Dã Thú (Đam Tứ Tuyệt)
-
Chương 27
Hứa Tinh cảm thấy hai bên má vô cùng đau rát, thống khổ khóc lóc. Gia Trình phát cuồng cúi xuống nắm lấy cổ tay thanh mảnh của thiếu niên, hung hăng kéo y ngồi dậy, bắt y quỳ xuống, túm đầu y đối mặt với dã vật phía dưới của hắn.
Hình dạng của nó khủng bố vừa thô to vừa dài gấp ngàn lần cái của y, thân màu tím nổi lên gân xanh dữ tợn, cực đại đích quy đầu mượt mà no đủ, dựng đứng thẳng tắp ở trước mắt Hứa Tinh.
Hứa Tinh hoảng sợ nhắm nghiền hai mắt không dám nhìn, đột nhiên bị Gia Trình tát mạnh một cái vào má, lạnh lùng ra lệnh.
– Ngậm vào!!!!
Thiếu niên kinh hãi mở lớn mắt ngẩng đầu nhìn Gia Trình, chỉ thấy gương mặt hung ác đang chằm chằm nhìn y. Hứa Tinh sợ hãi quan sát phân thân to lớn kia do dự một hồi lâu, hắn nhìn thấy bộ dạng chần chừ kia của y không khỏi tức giận, liền quát lớn.
– MAU LÊN!!!
Hứa Tinh bị hắn quát đến giật nảy mình run rẩy, nước mắt liên tục rơi xuống, thiếu niên cố gắng nín thở, chậm rãi há miệng ngậm vào.
Chiếc miệng nhỏ nhắn của Hứa Tinh cư nhiên không thể so với dã vật to lớn kia, chỉ có thể ngậm vào hai phần tư của hắn. Thiếu niên loay hoay mãi vẫn chưa thể cho trọn vẹn hạ thể thô lớn của Gia Trình vào miệng. Hắn mất hết kiên nhẫn, liền hung hăng bóp chặt quai hàm của Hứa Tinh, bắt buộc y phải mở lớn miệng.
Hứa Tinh đau đến chảy nước mắt, một lát, hung khí kia rốt cuộc cũng nằm toàn bộ trong khoang miệng của thiếu niên. Khóe miệng cư nhiên không thể trụ nổi dương v*t khủng bố kia mà rách một đường dài trông thật thương tâm.
– Di chuyển đi!!!!
Hắn lỗ mãn ra lệnh, Hứa Tinh run rẩy cố gắng di chuyển ra vào khoang miệng của mình, dã vật to lớn kia không ngừng ma sát trên chiếc lưỡi nhỏ bé.
– Đưa lưỡi liếm nó đi!!!
Hứa Tinh sợ đến hai chân bủn rủn toát mồ hôi lạnh, chậm như rùa mà đưa đầu lưỡi động vào quy đầu của Gia Trình. Quai hàm vì bị mở lâu mà cứng như đá, không thể nhịn lâu hơn nữa liền to gan khép miệng lại, chiếc răng vô tình cắn vào hạ thể của hắn.
– Ách..... Mẹ kiếp!!
Gia Trình đau đớn liền rên một tiếng, nổi điên lấy dương v*t của mình ra khỏi khoang miệng của Hứa Tinh, hung hăng giáng xuống cho y một cái tát, rồi lại đưa chân đá một cước vào bụng của Hứa Tinh.
Hứa Tinh thống khổ không ngừng kêu khóc, liên tục cầu xin Gia Trình tha thứ. Thỏa mãn, hắn một phen túm đầu Hứa Tinh, hung hăng cắm phân thân to lớn kia vào khoang miệng của y.
Dã vật mang theo mùi tanh đặc trưng cắm thật sâu vào yết hầu Hứa Tinh, trong cổ họng ẩn ẩn buồn nôn. Thiếu niên cảm thấy yết hầu liên tục bị hung hăng ma sát đau đến chảy nước mắt. Gia Trình ngay lập tức ở trong miệng thiếu niên rút ra cắm vào thật nhanh.
Hứa Tinh muốn ngậm miệng lại, lại bị Gia Trình nhanh tay siết chặt cằm, bàn tay to lớn mạnh mẽ dùng lực, ngay lập tức thiếu niên liền đau đớn nhả ra, bắt ép phải mở to miệng, khẩu thủy không nhịn được mà theo khóe miệng chảy xuống.
– Khụ.... khụ..... – Cảm nhận có chất gì đó bắn ra trong khoang miệng mình vừa tanh vừa chát, Hứa Tinh không nhịn được liền yếu ớt ho khan.
Gia Trình bấy giờ mới chịu rút dương v*t to lớn ra, cúi xuống hung hăng bóp chặt quai hàm của Hứa Tinh, trừng lớn mắt ra lệnh.
– Nuốt xuống!!!
Hứa Tinh bị hắn chế trụ cằm có chút phát đau, liền rơi nước mắt.
– Nhanh lên!!!
Thiếu niên sợ hãi nhìn tên ác ma trước mắt, bất đắc dĩ nuốt toàn bộ tinh dịch của hắn xuống. Khoảnh khắc khi tinh dịch chạm vào yết hầu của thiếu niên, tư vị cực kì khó nuốt, vừa đắng vừa bốc lên mùi tanh mặn.
Gia Trình thỏa mãn được dục vọng, liền hung hăng ném mạnh Hứa Tinh xuống đất. Đột nhiên thiếu niên cúi đầu mở miệng, không nhịn được nôn mửa, liền " ọe" một tiếng, trong bụng đã hai ngày vốn dĩ chưa có gì để ăn, Hứa Tinh nhất thời chỉ có thể nôn ra chất lỏng màu cam đắng chát trộn lẫn tinh dịch vừa nuốt của Gia Trình.
– Khụ... khụ.... Ngô.... ọe....
Hứa Tinh liên tục nôn mửa ra nước, rồi ho khan vài tiếng. Gia Trình lúc này sắc mặt đen như than, lửa giận ngút trời, tựa như một tên sát thủ mà trừng mắt nhìn cơ thể nhỏ gầy bên dưới. Hắn một phen đưa tay tát mạnh Hứa Tinh hai cái, hung hăng đưa chân đạp vào đầu Hứa Tinh, rồi cúi xuống điên cuồng áp mặt y vào vũng nôn bên dưới.
– To gan!! Dám nôn nữa đi!!!! – Gia Trình phẫn nộ chửi lớn, vẫn không ngừng vùi đầu Hứa Tinh xuống nền đất.
– Ngô.... Anh Trình... đừng mà... Tiểu Tinh sai rồi.... thực xin lỗi.... ngô....
Gia Trình đánh đã, rồi đem Hứa Tinh nằm đối diện trước mặt hắn, đưa hai chân y lên cao, hung hăng cắm dã vật to lớn kia vào trong thân thể thiếu niên, một mảng lớn máu tươi theo hậu huyệt non nớt tràn ra.
Hứa Tinh đau đớn thét lên một tiếng, nước mắt thống khổ rơi xuống. Ngay lập tức liền bị Gia Trình vung vào hai cái tát, thiếu niên choáng váng mệt mỏi, không còn khí lực liền trước mắt tối sầm lại. Đương nhiên Gia Trình hắn phải dùng cách bức y tỉnh lại, cứ liên tục như vậy, không khỏi khiến cho Hứa Tinh tuyệt vọng tràn ngập đau đớn cùng thống khổ.
Giải quyết xong cơn dục vọng của mình, Gia Trình ngang nhiên để mặc Hứa Tinh nằm hôn mê trên sàn nhà lạnh lẽo, đi vào phòng tắm tẩy sạch cơ thể, rồi ra ngoài khóa trái cửa phòng, xoay người ly khai.
Sáng hôm sau, Hứa Tinh lên cơn sốt, nhưng vẫn không ai hề hay biết, cơ thể vốn suy nhược nay lại bị cảm mạo liền bất tỉnh đến hơn cả tiếng đồng hồ.
==================
Hứa Biên mệt mỏi dựa lưng vào ghế, thở dài suy nghĩ, ba ngày nay anh đã không về nhà rồi, cũng chẳng hề có cuộc gọi nào gọi đến, không biết Hứa Tinh có chuyện gì không. Khoan đã, anh đang suy nghĩ gì vậy chứ, tại sao vẫn luôn nghĩ đến y, y vốn dĩ đâu phải con ruột của anh, tại sao lại quan tâm đến y.
Hứa Biên đưa tay vỗ vào mặt mình vài cái, phải tỉnh táo lại, bây giờ chuyện anh nên quan tâm phải là truy tìm ra sự thật về quá khứ của Bạch Dương, không nên để bất cứ ai làm ảnh hưởng.
Hứa Biên tranh thủ giải quyết nốt một số văn kiện còn lại, giao việc cho các nhân viên, rồi rời khỏi công ty trở về khách sạn.
Anh mở khóa bước vào phòng, cởi chiếc áo khoác ném lên giường, rồi đi vào phòng tắm. Ngồi ngâm người trong bồn nước nóng, Hứa Biên nhắm mắt suy nghĩ vẩn vơ, nào là chuyện của Bạch Dương, rồi lại thắc mắc về Lam Tạ Đường.
– Baba....
– Baba... Tiểu Tinh mang cơm cho baba này, baba nên ăn một chút....
– Baba.... Tiểu Tinh kì lưng cho baba...
– Baba.....
Gương mặt nhỏ nhắn của thiếu niên kia đang tươi cười với anh, giọng nói trong trẻo ấy, nụ cười thuần khiết ấy trông thật động lòng người. Hứa Biên sửng sốt tỉnh dậy, chuyện quái gì vậy, tại sao lại nghĩ đến y.
Hứa Biên thở dài đưa tay xoa xoa sống mũi, song lại phát hiện phía dưới có chút đau đau, anh nhìn xuống, trợn lớn mắt sửng sốt, kia... kia là gì vậy a... Tại sao anh.... tại sao chỗ đó lại dựng đứng như vậy.
Hứa Biên hốt hoảng cố gắng nghĩ sang chuyện khác, nhưng phân thân thô dài kia vẫn dựng đứng trướng đến phát đau. Anh cắn răng chịu đựng, trong đầu không ngừng suy nghĩ những thứ khác.... " Chuyện công ty, chuyện Bạch Dương,.... aa!!!!" Tại sao không tài nào tập trung được.
Không thể nhịn được đau hơn nữa, Hứa Biên nghiến răng nghiến lợi, chậm rãi đưa tay xuống dòng nước ấm, chạm vào dương v*t thô dài kia tự mình an ủi.
– Ngô..... – Hứa Biên ngửa đầu ra sau, nhắm nghiền hai mắt, trong đầu bỗng dưng xuất hiện gương mặt rạng rỡ của Hứa Tinh, anh nhớ lại lúc hai người cùng nhau tắm rửa, thiếu niên kia nhẹ nhàng kì cọ lưng cho anh, được anh ôm vào lòng. Cơ thể y trắng nõn không tì vết, da lại căng mịn hơn cả phụ nữ, đặc biệt là cánh mông tròn trĩnh nhỏ nhắn của y. Hứa Biên đột nhiên toát mồ hôi lạnh, liên tục thở dốc, dương v*t cứng rắn nằm trọn trong tay mình có dấu hiệu xuất tinh, anh đưa tay xoa xoa quy đầu trơn mượt của mình, khẽ thều thào.
– Tiểu Tinh.... Tiểu Tinh.....
Đây là lần đầu tiên Hứa Biên gọi tên y trong tình trạng thế này, cảm giác khoái cảm sôi sục trong lồng ngực, anh bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, căn phòng lúc này tràn ngập tiếng thở dốc trầm mặc cùng tiếng nhóp nhép dâm đãng.
– Tiểu Tinh... Tiểu Tinh...... Aa.....
Hứa Biên gầm lên một tiếng, toàn bộ tinh dịch trắng đục bắn trong dòng nước ấm. Anh kịch liệt thở dốc, nước mắt đột nhiên rơi xuống, anh thét lớn.
– Aaaaaa!! Khốn nạn!! Mình là thằng khốn kiếp!!!
Anh đã làm gì vậy? Tại sao lại làm chuyện đồi bại thế này khi trong đầu lại tràn ngập hình ảnh của thiếu niên thuần khiết kia, anh rốt cuộc bị điên thật rồi, hảo đáng chết, hảo đáng chết.
Hứa Biên điên cuồng ôm lấy đầu, tức tối đập mạnh vào nước. Chốc lát, anh ổn định lại tinh thần, không sao, chỉ cần Hứa Tinh không nhìn thấy hành động đồi bại kia, anh cũng cảm thấy đỡ hơn phần nào, nếu như y mà biết được, không chừng sẽ bị dọa chết khiếp rồi. Nghĩ đến gương mặt kia sợ hãi nhìn mình, tim anh như muốn nát ra từng mảnh vậy.
Bất chợt nhận ra điều gì, Hứa Biên sửng sốt mở lớn mắt, tại sao anh vẫn nghĩ đến y, lo lắng cho y như vậy. Không lẽ trong lòng anh vẫn không quên được tình phụ tử của hai người, mà cũng không đúng, ban nãy Hứa Biên đã tự mình thẩm du, mà trong đầu lại nghĩ về Hứa Tinh, không lẽ.... anh đã yêu y mất rồi. Không thể nào, đây chính là tuyệt không thể được, nếu như không phải vì biết được anh và y có quan hệ máu mủ, thì đây chính là loạn luân đi.
Hứa Biên tát mạnh vào má mình một cái, anh tuyệt đối phải tỉnh táo lại. Hứa Tinh không phải con anh, là con của Bạch Dương và người đàn ông khác, anh cực kì căm hận cô, cũng không nên có chút cảm tình với y. Coi như trước đó chỉ là ảo giác mà thôi, không phải thực.
Không nghĩ gì thêm, Hứa Biên một lần nữa tắm sạch thân thể, thay y phục gọn gàng rồi chuẩn bị cho cuộc hẹn sắp đến.
================
Văn Khải đang một mình đứng trên tầng thượng hút thuốc, đột nhiên gã Vương từ đâu chạy đến đập hắn một cái. Hắn giật mình nổi đóa, hướng gã trừng mắt.
– Mày muốn tao cắt t*rym mày phải không?!!!
– Haha!! Em xin lỗi!! Anh Khải bớt nóng. – Gã Vương gãi gãi đầu cười cười xin lỗi hắn, sau lại làm bộ mặt ủy khuất nói.
– Anh Khải này! Thằng ranh con đó hôm nay lại không đi học. Chán chết!!
– Hừ!! Tại sao hai ngày rồi vẫn không đến trường?!! Nó có chuyển trường không vậy?!!! – Văn Khải cau mày hỏi gã.
– Chắc là không!! Nếu là như vậy, giáo viên đã nhắc rồi, đằng này không nói gì. – Gã bĩu môi thở dài nói.
Văn Khải chán nản dựa tay vào lan can hút thuốc, chốc lát, hắn như nhớ ra điều gì, liền xoay người đối gã Vương nói.
– Tao có cảm giác chuyện này liên quan đến Gia Trình!!
– Tại sao lại lôi hắn ta vào đây?!! – Gã Vương khó hiểu lắc đầu.
– Hai ngày trước tao thấy Gia Trình hắn chở thằng nhóc đó đi!! Lúc đó tao chọc hắn nổi điên, có vẻ rất tức giận!! Nếu mày có thời gian thì đến trường X theo dõi hắn thử xem sao?!!
– Anh Khải làm sao vậy?!! Đột nhiên muốn gặp thằng nhóc đó sao?!! Sao lại bắt em làm mấy việc này chứ?!! – Gã Vương nham hiển cười tà.
– Đừng có ở đó nói càn. Tao bảo sao thì nghe vậy, bớt nói nhiều đi!!! – Văn Khải trừng mắt nhìn gã, gã liền cười cười gật đầu nghe lời rồi xoay người ly khai.
Văn Khải liếc mắt nhìn bóng lưng gã quay đi, rồi nhìn xuống sân trường thở dài, hắn nhớ thân ảnh gầy gò kia mỗi lần đến trường đều khiêng trên tay một hàng tá đồ vật do gã Vương và bọn đàn em sai bảo. Mỗi lần như vậy, Văn Khải đều ở trên tầng thượng nhìn xuống tình cảnh phía dưới mà không ngừng cười thầm.
Văn Khải bừng tỉnh lại, hắn đang suy nghĩ lung tung cái gì a, đột nhiên hai ngày không gặp Hứa Tinh đã thấy.... nhớ y rồi sao. Chắc chắn không phải, hắn chỉ là không có y để trêu chọc, nên mới nghĩ đến. Hẳn là như vậy rồi.
================
Tối đến, Gia Trình trở về nhà hơi muộn, hắn mở cửa bước vào phòng ngủ của mình. Cư nhiên thân ảnh gầy yếu kia đang nằm bất động trên sàn nhà ngay trước mắt hắn, y đã bất tỉnh từ đêm qua đến giờ sao. Gia Trình chậm rãi tiến tới, hung hăng đạp chân vào người Hứa Tinh một cái, nhưng y vẫn nằm im ở đó. Hắn tức giận một lần nữa vung chân đạp vào bụng thiếu niên, y vẫn cứ nhắm mắt tuyệt không chịu tỉnh.
Mất hết kiên nhẫn, Gia Trình tức tối cúi người nắm lấy đầu Hứa Tinh, lôi cơ thể mềm nhũn kia kéo đi. Hắn một cước đá văng cửa phòng tắm, mở vòi nước lạnh xả vào bồn. Đợi đến khi bồn đã đầy nước, Gia Trình một phen túm lấy tóc của Hứa Tinh, hung hăng đè đầu y xuống nước.
Hứa Tinh trong cơn hôn mê cảm giác vừa lạnh rét vừa khó thở, ngay lập tức tỉnh lại, mở mắt ra thì biết được bản thân đang chìm ngập trong nước, thiếu niên yếu ớt giãy dụa muốn thoát khỏi. Gia Trình kéo đầu Hứa Tinh lên, y tranh thủ thở dốc lấy không khí để thở, thế nhưng chưa đầy một giây, hắn lại hung hăng dìm đầu y xuống. Hứa Tinh sợ hãi đến hai chân run lẩy bẩy, tựa hồ gần như muốn ngất xỉu lần nữa.
Khi thiếu niên đã gần như mất sức, Gia Trình đột nhiên kéo Hứa Tinh ra khỏi bồn tắm, lôi y bước ra ngoài, hung hăng ném y lên giường.
– Chát!! Chát!!
Hai cái tát cư nhiên giáng xuống má Hứa Tinh, thiếu niên mơ hồ nửa mê nửa tỉnh nhìn hắn, nước mắt trực rơi xuống.
HẾT CHƯƠNG 27
Hình dạng của nó khủng bố vừa thô to vừa dài gấp ngàn lần cái của y, thân màu tím nổi lên gân xanh dữ tợn, cực đại đích quy đầu mượt mà no đủ, dựng đứng thẳng tắp ở trước mắt Hứa Tinh.
Hứa Tinh hoảng sợ nhắm nghiền hai mắt không dám nhìn, đột nhiên bị Gia Trình tát mạnh một cái vào má, lạnh lùng ra lệnh.
– Ngậm vào!!!!
Thiếu niên kinh hãi mở lớn mắt ngẩng đầu nhìn Gia Trình, chỉ thấy gương mặt hung ác đang chằm chằm nhìn y. Hứa Tinh sợ hãi quan sát phân thân to lớn kia do dự một hồi lâu, hắn nhìn thấy bộ dạng chần chừ kia của y không khỏi tức giận, liền quát lớn.
– MAU LÊN!!!
Hứa Tinh bị hắn quát đến giật nảy mình run rẩy, nước mắt liên tục rơi xuống, thiếu niên cố gắng nín thở, chậm rãi há miệng ngậm vào.
Chiếc miệng nhỏ nhắn của Hứa Tinh cư nhiên không thể so với dã vật to lớn kia, chỉ có thể ngậm vào hai phần tư của hắn. Thiếu niên loay hoay mãi vẫn chưa thể cho trọn vẹn hạ thể thô lớn của Gia Trình vào miệng. Hắn mất hết kiên nhẫn, liền hung hăng bóp chặt quai hàm của Hứa Tinh, bắt buộc y phải mở lớn miệng.
Hứa Tinh đau đến chảy nước mắt, một lát, hung khí kia rốt cuộc cũng nằm toàn bộ trong khoang miệng của thiếu niên. Khóe miệng cư nhiên không thể trụ nổi dương v*t khủng bố kia mà rách một đường dài trông thật thương tâm.
– Di chuyển đi!!!!
Hắn lỗ mãn ra lệnh, Hứa Tinh run rẩy cố gắng di chuyển ra vào khoang miệng của mình, dã vật to lớn kia không ngừng ma sát trên chiếc lưỡi nhỏ bé.
– Đưa lưỡi liếm nó đi!!!
Hứa Tinh sợ đến hai chân bủn rủn toát mồ hôi lạnh, chậm như rùa mà đưa đầu lưỡi động vào quy đầu của Gia Trình. Quai hàm vì bị mở lâu mà cứng như đá, không thể nhịn lâu hơn nữa liền to gan khép miệng lại, chiếc răng vô tình cắn vào hạ thể của hắn.
– Ách..... Mẹ kiếp!!
Gia Trình đau đớn liền rên một tiếng, nổi điên lấy dương v*t của mình ra khỏi khoang miệng của Hứa Tinh, hung hăng giáng xuống cho y một cái tát, rồi lại đưa chân đá một cước vào bụng của Hứa Tinh.
Hứa Tinh thống khổ không ngừng kêu khóc, liên tục cầu xin Gia Trình tha thứ. Thỏa mãn, hắn một phen túm đầu Hứa Tinh, hung hăng cắm phân thân to lớn kia vào khoang miệng của y.
Dã vật mang theo mùi tanh đặc trưng cắm thật sâu vào yết hầu Hứa Tinh, trong cổ họng ẩn ẩn buồn nôn. Thiếu niên cảm thấy yết hầu liên tục bị hung hăng ma sát đau đến chảy nước mắt. Gia Trình ngay lập tức ở trong miệng thiếu niên rút ra cắm vào thật nhanh.
Hứa Tinh muốn ngậm miệng lại, lại bị Gia Trình nhanh tay siết chặt cằm, bàn tay to lớn mạnh mẽ dùng lực, ngay lập tức thiếu niên liền đau đớn nhả ra, bắt ép phải mở to miệng, khẩu thủy không nhịn được mà theo khóe miệng chảy xuống.
– Khụ.... khụ..... – Cảm nhận có chất gì đó bắn ra trong khoang miệng mình vừa tanh vừa chát, Hứa Tinh không nhịn được liền yếu ớt ho khan.
Gia Trình bấy giờ mới chịu rút dương v*t to lớn ra, cúi xuống hung hăng bóp chặt quai hàm của Hứa Tinh, trừng lớn mắt ra lệnh.
– Nuốt xuống!!!
Hứa Tinh bị hắn chế trụ cằm có chút phát đau, liền rơi nước mắt.
– Nhanh lên!!!
Thiếu niên sợ hãi nhìn tên ác ma trước mắt, bất đắc dĩ nuốt toàn bộ tinh dịch của hắn xuống. Khoảnh khắc khi tinh dịch chạm vào yết hầu của thiếu niên, tư vị cực kì khó nuốt, vừa đắng vừa bốc lên mùi tanh mặn.
Gia Trình thỏa mãn được dục vọng, liền hung hăng ném mạnh Hứa Tinh xuống đất. Đột nhiên thiếu niên cúi đầu mở miệng, không nhịn được nôn mửa, liền " ọe" một tiếng, trong bụng đã hai ngày vốn dĩ chưa có gì để ăn, Hứa Tinh nhất thời chỉ có thể nôn ra chất lỏng màu cam đắng chát trộn lẫn tinh dịch vừa nuốt của Gia Trình.
– Khụ... khụ.... Ngô.... ọe....
Hứa Tinh liên tục nôn mửa ra nước, rồi ho khan vài tiếng. Gia Trình lúc này sắc mặt đen như than, lửa giận ngút trời, tựa như một tên sát thủ mà trừng mắt nhìn cơ thể nhỏ gầy bên dưới. Hắn một phen đưa tay tát mạnh Hứa Tinh hai cái, hung hăng đưa chân đạp vào đầu Hứa Tinh, rồi cúi xuống điên cuồng áp mặt y vào vũng nôn bên dưới.
– To gan!! Dám nôn nữa đi!!!! – Gia Trình phẫn nộ chửi lớn, vẫn không ngừng vùi đầu Hứa Tinh xuống nền đất.
– Ngô.... Anh Trình... đừng mà... Tiểu Tinh sai rồi.... thực xin lỗi.... ngô....
Gia Trình đánh đã, rồi đem Hứa Tinh nằm đối diện trước mặt hắn, đưa hai chân y lên cao, hung hăng cắm dã vật to lớn kia vào trong thân thể thiếu niên, một mảng lớn máu tươi theo hậu huyệt non nớt tràn ra.
Hứa Tinh đau đớn thét lên một tiếng, nước mắt thống khổ rơi xuống. Ngay lập tức liền bị Gia Trình vung vào hai cái tát, thiếu niên choáng váng mệt mỏi, không còn khí lực liền trước mắt tối sầm lại. Đương nhiên Gia Trình hắn phải dùng cách bức y tỉnh lại, cứ liên tục như vậy, không khỏi khiến cho Hứa Tinh tuyệt vọng tràn ngập đau đớn cùng thống khổ.
Giải quyết xong cơn dục vọng của mình, Gia Trình ngang nhiên để mặc Hứa Tinh nằm hôn mê trên sàn nhà lạnh lẽo, đi vào phòng tắm tẩy sạch cơ thể, rồi ra ngoài khóa trái cửa phòng, xoay người ly khai.
Sáng hôm sau, Hứa Tinh lên cơn sốt, nhưng vẫn không ai hề hay biết, cơ thể vốn suy nhược nay lại bị cảm mạo liền bất tỉnh đến hơn cả tiếng đồng hồ.
==================
Hứa Biên mệt mỏi dựa lưng vào ghế, thở dài suy nghĩ, ba ngày nay anh đã không về nhà rồi, cũng chẳng hề có cuộc gọi nào gọi đến, không biết Hứa Tinh có chuyện gì không. Khoan đã, anh đang suy nghĩ gì vậy chứ, tại sao vẫn luôn nghĩ đến y, y vốn dĩ đâu phải con ruột của anh, tại sao lại quan tâm đến y.
Hứa Biên đưa tay vỗ vào mặt mình vài cái, phải tỉnh táo lại, bây giờ chuyện anh nên quan tâm phải là truy tìm ra sự thật về quá khứ của Bạch Dương, không nên để bất cứ ai làm ảnh hưởng.
Hứa Biên tranh thủ giải quyết nốt một số văn kiện còn lại, giao việc cho các nhân viên, rồi rời khỏi công ty trở về khách sạn.
Anh mở khóa bước vào phòng, cởi chiếc áo khoác ném lên giường, rồi đi vào phòng tắm. Ngồi ngâm người trong bồn nước nóng, Hứa Biên nhắm mắt suy nghĩ vẩn vơ, nào là chuyện của Bạch Dương, rồi lại thắc mắc về Lam Tạ Đường.
– Baba....
– Baba... Tiểu Tinh mang cơm cho baba này, baba nên ăn một chút....
– Baba.... Tiểu Tinh kì lưng cho baba...
– Baba.....
Gương mặt nhỏ nhắn của thiếu niên kia đang tươi cười với anh, giọng nói trong trẻo ấy, nụ cười thuần khiết ấy trông thật động lòng người. Hứa Biên sửng sốt tỉnh dậy, chuyện quái gì vậy, tại sao lại nghĩ đến y.
Hứa Biên thở dài đưa tay xoa xoa sống mũi, song lại phát hiện phía dưới có chút đau đau, anh nhìn xuống, trợn lớn mắt sửng sốt, kia... kia là gì vậy a... Tại sao anh.... tại sao chỗ đó lại dựng đứng như vậy.
Hứa Biên hốt hoảng cố gắng nghĩ sang chuyện khác, nhưng phân thân thô dài kia vẫn dựng đứng trướng đến phát đau. Anh cắn răng chịu đựng, trong đầu không ngừng suy nghĩ những thứ khác.... " Chuyện công ty, chuyện Bạch Dương,.... aa!!!!" Tại sao không tài nào tập trung được.
Không thể nhịn được đau hơn nữa, Hứa Biên nghiến răng nghiến lợi, chậm rãi đưa tay xuống dòng nước ấm, chạm vào dương v*t thô dài kia tự mình an ủi.
– Ngô..... – Hứa Biên ngửa đầu ra sau, nhắm nghiền hai mắt, trong đầu bỗng dưng xuất hiện gương mặt rạng rỡ của Hứa Tinh, anh nhớ lại lúc hai người cùng nhau tắm rửa, thiếu niên kia nhẹ nhàng kì cọ lưng cho anh, được anh ôm vào lòng. Cơ thể y trắng nõn không tì vết, da lại căng mịn hơn cả phụ nữ, đặc biệt là cánh mông tròn trĩnh nhỏ nhắn của y. Hứa Biên đột nhiên toát mồ hôi lạnh, liên tục thở dốc, dương v*t cứng rắn nằm trọn trong tay mình có dấu hiệu xuất tinh, anh đưa tay xoa xoa quy đầu trơn mượt của mình, khẽ thều thào.
– Tiểu Tinh.... Tiểu Tinh.....
Đây là lần đầu tiên Hứa Biên gọi tên y trong tình trạng thế này, cảm giác khoái cảm sôi sục trong lồng ngực, anh bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, căn phòng lúc này tràn ngập tiếng thở dốc trầm mặc cùng tiếng nhóp nhép dâm đãng.
– Tiểu Tinh... Tiểu Tinh...... Aa.....
Hứa Biên gầm lên một tiếng, toàn bộ tinh dịch trắng đục bắn trong dòng nước ấm. Anh kịch liệt thở dốc, nước mắt đột nhiên rơi xuống, anh thét lớn.
– Aaaaaa!! Khốn nạn!! Mình là thằng khốn kiếp!!!
Anh đã làm gì vậy? Tại sao lại làm chuyện đồi bại thế này khi trong đầu lại tràn ngập hình ảnh của thiếu niên thuần khiết kia, anh rốt cuộc bị điên thật rồi, hảo đáng chết, hảo đáng chết.
Hứa Biên điên cuồng ôm lấy đầu, tức tối đập mạnh vào nước. Chốc lát, anh ổn định lại tinh thần, không sao, chỉ cần Hứa Tinh không nhìn thấy hành động đồi bại kia, anh cũng cảm thấy đỡ hơn phần nào, nếu như y mà biết được, không chừng sẽ bị dọa chết khiếp rồi. Nghĩ đến gương mặt kia sợ hãi nhìn mình, tim anh như muốn nát ra từng mảnh vậy.
Bất chợt nhận ra điều gì, Hứa Biên sửng sốt mở lớn mắt, tại sao anh vẫn nghĩ đến y, lo lắng cho y như vậy. Không lẽ trong lòng anh vẫn không quên được tình phụ tử của hai người, mà cũng không đúng, ban nãy Hứa Biên đã tự mình thẩm du, mà trong đầu lại nghĩ về Hứa Tinh, không lẽ.... anh đã yêu y mất rồi. Không thể nào, đây chính là tuyệt không thể được, nếu như không phải vì biết được anh và y có quan hệ máu mủ, thì đây chính là loạn luân đi.
Hứa Biên tát mạnh vào má mình một cái, anh tuyệt đối phải tỉnh táo lại. Hứa Tinh không phải con anh, là con của Bạch Dương và người đàn ông khác, anh cực kì căm hận cô, cũng không nên có chút cảm tình với y. Coi như trước đó chỉ là ảo giác mà thôi, không phải thực.
Không nghĩ gì thêm, Hứa Biên một lần nữa tắm sạch thân thể, thay y phục gọn gàng rồi chuẩn bị cho cuộc hẹn sắp đến.
================
Văn Khải đang một mình đứng trên tầng thượng hút thuốc, đột nhiên gã Vương từ đâu chạy đến đập hắn một cái. Hắn giật mình nổi đóa, hướng gã trừng mắt.
– Mày muốn tao cắt t*rym mày phải không?!!!
– Haha!! Em xin lỗi!! Anh Khải bớt nóng. – Gã Vương gãi gãi đầu cười cười xin lỗi hắn, sau lại làm bộ mặt ủy khuất nói.
– Anh Khải này! Thằng ranh con đó hôm nay lại không đi học. Chán chết!!
– Hừ!! Tại sao hai ngày rồi vẫn không đến trường?!! Nó có chuyển trường không vậy?!!! – Văn Khải cau mày hỏi gã.
– Chắc là không!! Nếu là như vậy, giáo viên đã nhắc rồi, đằng này không nói gì. – Gã bĩu môi thở dài nói.
Văn Khải chán nản dựa tay vào lan can hút thuốc, chốc lát, hắn như nhớ ra điều gì, liền xoay người đối gã Vương nói.
– Tao có cảm giác chuyện này liên quan đến Gia Trình!!
– Tại sao lại lôi hắn ta vào đây?!! – Gã Vương khó hiểu lắc đầu.
– Hai ngày trước tao thấy Gia Trình hắn chở thằng nhóc đó đi!! Lúc đó tao chọc hắn nổi điên, có vẻ rất tức giận!! Nếu mày có thời gian thì đến trường X theo dõi hắn thử xem sao?!!
– Anh Khải làm sao vậy?!! Đột nhiên muốn gặp thằng nhóc đó sao?!! Sao lại bắt em làm mấy việc này chứ?!! – Gã Vương nham hiển cười tà.
– Đừng có ở đó nói càn. Tao bảo sao thì nghe vậy, bớt nói nhiều đi!!! – Văn Khải trừng mắt nhìn gã, gã liền cười cười gật đầu nghe lời rồi xoay người ly khai.
Văn Khải liếc mắt nhìn bóng lưng gã quay đi, rồi nhìn xuống sân trường thở dài, hắn nhớ thân ảnh gầy gò kia mỗi lần đến trường đều khiêng trên tay một hàng tá đồ vật do gã Vương và bọn đàn em sai bảo. Mỗi lần như vậy, Văn Khải đều ở trên tầng thượng nhìn xuống tình cảnh phía dưới mà không ngừng cười thầm.
Văn Khải bừng tỉnh lại, hắn đang suy nghĩ lung tung cái gì a, đột nhiên hai ngày không gặp Hứa Tinh đã thấy.... nhớ y rồi sao. Chắc chắn không phải, hắn chỉ là không có y để trêu chọc, nên mới nghĩ đến. Hẳn là như vậy rồi.
================
Tối đến, Gia Trình trở về nhà hơi muộn, hắn mở cửa bước vào phòng ngủ của mình. Cư nhiên thân ảnh gầy yếu kia đang nằm bất động trên sàn nhà ngay trước mắt hắn, y đã bất tỉnh từ đêm qua đến giờ sao. Gia Trình chậm rãi tiến tới, hung hăng đạp chân vào người Hứa Tinh một cái, nhưng y vẫn nằm im ở đó. Hắn tức giận một lần nữa vung chân đạp vào bụng thiếu niên, y vẫn cứ nhắm mắt tuyệt không chịu tỉnh.
Mất hết kiên nhẫn, Gia Trình tức tối cúi người nắm lấy đầu Hứa Tinh, lôi cơ thể mềm nhũn kia kéo đi. Hắn một cước đá văng cửa phòng tắm, mở vòi nước lạnh xả vào bồn. Đợi đến khi bồn đã đầy nước, Gia Trình một phen túm lấy tóc của Hứa Tinh, hung hăng đè đầu y xuống nước.
Hứa Tinh trong cơn hôn mê cảm giác vừa lạnh rét vừa khó thở, ngay lập tức tỉnh lại, mở mắt ra thì biết được bản thân đang chìm ngập trong nước, thiếu niên yếu ớt giãy dụa muốn thoát khỏi. Gia Trình kéo đầu Hứa Tinh lên, y tranh thủ thở dốc lấy không khí để thở, thế nhưng chưa đầy một giây, hắn lại hung hăng dìm đầu y xuống. Hứa Tinh sợ hãi đến hai chân run lẩy bẩy, tựa hồ gần như muốn ngất xỉu lần nữa.
Khi thiếu niên đã gần như mất sức, Gia Trình đột nhiên kéo Hứa Tinh ra khỏi bồn tắm, lôi y bước ra ngoài, hung hăng ném y lên giường.
– Chát!! Chát!!
Hai cái tát cư nhiên giáng xuống má Hứa Tinh, thiếu niên mơ hồ nửa mê nửa tỉnh nhìn hắn, nước mắt trực rơi xuống.
HẾT CHƯƠNG 27
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook