
Từ không trung Long Vũ chậm rãi hạ xuống, trong lòng thầm cảm phục ngoài ra còn có cảm giác sợ hãi. Loại cảm giác này cả đời hắn vĩnh viễn không bao giờ quên.
Long Vũ tiếp được công kích mười thành lực lượng của Edward. Khiến cho kinh mạch toàn thân Edward sớm vỡ vụn, chết thảm tại chỗ.
Nhìn thấy Edward tuyệt khí bỏ mình. Long Vũ nhịn không được thở dài một hơi lắc đầu nói:
- Ta nếu là ngươi, sẽ kiếm chỗ mai danh ẩn tích, tìm kiếm cuộc sống tiêu dao tự tại…
- Larry hiện tại tới phiên ngươi.
Long Vũ cười nói.
Long Vũ nhịn không được nhìn Larry cười nói:
- Có phải hay không ngươi cảm thấy rất buồn bực… nếu ta là ngươi, ta sẽ không làm như thế…
Long Vũ nói ra lời này, hai mắt sát ý nhất thời bạo tăng. Mười ngón tay Larry nắm chặt, toàn thân dồn hết kình lực lên thanh kiếm. nhìn Long Vũ trầm giọng nói:
- Ngươi cứ giết ta đi, chứ ta quyết không thúc thủ chịu trói.
Ánh mắtLarry cấp tốc chuyển biến. Trong lòng Long Vũ hiểu được Larry muốn liều mạng.
Long Vũ đối với Larry cười nói:
- Đừng làm điều vô nghĩa nữa.
Nghe xong lời Long Vũ nói, Larry nhịn không được thầm hừ một tiếng, ánh mắt biến đổi sắc như ánh đao, tựa như biển khơi ngoài xa vô cùng thâm trầm, ánh mắt gắt gao nhìn vào lồng ngực Long Vũ nói:
- Ngay cả khi ta chết cũng kéo ngươi theo làm bạn.
Larry vừa dứt lời, thân thể giống như tên rời cung nháy mắt tấn công Long Vũ. Cổ tay run lên bất thình lình tung ba đạo cường khí nhắm đánh Long Vũ.
Nội tâm Long Vũ vẫn bình tĩnh như thường ngày, hai chân phút chốc di động xuất hiện ngay trước mặt Larry, hỗn độn nguyên lực trong cơ thể nhất thời như lốc xoáy bạo phát, thiên sư pháp kiếm nhắm thẳng Larry xông tới.
Larry vội vàng giơ kiếm đỡ đòn.
Sau một hồi đánh giáp lá cà, Larry cảm thấy lực lượng của chính mình bỗng tụt dốc mạnh mẽ.
Larry phát hiện có điều khác lạ, trong lòng không khỏi thầm hừ một tiếng, trường kiếm trong tay liền thu về. Mười thành tu vi tụ trong kiểm thể nhắm ngay Long Vũ phát ra một kiếm, nhanh như thiểm điện lưu quang đánh trúng tay phải Long Vũ.
Chỉ thấy đường kiếm Larry gần tới nơi, thân hình Long Vũ đã biến mất.
Trong cùng khoảnh khắc, thân hình Long Vũ đột nhiên xuất hiện sau lưng Larry. Thiên sư pháp kiếm thuận thế chém tới, một kiếm nhắm thẳng vào sau gáy Larry, tộc độ cực nhanh động tác lưu loát dứt khoát, thật nhìn không ra một chút sơ hở nào.
Đối mặt trước biến hóa này, Larry cũng không hề bối rối, trong lòng thầm hừ một tiếng, thân thể nhất thời di động hướng về phía trước.
Chứng kiến Larry xuất biến chiêu, trong lòng Long Vũ nhất thời rùng mình, thầm nghĩ Larry có kinh nghiệm chiến đấu thật là khá. Bất quá dù có kinh nghiệm phong phú cùng vô phương chống đối lại lực lượng cường đại của Long Vũ.
Long Vũ hít một hơi sâu, cả người hóa thành một đạo huyền quang, nháy mắt hướng Larry mà đâm tới. Thiên Sư pháp kiếm đồng thời triệu hồi ra năm con Vấn Thiên Thần Long bao vây lấy Larry.
Larry bất đắc dĩ lại rơi vào tình cảnh này, đành phải dừng bước tiến công. Long Vũ nhân cơ hội này một kiếm hướng lồng ngực hắn đâm trúng.
Chỉ thấy tay phải Long Vũ đánh tới, kiếm quang đâm xuyên thân thể Larry được rút ra. Lập tức một cỗ máu tươi bắn ra tung tóe. Larry bổ nhào xuống đất lập tức tuyệt khí bỏ mình.
………………………..
Những ngày sau này gặp toàn chuyện vui vẻ. Trong nháy mắt việc Long Vũ tiêu diệt được Larry cũng đã trôi qua hơn nửa tháng. Trải qua cố gắng, gia tộc Larry cũng đã được giải quyết ổn thỏa. Christine cũng chính thức tuyên bố lưu đày những người còn sống sót trong gia tộc Larry.
Bọn hắn bị kết tội danh cấu kết ngoại nhân, ý đồ phản bội liên bang.
Với tội danh như vậy chắc chắc sẽ bị lưu đầy, coi như là đi lưu vong. Dân chúng khắp liên bang ai nấy đều vui mừng. Đối với chuyện này, Long Vũ cũng hết sức hài lòng.
Giống như lúc Edward bị giết, chuyện tình này cũng được giữ kín. Ngoài những người thân tín, người ngoài căn bản không biết chút gì. Những người biết chuyện không chết, tất bị xóa sạch trí nhớ.
Christine lần nữa được chứng kiến thủ đoạn của Long Vũ. Trong lòng liền không dám sinh ra nửa điểm phản bội. Đồng thời lúc này nhịp tim Metz cũng đập rất gắt gao. Đối với tương lai cũng nên cẩn thận. Nàng thật sự hy vọng có thể đi theo Long Vũ mà không cần phải tiếp quản liên bang vũ ngoại.
Metz tuy rằng tự tin sẽ không phản bội Long Vũ. Nhưng thân mình đang có quyền lợi lớn, có đôi khi một số việc không thể khống chế chỉ bằng suy nghĩ đơn thuần.
Người cũng có tình cảm suy nghĩ như loài vật vậy.
Nhiều khi chính mình bị suy nghĩ cực đoan khống chế.
Metz có chút sợ hãi, quyền lực đương thời không thể giám sát thời gian, nàng căn bản không thế đảm bảo chính mình không phản bội Long Vũ. Nếu tương lai phạm phải sai lầm bị Long Vũ thu thập, thế thì tránh trước cho xong.
Chính ra, Long Vũ cũng không muốn rời xa Metz. Cuối cùng Metz phải phân tích cho hắn hiểu rõ ngọn nguồn khiến cho hắn miễn cưỡng đành chấp nhận lời đề nghị của nàng.
Bất quá, nàng cùng Long Vũ cũng ra ước hẹn năm mươi năm.
Tính toán trong vòng năm mươi năm, hắn nhất định phải quay trở lại đón nàng rời đi.
Sau năm mươi năm, được sự trợ giúp của Metz, Huyết Anh đại đế của vũ nội dần dần tiếp quản được vũ ngoại, đưa vũ trụ đạt tới trạng thái hài hòa.
Đương nhiên Long Vũ cũng nghĩ như vậy. Đối với Huyết Anh đại đế hắn vô cùng tín nhiệm.
Dựa theo kế hoạch của Long Vũ, liên bang tại vũ ngoại đã đi vào ổn định. Hắn tranh thủ đi du lịch nhìn ngắm vài chỗ. Mười ngày sau hắn chính thức rời khỏi vũ ngoại.
Chính là trước mắt còn một chút vấn đề, tựa hồ toàn bộ nữ nhân của hắn không thể mang đi. Nếu không, vũ nội, vũ ngoại thực sự rất khó quản lí.
Kể từ đó hắn phải lưu lại mấy người đến trấn thủ.
Lúc này đã xế chiều, hắn lẳng lặng ngồi trước bàn. Ngóng nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, vận mệnh đưa đẩy hắn toàn những lựa chọn khó khăn. Thời gian không còn nhiều nữa, lưu lại ai, mang đi ai, đây quả thật là một vấn đề nan giải?
Ngoài cửa vang lên một tiếng bước chân nhè nhẹ. Chỉ chốc lát, thân ảnh của một thiếu nữ bạch y xuất hiện lẳng lặng đứng trước mặt Long Vũ. Giọng Long Vũ vang lên:
- Ti Ti…
Ti Ti mặc chiếc áo trắng như tuyết tựa như tiên tử nhìn xinh đẹp vô cùng, thản nhiên nhìn về hướng Long Vũ mỉm cười nói:
- Làm sao vậy? trong lòng có phiền não sao? Nhìn cái mặt anh có vẻ rầu rĩ không vui.
Long Vũ thở dài nói:
- Lựa chọn thật khó khăn?
Hai hàng nước mắt trong suốt theo khuôn mặt Ti Ti chảy xuống, nàng nhẹ giọng nói:
- Anh quyết muốn lưu em lại sao?
Long Vũ đứng dậy, vỗ vỗ vai nàng, nói:
- Đừng lo lắng, anh cũng không có ép em đưa ra ngay lựa chọn cuối cùng.
Ti Ti nín khóc mỉm cười nói:
- Em muốn theo anh.
Long Vũ cười nói:
- Vì cái gì mà lại kiên quyết như vậy? Chẳng lẽ em thật sự đã yêu anh?
Long Vũ nắm lấy tay nàng ngồi xuống bên cạnh, ôn nhu nói:
- Trong lòng em nghĩ như thế nào….?
Ti Ti vùng thoát khỏi bàn tay to của hắn, nhẹ giọng nói:
- Em đi theo anh sẽ gặp phải sự gièm pha cả đời.
Long Vũ cười nói:
- Anh tưởng em luyến tiếc anh?
Ti Ti nói:
- Chẳng lẽ em thích anh, thì mới được phép lưu anh lại sao?
Khuôn mặt Long Vũ nghiêm nghị, đem nàng ôm riết tay sờ nắn, cợt nhả nói:
- Huyết Anh đại đế sau cùng đem em tặng lại cho anh, tất nhiên anh phải có trách nhiệm rồi.
Ti Ti duỗi tay dí vào trán hắn, nhẹ nhàng chọc một cái:
- Biết là tốt rồi, đáp ứng chuyện của người khác là phải làm cho đầu đuôi…
Nàng rốt cuộc không nhịn được bật cười.
Long Vũ gặp được nàng như thằng ăn mày gặp phải cục vàng. Hai người tâm cùng viên ý, chân không chậm trễ bước tới hôn lên trán nàng, nhưng bị nàng đưa tay ngăn lại:
.- Không được gây rối…
Long Vũ ha ha cười nói:
- Em đối với anh chính là như thế này?
Ti Ti lườm hắn một cái nói:
- Muốn giữ lấy em? Được lắm, lần trước em cho anh thời gian suy nghĩ, anh lại trêu em. Lần này lại thay đổi chủ ý, nam nhân các anh thật là bá đạo quá đi…
Long Vũ thở dài một tiếng:
- Khó trách nữ nhân là loại khó nuôi đến vậy, đúng là ngọn nguồn của mọi sự phiền toái. Anh biết anh có một lần đắc tội với em. Nhưng cái này không phải do anh cố ý làm …(QuanDao: Đệ thấy cái này đúng quá)
Ti Ti hung hăng véo mạnh vào tay Long Vũ nói:
. Ý của anh, em là tiểu nhân?
Long Vũ nhân cơ hội vòng tay kéo eo nhỏ, đem nàng ôm vào lòng. Ti Ti khanh khách cười khẽ, cũng ôm vào eo hắn căng thẳng nằm xuống, nhẹ giọng nói:
- Thật sự rất muốn sao?(Biên: Muốn chứ)
Long Vũ thèm thuồng khẽ hôn nàng một cái. Thấp giọng nói:
- Đương nhiên là muốn em, em sẽ trở thành nữ nhân của anh.
Ti Ti mị hoặc cười nói:
- Anh đó, luôn tìm cớ để làm chuyện xấu.
Long Vũ ôm bờ vai nàng hôn nhẹ vào trán, nhẹ giọng nói:
- Rời khỏi cha mẹ ngươi không có cảm giác khổ sở sao?
Ti Ti lần này không có giãy thoát ra khỏi ngực hắn. thấp giọng nói:
- Có anh đang ở bên cạnh em, đây không phải mọi thứ đều giống nhau sao?
Ti Ti tựa hồ cảm nhận được điều gì đó, trán dựa vào ngực hắn nhè nhẹ nói:
- Yên tâm đi. Em không phải cái loại đàn bà hay nũng nịu giống con nhà tiểu thư. Anh mang theo em khẳng định chỉ có chỗ tốt, chứ không có nửa điểm xấu.
Long Vũ ôm thân thể mềm mại của nàng nói:
- Nói gì thì nói, anh cũng sẽ không cưỡng ép em lưu lại…
Ti Ti thấp giọng nói:
- Anh thật sự chuẩn bị thịt em sao?
Long Vũ cười nói:
- Anh thật không hề muốn hại em. Anh chỉ muốn ôm em ngon lành ngủ một giấc… Anh thề sẽ không làm cái gì. Em phải tin tưởng anh? Anh chính là quân tử. Nếu anh nói sai, hôm nay anh sẽ thả Nòng Nọc vào người em.
- Em nhất nhất tin anh.
Ti Ti nhè nhẹ cười nói:
- Về sau này, em nhất định có thể tin tưởng anh.
- Ôm em ngủ luôn và ngay nhé?
Long Vũ cười hỏi.
- Em không sợ.
Ti Ti cười cười:
- Đừng làm cho em thất vọng … Đừng biến thành cầm thú..
Ban đêm, Ti Ti cùng Long Vũ ôm nhau ngủ.
Long Vũ tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa, cũng không có ham hố xuất binh, ôm nàng ngủ một đêm.
Sáng sớm khi tỉnh lại, Long Vũ nhè nhẹ rời giường, trên nệm và chăn vẫn còn lưu lại một chút thân thể mềm mại của nàng. Nhớ tới đêm qua hắn chỉ ôm nàng ngủ, thỉnh thoảng chỉ có sờ mó đôi chút, nhất thời trên gương mặt Long Vũ xuất hiện một nụ cười.
Sau khi rời giường, Long Vũ phát hiện trên bàn có để lại một tin nhắn. cầm lên xem xét cẩn thận, hàng chữ ghi:
- Long Vũ, ngay cả cầm thú anh cũng không bằng…
Long Vũ nhất thời buồn bực, mắng thầm nha đầu kia thở mặt nhanh quá…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook