Đã Không Còn Có Không Khí Anh Biết Thở Thế Nào Đây??
-
Chương 15: Xơi hoa quả :3 (H)
Tử Duy...em rốt cuộc ở đâu??
Âu Dương Phong mệt mỏi đứng dưới một trụ sở cảnh sát ở Canada hỏi thăm về cậu nhưng tất cả đều không có tung tích.
Hắn chệnh choạng bước ra ngoài với vẻ mặt đầy bất lực, một cơn gió khẽ lùa qua, trước mắt là chàng trai dáng người thon gọn đang đạp xe qua đó. Quá ư thanh thoát, tia lửa điện như xẹt qua người hắn, đâm hẳn vào tâm can hắn một vết cứa. Âu Dương Phong điên cuồng lao mình chắn lấy chiếc xe đạp kia.
- Anh tìm được rồi...
Hắn vô lực nhào tới ôm thân ảnh kia vào lòng, thứ chất lỏng trong suốt rơi xuống đôi vai nhỏ của cậu. Hắn là đang khóc, lần đầu tiên vì một người mà rơi lệ đến thảm hại như vậy
- Đừng đi nữa, ở lại với anh đi...xin em...ở lại với anh....anh xin lỗi
Tử Duy ân cần lau nước mắt cho hắn, nước mắt cũng theo dòng cảm xúc mà dâng trào, cậu vừa khóc vừa nở một nụ cười diễm lệ
- Em ở đây, em không đi đâu cả...
Cậu nũng nịu cọ cọ hai má lên người hắn trông thật dễ thương, Tử Duy cắn nhẹ lên tai hắn nói nhỏ:
- Em đói....nấu cho em ăn đi a ~~~ cái bụng đói
Âu Dương Phong mãnh liệt ôm cậu bế vào xe, theo sự hướng dẫn trở về nhà cậu ở nơi này.
"Cạch...cạch"
- A....chảy máu
Hắn rên khẽ khi nỡ cắt trúng tay, còn cậu bên này vẫn ung dung thưởng ngoạn cảnh tượng trước mắt
Hắn bị thương cậu còn ở đó cười được, bức quá liếc xéo một cái đầy khinh bỉ:
"Xem ra không cần phải nấu ăn nữa a ~ anh nghĩ em chẳng cần thứ ấy"
"A?!" bị lời nói của hắn khiến cho trống ngực kêu to một tiếng, khuôn mặt lại đỏ rực lên:
- Âu Dương Phong, anh đang ở đây nói cái gì vậy?
Từ trên ghế đứng dậy, đi đến bên cạnh cậu, nâng lên khuôn mặt hồng thấu của cậu:
- Anh là đang nói...
Cúi đầu xuống, nhẹ hôn lên phiến môi khéo léo của cậu
- Anh nói xem ra không cần phải nấu ăn nữa a ~ anh nghĩ em chẳng cần thứ ấy"
lại hôn cậu lần nữa, bất quá lần này là một nụ hôn sâu thực sự.
"Ngô..."Bàn tay nhỏ bé không khỏi giữ chặt y phục của hắn
Bàn tay của hắn lặng lẽ kéo lên vạt áo của cậu, thuận theo làn da non mịn sờ soạng lên trên, khi chạm lấy tiểu đào liền dừng lại, bắt đầu vỗ về chơi đùa.
"Ưh.." Tử Duy có chút thiếu dưỡng khí đập đập vai hắn.
Cảm thấy dưỡng khí của cậu không đủ, Âu Dương Phong từ từ thuận khí cho cậu, như trước không có buông ra. Đem hết chén đĩa gạt qua một bên, ôm lấy cơ thể nhỏ gầy của cậu đặt lên trên bàn ăn.
" ưh.."
Buông tha cho đôi môi, đem y phục của cậu cởi sạch, thuận theo phần cổ hôn xuống, khi trên xương quai xanh của cậu lưu lại dấu hôn lại đi xuống, ngậm lấy điểm nhỏ đã cứng ngắc ở trước ngực cậu.
- ưm a...không muốn...
Một tay khác lại tiếp tục đi từ dưới lên, bỏ ra quần của cậu, xoa lên hạ thân nửa đứng dậy
- Chẳng phải em cũng có cảm giác hay sao??? Nhìn kìa...
Hắn cười gian tà, đem hai chân cậu xách lên, vùi đầu xuống hạ thân cậu, tiến tới ngậm lấy.
"Uh a..."
- Không a ~~~~
Hai tay mềm nhũn của cậu nắm lấy tóc hắn.
Không để ý tới cậu, Âu Dương Phong càng thêm liếm láp hạ thân cậu, đem nó ngậm cả trong miệng, nhẹ nhàng gặm cắn, không ngừng hút vào, tay lại ở gốc vỗ về chơi đùa.
- Uh a...Không.....Không cần...a
Kích thích mãnh liệt khiến làn da toàn thân nhiễm lên nhàn nhạt màu hồng phấn.
Đại thủ chậm rãi lần về phía sau tìm kiếm, khi hắn ở lỗ nhỏ mát xa thì cơ thể cậu bởi vì đụng chạm mà trở nên cứng ngắc lại.
- Uh....A...Không....Không được....Muốn....muốn bắn....Buông ra...
Kích thích mạnh hồi lâu làm cho cậu toàn thân run rẩy không thôi, hai tay nắm chặt lấy mép bàn.
- Vậy thì thử bắn đi...
Hắn là có ý trêu đùa, ngón tay vẫn không ngừng luân động trong huyệt nhỏ.
"Uh a!!"
Cậu mất kiên nhẫn mà phóng thích hết ra ngoài.
Từ hạ thân cậu ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt mờ mịt hơi nước của cậu
- Tử Duy, hôm nay sao nhanh như vậy đã không chịu nổi rồi?
- Hứ....rõ ràng là biết lý do còn hỏi
Mệt mỏi sau khi phóng thích làm cho lời phản bác của cậu thật hữu khí vô lực, toàn thân đều là mồ hôi mà hạ thể lại càng ướt sũng.
Địa điểm ân ái bất đồng với dĩ vãng khiến cho cậu so với bình thường càng thêm mẫn cảm.
Kẻ đáng giận "Thú" lên là không để ý đó là đâu liền làm, nhớ rõ lần trước là làm ở cửa trước, lần trước nữa thì là tại phòng tắm...
- Em làm anh tụt hứng đấy biết không???
Thân thể tình nhân mê người làm cho ngón tay hắn đang ở trong cơ thể cậu không chịu đứng yên.
Nghe một chút, đây là lời gì cơ chứ, thiệt thòi phần cậu còn nói cửa ra vào:
- Uh...biến....biến thái...a..
Ngón tay thon dài tại trong ở cơ thể cậu cạo nhẹ.
Hôn lên cái miệng nhỏ truyền ra thanh âm yêu kiều, cuốn lấy lưỡi cậu, không ngừng chơi đùa, một tay xoa "tiểu Duy" mềm nhuyễn sau khi phóng thích, tay kia ở trong cơ thể cậu lại chợt rút ra chợt cắm sâu vào.
Tử Duy mất tự chủ người mềm nhũn ra, eo không tự chủ được đong đưa.
Buông ra đôi môi bị hôn đến sưng đỏ:
- Dương Phong...
Cậu nhìn hắn, biểu lộ yêu mị làm cho phân thân vốn đã cứng rắn không thôi càng thêm đau nhức, trướng lớn một vòng, thu hồi hai tay đang trêu đùa cậu, không thể chờ đợi được đem quần của mình cởi ra.
Trong cơ thể đột nhiên hư không làm cho Tử Duy mở ra hai mắt tràn ngập hơi nước, nghi hoặc nhìn hắn.
Phân thân cực đại nóng lên sưng đỏ tiến đến cúc động nhu cầu thỏa mãn cấp bách mà lúc đóng lúc mở, nhẫn nhịn dục vọng muốn ngay lập tức vào trong.
Trong cơ thể hư không kêu gào muốn cái kia cực đại đi vào:
- Uh..muốn...Mau vào....đừng có lại....đùa bỡn...a..."
Như lời chỉ thị, lập tức hậu thư to lớn lao tới, bị huyệt động vừa nóng vừa mềm mại chăm chú bao trùm
"Uh a..." phân thân cực nóng lại cực đại không thể coi thường ở trong cơ thể, từ chậm chạp bất động đến lên xuống, cậu vô thức đong đưa eo.
- ưm...a...nữa...nữa
Hai tay vòng ở cổ hắn, theo động tác hắn kịch liệt đút vào, cậu trên lưng hắn hạ xuống mười đạo móng tay.
Đau đớn sau lưng càng kích thích dục vọng của hắn, so với lúc nãy càng mãnh liệt trong cơ thể cậu rút ra cắm vào, lần sau so với lần trước càng sâu, càng nhanh hơn.
- Aaa...Âu Dương Phong...ưm...chậm...
Cậu không tự chủ mà nâng lên eo phối hợp cùng hắn. Phía trước phân thân bị hắn không ngừng vỗ về chơi đùa, lỗ nhỏ trên đỉnh đã bắt đầu rỉ ra tinh dịch mà ở mặt sâu cúc động co rút lại khi bị hắn ác ý đâm sâu vào, Tử Duy chịu không nổi bắt đầu cầu xin tha thứ:
- Không...ưm a...không chịu....a....nổi rồi....không... a...
Nghe cậu cầu xin tha thứ, Âu Dương Phong cười tà, kéo tay cậu xuống, liền giữ nguyên tư thế lật người cậu lại, làm cho hai tay cậu bắt lấy mép bàn, càng thêm vỗ về chơi đùa phân thân cứng rắn của cậu, phía sau tốc độ đâm vào càng mau.
"A..." phân thân trong cơ thể cực nóng lại cực đại, từng đợt khoái cảm truyền đến kiến cậu liền cảm thấy mình sắp phóng thích:
- Không...muốn...phóng...!!?
Dưới kĩ thuật cao siêu của hắn, cậu lại lần nữa phun ra.
Đồng thời cúc động phía sau cũng không ngừng co rút lại, thúc lấy chỗ hắn, cuối cùng dưới một cú thúc mạnh, Âu Dương Phong ở chỗ sâu nhất trong cậu bắn ra.
- Hảo...mệt mỏi..."
Mệt mỏi quá độ, Tử Duy tại vòng tay ôn nhu của hắn nói một câu mơ hồ liền chìm vào giấc ngủ.
Nhìn cậu đang ngủ trong lồng ngực mình, Âu Dương Phong bất giác lộ ra nụ cười sủng nịch.
****Ăn no rồi đi tránh rét đi nga mấy tỷ =))))) miền Bắc đêm nay rét đậm rồi****
nhatnhanu mi vô đọc đê nhé ●▽●
Âu Dương Phong mệt mỏi đứng dưới một trụ sở cảnh sát ở Canada hỏi thăm về cậu nhưng tất cả đều không có tung tích.
Hắn chệnh choạng bước ra ngoài với vẻ mặt đầy bất lực, một cơn gió khẽ lùa qua, trước mắt là chàng trai dáng người thon gọn đang đạp xe qua đó. Quá ư thanh thoát, tia lửa điện như xẹt qua người hắn, đâm hẳn vào tâm can hắn một vết cứa. Âu Dương Phong điên cuồng lao mình chắn lấy chiếc xe đạp kia.
- Anh tìm được rồi...
Hắn vô lực nhào tới ôm thân ảnh kia vào lòng, thứ chất lỏng trong suốt rơi xuống đôi vai nhỏ của cậu. Hắn là đang khóc, lần đầu tiên vì một người mà rơi lệ đến thảm hại như vậy
- Đừng đi nữa, ở lại với anh đi...xin em...ở lại với anh....anh xin lỗi
Tử Duy ân cần lau nước mắt cho hắn, nước mắt cũng theo dòng cảm xúc mà dâng trào, cậu vừa khóc vừa nở một nụ cười diễm lệ
- Em ở đây, em không đi đâu cả...
Cậu nũng nịu cọ cọ hai má lên người hắn trông thật dễ thương, Tử Duy cắn nhẹ lên tai hắn nói nhỏ:
- Em đói....nấu cho em ăn đi a ~~~ cái bụng đói
Âu Dương Phong mãnh liệt ôm cậu bế vào xe, theo sự hướng dẫn trở về nhà cậu ở nơi này.
"Cạch...cạch"
- A....chảy máu
Hắn rên khẽ khi nỡ cắt trúng tay, còn cậu bên này vẫn ung dung thưởng ngoạn cảnh tượng trước mắt
Hắn bị thương cậu còn ở đó cười được, bức quá liếc xéo một cái đầy khinh bỉ:
"Xem ra không cần phải nấu ăn nữa a ~ anh nghĩ em chẳng cần thứ ấy"
"A?!" bị lời nói của hắn khiến cho trống ngực kêu to một tiếng, khuôn mặt lại đỏ rực lên:
- Âu Dương Phong, anh đang ở đây nói cái gì vậy?
Từ trên ghế đứng dậy, đi đến bên cạnh cậu, nâng lên khuôn mặt hồng thấu của cậu:
- Anh là đang nói...
Cúi đầu xuống, nhẹ hôn lên phiến môi khéo léo của cậu
- Anh nói xem ra không cần phải nấu ăn nữa a ~ anh nghĩ em chẳng cần thứ ấy"
lại hôn cậu lần nữa, bất quá lần này là một nụ hôn sâu thực sự.
"Ngô..."Bàn tay nhỏ bé không khỏi giữ chặt y phục của hắn
Bàn tay của hắn lặng lẽ kéo lên vạt áo của cậu, thuận theo làn da non mịn sờ soạng lên trên, khi chạm lấy tiểu đào liền dừng lại, bắt đầu vỗ về chơi đùa.
"Ưh.." Tử Duy có chút thiếu dưỡng khí đập đập vai hắn.
Cảm thấy dưỡng khí của cậu không đủ, Âu Dương Phong từ từ thuận khí cho cậu, như trước không có buông ra. Đem hết chén đĩa gạt qua một bên, ôm lấy cơ thể nhỏ gầy của cậu đặt lên trên bàn ăn.
" ưh.."
Buông tha cho đôi môi, đem y phục của cậu cởi sạch, thuận theo phần cổ hôn xuống, khi trên xương quai xanh của cậu lưu lại dấu hôn lại đi xuống, ngậm lấy điểm nhỏ đã cứng ngắc ở trước ngực cậu.
- ưm a...không muốn...
Một tay khác lại tiếp tục đi từ dưới lên, bỏ ra quần của cậu, xoa lên hạ thân nửa đứng dậy
- Chẳng phải em cũng có cảm giác hay sao??? Nhìn kìa...
Hắn cười gian tà, đem hai chân cậu xách lên, vùi đầu xuống hạ thân cậu, tiến tới ngậm lấy.
"Uh a..."
- Không a ~~~~
Hai tay mềm nhũn của cậu nắm lấy tóc hắn.
Không để ý tới cậu, Âu Dương Phong càng thêm liếm láp hạ thân cậu, đem nó ngậm cả trong miệng, nhẹ nhàng gặm cắn, không ngừng hút vào, tay lại ở gốc vỗ về chơi đùa.
- Uh a...Không.....Không cần...a
Kích thích mãnh liệt khiến làn da toàn thân nhiễm lên nhàn nhạt màu hồng phấn.
Đại thủ chậm rãi lần về phía sau tìm kiếm, khi hắn ở lỗ nhỏ mát xa thì cơ thể cậu bởi vì đụng chạm mà trở nên cứng ngắc lại.
- Uh....A...Không....Không được....Muốn....muốn bắn....Buông ra...
Kích thích mạnh hồi lâu làm cho cậu toàn thân run rẩy không thôi, hai tay nắm chặt lấy mép bàn.
- Vậy thì thử bắn đi...
Hắn là có ý trêu đùa, ngón tay vẫn không ngừng luân động trong huyệt nhỏ.
"Uh a!!"
Cậu mất kiên nhẫn mà phóng thích hết ra ngoài.
Từ hạ thân cậu ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt mờ mịt hơi nước của cậu
- Tử Duy, hôm nay sao nhanh như vậy đã không chịu nổi rồi?
- Hứ....rõ ràng là biết lý do còn hỏi
Mệt mỏi sau khi phóng thích làm cho lời phản bác của cậu thật hữu khí vô lực, toàn thân đều là mồ hôi mà hạ thể lại càng ướt sũng.
Địa điểm ân ái bất đồng với dĩ vãng khiến cho cậu so với bình thường càng thêm mẫn cảm.
Kẻ đáng giận "Thú" lên là không để ý đó là đâu liền làm, nhớ rõ lần trước là làm ở cửa trước, lần trước nữa thì là tại phòng tắm...
- Em làm anh tụt hứng đấy biết không???
Thân thể tình nhân mê người làm cho ngón tay hắn đang ở trong cơ thể cậu không chịu đứng yên.
Nghe một chút, đây là lời gì cơ chứ, thiệt thòi phần cậu còn nói cửa ra vào:
- Uh...biến....biến thái...a..
Ngón tay thon dài tại trong ở cơ thể cậu cạo nhẹ.
Hôn lên cái miệng nhỏ truyền ra thanh âm yêu kiều, cuốn lấy lưỡi cậu, không ngừng chơi đùa, một tay xoa "tiểu Duy" mềm nhuyễn sau khi phóng thích, tay kia ở trong cơ thể cậu lại chợt rút ra chợt cắm sâu vào.
Tử Duy mất tự chủ người mềm nhũn ra, eo không tự chủ được đong đưa.
Buông ra đôi môi bị hôn đến sưng đỏ:
- Dương Phong...
Cậu nhìn hắn, biểu lộ yêu mị làm cho phân thân vốn đã cứng rắn không thôi càng thêm đau nhức, trướng lớn một vòng, thu hồi hai tay đang trêu đùa cậu, không thể chờ đợi được đem quần của mình cởi ra.
Trong cơ thể đột nhiên hư không làm cho Tử Duy mở ra hai mắt tràn ngập hơi nước, nghi hoặc nhìn hắn.
Phân thân cực đại nóng lên sưng đỏ tiến đến cúc động nhu cầu thỏa mãn cấp bách mà lúc đóng lúc mở, nhẫn nhịn dục vọng muốn ngay lập tức vào trong.
Trong cơ thể hư không kêu gào muốn cái kia cực đại đi vào:
- Uh..muốn...Mau vào....đừng có lại....đùa bỡn...a..."
Như lời chỉ thị, lập tức hậu thư to lớn lao tới, bị huyệt động vừa nóng vừa mềm mại chăm chú bao trùm
"Uh a..." phân thân cực nóng lại cực đại không thể coi thường ở trong cơ thể, từ chậm chạp bất động đến lên xuống, cậu vô thức đong đưa eo.
- ưm...a...nữa...nữa
Hai tay vòng ở cổ hắn, theo động tác hắn kịch liệt đút vào, cậu trên lưng hắn hạ xuống mười đạo móng tay.
Đau đớn sau lưng càng kích thích dục vọng của hắn, so với lúc nãy càng mãnh liệt trong cơ thể cậu rút ra cắm vào, lần sau so với lần trước càng sâu, càng nhanh hơn.
- Aaa...Âu Dương Phong...ưm...chậm...
Cậu không tự chủ mà nâng lên eo phối hợp cùng hắn. Phía trước phân thân bị hắn không ngừng vỗ về chơi đùa, lỗ nhỏ trên đỉnh đã bắt đầu rỉ ra tinh dịch mà ở mặt sâu cúc động co rút lại khi bị hắn ác ý đâm sâu vào, Tử Duy chịu không nổi bắt đầu cầu xin tha thứ:
- Không...ưm a...không chịu....a....nổi rồi....không... a...
Nghe cậu cầu xin tha thứ, Âu Dương Phong cười tà, kéo tay cậu xuống, liền giữ nguyên tư thế lật người cậu lại, làm cho hai tay cậu bắt lấy mép bàn, càng thêm vỗ về chơi đùa phân thân cứng rắn của cậu, phía sau tốc độ đâm vào càng mau.
"A..." phân thân trong cơ thể cực nóng lại cực đại, từng đợt khoái cảm truyền đến kiến cậu liền cảm thấy mình sắp phóng thích:
- Không...muốn...phóng...!!?
Dưới kĩ thuật cao siêu của hắn, cậu lại lần nữa phun ra.
Đồng thời cúc động phía sau cũng không ngừng co rút lại, thúc lấy chỗ hắn, cuối cùng dưới một cú thúc mạnh, Âu Dương Phong ở chỗ sâu nhất trong cậu bắn ra.
- Hảo...mệt mỏi..."
Mệt mỏi quá độ, Tử Duy tại vòng tay ôn nhu của hắn nói một câu mơ hồ liền chìm vào giấc ngủ.
Nhìn cậu đang ngủ trong lồng ngực mình, Âu Dương Phong bất giác lộ ra nụ cười sủng nịch.
****Ăn no rồi đi tránh rét đi nga mấy tỷ =))))) miền Bắc đêm nay rét đậm rồi****
nhatnhanu mi vô đọc đê nhé ●▽●
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook