Dạ Mị
-
Chương 8: Lạc
Từ dạo lớp âm nhạc cổ điển chẳng hiểu sao Edward lại quay sang bắt chuyện với cô và chuyện đó khiến cả trường ngạc nhiên, cứ thì thầm to nhỏ gì đó.
Hôm nay chán quá nên cô quyết chí đi thám hiểm khu rừng(Dĩnh: cô gái à cô không sợ bị lạc hay sao). Cho ít đồ ăn, nước uống, vài quyển sách vào trong balo cô bắt đầu đi thám hiểm khu rừng.
Đi đi đi, lạc lạc lạc. OMG, cô lạc cmnr. Hức, tạo hoá trêu ngươi cho cô tài năng đầy người, xinh đẹp đầy mình vậy mà lại có một cái tì vết là lạc đường a~. Lão thiên, ta hận ông!!! Người nào đó vừa đi vừa gào thét trong lòng.
Cô lại đi đi đi, rồi lại lạc lạc lạc. Bây giờ đã là 4 giờ chiều rồi, phải nhanh chóng tìm đường về thôi. Thế rồi người nào đó bắt đầu trèo cây với cái lí do là...quan sát tình hình~(@[email protected]!!!)~(Dĩnh: có mà ham vui mới trèo lên ậy chứ quan sát tình hình cái gì, trèo xuống xong cô lại quên mất dạng rồi còn đâu
Anna:*hoa lệ đá bay tác giả*).
Cô ngồi trên một cành cây khá cao nhìn mọi thứ xung quanh mình, thấy đằng trước là xác của một con thú hoang. Cô từ trên cây rơi thẳng một đường xuống đất vâng chính là nhảy từ trên cao xuống đấy ạ.
Từ khi xuyên không đến bây giờ, cô chưa bao giờ dùng thử thể chất của một vampire, nhưng có vẻ là sáu giác quan đều gấp mấy lần người bình thường và có thể chất kinh người đi. Hơn nữa sức lực cũng rất mạnh, vẻ đẹp lại cực kì yêu mị, xinh đẹp.
Anna bóc một cây kẹo mút Huyết Viêm ra cho vào miệng ngậm, vừa ngậm vừa đi, vừa ngậm vừa ngẫm nghĩ. Tại sao nhiệt độ vampire lại như người bình thường, tim cũng đập như người bình thường, tại sao, tại sao, tại sao,...(Dĩnh: tại vì phải như vậy mới có thể phát triển tình tiết câu truyện a~)
Có mùi máu trong không khí, cả một con thú lớn như thế là ai giết đây? Nhưng cô chắc dù là ai giết đi chăng nữa thì cũng sẽ không phải là người bình thường. Vậy tức là một giống nòi nào đấy giống cô giết đi, thú vị thật.
Cô quay người, nói với không khí, người không biết còn tưởng cô là con tự kỉ.
"Gió, chỉ đường cho ta về nhà nào." Sau đó cô đi về nhà một cánh nhanh chóng cứ như cô không phải là cái con người vừa nãy mới bị lạc vậy.
Nhưng cuộc thám hiểm ngày hôm nay, cô thu hoạch được rất nhiều điều a.
Hôm nay chán quá nên cô quyết chí đi thám hiểm khu rừng(Dĩnh: cô gái à cô không sợ bị lạc hay sao). Cho ít đồ ăn, nước uống, vài quyển sách vào trong balo cô bắt đầu đi thám hiểm khu rừng.
Đi đi đi, lạc lạc lạc. OMG, cô lạc cmnr. Hức, tạo hoá trêu ngươi cho cô tài năng đầy người, xinh đẹp đầy mình vậy mà lại có một cái tì vết là lạc đường a~. Lão thiên, ta hận ông!!! Người nào đó vừa đi vừa gào thét trong lòng.
Cô lại đi đi đi, rồi lại lạc lạc lạc. Bây giờ đã là 4 giờ chiều rồi, phải nhanh chóng tìm đường về thôi. Thế rồi người nào đó bắt đầu trèo cây với cái lí do là...quan sát tình hình~(@[email protected]!!!)~(Dĩnh: có mà ham vui mới trèo lên ậy chứ quan sát tình hình cái gì, trèo xuống xong cô lại quên mất dạng rồi còn đâu
Anna:*hoa lệ đá bay tác giả*).
Cô ngồi trên một cành cây khá cao nhìn mọi thứ xung quanh mình, thấy đằng trước là xác của một con thú hoang. Cô từ trên cây rơi thẳng một đường xuống đất vâng chính là nhảy từ trên cao xuống đấy ạ.
Từ khi xuyên không đến bây giờ, cô chưa bao giờ dùng thử thể chất của một vampire, nhưng có vẻ là sáu giác quan đều gấp mấy lần người bình thường và có thể chất kinh người đi. Hơn nữa sức lực cũng rất mạnh, vẻ đẹp lại cực kì yêu mị, xinh đẹp.
Anna bóc một cây kẹo mút Huyết Viêm ra cho vào miệng ngậm, vừa ngậm vừa đi, vừa ngậm vừa ngẫm nghĩ. Tại sao nhiệt độ vampire lại như người bình thường, tim cũng đập như người bình thường, tại sao, tại sao, tại sao,...(Dĩnh: tại vì phải như vậy mới có thể phát triển tình tiết câu truyện a~)
Có mùi máu trong không khí, cả một con thú lớn như thế là ai giết đây? Nhưng cô chắc dù là ai giết đi chăng nữa thì cũng sẽ không phải là người bình thường. Vậy tức là một giống nòi nào đấy giống cô giết đi, thú vị thật.
Cô quay người, nói với không khí, người không biết còn tưởng cô là con tự kỉ.
"Gió, chỉ đường cho ta về nhà nào." Sau đó cô đi về nhà một cánh nhanh chóng cứ như cô không phải là cái con người vừa nãy mới bị lạc vậy.
Nhưng cuộc thám hiểm ngày hôm nay, cô thu hoạch được rất nhiều điều a.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook